Tài Năng Tuyệt Sắc

Khắc Lôi Nhã chỉ cảm thấy trước mắt mình tối đen như mực, sau đó cơ thể đơn độc trôi lơ lửng giữa biển khơi, mơ hồ không có cảm giác an toàn.

Cuối cùng trước mắt cũng có một tia sáng, Khắc Lôi Nhã mở mắt ra, ngẩn người với nhìn cảnh tượng trước mắt.

Trước mắt mình là một mảnh tối đen, rừng rậm tối đen, mặt đất tối đen, tất cả đều lộ ra mùi vị nguy hiểm. Khắc Lôi Nhã ngoảnh lại không thấy Tẫn Diêm và những người khác. Cũng không thấy bóng dáng của Bạch Đế và Hắc Vũ. Xung quanh vắng vẻ, chỉ còn lại một mình nàng.

Khắc Lôi Nhã khẽ nấm chặt nắm đấm, phát hiện có thể sử dụng sức lực. Khắc Lôi Nhã nhíu mày suy tư, nói như vậy mới vừa rồi Trận tuyệt thế Ngũ Tinh là Trận Truyện Tống? Hơn nữa có thể làm cho người ta tạm thời mất đi ma pháp? Nơi này là nơi nào? Tẫn Diêm ở đâu? Lãnh Lăng Vân và Thánh nữ đâu?

Khắc Lôi Nhã đi về phía trước, đất dưới chân nàng đầy mùi nấm mốc và ẩm ướt.

Chung quanh bao phủ hơi thở nguy hiểm không nói được, Khắc Lôi Nhã nhíu mày, không biết vì sao, cảm thấy có người theo dõi mình. Nhưng lại không cách nào cảm thấy được người nọ ở đâu.

"Thiết (giống shit hoặc ta kháo)!" Khắc Lôi Nhã khó chịu nói, tiếp tục đi về phía trước. Tốt hơn là nên tìm được Tẫn Diêm và bọn họ trước.

Một căn phòng tráng lệ, trên bàn ở giữa căn phòng để một quả Cầu Thủy Tinh khổng lồ, phía trên của quả cầu thủy tinh có rất nhiều ô nhỏ, rõ ràng hình ảnh trong quả cầu thủy tinh là của Khắc Lôi Nhã.

"A, tiểu nha đầu hình như cảm thấy chúng ta đang nhìn trộm nàng đấy." Một nam tử trẻ tuổi mặc áo đen một tay chống cằm nói, có chút hưng phấn với hình ảnh trong quả cầu thủy tinh khổng lồ.

"Mặc kệ nàng có thể cảm thấy hay không, dù sao cũng không thể ra khỏi rừng Mộng Ảo." Một nam tử trẻ tuổi khác cũng mặc áo đen, nhàn nhã ngồi trên ghế bên cạnh, hai tay để ở sau ót, chân bắt chéo để lên bàn, nhàm chán nói. Hai khuôn mặt tuấn mĩ giống nhau, bọn họ là huynh đệ sinh đôi!

"Đúng thế, ha ha, những người dối trá, tự xưng bản thân là cao cả trong sạch, vậy hãy để cho bọn họ vĩnh viễn rơi vào rừng Mộng Ảo." Trong giọng nói lạnh lùng đầy trào phúng.

"Chỉ là, ta lại có chút tò mò, người của thần điện Quang Minh có người nào có thể ra khỏi rừng Mộng Ảo hay không?" Nam tử lười biếng cười lạnh nói.


"Hiện tại thì không có. Nhưng mà, nếu quả thật sự có? Chẳng lẽ ngươi muốn họ kéo tới đây?"

"Thật sự có, chúng ta liền tự mình giải quyết là được rồi." Giọng nói lười biếng lạnh lẽo hung ác.

"Khụ, khụ......" Một giọng nói từ ngoài cửa vang lên "Tập Ít Tư, Tập Ít Kì, ta kêu các ngươi chú ý, có phát hiện khác thường gì hay không?’’

"A, a, sư bá, chúng ta phát hiện một điều thú vị, tiểu nha đầu này hình như cảm thấy chúng ta đang theo dõi nàng đấy." Tập Ít Kì đứng lên, chỉ vào quả Cầu Thủy Tinh nói.

Tập Ít Tư để chân xuống, ngồi phía sau, nghiêm túc nói: "Sư phụ, hiện tại vẫn chưa có người nào có thể ra khỏi Rừng Mộng Ảo. Vẫn là trận pháp của sư phụ lợi hại’’.

"Phải nói là thần Hắc Ám ban tặng sức mạnh thật lớn." Người ở cửa chậm rãi đi vào, ông cụ mặc áo đen, tinh thần nhanh nhẹn, cặp mắt trợn lên.

"Tất nhiên, thần Hắc Ám giàu lòng nhân từ hơn thần Quang Minh gian trá kia, có trả giá liền có hồi báo. Giao dịch đơn giản vậy thôi." Tập Ít Kì nhìn hình ảnh trong quả cầu Thủy Tinh cười nói.

"Tiểu tử chết tiệt, đừng lấy cái giọng điệu đó nói chuyện. Cẩn thận thần Hắc Ám mất hứng." Ông cụ mặc áo đen vươn tay gõ vào đầu Tập Ít Tư một cái.

"Sư phụ, thần Hắc Ám sẽ không rảnh để ý những vấn đề này chứ? Dầu gì thần Hắc Ám cũng là nam nhân, sẽ không hẹp hòi như Nữ Thần Quang Minh chứ?" Tập Ít Kì sờ đầu của mình khó chịu nói.

"Được rồi, ngươi không cãi lại sư phụ ngươi sẽ chết à?" Tập Ít Tư nhàn nhạt nói, ánh mắt lại bị hình ảnh giữa cầu thủy tinh hấp dẫn "Mau đến xem, tiểu nha đầu này đã tiến vào ảo giác rồi, xem nàng sẽ làm thế nào."

"Còn có thể làm cái gì? Không phải là sẽ vĩnh viễn quỳ ở nơi đó cầu nguyện, van xin nữ thần ánh sáng mãi mãi soi sáng hay sao?" Tập Ít Tư bĩu môi. Cây cối ở rừng Mộng Ảo đều có thuộc tính bóng tối, có thể tạo ra một loại khói không màu không vị khiến mọi người không còn suy nghĩ, một khi hít vào sẽ sinh ra ảo giác. Mà loại ảo giác này rất đặc biệt chỉ nhằm vào người của thần điện Quang Minh, bọn họ thường thấy ảo giác là nữ thần đích thân xuất hiện, vô cùng thiêng liêng, sau đó một số bọn họ sẽ làm một chuyện gì đó hết sức thành kính. Chẳng hạn như quỳ cầu nguyện ở đó.

"Đúng vậy, vùng rừng rậm này đã hao tổn biết bao nhiêu tâm huyết của thần điện Hắc Ám, cuối cùng bây giờ cũng phát huy công dụng." Tập Ít Tư lơ đễnh nói.


"Hừ, thần điện Hắc Ám cũng đến lúc xuất hiện trước mắt mọi người rồi, cũng nên trở lại rồi." Tập Ít Kì hai tay để trước ngực hừ lạnh, nhìn vào hình ảnh bên trong cầu Thủy Tinh.

Lúc này, Khắc Lôi Nhã cũng đã thấy được ảo giác.

Cả người nàng đứng tại chỗ không nhúc nhích, ánh mắt thay dõi.

"Con của ta, ánh sáng luôn ở cùng con." Trước mắt Khắc Lôi Nhã xuất hiện hình ảnh Nữ Thần Quang Minh vô cùng tuyệt mĩ, cả người phát ra ánh sáng thanh khiết, trong tay cầm một quyền trượng vô cùng tinh xảo, trên đầu mang ánh vàng lấp lánh. Ánh mắt cao cả thuần khiết.

Khắc Lôi Nhã thản nhiên nhìn Nữ Thần Quang Minh xuất hiện, trầm mặc.

"Con của ta, hãy cùng ta cầu nguyện, khiến cho thế giới này tràn đầy ánh sáng, hòa bình, nhân ái’’ Nữ Thần Quang Minh khẽ vung quyền trượng, ánh sáng thuần khiết xuất hiện xung quanh Khắc Lôi Nhã.

"Con? Ngươi làm sao sinh ra ta? Nữ Thần Quang Minh còn biết hòa hợp với nam nhân để sinh con sao?" Khắc Lôi Nhã cười lạnh đứng lên, tay vừa động, lập tức trên tay xuất hiện một thanh kiếm bằng lửa rất lớn, mắt không chớp, nhanh chóng đánh về phía Nữ Thần Quang Minh.

Sắt mặt Nữ Thần Quang Minh thay đổi, sau đó bị chém thành hai mảnh, rồi biến mất. "Thật là ảo giác tẻ nhạt!" Khắc Lôi Nhã thu hồi ngọn lửa, khinh thường nói. Tiếp tục đi về phía trước.

Ba người dứng trước cầu Thủy Tinh đưa mắt nhìn nhau, đều thấy vẻ mặt không thể tin trong mắt đối phương. 

"Đó, đó kia không phải là người của thần điện Quang Minh sao? Làm sao có thể ra tay với ảo giác nhanh như vậy, không phải bọn họ tôn sùng mù quáng Nữ Thần Quang Minh, bọn người ngu ngốc đó không phải hết lòng hết dạ với Nữ Thần Quang Minh sao? Làm sao lại ra tay nặng như thế?" Tập Ít Kì trừng mắt nhìn Cầu Thủy Tinh, mà nói một tràng. Giọng nói kinh ngạc và hoài nghi.

"Nàng là người đầu tiên có thể ra khỏi rừng Mộng Ảo." Tập Ít rất bình thản nói.


"Như vậy thì phải đi giải quyết nàng rồi. Không ngờ trong thần điện Quang Minh cũng có người như vậy." Tập Ít Kì than thở "Bọn người ngu xuẩn của thần điện Quang Minh không phải tôn kính và nghe lệnh Nữ Thần Quang Minh sao? Cho dù có thể biết rõ là ảo giác cũng không dám vô lễ. Nàng thì ngược lại, trực tiếp một kiếm giải quyết, còn nói thêm một câu gì?".

"Nàng mắng người, nói rất thô tục." Tập Ít Tư bình tĩnh nói! 

"Không phải chứ? Mắng cái gì?" Tập Ít Kì kích động kêu lên, chuyện này thật bất ngờ, người của thần điện Quang Minh sao lại biết mắng người thô tục như thế. Nhưng hắn tuyệt đối không hoài nghi lời nói của Tập Ít Tư, Tập Ít Tử nói lại không thiếu một chữ!

"Nàng mắng là Nữ Thần Quang Minh cao quý thuần khiết còn biết hòa hợp với nam nhân để sinh con sao." Tập Ít Tư híp mắt chậm rãi nói.

"Hả?" Miệng Tập Ít Kì há to, trong mắt kinh ngạc. Mà nhìn biểu hiện của nữ nhân kia trong quả Cầu Thủy Tinh sư phụ của bọn họ cũng kinh ngạc.

"Bởi vì Nữ Thần Quang Minh nói con của ta." Tập Ít Tư nhún vai nói.

"A ha ha...... Ha ha...... Đúng đúng, Nữ Thần Quang Minh thật lợi hại, có nhiều con như vây, vậy không biết hòa hợp với bao nhiêu nam nhân mới có thể sinh nhỉ, ha ha, thật có thể sinh!" Tập Ít Kì cười ha hả. Không còn lời nào để nói.

"Được rồi, nhanh đi xử lý đi." Ông cụ mặc áo đen đau đầu với hai kẻ dở hơi này, phất tay bảo cho bọn họ mau đi xử lý.

"Dạ dạ, sư phụ, con đi ngay. Lập tức làm thịt nàng." Tập Ít Tư cười hắc hắc gật đầu. "Đi nhanh về nhanh." Ông cụ mặc áo đen dặn dò.

"Yên tâm, sư phụ, một mình con làm cũng được. Đại ca huynh theo dõi tiếp những người khác, ta đi một chút trở về liền." Tập Ít Kì phủi mông một cái, hả hê đi ra cửa.

Tập Ít Tư im lặng nhìn hình ảnh trong Cầu Thủy Tinh, ánh mắt chăm chú nhìn vào Khắc Lôi Nhã! ‘‘Sư phụ, lần này, người cần phải tự mình đi rồi." Tập Ít Tư nhìn Khắc Lôi Nhã, trầm giọng nói.

"Hả? Người nào? Khu rừng Mộng Ảo không ngăn lại được sao?" Ông cụ mặc áo đen đi đến nhìn vào quả Cầu Thủy Tinh.

"Chính là cô gái có thể ra khỏi rừng Mộng Ảo. Ta cảm thấy nàng không hề đơn giản, Ít Kì không phải là đối thủ của nàng." Tập Ít Tư cau mày trầm giọng nói "Nàng là người của thần điện Quang Minh, mà một chút sùng kính với Nữ Thần Quang Minh cũng không có. Nhưng Giáo Hoàng lại cho phép người như vậy ở trong thần điện Quang Minh, nhất định là có vấn đề."


Ông cụ mắc áo đen cau mày, chợt nói: "Trừ phi, cô gái này có chỗ hơn người, nên người của thần điện Quang Minh mới muốn nàng gia nhập!"

"Đúng vậy." Tập Ít Tư gật đầu.

"Được, ta đi xem một chút. Đứa nhỏ này cũng có một chút thú vị." Ông cụ mắc áo đen gật đầu, nhưng trong lòng có một chút khen ngợi đối với Tập Ít Tư, đồ đệ này của ông rất nhạy cảm.

Đi dọc theo rừng Mộng Ảo, Khắc Lôi Nhã bỗng dừng lại, nhìn về phía người mới xuất hiện, không lên tiếng. Phía trước là một nam tử trẻ khoảng 20 tuổi, mặc áo đen, con ngươi màu xanh dương đang nhìn chằm chằm vào nàng.

"Tiểu muội muội, nào, để ca ca yêu thương muội nào." Nam tử vừa mở miệng liền nói lời vô lại. Mắt cười híp lại thành một đường nhìn rất đáng đánh.

Khắc Lôi Nhã chợt rùng mình buồn nôn.

"Lại đây đi, tiểu muội muội, ta sẽ rất dịu dàng." Tập Ít Kì lấy quyền trượng của mình ra, cười hắc hắc.

Khắc Lôi Nhã khẽ chớp mắt, đã nhận ra thân phận của người trước mắt. Là Pháp Sư Hắc Ám, nồng nặc hơi thở bóng tối. Hơn nữa, người này mặc dù cười vô lại, nhưng lại không thế nào che giấu được sát khí trên mình.

"Đại thúc, đến đây để ta yêu thương người nào." Khắc Lôi Nhã cười lạnh một tiếng, nháy mắt trên tay xuất hiện một thanh kiếm bằng lửa cực lớn.

Tập Ít Kì nghe thấy lời Khắc Lôi Nhã nói, thì sững sờ tại chỗ, đầu óc còn chưa khôi phục, ngay lập tức một luồng khí cực nóng khác thường đã đánh tới trước mắt!.....

"A á á!" Tập Ít Kì hét lên một tiếng kì quái, liên tục lùi về phía sau, thoát khỏi một chiêu hung ác của Khắc Lôi Nhã. Thanh kiếm bằng lửa chém xuống, mặt đất xung quanh tỏa ra mùi cháy két. Khiến lòng người hoảng sợ.

"Ngươi đang làm gì thế? Đại thúc, không phải ngươi nói muốn yêu thương ta sao?" Khóe miệng Khắc Lôi Nhã khẽ nhếch lên thành đường cong, giọng nói chế nhạo.

Tập Ít Kì lau mồ hôi lạnh trên trán, cuối cùng cũng chú ý đến cô gái này. Không ngờ lại là một chiến sĩ! Sức mạnh và tốc độ đều cao hơn hắn!

"Không cần gấp gáp, ta sẽ khiến ngươi trở thành người chết đầu tiên khi ra được khỏi rừng Mộng Ảo." Tập Ít Kì còn chưa nói hết lời, sắc mặt liền thay đổi, nhếch nhác lui nhanh về phía sau.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận