Tạm Biệt, Cô Nàng Lạnh Lùng

~ Từ sau buổi đi chơi với Kin ~ Giấc mơ đêm nào cũng tìm đến với Rick ~ Giấc mơ ngày càng 1 rõ nét hơn ~ Đó chính là nỗi sợ ấp ủ bấy lâu nay ~

~ Rick đang trên lon ton trên con đường dài ~ Bỗng nhiên ~ Vài tên áo đen tiến đến chỗ Rick và đánh thuốc mê cô ~

~ Ngôi nhà nhốt cô là 1 ngôi nhà cũ kĩ, ẩm mốc ~ Lúc này, Rick khẽ mở con mắt ~ Có 1 người đàn ông tiến lại gần Rick...càng gần...ngày 1 gần ~ Rick lúc đó mới mở to con mắt ra ~ Đó là 1 người đàn ông mà cô không quen biết ~

~ Người đàn ông đưa tay lên bóp cổ cô..ngày càng chặt...Ông ta ngày 1 giơ cao tay lên, cái tay mà đang bóp chặt cổ Rick ~ Lúc này, chân Rick không chạm đất ~

~ Ông ta thả Rick ra ~ Rick rơi tự do xuống đất ~ Rick ho sặc sụa ~ Ông ta rút trong túi áo ra chiếc Ipone đời mới nhất lúc bấy giờ ~

- Alo ! - Người đàn ông

- A ! Chào Anh ! Anh Hoàng. Lâu ngày không gặp, không biết anh có khỏe không ? - Người ở đầu dây bên kia

- Anh khỏe lắm. Có vẻ như giọng em vãn như vậy nhỉ ? Em có biết bây giờ anh đang giữ trong tay cô con gái xinh đẹp của em không ? Và tôi chưa có ý định trả lại đâu...- Ô.Hoàng

- Anh cần gì ? Tiền ư ? - Mẹ Rick

- Anh đâu phải là người như thế chứ. Anh chỉ cần em đến đây..Ta sẽ có cuộc nói chuyện sòng phẳng. Địa chỉ số x đường y . Tuyệt đối phải đến 1 mình.. Giờ anh sẽ cho em nghe giọng cô con gái của mình - Ô.Hoàng

- Mẹ ơi ! - Rick cố hét lên thật to, nước mắt trào ra ướt hết cả áo

- Tiểu Băng - Mẹ Rick ứa nước mắt, giọng nói nghẹn ngào


~ Ông ta giật lấy chiếc điện thoại ~ Cúp máy ~

- Nhóc con à ! Ta xin lỗi vì làm vậy với cháu. Nhưng ta mà không làm vậy thì chuyện này sẽ không được diệt tận gốc - Ô.Hoàng

- Không ! Cháu muốn về với mẹ ! Về với cha ! - Rick gào ầm lên, nước mắt không ngừng ứa ra

Chát ~ Cái tát nằm gọn trên khuôn mặt thiên thần của Rick ~ Rick im re ~

~ Vài phút sau ~ Mẹ Rick tới ~ Bà lao thật nhanh vào ~ Ôm chầm lấy cô con gái ~

- Mẹ ! - Rick

- Tiểu Băng ! - Mẹ Rick

~ Sau đó Ô.Hoàng lôi mẹ Rick ra ~

- Tại sao anh lại làm vậy với con gái tôi ? - Mẹ Rick

- Em đến sớm thật. Đúng kiểu phong cách của người mẹ - Ô.Hoàng

- Trả lời câu hỏi của tôi - Mẹ Rick

- Tại sao em lại yêu con cô tới như vậy ? Vì nó là con của hắn sao ? - Ô.Hoàng


- Phải. Cũng vì nó là đứa con mà tôi dứt ruột đẻ ra - Mẹ Rick

- Tôi làm vậy với con gái em vì tôi yêu em - Ô.Hoàng

- Tôi chỉ yêu anh ấy thôi ! - Mẹ Rick

- Tại sao em không chịu hiểu cho tình cảm của tôi chứ ? Tôi chỉ muốn em chấp nhận tình cảm của tôi thôi mà - Ô.Hoàng

- Tôi hiểu tình cảm của anh. Nhưng trái tim tôi chỉ hướng về anh ấy. Vậy nên tôi nghĩ chúng ta chỉ nên dừng lại ở mức độ bạn bè - Mẹ Rick

- Đấy là do lỗi tại em đó. Đối với tôi, không có tình cảm của em thì đồng nghĩa với việc người khác phải chết - Ô.Hoàng nói xong rồi rút trong người ra 1 khẩu súng, chĩa nòng súng vào người Rick

- Không ! - Mẹ Rick

Đoàng ~ Viên đạn bay thẳng về phía Rick ~ Mẹ Rick lao về chỗ Rick ~ ôm chặt lấy con gái ~

~ Mẹ Rick đỡ lấy viên đạn ~ Viên đạn ghim vào người bà ấy ~ Chiếc áo mà bà đang mặc nhuốm đầy máu ~ Bà ấy...tắt thở ~

- Không ! Mẹ ơi ! - Rick gào lên 2 tay ôm lấy mẹ ( T/g : Rick không bị trói, chỉ đơn giản là ông ta nhốt Rick trong 1 căn phòng thôi. Nãy mẹ Rick và Ô.Hoàng nói chuyện tại căn phòng đang nhốt Rick )

- Không..Không...Không thể nào - Ô. Hoàng run sợ tới mức làm rơi cả khẩu súng

~ Rick nhặt khẩu súng lên ~ Đoàng ~ Lại lần nữa tiếng súng lại vang lên ~ Nhưng lần này ~ Viên đạn hướng về phía Ô.Hoàng và người bắn là Rick ~

~ Viên đạn lao với tốc độ ánh sáng về phía Ô.Hoàng ~ Từ miệng ông ta rỉ ra 1 tí máu và chiếc áo ông ta đang mặc đang thấm đẫm màu máu ~

~ Rick bặt dậy ~ Nước mắt còn đọng lại trên 2 gò má ~

~ Rick vào VSCN ~ Thay bộ đồng phục Moon quen thuộc ~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận