Tam Phu Bức Tới Cửa Phu Nhân Thỉnh Thú


Hội Họa Viên có Triển Cảnh chủ trì, cửa hàng do chưởng quầy lo liệu, nên việc Ngự Thiên Dung rời đi cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn, mọi việc hết thảy vẫn tiến hành bình thường.

Bất quá, bên này Ngự Thiên Dung trên đường lại không yên ổn, mới rời đi kinh thành Ly Quốc không bao lâu, Trì Dương liền phát hiện có người theo dõi bọn họ, hơn nữa thực lực không kém, hành động rất có tổ chức.
Tịch Băng Toàn cũng nhíu mày, Ngự Thiên Dung không có cừu gia, mà hắn lúc này trở về căn bản không kinh động người nào, là ai muốn theo dõi bọn họ?
Ngự Thiên Dung phát hiện bọn họ không thích hợp, đến lúc biết có người theo dõi cũng thực giật mình, nàng quả thật không thể nghĩ ra là ai muốn hại nàng.

Trước kia chỉ có cái tên đáng giận Nam Cung Tẫn kia là thường xuyên phái người gây phiền toái cho bọn họ, nhưng nay hiểu lầm đã cởi bỏ, lẽ ra sẽ không đến gây sự mới phải.

Những người khác, mà nhất là nàng, đại khái không có cừu gia gì đi! Chắc không có khả năng bản tôn Ngự Thiên Dung trước khi chết còn đắc tội người nào đó đi?
“Trì Dương, các ngươi phải nhớ luôn luôn thủ hộ phu nhân, đừng để người khác đến gần.”
“Vậy bọn họ —— “
Tịch Băng Toàn lạnh lùng cười, “Để ta tiếp bọn họ, dù sao, ta đã lâu không khai sát giới!”
“Uy, Tịch Băng Toàn, nhớ hỏi bọn hắn là loại người nào.” Ngự Thiên Dung nhìn hắn sắp xuống xe ngựa vội vàng thêm một câu.
Tịch Băng Toàn liếc nàng một cái, bất mãn nói: “Phu nhân, ngươi sao không dặn ta chú ý an toàn?”
“Ách, cái kia, ngươi cũng phải chú ý an toàn a! Ha ha, là ta tin tưởng võ công của ngươi thôi!”
Tịch Băng Toàn hừ lạnh một tiếng, giận dỗi nghĩ: ngươi chính là một nữ nhân lãnh tình.
Ngự Thiên Dung mặt hơi hơi đỏ lên, nàng không phải là không lo lắng hắn a, chính là thật sự cảm thấy hắn sẽ không có vấn đề gì, trước đây không phải thích khách đều là bị hắn giải quyết thuần thục đó thôi!
Trì Dương khẽ nhíu mày, đợi Tịch Băng Toàn rời khỏi mới nhẹ giọng nói: “Phu nhân, những người đó không đơn giản đâu!”
“Có ý gì?”
Trì Dương nắm thanh kiếm bên hông, lo lắng nói: “Theo chúng ta quan sát, những người đó võ công không thấp, có khả năng ngang ngửa với chúng ta.

Ta nghĩ, cho dù võ công của Tịch Băng Toàn có mạnh hơn chúng ta một ít, nhưng một người phải ứng phó nhiều người như vậy, cũng là có vấn đề!”
“Cái gì!” Ngự Thiên Dung quá sợ hãi nhìn sang Trì Dương, “Ngươi nói những người đó võ công không kém so với các ngươi?”
Trì Dương gật gật đầu, cho nên mới lo lắng a, nếu là nhân vật bình thường, bọn họ còn cần nói ra suy nghĩ sao?
“Vậy làm sao bây giờ?” Ngự Thiên Dung nhất thời khẩn trương, võ công của Trì Dương cũng không phải bình thường, nàng từng thấy qua bọn họ động thủ, võ công Tịch Băng Toàn tốt hơn bọn hắn, nhưng mấy người bọn họ cũng không kém, bốn người liên thủ đủ để đả bại Tịch Băng Toàn, nay những người đó… “Bọn họ có bao nhiêu người?”
“Phu nhân, tạm thời chúng ta có bảy – tám phần thắng.”
Bảy – tám, vậy Tịch Băng Toàn làm sao bây giờ? “Không được, các ngươi cũng đi hỗ trợ, bằng không, hắn một người chẳng phải là…” Thua chắc rồi?
“Phu nhân, hắn cũng biết nguy hiểm, cho nên mới dặn chúng ta không được rời khỏi, phải ở bên cạnh ngươi, vạn nhất còn có người khác ——” Trì Dương tuy rằng cũng lo lắng, bất quá hắn chỉ xem trọng Ngự Thiên Dung.
Ngự Thiên Dung dậm chân một cái, sốt ruột nhìn hướng Tịch Băng Toàn rời đi, hồi lâu bỗng nhiên nói: “Được rồi, Trì Dương, ngươi mang một ít độc dược đi giúp Tịch Băng Toàn giải quyết những người đó, Tần đại thúc cho ta không ít độc dược đâu, ngươi tùy tiện mang hai loại đi.

Lưu lại Phượng Hoa ở đây bảo hộ là được rồi.”
Trì Dương vừa nghe hai chữ “độc dược”, trong lòng liền sáng ngời, dược của Độc Quái xác thực rất quý giá hữu hiệu, bất quá lại không được quang minh lỗi lạc cho lắm!
“Ai nha, trên chiến trường cũng đừng chú ý mấy cái thứ quang minh lỗi lạc gì đó trên giang hồ của các ngươi, thắng mới là trọng yếu nhất! Nếu bọn họ không có ác ý, các ngươi có thể không giết bọn hắn a!”
Trì Dương vốn là sát thủ, bất quá, vẫn là thích quang minh lỗi lạc giết người, bằng võ công của chính mình đi lấy mệnh của kẻ khác, cho nên mới nghĩ ngợi, hiện tại nghe Ngự Thiên Dung thúc giục như vậy, hơn nữa tình thế gấp gáp, cũng không cố chấp, dù sao hắn vốn cũng không phải bọn người thông thái rởm.

Vì thế tiếp nhận hai bình độc dược từ tay Ngự Thiên Dung, rồi vội vàng đuổi theo Tịch Băng Toàn.
Phượng Hoa ngồi ở ngoài xe ngựa, nhìn bóng dáng Trì Dương mỉm cười, “Phu nhân, ngươi thật đúng là nhanh trí a!”
“Sao, ngươi cảm thấy ta bảo Trì Dương dụng độc rất tiểu nhân a?”
“Không có, ta khác với Trì Dương.

Trì Dương thích lấy thực lực để thắng, ta thì chú trọng kết quả, không chú trọng thủ đoạn, chỉ cần có thể thắng, dùng dạng gì thủ đoạn với ta mà nói cũng không trọng yếu.”
Ngự Thiên Dung xấu hổ, “Sớm biết vậy nên cho ngươi đi.”
“Không tốt, ta ở lại, sử dụng thủ đoạn để bảo hộ phu nhân, so với Trì Dương thì thích hợp hơn.”
Nhìn Phượng Hoa không chút nào che dấu tà ác, Ngự Thiên Dung trong lòng rùng mình một cái, trước kia rất ít nói chuyện với Phượng Hoa, căn bản không biết hắn là kẻ tà ác từ trong ra ngoài, về sau tốt nhất nên tránh xa một chút! Những người không từ thủ đoạn rất phiền toái, cũng cực đáng sợ.
Còn chưa kịp nói gì, đã thấy Phượng Hoa lấy ra từ trong người mình ra một cái bình nhỏ, “Đây là —— “
“Đương nhiên là nhờ Độc Quái lão nhân phối trí… Hóa Cốt Thủy.”
Cái gì, tan xương? Chẳng lẽ là loại dược chỉ cần chạm vào thì ngay cả xương cốt cũng hòa tan?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui