Tam Thái Tử

Lôi kiếp bắt đầu khởi động, một tia rồi tiếp một tia lôi điện màu tím đánh xuống. Mặc dù Ngao Vô Ba có Long châu bảo hộ, nhưng lúc này cũng bị đánh cho chật vật thôi rồi. Thân rồng màu tử kim bị cháy đen một mảnh, rất nhiều chỗ đã bị đánh rách ra, vảy rồng rơi vãi khắp nơi. Khí thế trên người cũng bị yếu bớt đi rất nhiều.

- Lôi kiếp thật khủng khiếp! Đại trưởng lão sẽ không kiên trì khổng nối nữa chứ?

Một gã trưởng lão thần long nhất mạch lo lắng nói.

- Yên tâm đi, đại trưởng lão cực kỳ từng trải, chính là nhân vật Thánh Long Vương đời trước, lôi kiếp nho nhỏ sao có thể lay động sinh cơ của ngài! Chúng ta chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi, đại trưởng lão sẽ độ kiếp thành công!

Một vị trưởng lão khác rất tự tin với đại trưởng lão. Ánh mắt tràn ngập sùng bái nhìn Ngao Vô Ba đang độ kiếp trên hư không.

- Hy vọng là như vậy! Đại trưởng lão độ kiếp là một chuyện lớn như vậy, rứa mà Long Nữ đại nhân cùng Thánh Long Vương đại nhân lại không xuất hiện. Thật là thái quá!

Lại có một vị trưởng lão thần long nhất mạch nói, dù sao Ngao Vô Ba chính là cao thủ Hoàng cấp thứ ba trong Hắc Thủy Tùng Lâm, về tình về lý, làm chí tôn Hắc Thủy Tùng Lâm như Đế Thí Thiên cùng Ngao Vô Tình đều phải xuất hiện.

- Câm mồm! Chuyện của cao thủ Hoàng cấp, chúng ta không thể hiểu được. Huống chi Đế Thí Thiên đại nhân không hòa thuận với đại trưởng lão, ngài ấy không tới không chừng tốt hơn!

Một tên trưởng lão khẩn trưởng nói. Thần thông của cao thủ Hoàng cấp thì bọn họ không hiểu được, nếu những lời bọn họ nói mà rơi vào tai Đế Thí Thiên, e rằng sẽ dẫn phát đại loạn. Một Đế Thí Thiên sát phạt quyết đoán, thấy thế nào cũng không phải là người có lòng dạ rộng lớn.

Tiếng sấm vẫn ùng ùng vang lên, thời gian bất tri bất giác trôi qua ba canh giờ, thiên kiếp thủy chung không có dấu hiệu suy yếu. Hiện tại, bộ dạng của Ngao Vô Ba đã không thể dùng mấy chữ thê thàm là có thể hình dung. Đuôi rồng vài chục trượng đã bị lôi kiếp đánh gãy, vảy trên thân rồng gần như bị tróc hết, lộ ra huyết nhục màu kim sắc. Long châu trên đỉnh đầu dưới lôi kiếp đã trở nên ảm đạm vô quang, thậm chí trên bề mặt còn xuất hiện vết nứt.

- Lôi kiếp này cũng quá khủng bố rồi! Chẳng lẽ lão phu thật sự ngã xuống tại đây sao?


Trong đáy lòng Ngao Vô Ba xuất hiện một tia tuyệt vọng, nhìn lôi kiếp mạnh mẽ đánh ba canh giờ cũng không có dấu hiệu yếu bớt. Mà linh lực trong cơ thể lão đã không còn bao nhiêu, thân thể cường hãn cũng đã rách tung tóe, ngay cả long châu vững chắc nhất cũng đã xuất hiện vết nứt.

- Ta không cam lòng, ta không cam lòng. Năm ngàn năm khổ tu a! há có thể tan biến như vậy!

Trong đáy mắt Ngao Vô Ba lộ ra vẻ không cam lòng dày đặc, thân rồng nguyên bản còn uể oải không phấn chấn lại trở nên có sức sống. Lão tập trung toàn bộ linh lực còn sót lại vào trong long châu, sau đó, một tiếng rồng ngâm vang lên, lão lao thẳng lên trời cao.

- Ngao Vô Ba điên rồi sao? Vậy mà dám lao thẳng lên lôi kiếp?

Tất cả Thú vương cao giai có mặt đều đều kinh hãi. Hành động của Ngao Vô Ba thật sự vượt qua dự liệu của mọi người. Lấy thân thể bị tàn phá cùng long lực gần như cạn kiệt mà muốn đánh nát lôi kiếp sao? Loại hành động này, thấy thế nào cũng giống như là điên cuồng lần cuối.

Một tiếng nổ vang, thân hình cực lớn của Ngao Vô Ba nhảy vào trong lôi kiếp, sau đó, lôi kiếp rung động kịch liệt, lôi điện bắn ra bốn phía, đánh nát một phần đỉnh núi phía dưới. Nếu mấy người Ngạo Thiên không phản ứng nhanh, trong thời khắc mấu chốt đã trốn vào Long cốc, e rằng cũng bị ảnh hưởng rồi. Tuy không chết nhưng nếm chút đau khổ là chắc chắn.

Mọi người đi ra nhìn lôi kiếp càng ngưng tụ hơn trên bầu trời, ánh mắt tìm tòi.

- Ngao Vô Ba có thành công không?

Đó là tiếng lòng của tất cả Thú vương.

Grào….


Từng tiếng rồng ngâm từ trong lôi kiếp truyền ra, trong tiếng gầm tràn đầy hưng phấn.

- Thành công! Đại trưởng lão thành công rồi!

Trưởng lão Thần Long nhất mạch đều hứng phấn vô cùng, trưởng lão Cự Long nhất mạch thì ánh mắt phức tạp, nhất là đại trưởng lão Cự Long nhất mạch Ngao Vô Phong. Hai người đấu với nhau mấy trăm năm, cuối cùng lại để Ngao Vô Ba tiến trước một bước.

Lôi kiếp chậm rãi co rút lại, sau một lúc lâu mới hoàn toàn biến mất. Một con thần long màu tử kim dài không tới năm mươi trượng diễu võ dương oai trong hư không. Bốn cái long trảo chụp một cái, hư không liền xuất hiện một cái động lớn. Sau đó, Tử Kim Thần Long co rút lại rồi hóa thành thân người, làm người ta kinh ngạc là, Ngao Vô Ba tuổi già sức yếu đã không còn nữa, xuất hiện trước mặt mọi người là một người trung niên hùng tráng trần như nhộng.

- Ha ha ah…

Tiếng cười sảng khoái vang lên không dứt, Ngao Vô Ba giơ lên nắm tay tràn đầy lực lượng, trên mặt tràn đầy tự tin.

- Đây là Hoàng cấp sao? Quả nhiên bất phàm a!

Ngao Vô Ba cảm thấy tò mò điều động thần lực trong cơ thể, một luồng khí thế mênh mông kinh khủng cuộn trào ra bốn phương. Toàn bộ Thú vương trong Hắc Thủy Tùng Lâm đều gục đầu xuống, sau đó quay về phía Long cốc mà gầm gừ biểu lộ thần phục.

Trong lúc đó, những tên nhân loại đang trốn đông trốn tây đều sinh ra cảm giác sợ hãi không hiểu, càng thêm không dám dừng lại trong Hắc Thủy Tùng Lâm. Có thể nói, lần phát ra khí thế này của Ngao Vô Ba đã dọa chạy hết tất cả nhân loại ở trong Hắc Thủy Tùng Lâm. Đương nhiên, ngoại trừ khu vực thí luyện của Hán vương phủ của Đại Đường.

- Chúc mừng Ngao Vô Ba đại nhân thành công vượt qua hóa hình thiên kiếp!


Tất cả Thú vương cấp năm đỉnh phong, bất kể là xuất phát từ chân tâm hay không đều lần lượt tới bái lễ. Hiện tại song phương đã không còn lạ tồn tại cùng một tầng thứ. Huống chi Ngao Vô Ba chẳng những thành công đột phá đến cấp bậc Thú hoàng, đồng thời huyết mạch trong cơ thể mượn lực thiên kiếp mà thành công tiến hóa thành thân thể thần long chân chính. Có thể nói Ngao Vô Ba đã trở thành huyết mạch Hoàng cấp trong Hắc Thủy Thành, có được quyền kế thừa vị trí Thánh Long Vương.

- Chư vị miễn lễ! Hiện tại Hắc Thủy Tùng Lâm đúng vào thời khắc rối loạn, hy vọng chư vị có thể cố gắng cùng bản tọa, để Hắc Thủy Tùng Lâm càng thêm phồn vinh.

Ngao Vô Ba ôn hòa cười nói, bất kể là đối với trưởng lão thần long nhất mạch hay cự long nhất mạch. Thậm chí là Thú vương tiểu tộc thì lão cũng ôn hòa cười nói. Đã hoàn toàn khác với Ngao Vô Ba khi còn nửa bước Hoàng cấp.

- Thật là thủ đoạn!

Trong lòng Ngạo Thiên trầm xuống, ánh mắt nhìn về Ngao Vô Ba mang thêm vài phần trầm trọng. Ngao Vô Ba vừa tiến giai lên Hoàng cấp, đúng là nên lộ ra uy phong. Vậy mà lão lại khiêm tốn như vậy, điều này thật khác thường. Sự tình khác thường tất có mê hoặc phía sau. Theo biểu hiện của Ngao Vô Ba, Ngạo Thiên không khó đoán được ý tưởng của Ngao Vô Ba.

- Hắc Thủy Tùng Lâm sắp phải bước vào thời khắc tranh đoạt quyền lực rồi!

Dù trong lòng Ngạo Thiên rất lo lắng, nhưng đây là chuyện mà gã không thể nhúng tay được, từ phi gã đột phát cấp bậc Thú Hoàng, nếu không, cho dù tất cả linh thú đều ủng hộ gã cũng vô dụng, thực lực vi tôn chính là pháp tắc của Hắc Thủy Tùng Lâm.

Tại trong vòng vây của mọi người, Ngao Vô Ba trực tiếp đi tới trung tâm đại điện. Sau đó lão không chút dấu diếm mà nói về kinh nghiệm và những điều cần chú ý khi đột phát Hoàng cấp. Mọi người nghe như si như say, nhất là những Thú vương nửa bước Hoàng cấp như Ngao Vô Phong, những thứ này đều là kinh nghiệm cực kỳ quý giá.

- Chư vị, lần này bản tọa đột phá thành công, muốn đi gặp Thánh Long Vương đại nhân cùng với Long Nữ. Không biết quý vị có bằng lòng đi theo không?

Ngao Vô Ba cười tươi nói, phối hợp với khuôn mặt trẻ tuổi của lão, rất có lực tương tắc.

- Mặc dù chúng ta không có tư cách tiến vào Thánh Long động, nhưng vẫn nguyện ý đi theo Vô Ba đại nhân tới đó.

Mọi người mới được Ngao Vô Ba truyền đạo, hiện tại tất nhiên không thể cự tuyệt, mọi người chậm rãi đi về Thánh Long Động.


Nhìn phong ấn chớp động từng tia sáng xanh trước cửa động, Ngao Vô Ba không khỏi nhíu mày.

- Ngao Vô Ba tới gặp Thánh Long Vương đại nhân, kính xin ra gặp mặt.

Ngao Vô Ba mở miệng nói. Trong giọng điệu không có cung kính gì, dù cấm chế cách xa, nhưng thanh âm vẫn truyền vào rõ ràng.

- Hiện tại bản vương không có thời gian, hai ngày nữa ngươi tới lại đi!

Đế Thí Thiên nói vọng ra, trong thanh âm lộ vẻ mệt mỏi không che dấu được. Điều này làm cho ánh mắt Ngao Vô Ba hiện lên tinh quang.

- Bản tọa có chuyện trọng yếu muốn bẩm báo với Thánh Long Vương đại nhân. Kính xin ra gặp!

Ngao Vô Ba tiến lên một bước, phóng thích ra uy áp của Thú hoàng.

- Làm càn!

Một tiếng quát truyền tới.

- Ngao Vô Ba, ngươi đừng tưởng rằng tiến giai Hoàng cấp mà liền kiêu ngạo. Thánh Long Vương đại nhân nói không tiện gặp thì không tiện gặp, còn không thối lui!

Theo tiếng trách cứ của Long Nữ, một luồng khí tức càng thêm cường hãn phóng ra, Ngao Vô Ba thối lui một bước, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Thú vương khác đều lộ vẻ tò mò, Thánh Long Vương cùng Long Nữ đại nhân đang làm gì bên trong, vì sao không chịu để cho Ngao Vô Ba đại nhân đi vào. Chẳng lẽ là…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận