- Con chào cha mẹ ! - cô gái trong nhà bước ra , cung kính chào ông bà Lâm .
- Sao dạo này con gầy thế ? - bà Lâm ns giọng chua xót .
- Dạ ! Tại con không khỏe trong người cho nên hơi khó chịu thôi ạ ! - cô gái ns tiếp .
- Con cùng chúng ta đến một nơi ! Ta muốn con gặp một người ! - ông Lâm ns tiếp .
Sau đó cô gái quay vào trong thay đồ rồi nhanh chóng theo ông bà Lâm lên xe , ông bà Lâm chạy đến trước cửa nhà , ngôi biệt thự xây theo kiến trúc châu Âu , nhìn từ ngoài toát lên vẻ kiêu hãnh của chủ nhân theo tông màu đen quý phái . Từ trong nhà một người đàn ông mặc một bộ đồ sang trọng như sắp đi đâu , nhìn thấy ông Lâm liền chạy đến ôm chầm lấy ông .
- Trời ơi ! Anh Lâm ! Lâu rồi không thấy anh ghé qua thăm tôi ! Tưởng anh quên tôi rồi chứ ! - ông vừa ns vừa vỗ vỗ vào vai ông Lâm .
- Tôi nào có quên anh đâu ! Chỉ là tôi công việc bận quá nên không có thời gian thăm anh thôi ! - ông Lâm ns .
Ông chủ nhà lúc nảy nhìn sang cô gái kế bên ngạc nhiên , ông trợn hai mắt , mặt trắng bệt như người mất máu .
- Con bé . . . con bé này . . . giống quá . . . rất giống . . . !
- Đúng vậy đấy anh àk ! Con bé này chính là con của em trai anh !