Tam Đại Tiểu Thư Tinh Nghịch

   RẦM!!!!!!!!!!!!!!Cánh cửa bật ra với một sức mạnh kinh khủng, là hắn, cậu ta ngang nhiên bước vào lớp, chẳng nhìn bà giáo lấy một lần, tất nhiên ngay cả bọn nó cũng không để ý. Tiến đến dãy bàn cuối lớp và...ngủ

Bà la sát đã quá quen với cảnh này, không chấp nhặt chuyện nhỏ. Tiếp theo là Minh, cậu ta lẽo đẽo theo hắn, cũng trực tiếp đi xuống bàn, mặc kệ ánh mắt như lửa đốt của Phong, Tuấn dường như đã để ý thấy sự xuất hiện của bọn nó, lẳng lặng không nói gì, chỉ chào bà giáo một câu lấy lệ rồi về chỗ, ánh mắt vẫn dõi theo nam sinh tóc xanh bốn mắt kia.

Nó bây giờ thôi cái trò trêu ghẹo mỹ nhân, nhìn bà giáo với ánh mắt ngây thơ:

-Cô ơi em ngồi chỗ nào ạ?

Bà cô động lòng trước nhan sắc trời cho của nó, cái vẻ mặt nai tơ vô số tội, nên phân công cho nó ngồi cạnh hotboy:

-Kế Bảo còn chỗ trống, em ngồi đó nhé! Còn 2 em ở bên cạnh Minh và Tuấn

Bước xuống chỗ ngồi với tiết mục chào hỏi rất ấn tượng bằng mắt, số thì ngưỡng mộ nhưng xen lẫn trong đó là ánh mắt ghen ghét

Cảnh quay thứ nhất: ĐẠI CHIẾN NỔ RA :BẢO-KHÁNH:

-Cậu kia! Xê ra tui ngồi coi!      Mở đầu là lời độc thoại của nó

-...


-Có nghe gì không hả?     Nó mặc kệ những ánh mắt thương hại của cả lớp dành tặng cho

-MUỐN CHẾT?       Cái giọng lạnh băng của hắn cũng đủ uy hiếp mấy người yếu tim, nhưng nó là ngoại lệ, lần đầu tiên được nhìn rõ khuôn mặt hắn ở cự li gần thế này, tuy nhiên, từ khi sinh ra nó được tiêm loại thuốc miễn dịch với trai đẹp rồi

-Tất nhiên là không rồi, nhưng nếu cậu muốn, tôi có thể giúp cậu!      Nó trả lời dửng dưng

-Phiền phức!

-Thế cậu có chịu tránh ra cho tôi ngồi không hả?

-Nhất thiết phải là chỗ này?

Cảm thấy đôi co với hắn cũng không được lợi gì, nó bèn cầu cứu viện binh:

-Cô ơi, bạn này không cho em ngồi!

Ngay lần gặp đầu tiên đã có ấn tượng tốt với nó, bà giáo liền nghiêm mặt:


-Em kia, tại sao lại không cho bạn ngồi cùng hả????

Hắn bất đắc dĩ phải nhường chỗ, sở dĩ hắn làm vậy vì nếu bà la sát báo cáo với mẹ hắn về chuyện gây xích mích với bạn mới, sư tử hà đông sẽ nổi trận lôi đình, cấm túc hắn 1 tuần thì khổ.

Cảnh quay thứ 2: THẾ TRẬN TIẾP DIỄN: MINH-PHONG:

-Tên nhóc kia, dịch ra một chút coi!       Phong cất giọng khó chịu

-Không ngờ lại gặp cậu ở đây, thật tốt quá!

-Tốt gì để sau đi, xê ra!

-Không!.

-Cái tên nhóc này!   Cô ơi, Bạn này đuổi em đi!!!!!!!!!        Phong cũng tìm cứu viện, tác chiến thành công, Minh bèn ngậm ngùi nhường chỗ.

Cảnh quay thứ 3:HÒA BÌNH LẶP LẠI: TUẤN-KỲ:

-Chúng ta thật có duyên ha!      Tuấn cười hiền, tự động dịch chỗ ngồi

-Tôi cũng cảm thấy như vậy, chào cậu,Thanh Tuấn, chúng ta giờ đã là bạn cùng bàn, vì vậy mong cậu giúp đỡ thêm!       Kỳ nở nụ cười sát trai, Tuấn ngây người 3s rồi cũng đáp lại

-Rất hân hạnh!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận