Tâm Sự Của Một Thằng Con Trai Tỉnh Lẻ Say Nắng Gái Thành Phố

Các thím ạ quê em cách Hà Nội khoảng 200km...Tháng trước ba má em chuyển em lên HN học cho nó chất...nói là chuyển thì ko phải nhà em thuê 1 cái nhà trọ ở huyện Thanh Trì,làng em nổi tiếng với nghề trồng dưa hấu,dưa to tổ bố độ bằng cái ca múc nước,nhà em với nhà thằng bạn thân em thu mua hết dưa trong làng lên trên đây bán.Nếu các bác đi qua đường Giải Phóng,trước cổng THPT Việt Nam Ba LAn tầm các buổi trưa chủ nhật,thấy một thằng da ngăm đen đội cái mũ tai bèo,chân đi chaco đứt dây,mặc áo thể thao của tuyển Italya thì đó là em.Dưa em bán 10k/1kí,mua 2 quả tặng 1 miếng ăn thử xem có ngọt ko.. ở quê..,em luôn là 1 thằng học rất giỏi,tích cực tham ra các hoạt động văn hóa văn nghệ,em được giải chú chim sơn ca của xã,được trao huân chương kháng chiến,bằng khen người tốt việc tốt...bla bla..rất nhiều.Gái làng bu em cứ phải gọi là như kền kền bu xác.Rốt cuộc là vẫn chưa có người yêu,em được chuyển vào 1 trường THPT gần nhà tầm 5km,à quên em và bạn em năm nay lên 12.
Sáng hôm lên nhận lớp,em cứ tưởng là học sớm như ở quê,thế là đến từ 5 rưỡi chả có ma nào...mình với thằng bạn,bạn em tên Tỉu,em tên Chén,khổ thế đấy các cụ dưới quê toàn đặt tên như thế thôi,bảo là để dễ nuôi,jj đấy..
Hai thằng ngồi cạnh gốc cây bóc bánh đúc ra ăn,khoảng 1 tiếng sau thì các bạn cũng đến.Con trai thì mình thấy xấu nhưng mà kết cấu nó được,đầu thằng nào cũng vuốt vuốt lên gió thổi hoài chả thấy bay kểu như baloteli ấy.
Còn con gái thì thôi rồi lượm ơi..xinh từ cái móng chân đổ đi,xinh từ cái mụn cứt ruồi đổ lại..em nào em lấy đều đẫy đà,không như mấy ẻm ở dưới quê
Hai thằng lại bắt đầu chúi mắt vào 1 cái mông,cái mông nhìn vừa quen vừa lạ,cứ đánh đi đánh lại với biên độ bằng khoảng 0.3 métthế là hai thằng cứ bám theo cái mông ấy,nó lắc sang bên nào đầu 2 thằng lại nghiêng về bên đó,cuối cùng là em ấy vào WC. Thằng Tỉu la lên:
-thôi chết rồi anh Chén ơi,mình đi tìm lớp thôi, chắc sắp chống rồi,sau một hồi thì cũng tìm được phòng A305,mệt bở hơi tai.Cô chủ nhiệm gọi hai thằng vào lớp:
-Hôm nay có 2 bạn Trần Chén và bạn Dương Tỉu đến học lớp ta,xin cả lớp cho 1 thằng pháo tay nào,em thì sướng lắm,còn thằng Tỉu nó hơi ngại thì phải. à đúng rồi nó mặc cái quần nâu vá lỗ chố thảo nào...cái thằng này đúng là ko có phong cách thế nào cả,trước khi lên HN mình cũng hỏi đám zai làng là gu thời trang trên đó thế nào,bọn nó bảo là quần rách rách,loang nổ,chấm bi..bla..bla..thế là em lấy cái kéo cắt ngay gần đũng cái quần bò xanh mà mẹ mới mua hồi tết,chạy sang bà mượn lọ vôi mà bà hay dùng để ăn trầu chấm chấm vào quần,rất là hợp tông..Chết mải lan man quá trở lại với chủ đề thôi.

Cô giáo kêu 2 đưa ngồi vào 2 cái bàn dãy dưới,đến cái bàn cuối cùng thì 2 thằng nhận ra 1 điều ...cái mông vừa nãy đang ngồi ạ..em với nó tranh nhau cuối cùng là em dành được,thế là em tót vào cái bàn ấy,cái mông cười tủm,à quên cô bé cười tủm 1 cái rõ là ấm áp.Em cũng đưa váy hình chữ V lên cằm....... cười 1 cái rất là sành điệu,,giống như trên cái quảng cáo keo bọt Oxy mà em hay xem trên vô tuyến.cô bé bịt miệng quay mặt đi em đoán chắc là xấu hổ kết mềnh rồi đây mà..
Chắc 1 số thím cũng hỏi tại sao em trai quê mà cũng biết vào voz..thực tế là em có biết gì đâu...hơn tháng trước ba má kéo ra đây rồi nhét em đi vào mấy cái lớp học thêm loanh quanh khu đại học Bách khoa ấy ạ,chân ống thấp ống cao bước vào lớp thì lòng xao xuyến gái HN từ lúc ấy rồi,xấu có đẹp có,mông to có,ngực to có..cái gì cũng có.Tính em là vốn dĩ thật thà bước vào cái là lựa ngay bàn có gái xinh mà dấn vào thôichả nghĩ gì. úp mặt xuống bàn,,nghiêng mình sang bên ,nhìn bạn bên cạnh...nó lườm em,em lườm lại,em nháy mắt cho cái nữa..nó thở dài ... xách balo đi ra bàn khácchắc ngượng đây mà...Lúc đang học thì mấy cậu ở bàn trên nói mấy cái chuyện về 4rum mình,em thấy hay lên mỗi lần đi bắn gunny với thằng Tỉu lại mở voz lên đọc,cũng khoái.
Trở lại với cái mông đang ngồi trong lớp,con bé này xinh lắm cái thím ạ da trắng,mắt to,lốp căng đét,vòng 1 phải to bằng nửa trái dưa hấu của nhà em,em thì cả đời ăn dưa hấu rồi,nhưng mà chưa bao giờ sờ vào cái giống dưa này bao giờ cả.....lên lúc ấy cứ dán mắt vào mà nhìn thôi.Nó thì đang ngủ gật,được 1 lúc thì em lay nó dậy:
-ơ thế cậu ko học à
-ko,cuối năm đi lấy chồng
-sao lại thế

-học ko vào,thế cũng hỏi
Em ngỡ ngàng quá các thím ạ,xen thêm cả sự tiếc nuối..thế là với tấm lòng của 1 bậc đại trượng phu,mênh mông như biển lớn,em quyết tâm phải cứu vớt cuộc đời bất hạnh này.Nó hỏi em là từ đâu chuyển tới,em bảo là từ dưới quê lên,bố mẹ đi buôn bán tứ xứ nên phải đi theo...tiện thể kể luôn hoàn cảnh xuất thân của em..Lúc 3 tuổi đã biết quét nhà,rửa bát..6 tuổi,lên lớp 1 đã ra đồng gieo mạ,thu dưa phụ cho bố mẹ,12 tuổi đã thành thạo tất cả việc nội chợ trong ra đình,sáng cắp thau ra mương giặt quần áo,trưa về nấu cơm dọn dẹp nhà cửa,chiều đi thồ nước gạo, ngoáy cám cho lợn ăn..lên 16 tuổi đã biết đi cưa gái khắp làng trên xóm dưới,tham gia các hoạt động văn hóa trong làng xã,uy danh nổi như cồn đâu đâu cũng biết,người người ngưỡng mộ..ba hoa một lúc thì con bé nó hỏi:
-vậy chung kết là cậu có ny chưa
-chưa
-eo,thế là lừa đảo à
-ko thật mà tớ học cũng giỏi lắm,để tớ giúp cậu nhớ

-thôi ko cần
Đúng lúc ấy bà giáo dạy hóa gọi 2 đứa lên bảng,em đang cầm máy tính bấm bấm thì thấy mặt con bé cứ xị ra,thấy tội nghiệp vậy là em đọc luôn lời giải cho nó chép,5 phút sau nó xong bài đi về,em thì vẫn đứng đấy với cái bẳng trống không,đang định làm thì bà giáo bảo:
-anh này phắn
-anh là học sinh mới phải không?
-vâng vâng em tên là Chén
-à,vậy thì anh chén nhận 0 điểm
Em ăn 0,con bé được 10 điểm.Về chỗ nó cảm ơn em rối rít

-cảm ơn Chén nha.Nó cười toe 1 cái,em suýt ngất,nó bảo nó tên là Y,rồi 2đứa thân nhau từ đó
Các thím thông cảm bây giờ em mới được về nhà,hôm nay HN nóng dưa cháy ạ,nhân tiện cảm ơn luôn cái bác lúc trưa nhà ở bên Pháp Vân thấy em lập thớt ở trên này,ra ủng hộ em 25 nghìn dưa đã thế lại còn bo thêm 5 nghìn,cảm ơn bác nhiều..ba má em ra trông thay em rồi.Đọc mấy mần của các thím thấy toàn bảo em chém gió không,nhưng mà nó là thiệt đấy ạ,tính em nó sinh ra đã vậy rồi,ăn nói rất lung tung,đôi chút có hơi sai sự thật...bọn bạn em dưới quê nó bảo em vui tính...gái làng nó lại bảo em là thằng dở hơi ăn cám lợn,mặc dù trong thâm tâm em nghĩ em vẫn là 1 người tài sắc vẹn toàn 10 phân vẹn mười.
Bây giờ vào chủ đề chính,con bé em dự là nó khá kết em đấy ạ,em vẫn kèm em ấy 3 môn toán lý hóa,mỗi tội nó hơi ngu dạy mãi mới vào..đến giờ ra chơi,em và thằng Tỉu đi đái,nó đang nói chuyện với nhỏ bạn thân trong lớp,quay ra phía cửa sổ gọi em:
-Chén ơi,cậu ra mua tớ chai nước nhớ
Đéo mẹ lúc ấy mặt em dài như cái bơm các thím ợ.đành dứt tiền mua cho em nó,mỗi ngày mẹ cho 20 ngàn để ăn sáng với ăn trưa,lúc về nó gửi trả em tiền nhưng mà em ko lấy,cho nó vipVậy là độ 2 lần đi đái với thằng Tỉu lần nào cũng nhờ mềnh mua nước,vậy là chừa luôn ra chơi ko dám đi đái.Thằng Tỉu nó đi cùng em,vừa đi vừa cười ,như bố chết không bằng,em bực lắm nhưng ko làm được gì,vì suy cho cùng kiếp chăn rau nó phải thế
Ngồi trong mấy giờ Anh,Văn thấy con bé cứ rút AIfôn3 ra nhắn tin với thằng ôn nào mà em sốt cả ruột,nó cũng hỏi số điện thoại em là gì cơ mà.Em bảo là vừa mất con Eodi má mua cho hơn 7 triệu,nó cứ ngồi trong giờ trách mình nào là:"Chén hư lắm","Không cẩn thận gì cả","đồ hậu đậu"...blabla..Mặc dù từ trước tới giờ em có biết di động là cái mịa gì đâu,cái cục gạch còn đang mơ,nói chi là mất cái AiFôn với chả EOdi.Nó hỏi ních chát thì em cho ngay,tối hôm ấy chát với em ấy tận 20 phút cơ mà cứ khoảng 4 phút em mới nhắn lại ình một tin với tiêu đề đại loại là :"ờ","ừ,cũng được","ừm",,em cũng dự là tim em ấy có mềnh rồi.ha ha
Mọi chuyện cứ tiếp diễn êm đẹp cho tới ngày hôm sau,ngày mà em bị lộ tẩy bản chất...........bản chất là 1 thằng bán dưa hấu


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận