Tâm Quang


Cách ngày, lúc ban trưa, Kiều Đông Dương đã dọn dẹp xong, vui vẻ mở hộp cơm ra ăn.

Hôm nay cậu làm món rau cải xào thịt, nấm xào trứng với canh rau đậu phụ.

Không sai, cậu phục chế menu ngày hôm trước, lần đó chưa được ăn, thật đáng tiếc.Cậu gắp một miếng rau, ăn một miếng cơm, đang lúc chuẩn bị lấy thìa múc canh, cạnh cửa truyền đến lời nói: "Đang ăn cơm à?"Kiều Đông Dương theo bản năng thò tay ôm hộp cơm, lại phát hiện hộp cơm đã bày ra hết.

Mà Liễu Bắc Diệp chạy tới trước bàn, cúi đầu nhìn cậu.Kiều Đông Dương ngẩng đầu, miễn cưỡng cười nói: "Em chào anh.""Hôm nay ăn gì vậy?""Ăn, ăn...""Giống y hôm trước.""...!Anh cũng nhận ra ạ, ha ha." Kiều Đông Dương cười gượng.Liễu Bắc Diệp ngồi xuống đối diện: "Cậu ăn đi, ăn xong rồi nói."Đôi mắt Kiều Đông Dương sáng lên, lần này không đến cướp cơm của cậu?! Cậu không tin nhìn nhìn Liễu Bắc Diệp, thấy anh ta đích xác không có vẻ muốn ăn, nhẹ nhàng thở ra: "Vậy anh đợi một chút, em ăn nhanh thôi.""Không vội."Kiều Đông Dương gật đầu, cầm đũa nghiêm túc ăn, càng ăn càng say mê, thầm nghĩ, cơm cậu làm ngon quá!Ăn được một nửa, cậu đột nhiên cảm giác có chút không thích hợp.


Ngẩng đầu lên, thấy Liễu Bắc Diệp đang nhìn chằm chằm cậu ăn cơm.

Kiều Đông Dương liền cảm giác xấu hổ...!Nào có ai nhìn chằm chằm người khác ăn như vậy.

Thấy cậu ngẩng đầu, Liễu Bắc Diệp còn nói: "Ăn chậm một chút."Cậu có phần căng thẳng, đẩy hộp cơm lên trước, "Anh ăn không?""Cậu ăn đi.""Em no rồi...""Thật?"Kiều Đông Dương gật đầu, hỏi lại: "Anh ăn chưa?"Liễu Bắc Diệp lắc đầu."A, vậy sao anh không đi ăn đi? Anh tìm em có việc gấp ạ?!"Liễu Bắc Diệp mở mắt nói lung tung: "Tôi đến bàn với cậu chuyện mở fanpage cửa hàng, nói xong sẽ đi ăn." Thật ra anh chỉ muốn nói nhiều hơn với Kiều Đông Dương.Kiều Đông Dương vừa nghe lời này, trong lòng lập tức ùa lên áy náy.

Người ta vì cậu, ngay cả cơm trưa cũng không kịp ăn, vậy mà ban nãy cậu còn keo kiệt...!Cậu lập tức dọn đồ, đứng dậy nói: "Anh trai nhà họ Liễu đi nào! Em mời anh ăn cơm!""Thôi, cậu ăn no là được.

Phần tôi tính sau.""Em no rồi mà! Để em dẫn anh sang quán cơm gần đây, ăn cũng được lắm!""Ăn no thật rồi?""Thật ạ!"Liễu Bắc Diệp lúc này mới nhìn hộp cơm của cậu, "Tôi thấy đồ ăn còn thừa nhiều, ăn nốt phần này là đủ, ăn xong bàn chuyện luôn, tiết kiệm thời gian.""Nhưng đây là em ăn thừa lại...""Không sao, nếu tôi bận tâm, vậy đi nhà hàng cũng phải dùng chung thìa đũa với biết bao nhiêu người.""Nhưng mà...!Nhưng mà..." Kiều Đông Dương cảm giác không đúng chỗ nào, lại cảm giác thật có lý không thể phản bác.Liễu Bắc Diệp thò tay lấy hộp cơm, mở ra lần nữa.Sau đó?Sau đó, Kiều Đông Dương lại trợn mắt há hốc mồm chứng kiến Liễu Bắc Diệp trầm mặc ăn sạch sẽ hộp cơm của cậu.Liễu Bắc Diệp uống mấy ngụm nước, dùng khăn tay lau miệng, lấy di động ra hỏi: "Có dùng wechat hay weibo không?"Kiều Đông Dương lập tức nói: "Em có, nhưng ít dùng lắm.


Là anh Hạo Nhiên mở cho em."Liễu Bắc Diệp mở di động để lên bàn: "Cậu lấy bút, ghi lại tài khoản với mật mã này.

Đây là weibo, đây là wechat.

Đều là fanpage cho cửa hàng của cậu.""Ồ!" Kiều Đông Dương lập tức lấy vở ra, ngoan ngoãn chép.Liễu Bắc Diệp lấy di động của mình làm mẫu cho Kiều Đông Dương: "Biết đăng nhập rồi đúng không? Điền tên vào đây, trang chủ ở đây...""Bài này ai viết, ảnh này ai chụp đấy ạ?!" Kiều Đông Dương chỉ vào bài viết trên wechat, đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy.Thực ra tất cả đều là Đỗ Tiểu Vũ viết, ảnh chụp cũng là mấy bó hoa cô mua của tiệm này.

Phụ nữ nói chung, thấy hoa đẹp liền chụp, cô còn lưu rất nhiều, chờ chỉnh sửa, viết bài sẽ đăng lên.Liễu Bắc Diệp không trả lời, chỉ nói: "Cậu nhìn chỗ này nữa, chỗ này là để mua hàng, nhìn thấy chưa?"Kiều Đông Dương lập tức gật đầu: "Em thấy rồi, nhưng đấy là khách mua, còn em bán thế nào?"Liễu Bắc Diệp ngẩng đầu lên, muốn mắng cậu ngốc, nhưng nhìn người ta ngoan ngoãn học hỏi như vậy, rốt cục anh cực kì kiên nhẫn trả lời: "Cậu ấn vào đây để nhận đơn, sẽ hiện lên địa chỉ khách hàng, sau đó tìm nhân viên chuyển phát, giao hàng là xong.


Có hai công ty chuyển phát nhanh này khá ổn, cậu cứ chọn hai nhà này." Liễu Bắc Diệp sống đến bây giờ, chưa từng phải bận tâm đến mấy việc nhỏ nhặt như vậy."Ồ!" Kiều Đông Dương lại nhanh chóng ghi chép."Chỗ này, mỗi tuần sẽ đăng bài và hình ảnh mới..."Kiều Đông Dương nhỏ giọng ngắt lời: "Nhưng em có biết viết đâu.""Sẽ có người viết thay cậu, còn ảnh biết chụp không?"Kiều Đông Dương lấy di động, mở album cho anh xem: "Thế này được không ạ?""Cũng tạm, chỉnh màu là được."Kiều Đông Dương vì thế vui vẻ nở nụ cười, cười xong lại hỏi: "Ai viết cho em vậy ạ? Có cần tiền nhuận bút không ạ? Đắt lắm không anh?""Không cần tiền, nói chung mấy việc này cậu đừng quan tâm.""Nhưng mà...""Nghe tôi nói tiếp." Liễu Bắc Diệp nghiêm mặt."Dạ...""Wechat một tuần cập nhật một lần, còn weibo, nếu không có việc gì cậu cứ chụp ảnh hoa đăng lên.""Dạ, em biết rồi." Kiều Đông Dương gật đầu, tiếp tục ghi vào vở.Liễu Bắc Diệp thấy cậu chậm rì rì, đơn giản lấy luôn di động của cậu, nói: "Để tôi đăng nhập cho.""Dạ vâng!"Liễu Bắc Diệp làm xong, tỉ mỉ dặn dò: "Mấy thứ này dùng một hai ngày là hiểu cả.

Mặt khác, người viết bài giúp cậu cũng có tài khoản của cậu, mỗi tuần sẽ cập nhật đúng giờ, không cần lo.""Là ai vậy ạ?""Hỏi làm gì?""Em muốn cảm ơn...""Cậu hiểu hết chỗ này rồi nói.

Hiện tại tuy chưa có fan, không có ai chú ý, nhưng đừng nản lòng.

Hoa của cậu đẹp, người viết bài cho cậu cũng rất giỏi, cô ấy sẽ giúp của hàng được biết đến.

Về sau còn nổi tiếng không biết chừng."Kiều Đông Dương ngẩng đầu: "Nhưng em không muốn cửa hàng nổi tiếng đâu.""Vì sao?""Nổi tiếng có gì tốt?""Ai kinh doanh mà không muốn mở rộng? Cửa hàng nổi tiếng sẽ mở được chi nhánh, chi nhánh nhiều, sẽ kiếm được nhiều tiền!" Nếu đã nhúng tay, anh nhất định phải làm cho lớn."Em không muốn mở rộng, rộng quá em không chú ý được!""Đến lúc đó cậu là ông chủ lớn, thuê người trông tiệm là được.""Không, đây là cửa hàng của em, tất cả hoa phải do em chọn!"Liễu Bắc Diệp không biết nói gì cho phải: "Vậy cậu không muốn kiếm tiền?""Muốn chứ ạ.


Em còn muốn mua nhà nữa."Liễu Bắc Diệp thiếu chút nữa không cười ra tiếng, anh hỏi: "Mua ở đâu? Ở quê cậu có nhiều nhà rồi còn gì?""Ở Thượng Hải, em định cư ở đây, em muốn mua nhà ở đây!""Muốn mua nhà Thượng Hải, một là phải có hộ khẩu Thượng Hải, hai là kết hôn với người có hộ khẩu Thượng Hải, cậu thuộc vế nào?"Kiều Đông Dương nghe thế, lập tức sốt ruột hỏi lại: "Thật hay giả vậy?!""Không xem tin tức sao, quả dưa ngốc?""Ai ngốc?!!" Kiều Đông Dương cả giận.Liễu Bắc Diệp giơ hai tay lên, đầu hàng: "Mua nhà tính sau, nói tiếp chuyện ban nãy.

Cậu không muốn mở rộng cũng được, nhưng kinh doanh một tiệm này cũng phải làm cho tốt, đúng không?""Vâng.""Về sau nếu bên tôi cần hoa, sẽ có người liên hệ với cậu." Liễu Bắc Diệp đứng lên: "Cậu nghỉ ngơi đi, buổi chiều tôi còn có việc."Kiều Đông Dương lập tức cùng đứng lên: "Anh đi luôn ạ?""Đúng vậy, sao, muốn giữ tôi lại?""Không phải, chỉ là..." Kiều Đông Dương không biết nên diễn đạt thế nào, Liễu Bắc Diệp quá tốt với cậu, giúp cậu nhiều như vậy, cậu không muốn mắc nợ, nhưng anh quả thật không có điểm nào cần cậu giúp.

Mấy ngày trước, cậu muốn quan tâm một chút, còn quan tâm sai lầm."Ngồi xuống đi, đôi chân quan trọng nhất." Liễu Bắc Diệp cầm di động trên bàn, nhấc chân đi ra ngoài."Anh chờ một chút!"Liễu Bắc Diệp quay đầu nhìn cậu.Kiều Đông Dương rốt cuộc nghĩ ra việc mình làm được, cậu hỏi: "Anh thích ăn món gì?""Sao?""Về sau anh đến đây ăn cơm đi, ngày nào em cũng nấu.

Anh thích ăn món gì, em làm cho anh."Liễu Bắc Diệp thật không ngờ còn chiếm được phúc lợi như vậy.

Anh không hề khách sáo, nói thẳng: "Gì cũng được.""Không có món gì đặc biệt thích ăn ạ?""Thịt.""...!Không được, không ăn rau dưa là không tốt.""Vậy tùy cậu, tôi ăn gì cũng được." Liễu Bắc Diệp vừa dứt lời, di động liền vang lên, anh nhận điện, nói câu "Chờ tôi năm phút." Sau đó quay sang gật gật đầu với Kiều Đông Dương, "Tôi đi đây." Vừa nói chuyện, anh vừa ra khỏi cửa hàng."..."Kiều Đông Dương chạy ra ngoài, nhìn anh đi xa.Như vậy, ngày mai nên làm món gì?Thật khó nghĩ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận