Đoàn người Lý
Lân lấy tốc độ nhanh nhất của con người đi tới, thời điểm bọn họ đuổi
tới chiến trường, quân đoàn Bất Tử vừa mới cùng Cự Tích binh trận khổng
lồ của Thiên Cương lĩnh đại chiến một hồi. Đối với việc Lý Lân tới, Trần Trinh có chút kinh ngạc.
- Lần này ta tiến tới cũng chỉ là hy vọng mau chóng giải quyết trận
chiến này. Ngươi điều động một ngàn tên Võ Tôn cao cấp đưa cho ta.
Lý Lân không chút do dự nói. Đến chiến trường hắn mới chính thức cảm
nhận được chiến trường tàn khốc, nhưng trong lòng cũng thầm thấy may mắn mình tín nhiệm Trần Trinh. Sự thật chứng minh ánh mắt của hắn là chính
xác, tuy Trần Trinh còn không tính là tuyệt thế thống soái, nhưng hắn đã đủ tư cách làm một thống soái. Lý Lân tin tưởng dựa vào kinh nghiệm
chiến đấu phong phú cùng tinh thông vô số chiến sách binh thư, thành tựu của Trần Trinh là không giới hạn.
Tuy Trần Trinh không rõ Lý Lân muốn làm gì, nhưng chỉ là một ngàn tên
cường giả cấp Võ Tôn đối với quân đoàn Bất Tử cũng không là gì. Dù sao
Lý Lân chỉ yêu cầu cao thủ cấp Võ Tôn, cũng không phải toàn bộ là Võ Tôn hậu kỳ. Đương nhiên, Trần Trinh cũng sẽ không chỉ lựa chọn võ giả Võ
Tôn sơ kỳ. Thời điểm Lý Lân nhìn thấy một ngàn tên cao thủ cấp Võ Tôn
đến báo danh, trên mặt lộ ra thần sắc vừa lòng. Hiển nhiên những người
này là do Trần Trinh tốn một phen tâm tư chọn lựa. Một ngàn cao thủ Võ
Tôn này cũng không thuộc các nhóm khác nhau mà bởi vì chức vị mà làm
thành một chi đội ngũ. Quan trọng nhất là trong những người này có phần
lớn người cũng đã đi theo hắn từ trước, còn từng đảm nhận đội thân vệ
của hắn. Có thể điều động những người này lại đây là có thể yên tâm
dùng, bớt đi rất nhiều thời gian ma sát.
Lý Lân hít sâu một hơi, một ngàn cao thủ trước mắt chính là Thần Uy pháo đoàn đầu tiên của Hỗn Loạn lĩnh. Tin tưởng dựa vào năng lực cường giả
cấp Tôn, nắm giữ cách sử dụng Thần Uy đại pháo cũng không quá khó khăn.
Tin tức Lý Lân đã đến không thể giấu được, sùng bái trí tuệ nghệ thuật
của Lý Lân khiến sĩ khí quân đoàn Bất Tử tăng vọt. Những người khác cũng có chút khó hiểu rồi, dù sao Lý Lân cũng không phải tại thời khắc chiến trường nguy hiểm nhất mà đến, mà là dưới loại tình huống có thể chuyển
biến tốt xuất hiện. Đối với chuyện này Lý Lân đương nhiên rõ, nhưng mà
hắn lại không để ý đến, hắn không có can thiệp sự chỉ huy của Trần
Trinh, tất cả tâm tư của hắn đều đặt vào việc kiến thiết Thần Uy pháo
đoàn.
Nhưng trái lại, tin tức Lý Lân đã đến kích thích cực độ đối với đại quân Thiên Cương lĩnh. Lúc trước bọn họ xuất binh đương nhiên có tìm hiểu
qua Hỗn Loạn lĩnh, hiểu được chỉ cần xử lý được Lý Lân, thống trị Hỗn
Loạn lĩnh tất nhiên sẽ sụp đổ theo. Tam đại Thiên tông thực lực nội tình đại tổn, căn bản không thể ngăn cản đại quân Thiên Cương lĩnh.
Hậu quả trực tiếp của loại kích thích này chính là Thiên Cương lĩnh càng thêm chủ động công kích, vốn là mấy ngày mới đánh một trận biến thành
mỗi ngày một trận, thậm chí quy mô chiến đấu cũng không ngừng thăng cấp. Quân đoàn Bất Tử gần như mỗi ngày đều phải xuất chiến, duy trì Linh Xà
binh trận sinh ra tác dụng phụ thật lớn, khiến cho khí tức toàn bộ quân
đoàn uể oải. Chiến trường xuất hiện thế cục bất lợi cho Hỗn Loạn lĩnh.
Bất tri bất giác, loại tình huống này đã giằng co mười ngày, quân đoàn
Bất Tử đã có chút chịu không nổi. Thần Vọng Ngữ thống lĩnh liên minh
tông phái cũng tử thương vô số, thật vất vả mới duy trì chắc chiến tuyến lung lay sắp đổ, dường như có thể tùy thời sụp đổ.
Cuối cùng, từ lúc tới đến nay, Lý Lân đã ban bố ra mệnh lệnh đầu tiên.
Nhưng mệnh lệnh của hắn làm cho sắc mặt mọi người đại biến.
Chủ động xuất kích. Nếu như là thời điểm Lý Lân vừa mới tới thì có thể,
nhưng hiện tại, binh mã mệt mỏi, phòng thủ đã chỉ là tạm thời, làm sao
có thể đủ công kích.
Trần Trinh cùng Thần Vọng Ngữ cùng tỏ vẻ phản đối. Dù sao không ai có
thể hiểu trận chiến này hơn hai người. Lúc này mà xuất chiến chỉ sợ bên
sụp đổ trước không phải địch nhân mà chính là bọn họ.
- Các ngươi cứ việc yên tâm công kích, lần này chúng ta nhất định có thể nhất cổ tác khí ( tiếng trống cổ vũ sĩ khí) đuổi đi địch nhân.
Trên mặt Lý Lân tràn đầy tự tin, giống như không chút nào lo lắng về ưu thế thực lực của đối phương.
- Đại nhân, chúng ta thật sự còn có viện quân?
Trần Trinh không xác định hỏi.
- Chẳng lẽ là Trấn Thiên tông cùng Nguyên Thiên tông gia nhập phủ lĩnh chủ rồi?
Thần Vọng Ngữ cảm thấy chỉ có loại khả năng này mới có thể làm Lý Lân tự tin đến thế.
- Không, Trấn Thiên tông cùng Nguyên Thiên tông vẫn không có động tĩnh.
Nhưng mà chuyện tình viện quân, các ngươi không cần lo lắng, ta nói có
thì nhất định có.
Lý Lân khẽ cười nói.
Hai người bọn họ nghi hoặc rời đi. Nếu Lý Lân tự tin như thế, bọn họ tự nhiên chỉ có thể vâng theo mệnh lệnh mà làm.
Bên Hỗn Loạn lĩnh xuất chiến, bất thình lình phản kích khiến cho bên
Thiên Cương lĩnh sinh ra hỗn loạn cực điểm. Trận pháp phòng ngự lúc
trước bởi vì khinh địch mà bị Hỗn Loạn lĩnh đánh vỡ, một số người nóng
vội ứng chiến, chẳng những không thể thay đổi cục diện hỗn loạn, ngược
lại còn khiến cho chiến trường càng thêm hỗn loạn.
- Quân đoàn Bất Tử, xuất chiến!
Theo lời của Trần Trinh, Linh Xà thật lớn bay lên trời. Linh Xà binh
trận xuất hiện trong nháy mắt, bên Thiên Cương lĩnh cũng nhanh chóng
sinh ra phản ứng, một Cự Tích khổng lồ xuất hiện, gào thét, đánh về phía Linh Xà. Hai con cự thú lại triền đấu.
Lý Lân ở phương xa yên lặng nhìn tất cả, hướng đám người phía sau trầm giọng nói:
- Hiện tại có thể bắt đầu rồi, tập trung toàn bộ hỏa lực đánh rớt Cự Tích.
Lý Lân ra lệnh.
Cự Tích binh trận uy lực tuyệt đối đạt đến Thần cấp, công kích bình
thường của cường giả bán Thần cấp đối với nó cũng không có hiệu quả.
Nhưng là Thần Uy đại pháo thì khác, lực lượng của nó tràn ngập tính
xuyên thấu, ba trăm khối pháo hỏa lực mở tối đa, đủ để tạo thành thương
tổn tương ứng.
Ầm ầm âm!
Toàn bộ thiên địa dường như run rẩy trong nháy mắt, mấy trăm chùm tía
sáng màu trắng ngà trong nháy mắt đánh lên thân thể Cự Tích. Vì để tăng
lực sát thương lên mức cao nhất, ba trăm Thần Uy đại pháo cùng đánh vào
một đốt, cho dù là thực lực Thần cấp, thân thể Cự Tích cũng đã bị một
kích này xuyên thủng một động lớn.
Linh Xà khổng lồ bắt lấy cơ hội này, gào thét xông tới, thân thể Linh Xà khổng lồ quấn quanh thân thể Cự Tích khổng lồ.
Cự Tích khổng lồ điên cuồng lắc lư thân thể, miệng vết thương thật lớn
trên người rất nhanh khép lại. Nhưng Thần Uy pháo đoàn cũng không cho nó cơ hội khôi phục, lại một đạo công kích ầm ầm đánh tới. Thân thể Cự
Tích khổng lồ trở thành mục tiêu sống, hơn nữa người của Thần Uy pháo
đoàn đã quen thuộc với Thần Uy đại pháo, góc độ công kích càng ngày càng xảo quyệt, thương tổn tạo thành cũng càng lúc càng lớn.
Có Thần Uy pháo đoàn hỗ trợ, Linh Xà binh trận vốn luôn bị Cự Tích khổng lồ áp chế bắt đầu phát uy. Răng nanh bén nhọn của Linh Xà từ miệng vết
thương của Cự Tích khổng lồ xé ra một tảng huyết nhục lớn, hậu quả chính là khiến cho lực lượng Cự Tích binh trận nhanh chóng suy yếu.
Tiếng gầm rú không dứt, Cự Tích khổng lồ càng ngày càng suy yếu, Linh Xà sau khi cắn nuốt một tảng lớn huyết nhục, hơi thở cũng trở nên hùng
tráng. Cuối cùng Cự Tích khổng lồ sợ hãi, lần đầu tiên trên chiến trường nó lựa chọn thoát khỏi. Linh Xà đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt
khó có được lần này. Thân rắn khổng lổ vờn quanh tứ phương, điên cuồng
dây dưa cùng Cự Tích khổng lồ. Ban đầu, Cự Tích khổng lồ vẫn là vừa
chiến vừa trốn, đến lúc sau đã chẳng muốn quan tâm cái gì nữa, mặc kệ
Thần Uy đại pháo hay Linh Xà binh trận tạo bao nhiêu thương tổn trên
người, nó cũng chỉ một lòng một dạ trốn về phía trước.
Cự Tích khổng lồ bại trận tạo thành hậu quả trực tiếp chính là đám ô hợp Thiên Cương lĩnh tan rã. Mặc dù có trên trăm cường giả bán Thần cấp
ngăn trở, nhưng vẫn không thể vãn hồi thế cục. Thời điểm Thần Uy đại
pháo quay ngược họng pháo toàn lực công kích bọn hắn, thì bọn hắn càng
nhanh chóng sụp đổ. Một đám lớn võ giả dưới Võ Tôn dưới sự công kích của Thần Uy đại pháo trực tiếp thăng thiên, toàn bộ thân thể cùng thần hồn
tan rã, chỉ có chân linh bất diệt nhập vào mặt đất đi về nơi luân hồi.