Sau khi trở về hang động, ba người bắt đầu nấu và chế biến con hổ, vì đã có đủ thức ăn trong thời gian dài nên cũng không cần tốn công ra ngoài.Ba người dồn hết công sức vào tìm hiểu điển tịch, riêng Hồng Quân thì còn có thể hấp thu khối linh thạch đề cao cảnh giới, khi khối linh thạch ảm đạm thất sắc cũng là lúc hắn gần đột phá đến luyện khí tầng 2, tuy vậy để đột phá trong thời gian ngắn là điều rất khó, hắn quyết định ra ngoài làm quen với thế giới mới này thay vì bế quan như Phá-Nam Quân.Bước ra khỏi hang động, khẽ liếc hang động, hắn viết một bức thư bỏ vào trong rồi dứt khoát đi.....Từ trên cây, con chuột trắng nhảy xuống, lết thân hình mập ú lại gần chân Hồng Quân nói-Ngươi muốn đi lịch lãm?-Ừ, dù gì trong thời gian ngắn hấp thu hỏa linh thạch đã khiến ta trong một đoạn thời gian tu luyện cũng không quá cần thiết.-Ngươi muốn đi đâu?-Không biết.-Ta có thể đi cùng ngươi chứ?, dù sao có người đồng hành sẽ bớt nhàm chán nhiều.-Được, miễn là ngươi không gây phiền phức.Như vậy, một thú một người kết bạn mà đi, mở đầu cho một câu chuyện đầy những hứa hẹn à thú vị...-Lâu như vậy rồi ta còn chưa biết tên ngươi- Hồng Quân chợt hỏi khi đang trên đường tới thạch thôn trấn- mục tiêu đầu tiên-Tên sao? ta không có-.
Con chuột đáp.-Ồ, ngươi nghĩ sao nếu ta đặt tên cho ngươi-.
Hồng Quân cũng hơi bất ngờ nhưng rồi lại nổi hứng muốn đặt tên.Con chuột có chút đề phòng.-cũng được tuy nhiên cái tên phải hay một chút.-Tốt tốt, từ giờ cứ gọi ngươi là Tiểu Bạch điHồng Quân cười tít mắt nói.- Không được, chắc chắn không được.Con chuột kịch liệt phản đối.-Ây da..con người ta một khi định ra cái gì là không thể thay đổi, thấy ngươi cũng tội, thôi thì cái tên đó chỉ ta được gọi, còn người khác thì...!ừm à..Bạch Thử Soái, thế nào?Hồng Quân bắt đầu dụ dỗ, Con chuột nghe thấy Bạch Thử Soái thì sáng mắt, liền đồng ý mà quên đi vế trước, điều khiến sau này nó rất muốn thay đổi nhưng không được.Thạch thôn trấn, một thôn trấn dưới sự bảo hộ của Linh Dương Tông, Tông chủ Linh Dương Thổ Ngưu nghe nói là đệ tử của một cường giả nên mới có thể bảo trì trật tự trong một phạm vi nhất định.Là thôn trấn cỡ trung tại Sở Quốc, Quốc gia dưới sự bảo đảm của Linh Dương tông.
Bên trong thôn có một cường giả tu vi trúc cơ kì, là thôn trưởng thạch thôn trấn, tên là Tôn Hải Dương.
Là người vì nước vì dân, giỏi tán gái, trong hậu cung không năm thê cũng bảy thiếp.
Tuy vậy nhưng hắn rất được lòng dân chúng , đức cao vọng trọng.
Trong thôn có hai gia tộc lớn là Dương Gia và Tôn gia, hai gia tộc này cạnh tranh chức vụ trưởng thôn nhiều năm, kẻ tám lạng người nửa cân nên cũng cuộc chạy đua thu mua lòng dân, kinh tế rất đặc sắc, thậm chí lan ra cả bên ngoài khiến thu hút không ít khách ngoại lai tới hóng hớt.
Mấy năm gần đây do Tôn Hải Dương lên nắm chức thôn trưởng nên Dương gia có vẻ hơi lép vế, họ quyết định tổ chức một cuộc tranh tài giành cho tu sĩ luyện khí kì trẻ tuổi, chia ra mười cấp độ tương ứng mười tiểu cảnh giới của luyện khí kì.Đó là thông tin mà Hồng Quân thu được sau khi đi dạo một vòng trong thạch thôn trấn, lúc này, con chuột từ ống tay áoo hắn chui ra nói-ta thấy ngươi nên thử một lần, ngươi hiện tại đang là luyện khí tầng 1 đỉnh phong, lợi thế không nhỏ.-ta cũng nghĩ tới, nhưng ta không có vũ kĩ gì cả, muốn tập mất không ít thời gian, trước tới cửa hàng dương gia xem coi khi nầo diễn ra so tài, nếu sắp tới thì đành bỏ qua, nếu có đủ thời gian thì xắp xếp cũng không vội.Tới của hàng Dương gia, Hồng Quân liền được một tiểu nhị chăm sóc tận răng, nào là ngọc bội khí vận, bảo kiếm tuyệt thế, chí bảo kim đao, thần đan diệu dược.
Do cũng muốn mở mang kiến thức một phen nên hắn cũng không từ chối, khoảng ba mươi phút sau, hắn mới mở miệng, sự kiện tỷ thí đấu võ khi nào mới diễn ra, tiểu nhị tuy hơi chút bức xúc nhưng cũng không thể hiện ra ngoài, mỉm cười nhìn Hồng Quân nói.-Thưa khách quan, còn một tháng nữa là diễn ra, ngài muốn đăng kí tham gia?-đúng vậy.-mời ngài theo ta.Sau khi hoàn thành thủ tục, Hồng Quân ra khỏi trấn, hắn cũng đã xác định được việc mình sẽ làm trong thời gian xắp tới.
-Này tiểu bạch, ngươi biết nơi nào thích hợp để luyện kiếm không-.
Hồng Quân hỏi-có, cơ mà để đến đó ngươi cần mất hai ngày đường, nếu tới được thì điều kiện ở đó sẽ không làm ngươi thất vọng đâu -Tốt thôi, dẫn đường.Trên đường đi, Hồng Quân cũng dở xem một ít vũ kĩ kiếm đạo trong điển tịch, rồi dùng những con dã thú để luyện.
Tiến triển khá thuận lợi, tuy nhiên không thể trong thời gian ngắn luyện thành được.
- Hỏa..! Lên cho ta.Trên thanh kiếm của Hồng Quân, một đường lửa cháy rực hiện lên, tỏa ra sức nóng bức người.
Phía trước Hồng Quân, một con khỉ với cái đầu chó dữ tợn hung ác nhìn hai người một chuột.
Tiểu bạch ngồi trên vai Hồng Quân nói, ngửa đầu ưỡn ngực, khích tướng- này tiểu hầu, bá thì vô đây mà múcTuy không hiểu nhưng thấy hành động khiêu khích của tiểu bạch, con khỉ đầu chó tức giận lao tới mở cái hàm máu của mình táp tới.
-"Xoẹt~~~".Một đường cắt sắc lẹm chia đôi con khỉ xấu số.
Hồng Quân ngồi bịch xuống, thở như chó chết, miệng văng tục-Má nó, tiêu hao quá nhiều linh lực rồi.
-Nguy hiểm thật- con chuột cũng vã cả mồ hôi hột.-Phải nhanh chóng tìm nơi ẩn nấp khôi phục linh lực, nơi này không an toàn.
Nhanh chóng tìm nơi trú ẩn,.