Tài Năng Tuyệt Sắc

Chiến sĩ to lớn mạnh mẽ gầm lên, vọt tới. Mặt Tẫn Diêm sắc lạnh, lưu loát rút kiếm ra nghênh đón.

Tiếng vũ khí chạm vào nhau vang lên, phá vỡ sự tĩnh lặng của bóng đêm.

Ngay sau đó là tiếng nổ mạnh. Ma Pháp Sư đối phương thả ra công kích ma pháp. Là ma pháp thuộc tính Hỏa! Khi Tẫn Diêm đang giao thủ với chiến sĩ như gấu kia thì Ma Pháp Sư lại đánh lén. Khắc Lôi Nhã cũng phát ra ma pháp chặn lại. Ma pháp chạm vào nhau trên không trung vỡ thành vô số tia lửa, thắp sáng bầu trời đêm.

Cung tiễn thủ của đối phương giương cung lần nữa. Ngay sau đó tiếng nổ vang lên nhiều hơn. Lãnh Lăng Vân bày ra kết giới chặn lại những chỗ cung tiễn thủ bắn ra tên ma pháp. Mũi tên ma pháp nổ tung trên kết giới. Ánh mắt Kiều Sở Tâm lạnh xuống, nhanh chóng lấy cung tên trên lưng xuống, giương cung bắn về phía cung tiễn thủ thon gầy của đối phương.

Mũi tên ma pháp của Kiều Sở Tâm rít lên, hướng về đối phương. Cung tiễn thủ đối phương sửng sốt. Hiển nhiên hắn không thể ngờ được đối phương cũng có người sử dụng cung tên ma pháp. Lúc Ma Pháp Sư đối phương hé kết giới để Kiều Sở Tâm bắn tên thì tiếng vang của tên ma pháp trên kết giới khiến người ta rợn cả tóc gáy.

“Yêu ôi, cũng có chút năng lực đấy nhỉ.” Hai nữ nhân sinh đôi kinh ngạc, che miệng nhìn bên này.

“Nói nhảm ít thôi. Ra tay nhanh lên.” Mặt Ma Pháp Sư khô gầy nặng nề, quát khẽ một tiếng, trên tay vẫn thi triển ma pháp. Hắn không cần đọc thần chú mà có thể sử dụng ma pháp trong nháy mắt!

Điều khiến Khắc Lôi Nhã và Tẫn Diêm kinh ngạc là chiến sĩ to lớn mạnh mẽ phát ra Đấu Khí màu bạc! Đối thủ có cấp bậc Kiếm Thánh! Tẫn Diêm cũng phải đối mặt với một cuộc ác chiến.

Hạ Thiên nuốt nước miếng một cái, núp sau lưng Khắc Lôi Nhã. Nàng vừa muốn mở miệng nói gì đó thì giọng nói thật thấp của Tạp Mễ Nhĩ truyền đến: “Khắc Lôi Nhã, giúp ta với.”

“Ngươi không phải là vua của giới sát thủ à? Còn cần người bảo vệ sao?” Hạ Thiên nói đầy khinh bỉ.

“Chính diện giao phong không phải là điểm mạnh của ta.” Tạp Mễ Nhĩ nói rất đúng lý hợp tình, sau đó cực độ tao nhã mà đứng sau lưng Khắc Lôi Nhã. Động tác rất tao nhã nhưng hành động không tao nhã chút nào.

“Ngươi!” Hạ Thiên hừ lạnh, vừa định nói gì đó thì bị cảnh tượng trước mắt làm cho nàng sợ ngây người.

Hàn quang lóe qua, một thanh chủy thủ sắc bén đâm về phía trái tim Khắc Lôi Nhã! Nếu là người khác bắn ra thì Khắc Lôi Nhã có thể tránh thoát nhưng người đó lại là Lý Nguyệt Văn! Lý Nguyệt Văn có thể im hơi lặng tiếng cướp đi tính mạng của Khắc Lôi Nhã! Nàng ta có thực lực này!

Ngay lập tức, Tạp Mễ Nhĩ không hề do dự lấy tay cản trước mặt Khắc Lôi Nhã. Chủy thủ xuyên qua tay Tạp Mễ Nhĩ, đâm vào thân thể Khắc Lôi Nhã một cách hung ác tàn nhẫn!

“Nguyệt Văn! Muội làm gì vậy?!” Lý Minh Ngữ kinh hô, nhìn Lý Nguyệt Văn ra tay ác độc bằng ánh mắt không thể tin.

Lý Nguyệt Văn kinh ngạc nhìn tay của mình. Trong đáy mắt là sự không thể tin! Nàng động thủ tập kích Khắc Lôi Nhã!

Chủy thủ được rút ra, tay Tạp Mễ Nhĩ đầy máu tươi. Thân hình Khắc Lôi Nhã lung lay, chậm rãi ngã xuống. Lãnh Lăng Vân bịt tay vào vết thương của nàng nhưng máu tươi vẫn không ngừng chảy ra, nhanh chóng nhiễm đỏ y phục trên lưng nàng.

“Chuyện gì vậy?!!!” Ngõa Nhĩ Đa hô to đầy hung ác.

“Ta, ta không có. Ta....” đáy mắt Lý Nguyệt Văn tràn đầy kinh hãi, dùng thủ ngữ (ngôn ngữ của người câm điếc) nói.

“A ha ha~ thật vui.” Phía đối diện truyền đến tiếng cười sắc nhọn. “Tiếp theo là ai đây?”

Lý Nguyệt Văn trợn to hai mắt, đáy mắt toàn là kinh hãi và sợ hãi! Thân thể nàng đang động mà không theo ý chí của nàng!

“Là hai ả kia. Họ đang khống chế thân thể của Nguyệt Văn!” Lý Minh Ngữ ngay lập tức tỉnh ngộ, ngẩng phắt đầu nhìn đối phương. Mặt Lãnh Lăng Vân sắc lạnh, nhíu mày, một tay ôm Khắc Lôi Nhã, một tay không ngừng thả ra ma pháp trị liệu cho nàng.

“Sở Tâm, mau bắn hai ả kia đi. Chúng có thể khống chế thân thể con người! Nhanh lên!” Hạ Thiên kêu lên sợ hãi. Trong lòng nàng hoảng loạn, sợ chính mình sẽ là mục tiêu kế tiếp. Nếu nàng tổn thương Khắc Lôi Nhã thì nàng tuyệt đối sẽ không tha thứ cho mình!

Kiều Sở Tâm không cần Hạ Thiên nói đã nhắm ngay vào hai ả kia, kéo căng dây cung. Nhưng nàng dừng động tác lại.

“Sở Tâm? Sở Tâm?” Đáy lòng Hạ Thiên dâng lên dự cảm chẳng lành. Nàng gọi Kiều Sở Tâm đầy lo lắng.

“Mau, mau tránh ra!” Giọng nói của Kiều Sở Tâm tràn đầy hốt hoảng.

Thân thể Lý Nguyệt Văn nhẹ bẫng. Có thể tự do hoạt động rồi. Trói buộc trên người Lý Nguyệt Văn được giải trừ. Ngược lại Kiều Sở Tâm bị khống chế.

Trong mắt Kiều Sở Tâm tràn đầy kinh hãi và gấp gáp nhưng thân thể không chịu khống chế mà nhanh chóng xoay người, sau đó đột nhiên bắn tên.

Ngõa Nhĩ Đa kêu lên quái dị, vội vàng gỡ bỏ kết giới.

Một tiếng nổ lớn vang lên giữa mọi người. Mũi tên ma pháp thuộc tính Lôi vỡ tung.

“A ha ha, thật là vui.” Hai nữ tử đối diện cười ha ha, đáy mắt tràn ngập sự khát máu. Cung tiễn thủ dừng tay, trở lại bộ dạng lạnh nhạt. Hắn rất có lòng tin với hai nữ tử này. Những quả cầu lửa nhỏ với lực sát thương không lớn đánh tới bị Ngõa Nhĩ Đa hóa giải nhanh chóng. Nhưng đoàn người Ngõa Nhĩ Đa đã dính đầy bụi đất rất nhếch nhác.

Lý Minh Ngữ đã ra tay đánh rơi cung tên trên tay Kiều Sở Tâm. Nàng không có cung tên nên lực chiến đấu giảm xuống.

Sắc mặt Lãnh Lăng Vân không tốt chút nào. Thật không ngờ đối phương có người có thể khống chế hành động của người khác! Khống chế thông qua cái gì? Khống chế tinh thần? Không đúng! Nếu là khống chế tinh thần thì thần trí của người bị khống chế sẽ không rõ ràng. Nhưng vừa rồi thần chí của Lý Nguyệt Văn và Kiều Sở Tâm vẫn rất tỉnh táo! Vậy có thể khống chế người ta qua cái gì?!

“Thật không vui. Đổi người khác đi!” Tỷ muội song sinh thấy cung tên của Kiều Sở Tâm bị đánh rơi trên đất thì chuẩn bị đổi sang khống chế người khác.

Lời của hai ả sinh đôi vừa dứt thì đoàn người Ngõa Nhĩ Đa liền xôn xao. Sự lo lắng càng ngày càng tăng.

“Ôi...” Khắc Lôi Nhã chậm rãi lấy lại tinh thần.

“Khắc Lôi Nhã, ngươi không sao chứ?” Lãnh Lăng Vân nhìn sắc mặt tái nhợt của Khắc Lôi Nhã, hỏi đầy lo lắng.

“Ta không sao” Khắc Lôi Nhã trả lời yếu ớt. Nàng biết nếu Tạp Mễ Nhĩ không đỡ cho nàng thì trái tim nàng đã bị xuyên thủng rồi. Nếu không có Lãnh Lăng Vân trị liệu kịp thời thì nàng sẽ mất máu mà chết! Lần này lại đi lướt qua Tử thần!

“Ngươi đừng lộn xộn, cẩn thận vết thương của ngươi.” Lãnh Lăng Vân còn chưa nói xong thì sắc mặt đã thay đổi. Hắn cảm nhận được thân thể mình có điểm bất thường! Mục tiêu của hai ả sinh đôi là hắn!

“Ha ha ha, mỹ nam tử, nhanh giết nữ nhân bên cạnh ngươi đi. Hãy đến trong vòng tay của chúng ta.” Hai ả sinh đôi cười rất ngông cuồng, vặn vẹo cái eo. Y phục hở hang bị đung đưa như vậy lại càng hở hơn.

Sắc mặt mọi người đại biến. Bọn họ rất rõ thực lực của Lãnh Lăng Vân! Lý Minh Ngữ nhanh tay đoạt lấy Khắc Lôi Nhã từ tay hắn, ôm thật chặt trong lòng, cảnh giác nhìn Lãnh Lăng Vân. Lãnh Lăng Vân nhíu mày, thân thể vẫn không nhúc nhích nhưng cả người hắn run lên như đang chống lại một lực lượng nào đó.

“A? Dám phản kháng chúng ta!” Hai ả sinh đôi đối diện kêu lên. Sau đó chúng xoay người đối mặt với nhau, áp tay vào nhau, làm một động tác kỳ quái. Chân mày Lãnh Lăng Vân nhíu chặt hơn. Có thể thấy rất rõ ràng là hắn đang liều mạng đấu tranh với lực lượng muốn khống chế hắn.

Khắc Lôi Nhã yếu đuối dựa vào ngực Lý Minh Ngữ, ánh mắt ngưng lại nhìn đối phương. Không thể bị động như vậy! Nếu tiếp tục thì bọn họ sẽ thua mất! Rốt cuộc là đối phương dựa vào cái gì để khống chế thân thể con người? Không phải là tinh thần! Bởi vì tinh thần của người bị khống chế vẫn hoàn toàn tỉnh táo.

Ngõa Nhĩ Đa vẫn đang đối phó với những quả cầu lửa có lực sát thương không lớn của Ma Pháp Sư đối phương. Quả cầu lửa dày đặc chiếu rọi cả vùng trời. Tẫn Diêm vẫn đang chiến đấu vô cùng gian khổ với chiến sĩ to lớn mạnh mẽ kia, không thể phân thân được. Khi hai cao thủ đối chiến, có một người phân tâm thì sẽ bỏ mạng ngay lập tức! Tẫn Diêm rất rõ ràng rằng nếu hắn thua thì sẽ tăng thêm một kẻ địch mạnh cho bọn Khắc Lôi Nhã. Hắn không thể thua!

“Đi! Các ngươi đi nhanh đi!” Lãnh Lăng Vân cắn răng nặn ra mấy chữ.

“Rốt cuộc đây là ma pháp gì?” Tạp Mễ Nhĩ không còn cười được mà khẽ cau mày, hỏi đầy nghi ngờ nhưng không có ý muốn chạy. Hắn biết có chạy cũng vô dụng.

“Con rồng đen không có giáo dục kia sao không xuất hiện trong thời khắc mấu chốt này?” Hạ Thiên muốn khóc. Tiếng động bên này lớn như vậy sao con rồng không có giáo dục kia chết ở nơi nào mà không xuất hiện?

“Ha ha ha, mỹ nam, đừng từ chối, hãy đến trong vòng tay của chúng ta đi.” Tiếng cười gằn của hai ả sinh đôi truyền tới tai mọi người.

“Khắc Lôi Nhã, làm sao bây giờ?” Hạ Thiên khóc nức nở, nhìn Khắc Lôi Nhã.

Mặt Lý Minh Ngữ và Lý Nguyệt Văn nặng nề, cảnh giác nhìn Lãnh Lăng Vân. Lý Nguyệt Văn nắm chặt chủy thủ trong tay, thầm ra quyết định. Xem ra chỉ có cách đánh ngã Lãnh Lăng Vân thôi!

“Bóng dáng! Đối phương khống chế chúng ta thông qua bóng dáng!” Khắc Lôi Nhã nhịn cơn đau trên lưng, vội nói.

Mọi người kinh ngạc. Người đối diện cũng bị chấn động. Hai ả sinh đôi ngây người, phân tâm trong nháy mắt, Lãnh Lăng Vân lập tức thoát ra.

Mọi người chợt hiểu ra. Không phải là khống chế tinh thần mà là khống chế qua bóng dáng! Khó trách tên Ma Pháp Sư kia chỉ dùng những quả cầu lửa không lớn để công kích bọn họ! Thì ra chúng không trông mong ma pháp thấp kém này sẽ tổn thương được bọn họ mà là chiếu sáng để bóng dáng bọn họ hiện ra rõ ràng! Là để phối hợp với phép thuật của hai ả kia!

Ngõa Nhĩ Đa không thèm đoái hoài gì nữa mà buông ra Ma Pháp Hắc Ám. Hơi thở màu đen bao trùm bọn họ, chậm rãi lan ra. Nó bao phủ cả quả trứng tròn vo đang phát sáng. Bóng dáng của bọn họ cũng bị bóng tối bao phủ. Lãnh Lăng Vân quay đầu nhìn Ngõa Nhĩ Đa, ánh mắt lạnh lẽo.

Người bên cạnh Khắc Lôi Nhã này là Ma Pháp Sư Hắc Ám?!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui