Tam Phu Bức Tới Cửa Phu Nhân Thỉnh Thú


Long Tường Vân ha ha cười, “Nam Cung a, vẫn là ngươi đủ nghĩa khí, ta xem ngươi như huynh đệ nên sẽ không quanh co lòng vòng.

Nếu bọn họ khinh thường Ngự gia, vậy ta sẽ khiến cho bọn họ còn thảm hơn cả Ngự gia, đến lúc đó, để xem bọn hắn còn lấy cái gì nói Thiên Lân hậu thuẫn không ổn.”
“Xem ra ngươi thực thích tên tiểu tử Thiên Lân kia!”
Long Tường Vân ha ha cười, “Đương nhiên, con do chính ta dạy dỗ, sao lại không thích, với lại, ngươi chẳng lẽ không thích tiểu tử kia?”
“Thích, đương nhiên thích, hắn đối với bằng hữu đủ thẳng thắn thành khẩn, đối cấp dưới lại có uy tín, làm việc rất có chừng mực.

Nếu so với ngươi a, tính tình có tám phần tương tự.”
Long Tường Vân khe khẽ thở dài, “Đúng vậy, tám phân tương tự, hai phần kia lại giống Ngự Thiên Dung.

Trước đây ngươi nói Liên Nhi và Ngự Thiên Dung có một chút tương tự, bằng không, đứa nhỏ sao lại giống dì như thế a? Nhiều năm sống trong hậu cung làm Liên Nhi thay đổi không ít, lại khó được không mất đi bản tính, cho nên ta vẫn luôn sủng nàng.”
Nam Cung Tẫn nhớ tới lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, hắn, Long Tường Vân còn có Bùi Nhược Thần tình cờ gặp hai chị em các nàng trong miếu.

Khi đó, hai chị em còn rất ngây thơ, làm cho người ta nhìn thực thư thái, vậy mà về sau ai nấy đều dần dần thay đổi…
“Nam Cung a, chuyện này thật ra ta không lo lắng lắm, ta gọi ngươi tới, thuận tiện còn có chuyện khác muốn nói với ngươi.”
“Nói đi, ta nghe!”
“Ngự Thiên Dung —— nàng… Mặc kệ chuyện trước kia thế nào, ta nghĩ cứ coi như hết, nàng nay đã mất trí nhớ, ngươi cũng đừng khó xử nàng.” Long Tường Vân thần thái tận tình, ra sức khuyên bảo hắn.
Khó xử, hắn còn mặt mũi đi khó xử nàng sao? Nam Cung Tẫn cười khổ, “Yên tâm đi, ta sẽ không đi…” cũng không còn mặt mũi đi.
Long Tường Vân nhìn vẻ mặt hắn có chút quái dị, “Nam Cung, ngươi làm sao vậy? Dễ nói chuyện như vậy không giống ngươi chút nào!”
Nam Cung Tẫn chủy hắn một quyền, “Bớt sàm ngôn đi, ta đi làm chính sự.”
Long Tường Vân nghĩ hắn chỉ là trả lời cho có lệ liền vội vàng kéo hắn lại, nghiêm túc bổ sung: “Không phải, Nam Cung a, ta là nghiêm túc nhắc nhở ngươi, trước đó không lâu, ta đã đến gặp nàng, nàng thật sự rất khác với trước kia…”
Nam Cung Tẫn nghe Long Tường Vân nói đã đến gặp nàng, trong lòng sửng sốt một chút, lập tức cười khổ nói: “Ta đã biết, Hoàng Thượng, ngươi không cần phải nói, nàng không có sai, hết thảy đều là ta sai, ta đã hiểu được.”
Cái gì? Long Tường Vân giật mình trước sự chuyển biến một trăm tám mươi độ của Nam Cung Tẫn, hắn có khi nào thì dễ nói chuyện như vậy?
“Trước kia là Tuyết nhi hãm hại nàng, ta giờ đã biết, cho nên, ngươi không cần lo lắng, ta đối nàng, chỉ có áy náy, không có hận.”
Tuyết nhi? Là ả sủng thiếp kia? Rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Long Tường Vân rất giữ hắn lại để hỏi cho rõ, nhưng Nam Cung Tẫn không muốn nói gì thêm, lấy cớ làm chính sự phải ly khai.
Vuốt cằm, Long Tường Vân buồn rầu suy tư về sự khác thường của Nam Cung Tẫn, đương nhiên nghĩ mãi mà không có kết quả, liền gọi hai hộ vệ đến, thấp giọng phân phó một phen, bảo bọn họ đi điều tra rõ ràng, bằng không hắn cứ thắc mắc mãi trong lòng, rất không thoải mái a!

Ngự Thiên Dung về đến nhà, trong lòng cảm thấy có chút quái dị, nhất là nghĩ đến chuyện nha hoàn Đào Nhi nói nàng đêm hôm đó có cùng hai người Nam Cung Tẫn và Bùi Nhược Thần trước sau phát sinh quan hệ, Duệ Nhi cũng có thể là con của Nam Cung Tẫn, người liền đổ mồ hôi lạnh, tuy rằng người kia không phải nàng, là bản tôn Ngự Thiên Dung, nhưng, thân thể này lại thuộc về bản tôn a!
Ai! Cái số của nàng thật đáng thương a!
Triển Cảnh canh giữ bên người nàng lại nghĩ tới một vấn đề khác, “Phu nhân, bây giờ ngươi đã biết người hãm hại ngươi trước kia là Tuyết phu nhân, như vậy, chuyện ngươi hợp tác với Tịch Băng Toàn có cần tiếp tục…”
Ngự Thiên Dung suy tư một hồi, ngón tay theo thói quen nghịch nghịch lọn tóc bên tai, “Đương nhiên là phảitiếp tục, chuyện quá khứ cũng không phải chỉ mỗi một mình ả Tuyết phu nhân kia gây ra, ta tin còn có vấn đề khác, chỉ bằng một nữ nhân sao có thể gây ra sóng to gió lớn như vậy!”
Chuyện Tuyết nhi hãm hại có thể chỉ là một cái ngòi nổ, vừa đúng dịp cho Nam Cung Tẫn cơ hội hưu thê mà thôi.

Về phần Bùi Nhược Thần vì sao lại trúng độc trong phủ Hộ Quốc tướng quân, lại rất trùng hợp đi vào phòng của nàng, đây cũng là một vấn đề rất trọng yếu nha! Hơn nữa, một loạt chuyện trước kia có vẻ không giống chỉ do một mình nữ nhân Tuyết nhi kia bố trí, dựa theo biểu hiện tối nay, nàng không phải một người thông minh, nhiều lắm là một nữ nhân ghen tị cộng thêm tâm địa độc ác mà thôi.
Dựa theo cách nói của nha hoàn kia, Tuyết nhi cũng không đoán trước Bùi Nhược Thần sẽ âm kém dương sai mà chen chân vào, làm cho nàng bỗng dưng thêm một nhược điểm để uy hiếp Ngự Thiên Dung.

Như vậy hiển nhiên là còn có người khác mưu hại Ngự Thiên Dung, chỉ là không rõ là ai mà thôi.
“Phu nhân, ta —— “
“Triển Cảnh, ngươi xuống trước đi, để ta nghỉ ngơi một lát.”
Triển Cảnh thấy mặt nàng lộ vẻ mệt mỏi, liền im lặng không nhắc lại nữa, lẳng lặng lui xuống, trong lòng thầm nghĩ, phu nhân thật sự kiên cường, đã biết hết chân tướng mà vẫn còn trấn định như thế, nếu là người khác, nhất định sẽ tìm Hộ Quốc tướng quân lý luận một phen, ít nhất phải đòi lại công bằng cho mình! Nhưng phu nhân lại không làm như vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui