Trước cửa phòng cấp cứu , nó cứ đứng thấp thỏm . Ông bà Vương và ba mẹ nó cũg đến .
- Có chuyện j xảy ra zậy cháu ? Thằng Khánh nó bị gì ? - bà Vương lo âu hỏi .
- Dạ ! Anh Khánh bị xe . . . tông . . . đang trong phòng . . . cấp cứu ! - nó ns màk nc mắt lạj tiếp tục rơi .
- Con ns cáj j ! - bà Lâm nghe tin như muốn té ngửa .
Đang ns thì trong phòng cấp cứu một người đàn ông mặc áo trắng bước ra , tầm ngoài 30 ns zs vẻ mặt mệt mỏi xen lo âu .
- Xin hỏi aj là thân nhân cháu Hàn Khánh ? - ông bs ấy hỏi .
- Là tôi ! - nó và bà Vương cùng lên tiếng .
- Chúng tôi ko thể ns j ngoài việc gia đình nên chuẩn bị tâm lý cho tình huống xấu nhất ! Chúng tôi đã làm hết khả năng của mìk ! Nhưng do cú va chạm mạnh nên cháu bị chấn thương đầu ! Tỷ lệ tỉnh lạj của cháu rất mong manh ! Bây giờ chỉ còn có thể mong rằng phép màu sẽ xảy ra ! Chúng tôi thật xin lỗi ! - ông bs ns xong nhanh chóng bước đj .
Nó nghe xong như trời sập trước mặt , nó đổ sụp xuốg , nó khóc thét lên và ngất đj , trog cơn mê , nó nghe tiếh bà Vương gào khóc và đập vào cửa phòng cấp cứu .
- A ! - nó mở mắt tỉnh dậy .
- Con dậy rồi àk ! Ăn miếng cháo cho khỏe đj con ! - bà Lâm nhìn nó màk rướm nc mắt .
- Mẹ ơi ! Anh Khánh sax zùj ? - nó hoảng hốt hỏi mẹ mìk .
- Bây giờ con bình tĩnh ! Ăn miếng cháo đj zùj mẹ ns con nghe nha ! - bà Lâm trấn an con gái .
Nó nhanh chóng chạy lao sang phòng hắn , nó nhẹ nhàng bước tới bên cạnh hắn , tay nó vuốt nhẹ mặt hắn , thì thầm màk nc mắt rơi như mưa rào .
- Anh tỉnh dậy đi màk ! Ngủ nhiều . . . ko . . . tốt . . . cho sức khỏe đâu . . .hixhixhix . . . ! Anh . . . ns là . . . muốn em làm . . . bạn gái . . . anh màk ! Anh ko tỉnh dậy