Tam Thái Tử

Tần Tuyết Linh gật đầu, tuy rằng trí nhớ kiếp trước bị phong ấn, nhưng
chuyện trước kia nàng lại nhớ rõ, cũng vì vậy, Tần Tuyết Linh hoạt bát
hiếu động trong khoảng thời gian này vẫn ở bên trong không gian Lục Mang Tinh.

- Lý Lân, ta muốn đi cùng các vị đại tỷ!

Ngao Vô Tình vẫn luôn im lặng đột nhiên lên tiếng khiến cho Lý Lân sửng sốt.

- Nơi đó ngươi không biết, tạm thời không nên đi, ta đã tìm được cái tên sắc long Ngao Vô Không kia rồi, tin rằng mấy ngày nữa hắn sẽ qua đây,
đến lúc đó có thể hiểu biết thêm về long tộc thần giới, đương nhiên còn
cái Hóa Long trì đó nữa.

Lý Lân lắc đầu, gạt đi ý muốn của Ngao Vô Tình.

Ánh mắt Ngao Vô Tình hiện lên một chút thất vọng.

- Vô Tình, nếu như ngươi cảm thấy nhàm chán, có thể tới phủ lĩnh chủ
giúp cái tên Chu Thiên Bảo kia chút, cái tên tiểu tử vô liêm sỉ đó mấy
ngày này khá là thất thường, gặp người mắng người, đến cả ta cũng không
dám gặp hắn.

Lý Lân cười nói.

Ngao Vô Tình đưa nhãn tình khinh bỉ nhìn hắn:

- Điều này có thể trách hắn được sao? Chu Thiên Bảo chính là trưởng sử,
lại còn là quân sư, cái tên thống soái lĩnh chủ nhà ngươi đem hết mọi
chuyện giao cho hắn, hắn chưa có suy sụp đã là kỳ tích rồi, phát tiết
một chút thì đã làm sao chứ.

Lý Lân cười ngượng ngùng, thời gian này hắn thực là thanh nhàn quá mức,
không có việc gì thì bế quan, không thì ngồi tán phét với chúng nữ. Chỉ
tiếc là ý muốn cùng Ngao Vô Tình tiểu biệt thắng tân hôn, hoặc là tìm
Tần Tuyết Linh khai mai độ nhụy mãi mà chưa có cơ hội thực hiện. Tuy
không gian Lục Mang Tinh đủ lớn, nhưng ở trước mặt cường giả Võ Tôn thì
đúng là không lớn, ai có thể đảm bảo khi mình ở chung với hai nàng, lại
không có một nữ tử khác xuất hiện. Nhất là khi ở cùng Tần Tuyết Linh,
không chỉ là Ngao Vô Tình xuất hiện, mà còn có cả bốn vị đại hoàng tỷ
của nàng cũng xuất hiện, điều này khiến cho Lý Lân cảm thấy đau “bóng

đèn” vô cùng.

Hiện giờ Đại hoàng tỷ và Lâm Vãn Tình có chuyện phải rời đi, Lạc Khuynh
Thành với Lý Yên Nhiên muốn đi quản lý Vô Cực thành, chỉ còn Lý Lân với
hai nàng ở lại, đến lúc đó muốn làm gì cũng dễ dàng hơn nhiều. Tận đáy
lòng Lý Lân lại nổi lên sắc niệm từ lúc nào, còn không để ý thấy Trường
công chúa đã gọi Tần Tuyết Linh qua một bên.

- Tuyết Linh, chúng ta sắp đi rồi, cho nên không biết bao giờ mới gặp
lại, chúng ta là hảo tỷ muội, cho nên trước khi đi ngươi có thể đáp ứng
bọn ta một chuyện không?

Trưởng công chúa kéo tay Tần Tuyết Linh khẽ cười hỏi.

- Thanh Vi tỷ tỷ có chuyện gì thì cứ nói đi, chỉ cần ta làm được thì chết cũng không từ.

Tần Tuyết Linh vô cùng trượng nghĩa, bằng hữu của nàng không nhiều lắm,
cho nên quan hệ với chúng nữ càng thêm thân mật hơn, hơn nữa nàng cũng
tin bọn họ sẽ không hại nàng, cho nên tự nhiên đáp ứng sảng khoái.

- Trong thời gian chúng ta không ở đây, người tuyệt đối không được thân thiết với Tam đệ.

Trưởng công chúa nói xong, khuôn mặt cũng đỏ lên trông thấy.

- A!

Tần Tuyết Linh xấu hổ vô cùng, không nghĩ tới một vị công chúa vẫn luôn
đoan trang, ổn trọng như nàng lại đưa ra một yêu cầu như thế.

- Thanh Vi tỷ tỷ, ngươi có ý gì vậy, ta đã gả cho Lý Lân đâu, sao có thể làm ra chuyện tình không lễ nghĩa này chứ.

Tần Tuyết Linh nhăn nhó nói.

- Tiểu cô nương nhà ngươi đừng có mà giả bộ, chúng ta cũng không phải là kẻ ngu, chuyện ngươi phá thân hay không thì chúng ta cũng không nhìn
ra. Vốn chuyện này chỉ là chuyện riêng tư giữa ngươi với Lý Lân, chúng
ta là bằng hữu, cho nên không tiện can thiệp. Nhưng tình huống hiện nay
có chút đặc thù, kẻ này một khi động tình thì sẽ gây ảnh hưởng tới người khác. Cho nên ngươi có hiểu vì sao khi ngươi ở bên hắn thì bốn người
chúng ta sẽ xuất hiện chưa.


Trưởng công chúa càng nói thì sắc mặt càng thêm hồng, dù sao Lý Lân cũng là đệ đệ trên danh nghĩa của nàng, tuy không có quan hệ huyết mạch,
nhưng thân phận này là thật. Bời vì Lý Lân và Tần Tuyết Linh thân thiết
mà làm cho mình động tình, mặc dù có ổn trọng tới đâu thì trưởng công
chúa cũng khó có thể chịu được.

Ba vị nữ nhân khác cũng sắc mặt đỏ hồng, nhất là Lạc Khuynh Thành, còn
hoảng hốt đưa mắt nhìn Lý Lân, điều này khiến cho Lý Lân đang chờ ở xa
cảm thấy khó hiểu trong lòng.

- Các người cũng biết rồi?

Tần Tuyết Linh bắt đầu đỏ hết cả cổ, khuôn mặt thì chôn hẳn vào bộ ngực sữa cao ngất của mình.

- Tuyết Linh à, ta với Thanh Vi rời đi, chính là muốn thử dùng khoảng
cách ngăn loại cảm ứng này lại, nhưng chúng ta không cam đoan là sẽ
thành công, cho nên chúng ta mong ngươi có thể tạm thời chờ đợi, đợi
chúng ta tìm được biện pháp giải quyết, sẽ không có ngăn cản chuyện
riêng của các ngươi nữa.

Lâm Vãn Tình cũng đỏ mặt nói.

Tần Tuyết Linh cũng không dám nghe tiếp, trong lòng thì hận Lý Lân đến
độ mức ngứa ngáy, nếu không phải mỗi lần xử lý hồn đoạn hắn đều động tay động chân thì làm sao có chuyện này xảy ra, mà loại chuyện này cũng quá là quỷ dị, chỉ nghĩ tới thôi cũng khiến cho nàng rất là khó xử.

- Thanh Vi tỷ tỷ, Vãn Tình tỷ, ta cảm thấy chuyện này cần phải nói với
Lý Lân, bởi Tuyết Linh ở trước mặt tên hỗn đản đó không có chút kháng cự nào cả.

Lạc Khuynh Thành buồn bực nói.

Tam nữ không cũng gật đầu không thôi, có lẽ bởi vì Tần Tuyết Linh thích
Lý Lân, nên không luôn lo lắng cho hắn, mà Lý Lân thì chỉ cần được một
tấc là hắn muốn tiến thêm một thước, thật là một tên nam nhân lòng tham
không đáy, tuy không tính là sắc quỷ chết đói, nhưng luôn ham thích với
chuyện nam nữ, điều này khiến cho chúng nữ lo sợ. Bởi vì người ta “bạch
bạch bạch” còn mình thì động tình, chuyện này thực sự khiến cho bọn họ
không thể chấp nhận được.


- Các ngươi đừng nói, ta đảm bảo trước khi xử lý được vấn đề này sẽ không để cho Lý Lân động vào người.

Nói xong khuôn mặt đỏ bừng của nàng bỗng tái đi, trong cổ có một cảm giác buồn nôn xông lên.

Tựa như phản ứng dây chuyền, bốn người còn lại cũng vậy, trong lòng sinh ra một cảm giác buồn nôn ghê gớm.

- Sao lại thế này?

Bốn người nhìn Tần Tuyết Linh, nhíu mày lại, trong lòng có cảm giác không ổn.

- Ta không biết, mấy ngày cảm giác thèm ăn, mà lại có chút buồn nôn, nhưng mà không có nghiêm trọng như hôm nay vậy.

Lời Tần Tuyết Linh còn chưa hết, bốn người đã đồng thời đưa năng lượng
trên người phóng tới trong người Tần Tuyết Linh, toàn bộ trạng huống
thân thể nàng đều hiện ra trước mắt các nàng.

- May mà không phải!

Sau một hồi các nàng thu hồi lại lực lượng, trên mặt lộ vẻ may mắn.

- Cái gì không phải, chẳng lẽ các người cho là ta mang thai?

Khuôn mặt Tần Tuyết Linh lại lần nữa đỏ tựa ráng chiều.

- Lực lượng của chúng ta đồng nguyên, hiện tại đã hơn nửa năm, lại không có sinh mạng dao động, tức là không có thai, còn về phần buồn nồn thì
hẳn là do vật gì đó không thích hợp thôi.

Trưởng công chúa khẽ nói.

Tần Tuyết Linh gật đầu, tựa như tự nói, lại như đang kể chuyện:

- Mấy ngày này bế quan tu luyện thì lại có một đứa nhỏ rất đáng yêu gọi ta là mẹ, chẳng nhẽ những thứ này đều là ảo giác sao?

Chúng nữ biến sắc, từ mắt đối phương có thể thấy được sự kinh hãi.

- Có phải hay không là một đứa nhỏ mặc yếm đỏ, mặt hướng lên trời, biểu hiện vô cùng đáng yêu không?

Trưởng công chúa khẽ hỏi.

- Hả? Chẳng lẽ Thanh Vi tỷ tỷ cũng mơ thấy sao? Nhưng mà ta mơ thấy đứa nhỏ đó mặc yếm màu lam cơ.

Tần Tuyết Tinh kinh ngạc nói.


- Không đúng, phải là một đứa nhóc mặc yếm vàng chứ.

Lạc Khuynh Thành cũng lên tiếng.

Lâm Vãn Tình thở dài nói:

- Ta nhìn thấy một đứa nhỏ mặc yếm lục, bắt đầu mơ thấy từ ngày hôm qua.

- Màu kim!

Lý Yên Nhiên nhẹ nói, hiển nhiên là nàng cũng mơ thấy, chỉ là màu cái yếm đổi thành vàng mà thôi.

- Đây rốt cuộc là chuyện gì?

Tần Tuyết Linh thực không thể nào giải thích được, nếu một người mơ thấy thì có thể nói là ngẫu nhiên, nhưng hiện tại cả năm người cùng mơ thấy, hơn nữa màu sắc nhìn thấy lại không giống nhau, liệu có thể nào cùng là một được không?

Bốn nàng lắc đầu, hiển nhiên loại chuyện này đã vượt qua mức tưởng tượng của bọn họ rồi.

- Có muốn hỏi Lý Lân không? Thực lực hắn mạnh hơn chúng ta, có lẽ sẽ nhìn ra thứ gì đó mà chúng ta không thấy được!

Tần Tuyết Lin hỏi, nàng luôn tràn đầy tin tưởng với Lý Lân, thậm chí là
có chút mù quáng rồi, điều này khiến cho chúng nữ không còn gì để nói.

- Tạm thời vẫn không nên, chúng ta có lẽ là bị ảnh hưởng từ ngươi, có lẽ qua một thời gian sẽ hết thôi.

Trưởng công chúa áp chế băn khoăn trong lòng xuống, rồi nói.

Tần Tuyết Linh ngẫm nghĩ rồi cũng không tiếp tục nữa, còn về vấn đề muốn nôn, cũng may không phải là chuyện thường xuyên xảy ra, tra xét thân
thể không thấy dị thường thì Tần Tuyết Linh cũng chỉ có thể tạm thời từ
bỏ mà thôi.

- Chúng ta sẽ mau quay về thôi, nhớ kỹ chuyện ngươi đã đáp ứng bọn ta đó.

Thanh Vi công chúa khẽ nói.

Tần Tuyết Linh gật đầu, vẻ mặt kiên định, thực tế thì trong lòng nàng
cũng không để ý, Lý Lân là cái tên lắm chiêu, mà Tần Tuyết Linh khi rơi
vào bể tình thì chỉ số thông minh rơi cả đoạn, cho nên giờ chúng nữ rời
đi, Lý Lân thừa dịp mà làm loạn, thì lời hứa hẹn của Tần Tuyết Linh coi
như cũng chỉ để ở đáy lòng mà thôi.

Trưởng công chúa với Lâm Vãn Tình đi rồi, mang theo thư tay do Lý Lân
đích thân viết, thông qua truyền tống trận rời khỏi Vô Cực thành, trong
thư còn có kế hoạch hắn với Chu Thiên Bảo định ra, nhằm hợp tác cùng với Thần Ma học viện, hẳn là Thần Ma học viện sẽ có hứng thú.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận