Tam Thái Tử

- Sinh cơ thật nồng đậm!

Lý Lân trong lòng chấn động không thôi.

- Các hạ là ai, vì sao giả mạo người của tộc ta?

Một thanh âm lãnh khốc truyền đến, một người trung niên mặc áo trắng, quanh thân sát khí lượn lờ từ trong hư không xuất hiện.

Lý Lân biến sắc, biết rằng đã bị lộ, dứt khoát thu hồi tất cả ngụy trang, sắc mặt ngưng trọng.

- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là người của Liễu gia đắc tội ta, ta cần một lời giải thích.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Giải thích? Ha ha, thật sự là buồn cười. Ngươi muốn ở trong cấm địa
của Liễu gia chúng ta đòi giải thích, ngươi thật sự là muốn chết!

Người trung niên áo trắng vừa dứt lời. Mấy đạo thân ảnh lục tục xuất
hiện ở chung quanh Lý Lân. Cộng thêm cả người trung niên áo trắng, ước
chừng có sáu vị cường giả Thần cấp, sắc mặt cả đám đều bất thiện.

- Đường đường là một gia tộc ẩn thế chẳng lẽ không biết phân biệt đúng sai hay sao?

Lý Lân trầm giọng nói.

- Cái gọi là phải trái đúng sai chẳng qua là nắm tay người nào lớn thì
lời người đó là đạo lý. Tiểu tử, tốt nhất khai ra ngươi là ai, thả người của tộc ta ra, nếu không hôm nay ngươi sẽ chết không có chỗ chôn.

Người trung niên áo trắng cười lạnh nói.

- Một lũ tiểu nhân khốn kiếp, không nghĩ tới ngay cả những người có tuổi cũng như thế, nếu toàn gia tộc đều là loại người này, thì gia tộc này
không cần tồn tại nữa.

Lý Lân cười lạnh nói. Hung kích xuất hiện ở trong tay, khí thế hung lệ khủng bố làm chấn động cả phiến không gian.

- Không nên ở nơi này chiến đấu. Đi vào trong hỗn độn.

Người trung niên áo trắng trầm giọng nói.


- Hừ, nghĩ tốt lắm. Nếu không muốn nới này bị phá thì thể hiện thực lực của ngươi đi!

Lý Lân hiểu được cái gọi là nơi truyền thừa có tác dụng như thế nào đối
với Liễu gia, có thể nói một phần lớn thực lực của Liễu gia có được là
từ nơi truyền thừa thần bí này. Nếu đã lựa chọn trở thành địch nhân của
Liễu gia, Lý Lân tất nhiên sẽ không khách khí.

- Hừ, ngươi cho là bằng vào thực lực của ngươi là có thể phá hư nơi này? Nơi này chính là tập trung trăm vạn năm cấm chế truyền thừa của Liễu
gia, không chỉ Thần cấp sơ kỳ, cho dù là hậu kỳ đỉnh phong cũng đừng mơ
tưởng phá hư được nơi này.

Người trung niên áo trắng cười lạnh nói.

Lý Lân biến sắc, hung kích ầm ầm nện xuống mặt đất.

Ầm ầm!

Lực lượng có thể hủy diệt một tiểu thế giới thế nhưng lại không thể tạo
ra dấu vết quá lớn trên mặt đất. Kết quả như thế khiến cho nụ cười lạnh
trên mặt những người Liễu gia càng đậm.

Lý Lân hít sâu một hơi. Trên mặt tràn đầy thần sắc khó coi, trên thực tế khi hai chân hắn vừa bước vào bên trong, rất nhiều rễ cây rậm rạp đã từ đó vươn ra. Nếu Lý Lân đoán không lầm, sinh mệnh năng lượng trong nơi
truyền thừa của Liễu gia chính là thứ mà cây Sinh Mệnh đang cực kỳ khát
vọng. Chỉ là bởi vì đối mặt tám vị cao thủ, Lý Lân không cách nào làm
cho cây Sinh Mệnh dừng cắn nuốt lại. Tình huống đối với Lý Lân có chút
không ổn, Lý Lân cảm thấy mình thật sự đã quá tự đại rồi, tâm tư trong
lòng hắn xoay chuyển, nghĩ biện pháp thoát thân.

- Các vị, các ngươi thật sự muốn khai chiến với triều ta?

Lý Lân đột nhiên cười lạnh nói.

- Triều ta? Ngươi là người của thượng cổ đế quốc?

Người trung niên áo trắng biến sắc.

- Không sai, triều ta đã chuyển thế. Lần này phái ta tới, ngoài đòi lại
công bằng từ Liễu gia, còn là vì muốn liên kết với Liễu gia, cùng nhau
đối kháng Thánh Quân.


Lý Lân hàm hồ nói. Hắn đang kéo dài thời gian, cây Sinh Mệnh đã triển
khai cắn nuốt điên cuồng, nếu phải động thủ có khả năng cây Sinh Mệnh sẽ bị bại lộ. Lý Lân không rõ cỗ năng lượng này có quan hệ gì với cây Sinh Mệnh, nhưng thiết nghĩ không có khả năng là lực lượng ngoại lai. Dù sao sinh mệnh tinh khí ở nơi này so với tinh khí mà cây Sinh Mệnh sản sinh
ra còn tinh thuần hơn. Liễu gia được truyền thừa huyết mạch của thần cây thượng cổ, nhưng thần Liễu thượng cổ tuy rằng cũng nổi danh vì sống
lâu, nhưng sinh mệnh tinh khí nồng đậm như vậy thật không bình thường.

Đáng tiếc cây Sinh Mệnh vẫn đang điên cuồng cắn nuốt, căn bản không có
bất kỳ ý thức gì truyền đến. Điều duy nhất Lý Lân có thể làm là tận lực
kéo dài, bởi vì cây Sinh Mệnh là phương pháp duy nhất mà Lý Lân có thể
dùng để phá hư nơi truyền thừa này.

- Ngươi sẽ không nói dối chứ? Thượng cổ đế quốc thật sự xuất thế?

Người trung niên áo trắng nhăn mày lại. Thượng cổ đế quốc tồn tại ở thời kỳ thượng cổ, đó là thế lực khủng bố mà ngay cả gia tộc ẩn thế cũng
không dám trêu chọc. Mặc dù tất cả thượng cổ đế quốc giống như đã bị
nguyền rủa sau đó lần lượt biến mất, lại không ai dám nói thượng cổ đế
quốc đã hoàn toàn biến mất trong lịch sử. Vị đại đế nào của thượng cổ đế quốc mà không phải hạng người kinh tài tuyệt diễm, hơn nữa thực lực bản thân cũng đạt đến trình độ khủng bố vô cùng. Mặc dù là thời gian năm
tháng chỉ sợ cũng không thể lưu lại dấu vết gì trên những người này.
Người như vậy căn bản không có khả năng vô thanh vô tức biến mất.

- Ta biết chư vị cũng không tin ta, nhưng ta lại có biện pháp chứng minh.

Nói xong, trên đỉnh đầu Lý Lân xuất hiện một đám mây vận mệnh, phía trên có hình tượng một người mặc áo vàng trẻ tuổi, xem tướng mạo thì thấy
giống Lý Lân như đúc.

Đám mây số mệnh của Lý Lân phiêu phù, hắn đang đánh cược, đánh cược vào
tin tức mà lúc trước Ngao Vô Tình mang đến. Đại Đường thật là thượng cổ
đế quốc chuyển thế, nếu quả thật là như vậy, bản thân hắn chính là tam
thái tử hoàng triều, thân phận liền trở nên không tầm thường. Mà đối với người có huyết mạch của thượng cổ đế quốc, không một thế lực nào dám
đối đãi bất cẩn.

Mọi người đều không nói lời nào, ánh mắt nhìn về phía Lý Lân rõ ràng
nhiều thêm vài phần ngưng trọng. Lý Lân cũng rất căng thẳng, nắm chặt
hung kích trong tay, một khi đối phương không tin, lập tức chính là lúc
phải ra tay. Sáu vị trước mắt tuy rằng đều là cường giả Thần cấp, nhưng
mạnh nhất là người trung niên áo trắng chẳng qua cũng chỉ là Thần cấp sơ kỳ đỉnh phong, tuy rằng khó đối phó, nhưng muốn ngăn cản hắn đào tẩu
cũng không dễ dàng.


Duy nhất làm cho Lý Lân cảm thấy khó giải quyết là hai vị cường giả
trước sau không xuất hiện kia, chỉ cần dựa theo hơi thở đánh giá, thực
lực đối phương tối thiểu cũng là Thần cấp trung kỳ, thậm chí có thể còn
cao hơn.

- Đại Tần đế quốc tam thái tử, không nghĩ tới cái đầu tiên xuất thế sẽ là Đại Tần đế quốc thần bí nhất.

Một đạo thanh âm mờ ảo truyền đến. Lý Lân chỉ cảm thấy phía sau lưng
bỗng nhiên phát lạnh, sự khẩn trương lúc trước làm cho lưng của Lý Lân
đều bị mồ hôi lạnh thấm ướt. Nhưng trong tích tắc khi đối phương mở
miệng nói, Lý Lân liền biết kế hoạch kéo dài thời gian của mình đã có
tác dụng.

- Tiền bối quá khen.

Lý Lân thần sắc ngạo nghễ nói. Nhưng trong lòng lại đang cân nhắc tất cả tư liệu về Đại Tần đế quốc.

Trong không gian Lục Mang Tinh, Tần Tuyết Linh lập tức đem tất cả những
gì mình biết về Đại Tần đế quốc truyền vào trong thần hồn của Lý Lân.

Đại Tần đế quốc chính là một trong chín đại đế triều thượng cổ, tồn tại
thời gian ngắn nhất nhưng lại là đế quốc thần bí nhất. Cũng là đế quốc
duy nhất trong chín đại đế quốc không phải sinh ra sau khi một đế quốc
khác biến mất. Có thể nói Đại Tần đế quốc sinh ra là do phá hủy đế quốc
khác mà thành lập. Cũng chính bởi vì vậy, Đại Tần đế quốc cũng được xưng là thượng cổ đế quốc mạnh nhất.

Lý Lân không biết đối phương từ đâu mà kết luận bản thân là người của
Đại Tần đế quốc, nhưng hắn cũng hiểu được, Ngao Vô Tình đã nói đúng, Đại Đường chính là Đại Tần đế quốc bí ẩn chuyển thế.

- Đại Tần Thiên Đế đã trở về chưa?

Đối phương trầm giọng hỏi.

Lý Lân lắc đầu, nói:

- Đại đế trở về còn cần phải thời gian, hiện tại đế quốc do đại hoàng tử giám quốc.

Lý Lân tổng hợp lại những gì Ngao Vô Tình đã nói, suy đoán trả lời.

- Nên như thế, nếu không Thánh Quân, cái người điên kia không có khả
năng không hề hành động. Tiểu tử kia, Đại Tần các ngươi muốn cùng Liễu
gia chúng ta kết liên minh?

Người thần bí không có ý định hiện thân, thanh âm vẫn mờ ảo như cũ nói.


- Không sai, hiện tại Thánh Quân khí thế bức nhân, từ cao thủ Thần cấp
trong thiên địa đều bị hắn lung lạc thu phục dưới trướng, hiện tại Đại
Tần đế quốc trở về, tuyệt đối không thể dung thứ cho tình huống này tiếp tục tồn tại.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Đại Tần quả nhiên thật khí phách, đáng tiếc thời đại bất đồng, Thánh
Quân, cái người điên kia làm những chuyện như vậy, Liễu gia chúng ta
không thể nào tham gia. Đối với Đại Tần các ngươi cũng là như thế, Liễu
gia độc lập với thế giới bên ngoài, không quản việc của người khác.

Người thần bí trầm giọng nói.

- Không biết tiền bối ở Liễu gia có thân phận như thế nào? Có thể đại biểu cho toàn bộ ý chí của Liễu gia?

Lý Lân trầm giọng nói.

- Lão phu chính là thuỷ tổ Liễu gia, hiện tại không tiện ra mặt gặp lại. Liễu Phong, đưa tiểu hữu rời khỏi Liễu gia.

Người thần bí trầm giọng nói.

- Tiền bối, chẳng lẽ ngươi không lo lắng Thánh Quân sẽ đối phó với các ngươi sao?

Lý Lân lớn tiếng nói.

- Ha ha! Lão phu tuy rằng mới thức tỉnh không lâu, nhưng dù sao cũng là
cường giả cấp Thánh, cho dù là Thánh Quân cũng phải nghĩ cho kĩ. Tiểu tử kia, nể mặt Thiên Đế Đại Tần, ngươi rời khỏi đây đi!

Dứt lời, thanh âm biến mất, không quan tâm tới Lý Lân.

- Liễu gia thuỷ tổ? Cũng chính là con nối dòng của thần Liễu thượng cổ, quái vật già như vậy lại vẫn có thể còn sống?

Lý Lân áp chế không nổi vẻ khiếp sợ trên mặt. cường giả cấp Thánh, chỉ
cần mấy chữ này cũng đủ để ép sập thiên địa, Lý Lân thực may mắn chính
mình đã thành công cải biến thân phận, nếu không phải thật sự động thủ,
tuyệt đối là kết cục thập tử vô sinh.

Lý Lân muốn thu hồi cây Sinh Mệnh, trốn đi trước khi đối phương phát hiện mất đi một bộ phận sinh mệnh bản nguyên lực lượng.

Đáng tiếc ý nghĩ của hắn rất tốt, nhưng cây Sinh Mệnh vốn nghe lời nay
lại không chịu dừng lại. Một cỗ hấp lực càng thêm kinh khủng từ lòng bàn chân của Lý Lân sinh ra, cả phiến không gian đều rung động lên.

Lý Lân sắc mặt đại biến, theo bản năng nhìn về phía các vị cường giả Thần cấp của Liễu gia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận