Tam Thái Tử

Ngụy Duyên nói đến mấy người này, trên mặt lộ ra chút ý cười.

- Không sai! Thực lực đề cao nhiều như vậy, cũng là lúc ra ngoài tác chiến rồi!

Trên mặt Lý Lân lộ ra khí phách!

- Điện hạ, chúng ta sẽ động thủ với những thế lực trong Hắc Thủy vương thành sao?

Ngụy Duyên hưng phấn hỏi.

- Trong khoảng thời gian này đã xảy ra một chuyện, thực lực chúng ta đã tăng mạnh, thế lực khác lại suy yếu nghiêm trọng. Chúng ta đã có đủ thực lực khai chiến với các thế lực trong Hắc Thủy vương thành. Ngươi đi tập hợp các đội ngũ, chuẩn bị ly khai.

Lý Lân gật đầu, sau đó đứng dậy đi về phía Lý Lân.

Rầm một tiếng, chín cái lò luyện bằng đồng xanh đồng thời bay lên, một đống đan dược tản ra linh quang được Hương Lân dẫn dắt mà rơi vào trong một đống bình ngọc.

- Phù… Rốt cuộc cũng hoàn thành!

Hương Lân thở dài một hơi nhẹ nhõm, quay người vừa nhìn thì thấy Lý Lân đang tủm tỉm cười.

- Ngươi đã đến rồi, trong khoảng thời gian này, bản cô nương đã giúp ngươi tăng thực lực phủ binh lên một bậc, ngươi làm thế nào để cảm ơn bản cô nương đây?

Hương Lân cười nói.

- Lấy thân báo đáp, được không?


Lý Lân cười như trộm nói.

- Tìm chết a mi!

Hương Lân đỏ bừng mặt, không biết là vì lời của Lý Lân hay là vị địa hỏa.

- Tham kiến điện hạ!

Mạc Phi Linh cùng Ny Ny đang huấn luyện trong trung đội nữ binh nhận được tin tức cũng chạy trở về.

- Tiên thiên ngũ phẩm, Phi Linh, ngươi bây giờ là người mạnh nhất trong phủ binh rồi a! Ngụy Duyên đều không thể sánh cùng ngươi!

Vốn dĩ Lâm Phong cũng đã cảm thấy Ngụy Duyên lợi hại rồi, một tháng tăng lên từ Vương Tọa nhất phẩm tới tam phẩm. Hiện tại xem ra, Mạc Phi Linh đột phá còn nhanh hơn cả Ngụy Duyên.

- Điện hạ quá khen, những điều này đều là công lao của phu nhân!

Mạc Phi Linh khiêm tốn nói.

- Bản cô nương chỉ cung cấp đan dược, về phần thực lực tăng tiến tới trình độ nào thì do cố gắng của mỗi người. Lý Lân, ta phát hiện người bên cạnh tiểu tử ngươi đều không đơn giản a. Mạc Phi Linh, Ny Ny, hơn nữa còn có mấy nam binh còn mấy tên trung đội trưởng đều là mầm tốt về võ đạo. Đáng tiếc, ở chỗ ngươi thiếu khuyết danh sư, nếu không, thực lực của bọn họ còn tăng trưởng mạnh hơn.

Hương Lân tiếc hận nói.

Lý Lân gật gật đầu, rất đồng ý với Hương Lân. Quay người nhìn về phía Ny Ny, khẽ cau mày, hơn một tháng không gặp, khí chất trên người Ny Ny đã biến hóa rất lớn. Nguyên bản khí chất như đa tình lại vô tình đã hoàn toàn biến mất, hiện tại, cả người trở nên có cảm giác cao nhã không linh. Dù mặc một thân quân trang nhưng khí chất này vẫn không thay đổi.


- Điện hạ!

Ny Ny nhẹ nhàng mở miệng, trên mặt thêm chút ngượng ngùng.

- Lý Lân, Ny Ny đã muốn hoàn toàn bỏ đi Vong Tình Thiên Công của Lăng Tiêu tông. Nàng hi sinh như thế đều là vì ngươi, ngươi sẽ không tuyệt tình như vậy chứ!

Hương Lân có chút châm chọc trêu tức nói, mặc dù Lý Lân là cố chủ của nàng, nhưng Ny Ny cũng là tỷ muội mà nàng nhìn nhận. Tuy không biết Lý Lân có chỗ nào tốt, nhưng tỷ muội của mình thích, Hương Lân tất nhiên cũng xuất thủ tương trợ.

- Haizzz! Ngươi hà tất phải như vậy!

Thần sắc Lý Lân trở nên phức tạp, nhưng cũng không biết nói gì.

Trong mắt Ny Ny có chút ảm đạm, đáy lòng nhiều thêm vài phần chua xót. Nàng có thể cảm nhận được, Lý Lân cũng không thật sự bài xích nàng, nhưng giữa hai người dường như có cái gì ngăn cách, chính là cái loại không hiểu nhau, làm cho hai người thủy chung không thể ở cùng một chỗ.

- Điện hạ, lần này ngài tiến vào là có chuyện trọng yếu gì sao?

Mạc Phi Linh mở miệng nói.

- Không sai! Bản vương muốn triệu hồi các ngươi trở lại Hắc Thủy vương thành. Nhưng mà nhóm người trong trung đội nữ binh, Ny Ny cũng lưu lại! THực lực bây giờ của ngươi còn không thể giúp được gì!

Lý Lân không để ý tới ảm đạm trong lòng Ny Ny, nhẫn tâm nói.


- Xảy ra chuyện gì sao?

Hương Lân tò mò hỏi.

- Xác thực đã xảy ra không ít chuyện, lần này bản vương chuẩn bị nhất cử hạ Hắc Thủy vương thành. Hơn nữa, kế tiếp e rằng sẽ phát sinh đại chiến, phía bản vương chỉ có một luyện dược sư là ngươi, sau này liền phiền toái ngươi luyện đan dược chữa thương là chính.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Lại đánh giết sao? Đàn ông các ngươi sao lại thích chiến tranh như thế. Chẳng lẽ không biết đánh giết là chết người đấy sao!

Trong mắt Hương Lân lộ ra chút chán ghét.

- Không có ai thích chiến tranh, nhưng thế giới này là nhược nhục cường thực như thế đó. Nếu chúng ta không phản kháng thì chỉ có thể bị người ta nuốt trọn mà thôi!

Thần sắc Lý Lân trở nên thiết huyết, đối với nam nhân mà nói, chiến tranh tức là nguy cơ cùng kỳ ngộ. Đa phần nam nhân đều quật khởi từ trên chiến trường. Huống chi, Lý Lân lại là người của hai thế giới, chiến tranh cùng nam nhân khó thoát khỏi liên hệ cùng nhau.

- Bỏ đi, bản cô nương chán ghét mấy điểm này của các ngươi nên mới trốn đi!

Hương Lân than thở một câu rồi không nói gì nữa.

Trường An Đại Đường, tình huống phát sinh tại Hắc Thủy vương thành được chuyển về trung tâm quyền lực của Đại Đường.

Trong triều đình, Đường hoàng nhìn đám đại thần ngồi không ăn bám ở dưới, lớn tiếng gầm lên:

- Phái ra càng nhiều người, không tiếc bất cứ giá nào, nhất định phải tìm được Hán vương.

- Bệ hạ, Hán vương điện hạ xuất hiện tại Địch Sơn tiểu thành một lần rồi biến mất, tung tích của hắn, e rằng chi có ba vị vương gia Ngụy vương bên trưởng lão viện mới biết được. Hơn nữa, căn cứ vào lời của bọn họ, thực lực của Hán vương điện hạ đã cực kỳ khủng bố, cho dù là tam vương của trưởng lão viện cũng không phải là đối thủ của hắn. Vi thần nghĩ rằng, khả năng rất lớn là Hán vương điện hạ đã đi vào một không gian thần bí nào đó. Nhưng mong bệ hạ yên tâm, Tam hoàng tử không phải là người đoản mệnh, tất nhiên sẽ ở trong loạn động của Hắc Thủy vương thành gặp nạn hóa lành.


Tể tưởng Tào Khải Công mở miệng nói.

- Hừ! Đại chiến của Hoàng cấp, thậm chí đến cuối còn có Tôn cấp cao thủ. Cho dù là Hán vương có mạnh hơn nữa cũng không thể nhúng tay vào. Phái nhiều người hơn nữa vào không gian Thiên Diễn tông, sống phải thấy người, chết phải thấy thi thể.

Đường hoàng Lý Chấn Uy trầm giọng nói.

Đại thần triều đình thưa dạ câm nín, thậm chí có vài tên đại thần còn cố ý che dấu vui mừng. Từ khi Lý Chấn Uy quyết định thoái vị khi Đại Đường thăng cấp, thế cục triều đình bắt đầu xảy ra biến hóa vi diệu, Lý Chấn Uy thất thế đã rơi vào thế tất yếu, trong khoàng thời gian này, không ít chư thần trong triều chạy vào khu vực vương thành Trường An. Có vài đại thần càng trong tối ngoài sáng đầu phục vương gia có khả năng thừa kế vị trí thái tử Đại Đường nhất. Có thể nói, triều đình Đại Đường hiện tại đã sụp đổ rồi.

- Lão tổ tông xá lệnh, Hán vương không việc gì, thế lực tương ứng của Hán vương phủ đã bắt đầu triển khai công kích Hắc Thủy vương thành. Thế lực tương ứng của Đại Đường cũng phải xuất thủ tương trợ.

Một lão thái giám xuất hiện trên triều đình, thần sắc cung kính nói với Lý Chấn Uy.

- Cái gì?

Tất cả người có mặt trên triều đều thất thanh vang hô lên. Lý Lân công kích Hắc Thủy vương thành, chẳng lẽ hắn điên rồi sao? Hiện tại người nào không biết động phủ Diễn Thiên tông thượng cổ ở Hắc Thủy vương thành là tổ ong vò vẽ, kẻ nào đụng vào thì kẻ đó không may.

Triều thần khiếp sợ chỉ mới bắt đầu, chấn động lớn nhất vẫn là chư vương trong vương thành Trường An. Trải qua đấu đá trong khoảng thời gian này, chư vương Đại Đường đã chậm rãi chia ra mấy phái. Dựa theo lệ thường trên Thương Long đại lục, số lượng thái tử của hoàng triều cao cấp không vượt quá bốn vị. Đây chính là hình thái của hoàng triều cao cấp của cả Thương Long đại lục, không ai có thể nói rõ là vì sao, lại không có ai vi phạm. Ở lúc Lý Lân dốc sức hoạt động ở Hắc Thủy vương thành, chư vương Đại Đường đã trải qua giao phong nhiều lần với nhau. Dần dần, vài tên phiên vương đã lộ hết tài năng, trở thành người cầm đầu chư vương, cũng là người khả năng lớn nhất được chọn làm thái tử.

Người thứ nhất chính là Vũ vương luôn đối phó với Lý Lân. Làm cao thủ Hoàng cấp thứ hai của Đại Đường, Vũ vương có lý do trở thành người lựa chọn cho vị trí thái tử. Huống chi, ngoài vũ lực, thủ đoạn của Vũ vương cũng phi thường cao, một phần tư phiên vương đã bị người này lung lạc. Trong trưởng lão viện càng ngày càng có nhiều người ủng hộ lão.

Kẻ thứ hai không phải người được xem trọng nhất là song vương sinh đôi mà là một người trong hoàng tử đời thứ ba, danh hiệu phiên vương là Tần vương. Cái danh hiệu này không phải ai cũng có thể đặt, bởi vì lão tổ tông Đại Đường, Đường hoàng đời thứ hai trước khi thừa kế ngôi vị hoàng đế cũng được phong là Tần vương. Hiện tại, ba trong ba đại hoàng tử không có ai có thể sánh được vị được phong là Tần vương này. Điều này cũng đã đủ để nói ra rất nhiều vấn đề.

- Ny Ny đã tới Tiên thiên, mấy người Trương Hạo thì sao? Bản vương còn nhớ rõ, bọn họ cũng có thực lực không kém bao nhiêu!

Trong mắt Lý Lân có chút kinh ngạc,.

- Tên mũi trâu thì đang kẹt ở Võ Tông cửu phẩm đỉnh phong, Tào Chính, Cao Đạt, Trương Thiên Lôi, Ngô Nhân Địch đều là Võ Tông cửu phẩm đỉnh phong. Nhưng còn Mạnh Như Tùng thì ngược lại, tuy đi sau nhưng là người đầu tiên chạm vào bình chướng Tiên thiên, hiện tại đang bế quan đột phá.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận