[4.12]
Đêm giao thừa, tôi đến quảng trường thì tìm được Vưu Tha, anh ấy dẫn theo một đám nhóc tì, đang bắn pháo hoa. Tôi đến bên cạnh anh ấy, giống như một người bạn đã lâu không gặp, tôi mỉm cười chào hỏi: “Chào.”
“Chào.” Anh lại giống như đứa con nít cười rộ lên, sau đó đem một cây pháo hoa đưa tới tay tôi.
“Nghe dì nói, sau khi tốt nghiệp, anh sẽ đi nước ngoài?”
“Ừ, đúng là có quyết định này.” Anh ấy nói.
“Cảm ơn anh.” Tôi nói.
“Cảm ơn anh cái gì?” Anh không rõ hỏi.
“Cảm ơn anh đã quan tâm em.” Tôi nói.
“Đừng có nói vậy, em là muội muội của anh, anh có thể không quan tâm sao?”
“Vưu Tha.” Tôi nói, “Hứa với em, cho dù thế nào, anh nhất định phải sống thật tốt, được không?”
Anh ấy nhìn tôi, nói: “Ừ, được. Còn em?”
Tôi cố gắng cười nói: “Em cũng sẽ như vậy.”
“Trạng nguyên ca ca, trạng nguyên ca ca,” Một đứa trong đám con nít lên tiếng kéo kéo tay anh ấy, “Mau tới đây, cây pháo lớn nhất, đang chờ anh đốt đấy, mau lên mau lên, chúng ta không kịp bây giờ.”
Tôi mỉm cười, ý bảo anh ấy nhanh đi đi.
Vưu Tha hỏi: “Em cũng cùng đốt pháo luôn chứ?”
Tôi lắc đầu: “Em muốn đứng từ xa xem thôi.”
Vưu Tha bị mấy đứa nhóc lôi đi. Tôi nhìn lên, thì thấy một đống pháo lớn anh ấy đã mua, bỗng nhiên tôi nảy ra ý định, liền ôm lấy một bó nhỏ, hướng ra ngoại ô mà đi.
Con đường kia từ trước tới nay vẫn tối đen, ẩm ướt. Tôi bước đi như bay. Chỉ có một mục đích duy nhất, dường như đang đi đến điểm hẹn đã hẹn từ lâu. Tôi cảm thấy biết ơn đôi giày thể thao nhẹ nhàng của mình, nó khiến tôi có cảm giác như đang bay vậy. Tôi ôm bó pháo hoa của mình, quyết định trở thành một cô gái bốc đồng trong thời khắc cuối cùng bước qua năm mới.
Tôi rất nhanh đã đến nơi. Khu nhà bỏ hoang ấy, cái nóc nhà mà vô số lần đã xuất hiện trong mơ, giống như một cái thành lũy trong truyện cổ tích đầy mê hoặc, thậm chí đang lóe sáng đầy lân quang. Tôi nhét mấy cây pháo hoa vào túi áo bành tô, theo lối đi quen thuộc trèo lên. Đến lúc trèo lên đến đỉnh nóc nhà, tôi kinh ngạc phát hiện, ở phía trước có những đốm sáng màu đỏ lúc to lúc nhỏ mờ nhạt, nó cứ như vậy lóe sáng mờ ảo. Tôi cảm thấy rùng mình, nhưng tôi rất nhanh hiểu được, đó là tàn thuốc! Có người đang ở trên này hút thuốc! Tôi sợ tới mức lùi từng bước một, một âm thanh quen thuộc vang lên bên tai tôi: “Tiểu Nhĩ Đóa, rốt cuộc em đã đến.”
Sau đó, người kia đứng dậy, nhanh chóng đi đến trước mặt tôi, ôm chặt lấy tôi, khiến tôi không thể cử động, giống như có ma thuật vậy.
Là Trương Dạng! Là anh!
Trong nháy mắt, tôi muốn đẩy anh ra, nhưng cánh tay anh ấy siết chặt khiến tôi không thể nhúc nhích, tôi cảm giác được hơi ấm ở lồng ngực của anh, thân thể anh dán chặt vào tôi, môi của anh gần như chạm vào hai bên má của tôi, sau đó anh thì thầm vào tai trái của tôi. Tôi nghe thấy anh nói: “Em có thể nghe anh nói không?”
Tôi nói không nên lời, chỉ có thể gật đầu.
Anh nói: “Vậy là tốt rồi, em biết không, chuyên gia y học đã chứng minh, lời nói ngọt ngào, nhất định phải nói vào lỗ tai trái. Nếu em không nghe thấy, anh sẽ đưa em đi chữa, cho dù phải dùng cả đời, anh cũng phải chữa được cho em.”
“Trương Dạng…” Tôi gọi tên anh.
“Không được nhúc nhích.”Anh nói, “Ngoan, im lặng nghe anh nói.”
Cả người tôi run rẩy, tôi cảm nhận được anh muốn nói gì, hạnh phúc đến bất chợt khiến cho tôi không thể kháng cự, cũng không muốn kháng cự.
Sau đó, bên tai trái của tôi rõ ràng nghe được từng lời của anh: “Anh yêu em, Tiểu Nhĩ Đóa.”
“Anh yêu em, Tiểu Nhĩ Đóa!” Anh lại lớn tiếng kêu lên, sau khi nói xong, anh bế tôi lên cao, những cây pháo hoa ở trong người tôi rơi ra, tôi thét lên chói tai, thế giới biến thành một sân chơi đầy màu sắc. Tôi nhìn thấy ở cách đó không xa, ánh sáng pháo hoa như thắp sáng cả thành phố, mỗi đốm sáng phát ra liền giống như ánh sáng mặt trời rực rỡ, niềm hạnh phúc mong chờ đã lâu, tôi biết nó rốt cuộc cũng ầm ầm mà đến.
Ba Lạp, bạn yêu quý, cậu có nhìn thấy không?
« Xem Chương Cũ Hơn
Chương 8 [END] Chương 7.6 Chương 7.5 Chương 7.4 Chương 7.3 Chương 7.2 Chương 7.1 Chương 6.9 Chương 6.8 Chương 6.7 Chương 6.6 Chương 6.5 Chương 6.4 Chương 6.3 Chương 6.2 Chương 6.1 Chương 5.9 Chương 5.8 Chương 5.7 Chương 5.6 Chương 5.5 Chương 5.4 Chương 5.3 Chương 5.2 Chương 5.1 Chương 4.14 Chương 4.13 Chương 4.12 Chương 4.11 Chương 4.10 Chương 4.9 Chương 4.8 Chương 4.7 Chương 4.6 Chương 4.5 Chương 4.4 Chương 4.3 Chương 4.2 Chương 4.1 Chương 3.10 Chương 3.9 Chương 3.8 Chương 3.7 Chương 3.6 Chương 3.5 Chương 3.4 Chương 3.3 Chương 3.2 Chương 3.1 Chương 2.14 Chương 2.13 Chương 2.12 Chương 2.11 Chương 2.10 Chương 2.9 Chương 2.8 Chương 2.7 Chương 2.6 Chương 2.5 Chương 2.4 Chương 2.3 Chương 2.2 Chương 2.1 Chương 1.10 Chương 1.9 Chương 1.8 Chương 1.7 Chương 1.6 Chương 1.5 Chương 1.4 Chương 1.3 Chương 1.2 Chương 1.1
Xem Chương Mới Hơn »