Tam Thái Tử

- Điện hạ, ngài trở về rồi!

Bạch Tố Tố có chút kích động, trong hơn một năm xa cách này thì nàng rất lo lắng cho sự an nguy của Lý Lân, dẫu sao thì những tin tức truyền ra từ Hắc Thủy Vương thành cũng là không mấy lạc quan cho lắm. Đại Tần tấn công Man Hoang cổ địa, việc làm không khác gì tự tìm đường chết này làm Bạch Tố Tố lo lắng không thôi. Do bởi nàng đã ở Hắc Thủy Vương thành rất nhiều năm và có quan hệ mật thiết với Hắc Thủy Tùng Lâm nên trong lòng Bạch Tố Tố rất e dè cấm địa gần trong gang tấc này. Hiện nay khi thấy Lý Lân bình yên vô sự quay trở về thì trong lòng Bạch Tố Tố mới xem như là trút bỏ được gánh nặng kia.

Lý Lân trong lòng cảm thấy như có một dòng nước ấm áp đang chảy mạnh, bất kể là ở nơi đâu cũng đều có người quan tâm đến y, loại cảm giác gia đình này làm trong lòng Lý Lân vô cùng ấm áp.

- Ta đã quay lại rồi, trong thời gian qua các người đã vất vả nhiều rồi!

Lý Lân tiến lên phía trước và ôm Bạch Tố Tố vào lòng.

- Này! Tam đệ, đệ chỉ biết ôm giai nhân vào lòng mà vất chúng ta sang một bên rồi sao?

Một giọng nói châm chọc truyền đến. Tiếp theo đó là hai mỹ nhân tuyệt sắc sánh vai nhau đi đến.

Lý Lân mỉm cười nói :

- Đại hoàng tỷ, Vãn Tình, các người cũng đã quay lại rồi sao?

Lý Lân vẫn một tay ôm chặt Bạch Tố Tố và không có ý buông nàng ra.

Thanh Vi công chúa liếc Lý Lân một cái rồi nói :

- Sớm đã quay lại rồi, nếu không có bọn tỷ giúp đệ cố thủ nơi này thì e là Hỗn Loạn lĩnh của đệ đã bị người khác chia cắt ra mất rồi.

Lý Lân trầm giọng nói :


- Là kẻ nào mà dám đến Hỗn Loạn lĩnh để tác quái?

Đồng thời Lý Lân cũng nhìn về phía hai cô gái rồi tỏ ra vô cùng kinh ngạc. Với thực lực Thần cấp đỉnh cao của y hiện nay mà lại không thể nào nhìn thấu được thực lực của hai người bọn họ. Có thể nói là trong vài năm gần đây, do cơ duyên mà hai cô gái này đã có những đột phá không ngờ, thực lực của họ hiện nay có lẽ là ở cảnh giới Thánh cấp trở lên rồi.

Thanh Vi công chúa mỉm cười nói :

- Đã bị bọn tỷ đuổi đi rồi! Có điều hiện nay bọn tỷ có việc quan trọng cần tìm đệ, đệ hãy bình tĩnh lại trước đã!

Lâm Vãn Tình đứng bên cạnh Thanh Vi công chúa nét mặt có chút phức tạp, nhưng rồi nàng cũng không nói gì thêm mà quay người đi theo Thanh Vi công chúa.

Nhóm người cũng đi vào bên trong phủ lĩnh chủ, Lý Lân ngồi lên ghế lĩnh chủ rồi hướng xuống bên dưới nghe Châu Thiên Bảo báo cáo về những việc vài năm qua xảy ra ở Hỗn Loạn lĩnh.

- Theo như ngươi nói thì tất cả những biến đổi xảy ra cho Vô Cực thành gần đây đều do một tay lão đầu Thiết Hạo Dương làm ra?

Lý Lân tỏ ra vô cùng kinh ngạc, y vốn nghĩ tất cả đều là do Châu Thiên bảo vạch ra kế hoạch, không ngờ rằng đó lại chính là chủ ý của một lão đầu chỉ biết có luyện rèn binh khí như Thiết Hạo Dương.

Bạch Tố Tố nói :

- Thiết đại sư đã đề ra kế hoạch thành lũy sắt thép, muội và công chúa Thanh Vi cũng đã thương lượng qua rồi, nếu như mọi chuyện thành công thì Vô Cực thành có thể sẽ trở thành căn cứ trọng yếu của chúng ta.

- Thành lũy sắt thép? Đó là cái gì?

Một cô gái tuyệt sắc mắt ngọc mày ngài tiến vào nói :


- Cái gọi là thành lũy sắt thép chính là biến cả một Vô Cực thành thành một cỗ máy chiến đấu, giúp nó có thể tồn tại được bên trong hỗn độn phòng việc thiên địa có bị hủy diệt thì Vô Cực thành này có thể tiến vào và vận hành một cách bình thường bên trong Hỗn Độn.

- Muội là... Dao Cơ? Mấy năm không gặp mà tiểu nha đầu nay đã lớn vậy rồi sao?

Lý Lân cười vô cùng vui vẻ, nhìn những người thân bên cạnh mình lần lượt xuất hiện, trong lòng Lý Lân thật sự vô cùng vui sướng. Dao Cơ bế quan đã mấy năm, thật không ngờ sau khi xuất quan nay đã trở thành một đại cô nương rồi.

Bạch Tố Tố hiếu kì hỏi :

- Điện hạ, Dao Cơ hiện nay đang giúp cho Thiết đại sư tiến hành kế hoạch thành lũy sắt thép, tất cả những nguồn vốn của Hỗn Loạn lĩnh hiện nay đều quy tụ về phía bên Thiết đại sư cả rồi. Nhưng có điều nghe Thiết đại sư nói là kế hoạch này của ông ấy có linh cảm đều là do phía ngài mà đến. Lẽ nào đó là sự thật?

Lý Lân trầm giọng nói :

- Điều này không thể tính được, lúc đầu ta chỉ nói vài ý tưởng mà thôi chứ không có ý làm thật. Dao Cơ và Thiết lão đầu thật sự cho là ý tưởng này có thể tiến hành được sao? Nên biết là nếu một thành lũy nếu tiến vào bên trong hỗn độn thì sẽ không thể rút lui được, nếu lỡ như kế hoạch này có gì sai sót thì sinh linh của cả Vô Cực thành đều sẽ phải phơi thây dưới những cơn gió khắc nghiệt tại hỗn độn đấy.

Kế hoạch này với Lý Lân mà nói thì thật quá mạo hiểm, sự thật có thể thành công hay không thì y cũng không dám ôm quá nhiều hi vọng vào nó.

Dao Cơ bình tĩnh nói :

- Trước kia thì không được, cho dù là linh bảo cao nhất cũng không thể nào tồn tại được lâu dài bên trong hỗn độn, nhưng có điều sau đó có người đến tặng một Thiên Cơ Đồ Lục, trong đó có ghi chép về cách luyện chế ra một chí bảo thời không, nó có thể giúp giải quyết khúc mắc cuối cùng để giải quyết vấn đền thành lũy sắt thép.

- Thiên Cơ Lục Đồ? Đó chính là vật của Thiên Cơ môn thượng cổ, sao nó lại xuất hiện ở nơi này?

Lý Lân nhìn về hướng Châu Thiên Bảo, hiển nhiên là việc này phát sinh khi y rời khỏi Hỗn Loạn lĩnh chưa lâu.


Châu Thiên Bảo nói :

- Tôi cũng không biết, vật đó đột nhiên xuất hiện trên bàn của tôi. Nhưng tôi có thể khẳng định đối phương là một siêu cấp cao thủ và không hề có ác ý gì với chúng ta.

- Cho dù là như thế nào thì cũng phải mau chóng điều tra rõ kẻ đó rốt cuộc là ai.

Lý Lân vốn không tin vào những chuyện hời như vậy, dẫu sao thì chuyện gì mà bản thân tự nắm bắt được cũng sẽ tốt hơn.

Dao Cơ có chút khó xử nói :

- Điện hạ, gia gia sai muội đến đây gặp ngài để mượn một chí bảo thời không về, gia gia muốn nghiên cứu về nó.

Lý Lân sửng sốt, ngạc nhiên nói :

- Thiết lão đầu thật là không khách sáo, chí bảo thời không cho dù là tông môn truyền thừa từ thời thượng cổ cũng chưa chắc có được, ở đâu mà dễ dàng cho người khác xem được chứ.

Dao Cơ nét mặt có chút khó xử nói :

- Gia gia nói điện hạ nhất định có, hơn nữa gia gia còn nói nếu cho ông mượn rồi thì điện hạ cũng hãy chuẩn bị tâm lí là nó sẽ bị gia gia làm hỏng...

- Thiết lão đầu còn nói là sẽ không đền cho ta đâu đúng không, lão già này thật là biết tính toán.

Lý Lân không cần nghĩ cũng biết Thiết lão đầu sẽ nói ra những gì, có điều là kế hoạch thành lũy sắt thép này thật làm cho y có hứng thú. Hiện tại Lý Lân có đến hai bảo vật thời không, nếu dùng chúng để bảo vệ người thân bên cạnh mình thì không có gì khó, nhưng nếu để bảo vệ sinh linh trong cả một Vô Cực thành thì thật không hề dễ dàng chút nào.

Lý Lân liền lấy hũ thần ra, đem tất cả những dã thú bắt được bên trong nó đem chuyển vào không gian Lục Mang Tinh. Sau đó Lý Lân cũng xóa đi hết tất cả những ấn kí của mình trên hũ thần rồi giao cho Dao Cơ.

Dao Cơ lúc này vô cùng phấn khích, thật không ngờ Lý Lân tuy hay đối chọi với gia gia Thiết Hạo Dương của mình, nhưng lại vẫn có thể đem chí bảo thời không cho mượn và thậm chí còn xóa đi những ấn kí trên nó để tiện cho Thiết Hạo Dương nghiên cứu.

Dao Cơ vô cùng nghiêm túc nói :


- Điện hạ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ hoàn thành kế hoạch thành lũy sắt thép trước ngày thiên địa bị hủy diệt.

- Cố gắng là tốt rồi, nhưng nếu không làm được thì đừng quá miễn cưỡng.

Lý Lân vẫy vẫy tay ra hiệu cho Dao Cơ đừng nên tạo cho mình áp lực quá lớn, y không hi vọng chỉ vì cứu những người không đâu mà người thân bên cạnh mình phải gặp nạn.

Sau đó thì Lý Lân đưa nhóm ba người của lục hoàng tử cho Bạch Tố Tố và nhờ nàng sắp xếp cho họ gặp mặt ngũ hoàng tử. Sau đó thì Lý Lân đi vào sau hậu viện, bên trong hậu viện có bốn cô gái khí chất tương đồng với nhau nhưng lại có sắc đẹp mỗi người một vẻ đang ngồi tại đình nghỉ chân mà đợi Lý Lân đến.

Lý Lân tiến đến mỉm cười hỏi :

- Trông các người thật là nhàn nhã quá, truyền thừa của nguyên tố chi tổ đã mở ra rồi chăng?

- Lý Lân, Tần Tuyết Linh tỷ tỷ không đến sao?

Người đầu tiên mở miệng là Lạc Khuynh Thành, vừa rồi nàng không ra ngoài đón Lý Lân cũng là bởi không muốn dùng thân phận thuộc hạ để gặp mặt Lý Lân.

- Tuyết Linh hiện đang bế quan, ta đã cho người truyền tin cho nàng ấy rồi, khi nào nàng xuất quan rồi tự nhiên sẽ đến thôi. Mà bốn người các cô tụ hợp ở đây là vì việc gì, lẽ nào đã có chuyện lớn xảy ra sao?

Lý Lân lúc này cũng thu lại nụ cười trên mặt rồi tỏ vẻ nghiêm túc hơn, từ khí tức tương đồng trên người của bốn cô gái này mà Lý Lân như đã nhận ra vấn đề gì đó.

Công chúa Thanh Vi gượng cười nói :

- Đệ nhận ra rồi sao? Bọn tỷ cũng là vừa về đến đây mới phát hiện ra, bọn tỷ đã bị trúng kế rồi, những sự việc khi trước xảy ra đã bị người khác dự liệu ra cả rồi.

Lý Lân chau mày, trầm giọng nói :

- Tỷ nói vậy là có ý gì? Lẽ nào nguyên tố chi tổ vẫn chưa hoàn toàn bị tiêu biến?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận