Tam Thái Tử

Ta cũng không rõ lắm về cấm địa Bạch Sơn, năm đó phụ hoàng không nói rõ. Nhưng năm đó, lúc phụ hoàng tiến vào cấm địa Bạch sơn thì rất gấp gáp, e rằng trong cấm địa Bạch sơn xuất hiện vấn đề lớn.

Ngao Vô Tình trầm giọng nói. Cấm chế vào cấm địa Bạch sơn cực kỳ mạnh mẽ, ngay cả Lý Lân có Lục Mang Tinh cũng không dám đơn giản tiến tới.

- Trước tiên bỏ qua vấn đề cấm địa Bạch Sơn đã, đợi sau này thực lực của ngươi và ta mạnh hơn, bản vương sẽ đích thân mở ra cấm địa bạch sơn, nhìn xem tột cùng là thế nào.

Lý Lân trầm giọng nói. Hắn nhìn ra được, Ngao Vô Tình có chấp niệm rất nặng đối với cấm địa bạch sơn. Nhưng hắn thật sự không có nắm chắc tiến vào, chỉ có thể tạm thời gác qua một bên, đợi tới lúc thực lực cường đại hơn rồi xử lý.

Ngao Vô Tình gật đầu, nàng chưa từng yêu cầu gì Lý Lân về việc này. Nhưng Lý Lân chủ động nhắc tới, làm cho nàng có chút cảm động.

Ngay tại lúc hai ngươi đang thân mật nói chuyện, trên thủy tinh cầu đột nhiên phát sinh biến hóa, mây núi đại địa màu máu đột nhiên chấn động, gióng như là hung thú thượng cổ xuất thế, khí tức hủy diệt mọi thứ bên trong hình ảnh truyền ra.

- Sao lại thế này?

Sắc mặt Lý Lân trở nên âm trầm, bởi vì thủy tinh thăm dò không có âm thanh, cho nên hai người chỉ nhìn thấy hình ảnh, không thể xác định ra rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

- Chắc là tiếng rống! Ở trong lối vào Man Hoang Cổ Địa có một hung thú thượng cổ canh giữ, phàm là sinh linh không có chứng nhận thông hành thì sẽ bị hung thú này công kích.

Ngao Vô Tình dường như nhớ ra cái gì, trên mặt không dấu được vẻ hoảng sợ.

- Hung thú thượng cổ? Không phải thứ này đã tuyệt diệt trong đại chiến thượng cổ rồi sao?! Sao trong Man Hoang Cổ Địa còn có?

LÝ LÂN trầm giọng nói.

- Hung thú thượng cổ quả thật đã bị diệt tuyệt rồi, con hung thú trong Man Hoang Cổ Địa này không phải là hung thú hoành hoành thế giới thượng cổ,mà là có lai lịch khác. Đây chính là một vị đại năng trong bộ tộc linh thú, vì tu luyện tẩu hỏa nhập ma, làm cho thần hồn rối loạn, trở thành dã thú. Sau lại bị hàng phục liền canh giữ bốn phía cửa vào.


Ngao Vô Tình trầm giọng nói.

- THực lực của nó thế nào?

Lý Lân trầm giọng hỏi.

- Sâu không lường được! Ít nhất cũng không kém gì Hoàng cấp đỉnh phong. Hơn nữa, nó có lai lịch cực lớn, dù mất đi trí tuệ, nhưng bản năng chiến đấu không biến mất, cho nên chiến lực cực kỳ khủng bố. Ta cũng chưa thấy nó ra tay, những điều này chỉ là tư liệu do phụ hoàng chỉnh lý lại.

Ngao Vô Tình thấp giọng trả lời.

- Vì sao Phụ hoàng của ngươi lại chỉnh lý lại tư liệu Man Hoang Cổ Địa? Chẳng lẽ ông…

Lý Lân nhìn không được mà hỏi.

- Có lẽ là vậy! Phụ hoàng chính là thế hệ Thánh Long Vương có năng lực nhất trong, dù liên lụy với cấm địa Bạch sơn, năm đó Hắc Thủy Tùng Lâm có tới mười sáu hoàng cấp, phụ hoàng càng đạt đến Võ hoàng đỉnh phong, thiếu chút nữa có thể đột phá Võ hoàng mà đạt tới Tôn cấp. Cũng vì thực lực của phụ hoàng cùng Hắc Thủy Tùng Lâm, Man Hoang Cổ Địa đã phát ra lệnh triệu hoán, ta cũng theo cơ hội này mà cùng phụ hoàng vào Man Hoang Cổ Địa một lần. Đáng tiếc, khi đó thực lực của ta quá yếu, tiến vào không lâu đã bị phụ hoàng thu vào nội thế giới, khi đi ra thì đã rời khỏi Man Hoang Cổ Địa rồi. Sau khi đi ra không lâu, cấm địa Bạch sơn liền phát sinh dị thường, phụ hoàng suất lĩnh mười sáu cao thủ Hoàng cấp tiến vào cấm địa. Từ đó cũng mới có động loạn Hắc Thủy Tùng Lâm năm trăm năm sau.

Ngao Vô Tình trầm giọng nói, đối với dị động trong cấm địa Bạch sơn, Ngao Vô Tình cũng từng đoán là do Man Hoang Cổ Địa giở trò, đáng tiếc lại không có chứng cứ. Hơn nữa, Hắc Thủy Tùng Lâm suy yếu cùng với bị nhân loại xâm nhập, làm cho nàng mệt mỏi, không thể để ý tới gì khác.

- Mau nhìn!

Hai mắt Lý Lân co lại, nhìn không được hô to. Hình ảnh trên Tham Tra chi nhãn, một cái đuôi đen thui như núi đột nhiên từ dưới đất quét ngang mà tới, gần như chỉ một kích đã đánh bay Độc Nhãn Cự Nhân không ai bì nổi ra ngoài.

- Độc Nhãn Cự Nhân bị thương? Con hung thú thượng cổ này còn lợi hại hơn năm trăm năm trước.

Ngao Vô Tình cũng biến sắc, càng thêm sợ hãi đối với Man Hoang Cổ Địa.


- Chính xác, Độc Nhãn Cự Nhân hoàn toàn không phải đối thủ, gã chạy rồi!

Thần sắc Lý Lân cũng ngưng trọng, chỉ một con hung thú thượng cổ thủ vệ đã ép Độc Nhãn Cự Nhân khuấy động không gian Diễn Thiên Tông, không ai bì nổi vô công mà về. Vậy còn cao thủ siêu cấp thì thế nào, đại năng linh thú sống sót từ thượng cổ thì thế nào!? Điều này cũng nói rõ nội tình Man Hoang Cổ Địa thâm hậu dọa người. Đế quốc thượng cổ cũng không thể diệt được, ngẫm lại quả thật khủng bố.

Trong hình ảnh, thân hình Độc Nhãn Cự Nhân thu nhỏ lại, giống như một tia linh quang mà chạy ra ngoài. Thông qua hình ảnh, Lý Lân cảm thấy Độc Nhãn Cự Nhân bị thương không nhẹ, một cái đuôi kia công kích không đơn giản như tưởng tượng của hắn. Đại địa chấn động càng thêm kịch liệt, một thân ảnh màu đen cao lớn như núi chậm rãi đứng lên, thân ảnh kia gần như chiếm nửa bầu trời. Ngay lúc Lý Lân đang còn muốn nhìn rõ bộ dáng hung thú thượng cổ này thì hình ảnh đột nhiên tối sầm, biến thành huyệt địa màu đen.

- Vua chuột chạy trốn!

Ngao Vô Tình nhịn không được thở dài, lấy đảm lượng của Vua chuột, kiên trì tới bây giờ đã phi thường không tệ rồi.

LÝ LÂN gật đầu, ra khỏi Thánh Long động, nói với Hạc vương đang chờ đợi bên ngoài.

- Lập tức điều động linh thú phi hành, nghiêm mật giám thị hướng đi của Độc Nhãn Cự Nhân. Một khi phát hiện nó đi về phí Long cốc thì lập tức báo ngay.

Lý Lân lộ ra ngưng trọng vô cùng nói, không ai có thể bảo chứng Độc Nhãn Cự Nhân có phát hiện được Long cốc hay không. Mà nếu phát hiện thì rất khả năng sẽ phát sinh một hồi ác chiến, Lý Lân cũng chỉ có thể mời Long Mạch thiên sư Hỏa Diệm Sơn xuất thủ.

Hạc Vương gật đầu, hóa thành bản thể rồi xông thẳng lên trời cao. Lý Lân lại nói với Hoàng Kim Sư Tử vương bên cạnh:

- Hoàng Kim Sư Tử vương, bản vương cần ngươi canh giữ bên cạnh Vô Tình, trước khi bản vương trở về thì phải cam đoan an toàn cho nàng.

Sự khủng bố của Man Hoang Cổ Địa làm cho Lý Lân cảm nhận được nguy cơ.Trước mắt mà nói, trong Hắc Thủy Tùng Lâm này, con Hoàng Kim Sư Tử vương mới dụ dỗ được là có thực lực mạnh nhất.

- Gràoooooo…..


Cửu đầu Hoàng Kim Sư Tử vương thấp giọng rít gào, không ừ không hử với Lý Lân. Tuy Hoàng Kim Sư Tử vương có trí tuệ không cao, nhưng không dễ bị lừa gạt như thế, nếu không có chỗ tốt thì ngay cả Độc Nhãn Cự Nhân nó cũng không để ý, huống chi là nhân loại nhỏ bé như Lý Lân.

- Ông…

Lực lượng Lục Mang Tinh màu lam nhạt xuất hiện trong tay Lý Lân, Hoàng Kim Sư Tử vương đột nhiên nhảy dựng lên, vô cùng khát vọng nhìn chùm sáng màu lam trong suốt trong tay Lý Lân. Hoàng Kim Sư Tử vương quả nhiên bất phàm, dù chưa từng được lực lượng Lục Mang Tinh tẩy lễ qua, nhưng chỉ với linh giác sâu sắc đã phát hiện ra thứ này có lợi cực lớn với nó.

- Vì người lớn lên trong không gian man thú, vừa sinh ra thì linh hồn liền bị phong ấn, hơn nữa, theo thực lực tăng lên, cấm chế giam cầm trí tuệ này không những không yếu bớt mà không ngừng tăng lên. Có thể nói, man thú có thực lực càng cao thì trí tuệ càng ít. Tuy lực lượng của bản vương có thể suy yếu giam cầm linh hồn trên người ngươi, nhưng cũng không phải có thể hoàn thành trong một sớm một chiều. Ngươi có kiêu ngạo của vua man thú, bản vương lại cần lực lượng của ngươi bảo hộ người trọng yếu nhất, cho nên ta và ngươi hợp tác mới là phương pháp tốt nhất.

Lý Lân trầm giọng nói.

Trong mắt Hoàng Kim Sư Tử vương lộ ra chút suy tư, sau nửa ngày mới gầm nhẹ một tiếng, có chút vô lực dựa vào cửa động. Dù không quá tình nguyện, nhưng vì chùm lam quang kia có lực hấp dẫn quá lớn, đủ để làm nó buông bỏ ngạo khí của vua man thú.

Lý Lân rất vui vẻ, có Hoàng Kim Sư Tử vương canh giữ, Ngao Vô Tình liền chắc chắn an toàn,mình cũng yên tâm đi về học viện Thần Ma.

Ông…

Lực lượng Lục Mang Tinh bao phủ toàn bộ thân thể Hoàng Kim Sư Tử vương, cuối cùng hội tụ lên mi tâm của Hoàng Kim Sư Tử vương. Một tiếng gầm đè nén thống khổ từ trong miệng Hoàng Kim Sư Tử vương phát ra. Tuy thân hình không phóng lớn, nhưng trên cổ đã xuất hiện ra chín cái đầu, từ cái đầu ở trung tâm, tám cái đầu khác đều lộ vẻ thống khổ.

- Ủa? Chín cái đầu của ngươi lại có thể chia sẻ đau đớn. Đây hình như không giống với Hoàng Kim Sư Tử thượng cổ! Chẳng lẽ ngươi còn có truyền thừa huyết mạch thần thú thượng cổ khác ngoài huyết thống Hoàng Kim Sư Tử?

Lý Lân thấp giọng nói. Hoàng Kim Sư Tử thượng cổ có ba mắt, một tay, cả người đều là màu vàng. Tuy rằng giống với Hoàng Kim Sư Tử vương trước mắt,nhưng cũng không giống hoàn toàn.

Sau một lát, lam quang rút đi, tám cái đầu thống khổ của Hoàng Kim Sư Tử vương cũng biến mất. Cái đầu lớn nhất ở trung tâm chậm rãi mở to mắt, ánh mắt hiện lên chút thanh minh, hai tròng mắt cũng trong suốt hơn vài phần so với lúc trước.

Gràooooooo

Một tiếng gầm hưng phấn, Hoàng Kim Sư Tử vương đột nhiên nhảy dựng lên, đến trước người Lý Lân, cảm kích cọ xát vào người hắn. Trí tuệ tăng lên so với tăng lên thực lực càng thêm gian nan, nhất là đến cấp bậc Hoàng cấp đỉnh phong như Hoàng Kim Sư Tử vương, thực lực bị trí tuệ hạn chế nhiều năm. Trải qua lam quang tẩy lễ, Hoàng Kim Sư Tử vương thấy được thanh thoát hơn rất nhiều so với lúc trước, điều này chứng tỏ trí tuệ đã tiến hóa.


Trên mặt Lý Lân lộ ra chút ý cười, rất hài lòng với biểu hiện của Hoàng Kim Sư Tử vương.

- Vô Tình, trong khoảng thời gian bản vương không có ở đây, Hoàng Kim Sư Tử sẽ bảo hộ ngươi. Nhưng ngươi tận lực đừng rời khỏi Long cốc, không ít thế lực bên ngoài đang nhòm ngó đó.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Ngươi phải đi bây giờ à?

Giọng nói Ngao Vô Tình hơi phiền muộn theo trong thánh long động truyền ra. Tên nhân loại có huyết mạch linh thú này, nam nhân có ý đồ chinh phục chính mình cho mình nhiều thứ khác lạ. Tâm cảnh mấy trăm năm của Ngao Vô Tình bị Lý Lân làm cho hoàn toàn rối loạn.

- Đúng vậy a! Ta tới đây cũng khá lâu rồi, nếu Độc Nhãn Cự Nhân rời khỏi Hắc Thủy Tùng Lâm, bản vương cũng chuẩn bị trở về Hắc Thủy vương thành. Trong khoảng thời gian này, ngươi cũng phải cố gắng gia tăng tu vi, tốt nhất là nên đi vào Hỏa Diệm Sơn đi. Nếu đã bái sư thì nên biết lợi dụng mới được.

Lý Lân ngẫm nghĩ chút rồi nói.

- Đi đi! Ta sẽ tăng cường thực lực của mình.

Giọng điệu của Ngao Vô Tình trở nên bình thản, Lý Lân cười gượng, xem ra vương hậu đại nhân rất là bất mãn trước hành vi kéo quần liền chạy của Lý Lân..

- Ông…

Trong tay Lý Lân xuất hiện một cây quạt nhỏ màu đen cùng với cây quyền trượng màu vàng.

- Bản vương giao Chiêu Yêu Phiên cùng Thần Thánh quyền trượng cho ngươi! Ngươi có thể tìm hiểu Thần Thánh quyền trượng một chút, ngươi là vương hậu Hắc Thủy Tùng Lâm, lại là thê tử của bản vương. Ta và ngươi căn bản là một thể, ngươi tự nhiên có thể tìm hiểu.

Lý Lân nói xong liền đưa hai kiện linh bảo đẩy vào trong Thánh long động.

Trong thánh long động im ắng, Lý Lân hơi trầm mặc, sau đó liền xoay người rời di.

Sau khi Lý Lân rời đi, Ngao Vô Tình từ trong Thánh long động đi ra, sắc mặt như hờn như oán, sau một lúc, Ngao Vô Tình mới khôi phục lạnh nhạt tỉnh táo như trước.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận