Tai Trái


[2.14]
Tôi quyết định ra đi.
Tuy rằng thật sự không có chỗ để đi nhưng vẫn muốn đi.
Tôi chỉ muốn chào từ biệt một người, đáng tiếc tôi không có số điện thoại của cô ấy.
Tôi sắp xếp một chút hành lý, đi đến phía trước quán bar “Toán Liễu”, tôi muốn mượn biểu ca một ít tiền. Anh ấy đứng ở cửa quán bar, hút một điếu xì gà thật to, muốn biết vì sao tôi tìm anh ấy.
Tôi cũng không nói gì, chỉ nói muốn mượn tiền. Nhưng anh ấy nói: “Ba Lạp, em tới thật đúng lúc, anh muốn đưa em đến bệnh viện. Mẹ em đang chờ em về làm phẫu thuật.”
Tôi xoay người bỏ chạy.
Có một vài người cùng chạy đuổi theo tôi. Bọn họ rất dễ dàng đuổi được tôi, bắt tôi lại, không để ý tôi thét chói tai, kiên quyết đưa tôi đến chiếc xe việt dã của biểu ca. Tôi bị nhét lên băng ghế phía sau, hai người, mỗi người một bên, theo dõi tôi chặt chẽ. Rất nhanh, biểu ca cũng lên xe, anh ấy tự khởi động xe. Anh ấy ở phía trước vừa lái xe vừa dùng mấy lời nói thấm thía dạy bảo tôi: “Hôm nay là ngày tốt, không ai muốn ép buộc em cả, em đi theo mẹ, đổi hoàn cảnh làm lại từ đầu, cái gì tình yêu, đều là phân chó, em liếc mắt sẽ quên ngay.”
“Em muốn xuống xe, anh dừng lại đi.” Tôi nói.
“Đến bệnh viện anh sẽ cho em xuống.” Anh ấy nói.
“Em nói lại lần nữa, em muốn xuống xe, anh dừng lại đi!”
Anh ấy chậm rãi đáp: “Anh cũng nói lại lần nữa, đến bệnh viện tự nhiên sẽ cho em xuống!”
Tuyết càng rơi càng nhiều, con đường phía trước đã hoàn toàn không thấy rõ, chiếc xe việt dã giống như đang vượt cây cối rậm rạp mà xuyên qua. Tôi quan sát một chút vị trí của mình, nói với nam nhân nhỏ người ở bên trái: “Cậu lại gần đây một chút, tôi có lời muốn nói.” Hắn liền nghe lời sáp lại gần, tôi kiên quyết há miệng, cắn mạnh vào lỗ tai của hắn. Hắn che lỗ tai thê thảm phẫn nộ, sau đó tôi lao qua người hắn, mở cửa xe, nhảy xuống.
Chính xác là tôi đã từ trên chiếc xe đang chạy mà nhảy xuống. Tôi ngã sóng soài trên lớp tuyết dày, bông tuyết rơi vãi, làm cho tầm mắt của tôi mơ hồ. Tôi muốn đứng dậy, nhưng chưa kịp cử động thì từ phía sau có một chiếc xe tải chở nông phẩm đột nhiên phóng tới, nó không nhìn thấy tôi, nhẹ nhàng chạy qua người tôi, trước mắt tôi là một màu đen. Nhưng thật kỳ lạ, tôi không hề cảm thấy đau đớn.
Xe của biểu ca liền ở cách đó không xa dừng lại, tôi nhìn thấy bọn họ chạy về hướng của tôi. Ở trên tuyết, nở ra một đóa hoa màu đỏ, hoa kia thật là đẹp mắt, tôi muốn mỉm cười, giống như lúc Trương Dạng nói tôi là con điếm mà mỉm cười, nhưng tôi không thể làm được. Bởi vì, tôi đã hoàn toàn mất đi tri giác.
Tôi giống như nhìn thấy được linh hồn của mình, từ trong cơ thể thoát ra ngoài, nó bay qua còn đường quốc lộ nhỏ hẹp, bay đến quảng trường rộng lớn, mang theo khát vọng mãnh liệt của tôi, bay thẳng đến Thiên Trung, bay đến từng cái phòng học để tìm một người, người nó muốn tìm không phải là Trương Dạng, cũng không phải là Hứa Dặc, cũng không phải Tưởng Giảo, mà là một người tên Tiểu Nhĩ Đóa, một cô gái mà từ lúc sinh ra cho đến bây giờ tôi luôn nghĩ cô ấy rất tốt, cô ấy ở trước mặt mọi người lớn tiếng thừa nhận là bạn tốt của tôi, Ba Lạp thiếu cô ấy một lời cảm ơn, lời cảm ơn này, nhất định phải nói.
Nhất định phải nói.
Nhất định.
Tiểu Nhĩ Đóa yêu quý, cậu có thể nghe không?
« Xem Chương Cũ Hơn
Chương 8 [END] Chương 7.6 Chương 7.5 Chương 7.4 Chương 7.3 Chương 7.2 Chương 7.1 Chương 6.9 Chương 6.8 Chương 6.7 Chương 6.6 Chương 6.5 Chương 6.4 Chương 6.3 Chương 6.2 Chương 6.1 Chương 5.9 Chương 5.8 Chương 5.7 Chương 5.6 Chương 5.5 Chương 5.4 Chương 5.3 Chương 5.2 Chương 5.1 Chương 4.14 Chương 4.13 Chương 4.12 Chương 4.11 Chương 4.10 Chương 4.9 Chương 4.8 Chương 4.7 Chương 4.6 Chương 4.5 Chương 4.4 Chương 4.3 Chương 4.2 Chương 4.1 Chương 3.10 Chương 3.9 Chương 3.8 Chương 3.7 Chương 3.6 Chương 3.5 Chương 3.4 Chương 3.3 Chương 3.2 Chương 3.1 Chương 2.14 Chương 2.13 Chương 2.12 Chương 2.11 Chương 2.10 Chương 2.9 Chương 2.8 Chương 2.7 Chương 2.6 Chương 2.5 Chương 2.4 Chương 2.3 Chương 2.2 Chương 2.1 Chương 1.10 Chương 1.9 Chương 1.8 Chương 1.7 Chương 1.6 Chương 1.5 Chương 1.4 Chương 1.3 Chương 1.2 Chương 1.1
Xem Chương Mới Hơn »


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui