Tâm Quang


Đào Hạo Nhiên lái xe đưa Kiều Đông Dương đi gặp khách hàng.Trên xe, trước mắt Kiều Đông Dương như hiện ra năm chậu hoa thu anh.

Thật sự là quá đẹp, thu hút cả chị Văn Lộ sang nhìn, chụp mấy kiểu ảnh.

Thậm chí khách của chị cũng sang, nhờ vậy, Kiều Đông Dương may mắn có thêm vài đơn hàng.Thấy cậu an tĩnh, Đào Hạo Nhiên chờ lúc đèn đỏ, quay đầu hỏi: "Em trai làm sao vậy?""Không sao ạ...""Sao trông buồn thế?""Tối qua em ngủ không ngon."Đào Hạo Nhiên nở nụ cười: "Vậy tối nay về ngủ bù, nhưng giờ phải tỉnh táo nhé, còn nói chuyện với khách nữa.""Dạ, em biết rồi.""Để anh bật nhạc cho em nghe.""Dạ vâng."Đào Hạo Nhiên bật playlist, tất cả đều là thể loại rock and roll, Kiều Đông Dương cuốn theo giai điệu, tâm trạng khá lên đôi chút.


Trong tiếng nhạc rất to, di động của cậu rung lên, Kiều Đông Dương cúi đầu nhìn, là Liễu Bắc Diệp gọi.Kiều Đông Dương lưu tên anh là: Anh trai nhà họ Liễu.Kiều Đông Dương úp điện thoại xuống, không nhận, cũng không muốn xem.Liễu Bắc Diệp buông di động, thở dài, dù chuyện này là trong dự kiến.Anh đã xem lại tin tức điều tra được, gã trai kia quả nhiên họ Trình, Trình Bác Văn, tên thì hay, cách hành xử lại không khác gì cầm thú.

Trình Bác Văn là bạn học từ sơ trung lên cao trung của Lăng Anh, không rõ hồi đó hai người có yêu nhau hay không.Lăng Anh đến Thượng Hải học đại học, năm thứ hai, Trình Bác Văn cũng tới đây làm công.Liễu Bắc Diệp không tiếp xúc nhiều với Lăng Anh, chỉ phụ trách giúp đỡ mặt kinh tế, thậm chí tiền cũng do trợ lý chuyển khoản.Bởi vậy, anh căn bản không biết Lăng Anh còn giữ liên lạc với Trình Bác Văn.

Theo lời thám tử, Trình Bác Văn mê bài bạc, thường xuyên vay tiền Lăng Anh, một tháng hai người gặp nhau ít nhất một hai lần.

Sau khi Lăng Anh tốt nghiệp nghiên cứu sinh, Trình Bác Văn tới Côn Sơn làm ăn, đến tận tháng mười một năm ngoái mới đột nhiên trở về.Mà Lăng Anh dàn dựng việc chung giường với anh, cũng là tháng mười một năm ngoái.Đây chỉ là tình hình khái quát, bên trong rốt cuộc vòng vo thế nào, Liễu Bắc Diệp không biết.Sự tình trôi qua nhiều năm, thám tử cũng không điều tra rõ được.Bà chủ tiệm bánh bao nói Trình Bác Văn đánh Lăng Anh, đánh tới mức cảnh sát cũng phải tới can thiệp, là tình trạng gì?Liễu Bắc Diệp có thể bảo đảm, đêm đó anh không chạm vào cô, đương nhiên cái thai trong bụng cô cũng tuyệt đối không phải của anh.Như vậy, tại sao Trình Bác Văn lại muốn đánh vợ con mình?Anh không hiểu, Lăng Anh rốt cuộc có nỗi khổ gì? Thà rằng tính kế anh, lừa gạt anh, cũng không muốn nhờ anh giúp đỡ? Nếu cô nói sớm, chẳng lẽ anh lại không đưa tay? Tình cảm bao năm qua gia đình anh dành cho cô, xứng đáng nhận kết quả ấy? Nhất là ông nội, đến lúc lâm chung vẫn còn nhớ rõ có một cô bé như vậy, anh cũng vì ông nội mà bao dung với cô, tùy ý sự tình phát triển đến mức này.Không khỏi có chút bực mình.Đương nhiên, mấu chốt vẫn là, bọn họ rốt cuộc ở đâu?Anh đang vội ly hôn!Ly hôn mới có thể trở về theo đuổi cậu bạn nhỏ!...Lần thứ hai Kiều Đông Dương thiết kế hoa cho hôn lễ, chưa nhiều, nhưng tốt xấu cũng có ít kinh nghiệm.Cô dâu chú rể là bạn của Đào Hạo Nhiên, Đào Hạo Nhiên lưu lại cùng thảo luận, không khí vô cùng vui vẻ.Kiều Đông Dương không khỏi nhớ tới lần đầu gặp cô giáo Lăng, cô chỉ đến một mình, mặc đồ đen trắng, ngữ khí bình thản, hơn nữa tâm trạng còn không vui.Kết hôn với Liễu Bắc Diệp làm cô không vui sao? Nhưng Liễu Bắc Diệp khá tốt nha, vì sao cô lại bỏ đi với người khác?"Hạo Nhiên, em trai cậu đáng yêu quá.""Đương nhiên!""Em có bạn gái chưa? Muốn chị giới thiệu cho không?"Kiều Đông Dương vội vàng xua tay: "Dạ không, không cần đâu ạ!"Chọc đến cô dâu cười càng vui, liên tục nói "Đáng yêu thế".Kiều Đông Dương hỏi cô thích gam màu gì.Cô nói: "Đỏ, kết hôn thì phải đỏ chứ, màu sắc vừa rực rỡ lại vừa vui mừng.


Nhưng không được tầm thường đâu nhé."Kiều Đông Dương gật đầu, mở iPad cho cô xem: "Chị chọn đi.

Mười trang đầu là hoa chính, phía sau là hoa, lá trang trí phụ."Lẽ đương nhiên, cô dâu chọn hoa hồng, chỉ màu đỏ rực đã lấy ba loại, ngoài ra còn lựa thêm rất nhiều loại màu hồng phấn, đặt cạnh nhau trông rất đẹp.Cậu không khỏi nhớ tới lần thứ hai gặp cô giáo Lăng, đó là ngày thành hôn, cô đội một vòng hoa trắng.Phải chăng, thật ra cô không muốn gả cho Liễu Bắc Diệp?Đã không muốn, vậy tại sao còn gả?!Trở về nhà, cậu vẫn vì chuyện này mà cảm thấy không vui.Liễu Bắc Diệp không gọi điện tới nữa, nhưng em trai của anh thì có.Kiều Đông Dương lúc này mới nhớ ra hôm nay có hẹn ăn cơm với Nam Quân, cậu thế nhưng quên mất.Cậu lập tức nghe máy, còn chưa kịp xin lỗi, Liễu Nam Quân đã khóc lóc kể lể: "Đông Dương, tớ không về Thượng Hải được rồi!""Sao?""Bên này có việc đột xuất, tớ phải ở lại.""Vậy cậu làm việc tốt nhé.""Đừng nói nữa, tớ sắp khóc rồi đây! Vất vả lắm mới sắp xếp về được một chuyến, lại thêm một đống việc! Bao giờ tớ mới được về nhà chứ?! Tớ muốn gặp Hàm Hàm!""Cũng có cách nào đâu, cậu đừng buồn.""Tớ biết chứ! À, tớ đã nhờ anh tớ đâu! Tớ phải bảo ông ấy đổi người khác đến đây mới được..."Kiều Đông Dương nghe bạn tốt nhắc tới Liễu Bắc Diệp, không khỏi mất tập trung, Liễu Nam Quân nói những gì phía sau cũng không lọt tai nữa.Cũng may Liễu Nam Quân chỉ muốn xả cảm xúc, có người nghe là được, cậu oán giận một hồi, cảm thấy mỹ mãn liền tắt điện thoại, tiếp tục bận rộn làm việc.Kiều Đông Dương nằm sấp trên bàn, ánh mắt ngó tới mấy chậu thu anh ngoài cửa, nhìn một lát lại quay đi.Không biết Liễu Bắc Diệp đang ở đâu?Đáng ra cậu không nên làm lơ cuộc gọi của anh.Nhưng nghe thì giải quyết được gì?...Lúc này, Liễu Bắc Diệp vẫn đang ở quê của Lăng Anh, liên hệ hệ thống hỗ trợ của cảnh sát, biết được tuần trước Trình Bác Văn cùng Lăng Anh mua vé tàu đi Thượng Hải, sau đó không có dữ liệu đặt vé tiếp.Vậy nên, hiện tại bọn họ ở Thượng Hải.Anh về tới Thượng Hải, đã là đêm thứ bảy.Trợ lý Thẩm tới sân bay đón anh, Liễu Bắc Diệp ngồi vào xe, cởi cúc áo sơmi trên cùng, liền vào thẳng vấn đề: "Sở dĩ gọi cậu đến, là muốn nói với cậu chút chuyện.

Cậu cũng biết, Lăng Anh từ nhỏ được nhà tôi giúp đỡ.

Sự cố hôn lễ đầu năm, chắc tôi không cần nhắc lại.""Vâng.""Vốn tôi thấy không sao cả, bọn họ cũng không tới gây rối, huống chi ông nội tôi có dặn phải quan tâm cô ta.


Tôi định chờ cô ta sinh xong mới ly hôn, nhưng hiện tại cảm thấy không ổn, bọn họ, chính xác là gã kia, e rằng có ý đồ khác.Bây giờ bọn họ đang ở Thượng Hải, cậu để ý giúp tôi, mau chóng tìm được, tôi sốt ruột ly hôn.""Lăng Anh sắp sinh, bệnh viện lớn tôi đều hỏi qua, không có lịch sử nằm viện.

Cậu lưu tâm điều tra mấy bệnh viện nhỏ.""Sếp yên tâm, em sẽ cho người đi tìm ngay, bảo đảm giúp sếp ly hôn sớm, ôm được mỹ nhân về."Lời này Liễu Bắc Diệp thích nghe, anh bật cười, rất nhanh lại xụ mặt.Cậu nhóc ngốc kia, không biết khi nào mới có thể dỗ tới tay."Em đưa sếp về thẳng nhà nhé?""Rẽ qua tiệm hoa một chút.""Nhưng tiệm hoa đóng cửa rồi, sắp 12 giờ.""Cứ đi đi." Phải nhìn mới thoải mái.Liễu Bắc Diệp nói xong, liền nhắm mắt nghỉ ngơi.Gặp đèn đỏ, trợ lý Thẩm dừng xe, nhìn kính chiếu hậu, bất chợt gọi: "Sếp ơi.""Chuyện gì?""Hồi sếp cưới, là cậu Kiều phụ trách trang trí hoa phải không?""Đúng vậy.""Thế sếp có nhớ...!Sếp chưa trả bốn vạn tệ cho người ta không?""..."Liễu Bắc Diệp lập tức tỉnh táo, không mệt nữa, cũng không dám mệt nữa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận