Tam Thái Tử

Triệu đại ca ngươi đã trở lại!

Lâm Vũ Vi mừng rỡ, vội vàng tiến tới vô cùng thân thiết cầm tay Lý Lân.

- Các ngươi không việc gì chứ, tại sao lại có nhiều tán tu tới vậy?

Lý Lân có chút tò mò hỏi. Đối với hành động vô cùng thân thiết của Lâm Vũ Vi cũng không kháng cự quá mức.

- Tin tức bị lộ rồi, cũng không biết là ai đem tin tức truyền ra ngoài. Hiện tại toàn bộ tán tu Thiên Đế thành đều biết. Tin chắc ngày mai còn có thể tới nhiều hơn nữa!

Trương Thanh cười khổ. Đối mặt với nhiều tán tu tới đồng thời như vậy, cho dù bọn họ có đại cao thủ như Lý Lân tọa trấn cũng không được.

- Đi thôi, bất kể như thế nào, khi thượng cổ động phủ này mở ra, tất cả chúng ta phải đi vào trước.

Mất nhiều khí lực để đuổi Tây Môn gia cùng Giang gia đi, Lý Lân đương nhiên sẽ không lại nhường nhịn đám người kia nữa.

Lãnh Băng gật đầu, Lý Lân chưa trở về, chỉ dựa vào thực lực ba người bọn hắn căn bản là không dám tiến lên. Đây cũng là nguyên nhân vì sao chỉ có người của bốn thế lực lớn ngồi xếp bằng bên cạnh quầng sáng. Cho dù U Ảnh Môn chỉ có một Cửu phẩm Vương Tọa, nhưng sau lưng nó là Thiên Đế thành, thế lực xếp hạng hai, hiển nhiên cũng không có người dám nói nhảm.

Đoàn người Lý Lân vượt qua trước mặt đông đảo tán tu, tán tu lập tức xôn xao.

- Tiểu tử kia là người nào? Chẳng lẽ hắn muốn sánh vai cùng bốn thế lực lớn sao?

Đoàn người của một ít thế lực nhỏ cùng khách độc hành trong tán tu nhịn không được mở miệng hô.


- Nghé con mới đẻ không sợ cọp, không biết sống chết mà thôi!

Có người nhịn không được châm chọc nói. Bọn họ giống như đã nhìn thấy trước cảnh tượng Lý Lân bị người của bốn thế lực lớn liên thủ đánh xuống dưới, làm không tốt còn có thể mất mạng nhỏ.

Thời điểm Lý Lân đến trước quầng sáng, Tam điện chủ Tam Sinh Điện, Phùng Hưng Hải, Cửu phẩm vương tọa của U Ảnh Môn, cầm đầu đội ngũ Thượng Quan gia, lão Thượng Quan Thiên Lăng, dẫn đầu đội ngũ Cung gia, lão Cung Việt, đồng thời đứng lên chắp tay với Lý Lân, rất là hòa nhã nhường ra một vị trí.

- Không có khả năng, thiếu niên kia rốt cuộc là loại người nào, tại sao có thể nhận lễ ngộ như vậy từ bốn thế lực lớn?

Những tán tu lúc trước trào phúng bốn người Lý Lân đỏ mặt lên, ngay sau đó trở nên tái nhợt, đột nhiên xoay người đâm vào trong đám người biến mất. Người có thể hưởng đãi ngộ như vậy, tuyệt đối không phải là người mà tán tu nho nhỏ như bọn hắn có thể trêu chọc. Một ít đội ngũ lúc trước châm chọc cũng trắng bệch mặt, âm thầm cầu nguyện Lý Lân không có nghe thấy lời của bọn hắn.

- Triệu huynh đệ tuổi còn trẻ lại có thực lực như vậy. Xem ra chuyện tiến vào Thần Ma học viện là ván đã đóng thuyền.

Phùng Hưng Hải cười tủm tỉm nói. Lão gia hỏa này coi như là xem thấu, thực lực người thanh niên này sâu không lường được, hơn nữa bài tẩy nhiều vô số kể, cho dù là mình đối kháng cũng không nhất định mạnh hơn. Nhất là lúc cuối cùng hắn thi triển ra thái cực đồ hai màu xanh trắng, uy lực khủng bố của nó tuyệt đối không dưới một kích toàn lực của cao thủ Võ Hoàng đỉnh.

- Lão giả khách khí!

Bởi vì cái gọi là vươn tay không đánh người mặt cười. Lý Lân cũng không phải người ngây ngốc không biết phải trái. Nếu đối phương khách khí muốn kết giao, Lý Lân đương nhiên sẽ không cự tuyệt. Có thể ngồi ở đây đều là thế lực lớn của Thiên Đế thành, cùng những người này kết giao khẳng định không có chỗ hại.

- Không biết tiểu huynh đệ quê quán ở đâu?

Phùng Hưng Hải có chút cẩn thận hỏi.


- Xuất thân ở địa phương nhỏ, không đáng nhắc tới!

Lý Lân không chút nghĩ ngợi nói. Lời của hắn vào trong tai mấy người Thượng Quan Thiên Lăng là thành Lý Lân không muốn để lộ xuất thân của mình, cũng làm cho bọn họ cảm thấy Lý Lân càng thêm thần bí, trên mặt cũng càng thêm cẩn thận.

- Tiểu huynh đệ mới tới Thiên Đế thành, nếu có cần cứ tìm Tam Sinh Điện chúng ta, có việc cứ mở miệng.

Phùng Hưng Hải muốn tạo quan hệ tốt với Lý Lân, ít nhất cũng không thể khiến Lý Lân chán ghét Tam Sinh Điện.

- Thượng Quan Thiên Lăng ta cũng nguyện ý kết giao cùng Triệu huynh đệ, Thượng Quan gia hoan nghênh Triệu huynh đệ tiến đến làm khách.

Thượng Quan Thiên Lăng phản ứng cũng không hề chậm. Mặc dù Thượng Quan gia ở trong sáu thế lực lớn của Thiên Đế thành xếp hạng tư, không thể so sánh với Tam Sinh Điện, nhưng cũng không phải thế lực bình thường có thể so sánh.

- Thượng Quan Thiên Lăng?

Lý Lân cẩn thận nhìn hắn một cái, có chút không xác định hỏi:

- Không biết Thượng Quan lão ca có biết một lão sư của Thần Ma học viện tên Tư Đồ Thiên Xung?

- Tư Đồ Thiên Xung?

Thượng Quan Thiên Lăng rõ ràng biến sắc, có chút trầm ngâm hỏi:


- Triệu huynh đệ biết Tư Đồ Thiên Xung?

- Có chút giao tình!

Lý Lân cũng không có nói mình là đệ tử của Tư Đồ Thiên Xung. Cho dù nói ra chỉ sợ bọn họ cũng không tin. Dù sao Tư Đồ Thiên Xung tuy rằng da trâu thổi rung trời, nhưng thực lực thật đúng là không được tốt lắm.

Theo lời Lý Lân, Phùng Hưng Hải và Cung Việt sắc mặt cũng có chút cổ quái. Điều này làm cho Lý Lân cảm thấy rất ngạc nhiên.

- Tư Đồ Thiên Xung đã từng là ca ca của ta, bất quá bây giờ hắn đã không phải là người của Thượng Quan gia chúng ta nữa rồi!

Thượng Quan Thiên Lăng trầm giọng nói.

- Hả? Hóa ra là như vậy!

Lý Lân không có hỏi, nhưng thái độ đối với Thượng Quan Thiên Lăng rõ ràng lãnh đạm rất nhiều. Nếu không phải thấy hắn cực kỳ giống Tư Đồ Thiên Xung, Lý Lân cũng sẽ không mạo muội hỏi một câu này. Về phần Thượng Quan Thiên Lăng họ Thượng Quan, Tư Đồ Thiên Xung lại là họ Tư Đồ, vấn đề này Lý Lân hoàn toàn không có hứng thú muốn biết.

- Triệu huynh đệ, có thể hỏi ngươi một chút, ngươi cùng Tư Đồ Thiên Xung là quan hệ như thế nào?

Thượng Quan Thiên Lăng trầm giọng hỏi.

- Không có gì, chỉ là có chút giao tình mà thôi!

Lý Lân thản nhiên nói.

Nhìn ra Lý Lân không muốn nhiều lời, Thượng Quan Thiên Lăng mặc dù nghi hoặc đầy mình, nhưng cũng không hỏi nhiều. Nhưng mà chuyện này hắn lại âm thầm lưu tâm. Tư Đồ Thiên Xung đối với gia tộc Thượng Quan là một tồn tại đặc thù. Hắn đã từng là truyền nhân dòng chính của Thượng Quan gia, là lão đại trong những truyền nhân đồng lứa như Thượng Quan Thiên Lăng, vừa ra đời có thể nói là quý không ai bằng. Nhưng ai biết Tư Đồ Thiên Xung diện mạo xấu xí, thiên phú võ đạo lại càng bình thường, làm gia chủ đời đầu không vui, cuối cùng vì mấy nguyên nhân mà bị đuổi ra khỏi Thượng Quan gia, ngay cả dòng họ cũng bị tước đoạt. Hơn một năm trước, nghe nói Tư Đồ Thiên Xung từ bên ngoài mang về một nữ đệ tử thiên phú không tồi, ngắn ngủi hơn nửa năm leo lên bảng tinh anh ngoại viện, hiện tại lại có quan hệ với thanh niên thần bí này. Thượng Quan Thiên Lăng lần đầu tiên cảm giác được sự tình chỉ sợ không đơn giản như hắn nghĩ, cũng quyết định sau khi trở về nhất định phải điều tra thật kỹ cái đại ca bị gia tộc lãng quên kia.

Trong nháy mắt ngày thứ ba tới, khí tức của trận pháp trên quầng sáng càng ngày càng yếu, đoàn người đã muốn đứng bên cạnh quầng sáng, đợi tùy thời cùng tiến vào.


Mặt trời đã lên, trên bầu trời một đám tia mặt trời bắn thẳng đến phía trên quầng sáng, tạo nên từng vòng gợn sóng.

Cuối cùng quầng sáng giống như bọt xa phòng dưới ánh mặt trời, ầm ầm nổ. Một cỗ hơi thở tang thương từ bên trong truyền ra.

- Đi!

Lý Lân khẽ quát, chân khí cuốn theo ba người Lãnh Băng biến mất, nhập vào trong quầng sáng. Bốn thế lực lớn cũng không chậm, gần như là theo sát Lý Lân vọt vào, sau đó là tiểu gia tộc cùng tán tu, không đến thời gian một chén trà, toàn bộ hơn một ngàn tu sĩ tụ tập trước động phủ đã tiến vào.

- Quả nhiên là một tiểu thế giới vô chủ! Di? Thậm chí trung tâm còn có chín tòa thánh sơn!

Lý Lân lắp bắp kinh hãi. Chỉ có cao thủ Võ Tôn mới có thể xây dựng tiểu thế giới, mà số lượng thánh sơn ở trung tâm tiểu thế giới quyết định tu vi của chủ nhân tiểu thế giới khi còn sống. Cái tiểu thế giới mà Vượn Lửa lấy được ở Hỏa Diệm Sơn, Hắc Thủy Lâm có ba tòa thánh sơn, chứng tỏ, cao thủ Võ Tôn kia trước khi ngã xuống đạt tới tu vi Võ Tôn tam phẩm. Mà tiểu thế giới trước mặt đã có chín tòa thánh sơn, chứng minh chủ nhân của tiểu thế giới này lúc còn sống đã đạt tới thực lực Võ Tôn cửu phẩm khủng bố. Đây chính là cao thủ Võ Tôn đỉnh, kém một bước thì đến được cảnh giới Võ Thần trong truyền thuyết.

Ầm ầm ầm, một cỗ hơi thở ác liệt từ phía trước truyền đến, Lý Lân đi trước biến sắc.

- Chết tiệt, chỗ thượng cổ động phủ này không phải chỉ có một cửa vào, còn có những người khác cũng vào được, lại thêm nhiều người nhanh chân đến trước.

Lý Lân biến sắc, không nhìn tiếng động giao chiến nơi xa, cả người nhanh như thiểm điện bay về phía thánh sơn ở trung tâm.

Mà đại bộ phận tán tu sau Lý Lân thì lại hướng về phía quần thể kiến trúc dưới thánh sơn. Nơi đó nhất định là di chỉ tông phái cao thủ Võ Tôn mở ra, tài phú thượng cổ khó có thể tưởng tượng được. Nhưng Phùng Hưng Hải, Thượng Quan Thiên Lăng, Cung Việt cùng với Cửu phẩm Vương Tọa của U Ảnh Môn cũng giống như Lý Lân, không chút do dự bay thẳng về phía chín tòa thánh sơn.

- Triệu huynh!

Mấy người Lãnh Băng mở miệng hô.

Vẻ mặt Lý Lân khẽ động, thúc dục chân khí đem ba người đưa vào trong quần thể kiến trúc bên dưới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận