Chương 26:Đời sống thực vật.
Tại bệnh viện nhà Kiệt.
Kiệt...Kiệt...-Băng kêu khj tỉnh dậy.Mùi thuốc tiệt trùng xộc vào mũi Băng.
Mày tỉnh rồi hả-Nhã bước vào.
Kiệt đâu-Băng hỏi.
Đang cấp cứu-Nhã nói.Băng giựt dây truyền dịch ra và chạy tới chỗ Kiệt đang phẫu thuật.Ở đó ngoài bọn Nhân ra còn có bama Kiệt.
Kiệt sao rồi-Băng hỏi.
Chưa biết.Đang phẫu thuật gấp đạn.-Nhi nói.
Sao em ra đây.Tay chảy máu kìa.Đi băng lại đi-Minh Anh nói.Băng lắc đầu đi lại quỳ trước mặt bama Kiệt.
Con xin lỗi-Băng nói.
Không phải lỗi của con.Con đứng lên đi.Hai bác không trách con đâu-Papa Kiệt nói.
Lỗi là của Lâm.Con đừng trách mình.Dù sao Lâm cũng trả giá quá đắt rồi-Mama Kiệt.
Cảm ơn hai bác không trách con-Băng nói và ngồi kế mama Kiệt.
'Cạch'-Tiếng cửa phòng phẫu thuật.
Con/anh tôi sao rồi bác sĩ.-Tất cả chạy lại hỏi trừ Băng đang nắm chặt tay lắng nghe.
Cậu chủ qua cơn nguy kịch.Viên đạn chỉ gần tim nên không sao.Nhưng vết thương ở đầu đã trúng dây thần kinh nên phải sống thức vật.-Bác sĩ nói một lèo và đứng thở.
Vậy khj nào thì tỉnh-Băng bước lại hỏi.
Nữa năm,1 năm,4 năm,hoặc không bao giờ tỉnh lại.-Bác sĩ nói-Cậu chủ được chuyển lên phòng vip1.
Con sẽ chịu trách nhiệm chăm sóc Kiệt.Hai bác yên tâm lo công việc đi-Băng nói và đang kiềm nước mắt.
Vậy hai bác để con chăm sóc.2 tháng về thăm một lần.-Pama Kiệt nói và lên máy bay bay qua Mỹ giải quyết công việc.
Em đi băng vết thương đi-Minh Anh nói.
Em dẫn đi.-Ánh nói.
Không cần.Về thay đồ,ăn uống đi.Em tự lo cho mình được.Kiệt em coi cho-Băng nói và đi băng vết thương.
Chúng ta về thay đồ rồi lên.Đây có Băng lo rồi-Thiên nói và cả đám về thay đồ,ăn uống.
Phòng Kiệt nằm.
Anh nói...hức...bên em...hức sướt đời mà...Anh tỉnh lại đi.Đừng ngủ nữa.-Băng vừa khóc vừa nói.Khóc đến thiếp đi mà không biết.Khj Minh Nah vào coi thấy vậy ẳm Băng lên giường kế bên.
Liệu Kiệt sẽ tỉnh lại hay ngủ như vậy mãi ? Băng sẽ vượt qua được chuyện này chứ?
Đón xem chap sau sẽ pík