Tam Thái Tử

- Hắc hắc, ta đang rất cao hứng, mau nói cho ta biết thân phận chân thật của ngươi, ngươi không phải cũng là siêu cấp cường giả chuyển thế đấy chứ?
Bên cạnh Lý Lân có rất nhiều cao thủ như thế, nếu Ám Ảnh cũng là như vậy, Lý Lân cũng không lấy gì làm kinh ngạc.

- Người ta không biết cái gì là chuyển thế, nhưng người ta hiện nay đã là cường giả, người bình thường đều không phải đối thủ của ta. Bao gồm cả ngươi!
Ám Ảnh vung tiểu móng vuốt, cố hò hét nói.

- Cường giả?
Lý Lân ngây ra một lúc, thật sự là hắn không chú ý đến việc này. Bây giờ mới nhìn kỹ thực lực của Ám Ảnh, lập tức khiến hắn hoảng sợ.

- Cấp Thánh Nhân đỉnh phong, điều này sao có thể!
Lý Lân nhịn không được kinh hô lên. Hắn đã trải qua rất nhiều chuyện nhưng hiện nay cũng bất quá miễn cưỡng đạt tới Thánh Nhân hậu kỳ, khoảng cách lên đỉnh phong còn một bước ngắn. Ám Ảnh mỗi ngày chỉ ăn ngủ, ngủ ăn, thế nhưng lại từ sau vượt lên trước, vượt qua hắn, trở thành cường giả cấp Thánh Nhân đỉnh phong. Kết quả này làm cho sự đắc chí lúc trước của Lý Lân tiêu biến mất.

- Hì hì! Ta không biết, dù sao hiện tại ta cũng đã là cường giả rồi, nếu không phải người ta lợi hại, vừa rồi tên bên ngoài kia đã nhân cơ hội chui vào trong cơ thể người đoạt xá thành công.
Ám Ảnh nói.

Sắc mặt Lý Lân đột nhiên biến đổi, trầm giọng quát:
- Không tốt! Tố Tố còn ở bên ngoài!

Lý Lân đứng bật dậy, một cỗ khí thế kinh khủng bộc phát ra.

Sưu!

Đang đứng trên đầu vai Lý Lân, Ám Ảnh vụt bay ra xa, lông đen toàn thân dựng đứng cả lên.


- Lý Lân, nhục thể của ngươi thật cường đại! Lại có thể sản sinh ra một luồng đế uy!
Con ngươi màu xanh da trời của Ám Ảnh chớp động khiếp sợ. Vẻ đắc ý lúc trước khi đối mặt với luồng đế uy này lập tức tan biến. Cường giả dưới Đế cấp có thể sinh ra đế uy, trong trăm người chỉ có một, mà những người này đều không ngoại lệ, tương lai đều đột phá trở thành cường giả Đế cấp.

- Được rồi, bây giờ chúng ta đi ra ngoài, đàu tiên phải giải quyết đại phiền toái kia!
Lý Lân đứng dậy, đánh ra một quyền, lực lượng bá đạo oanh kích lên vách đá đen, địa chấn kịch liệt bùng nổ, vách đá đen bị đánh vỡ ra một lối đi. Lý Lân lập tức xông ra ngoài.

Xoẹt!

Tiếng kiếm ngân vang lên, sắc mặt Lý Lân đại biến, ngay lập tức phát động lực lượng thời không, cả người trượt đi hơn trăm mét, may mắn né được đạo sát khí này.

Chỉ thấy tại lổ hỗng mà Lý Lân vừa thoát ra, bàn tay trắng nõn của Bạch Tố Tố cầm tam xích thanh phong, lạnh lùng nhìn Lý Lân.

- Tố Tố, chẳng lẽ ngươi...
Sắc mặt Lý Lân lập tức trở nên rất khó coi, không ngờ kết quả tệ nhất đã xuất hiện.

- Lý Lân, giao ra Tam Sinh tuyền, nếu không nữ nhân của ngươi sẽ chết!

Đang chiếm cứ thân thể Bạch Tố Tố, con ngươi Chiến Thần co rụt, hắn biết Lý Lân đã lấy được lợi ích khó có thể tưởng tượng, nhưng không nghĩ rằng Lý Lân có thể trong thời gian ngắn đột phá đến trình độ như vậy. Thánh Nhân hậu kỳ tiếp cận đỉnh phong, hơn nữa dùng đế uy mà thân thể Lý Lân biểu lộ ra kia, đủ để cho hắn quét ngang tất cả cường giả dưới Đế cấp. Mà thân thể sản sinh ra đế uy, tương lai đột phá đến Đế cấp đã trở thành chuyện chắc chắn.

Chiến Thần tuy rằng từng vô cùng cường đại, hiện nay cũng đã lấy được thân thể có huyết mạch chiến thần, mặc dù thân thể này là nữ nhân, Chiến Thần cũng không để tâm, chỗ bất ổn duy nhất đó là Chiến Thần vẫn chưa giết hết thần hồn của Bạch Tố Tố, bởi vậy chưa thể kịp tiếp nhận toàn bộ lực lượng huyết mạch chiến thần.

- Tốt!

Lý Lân không chút suy nghĩ nói. Nâng tay, hư không xuất hiện một lối đi, dòng nước màu đen chậm rãi chảy ra.


Trên mặt Chiến Thần lộ ra thần sắc phấn chấn, nhưng vào lúc này, một cỗ cảm giác cực kỳ nguy hiểm chạy thẳng lên não, Chiến Thần theo bản năng muốn tránh thoát.

Ông!

Một đạo cấm chế giam cầm hắn, dùng thực lực cường đại của hắn cũng không thể đột phá ngay được. Đồng thời một đạo thân ảnh màu đen lao vào trong cơ thể Bạch Tố Tố, thần hồn Lý Lân khống chế Lục Mang Tinh theo sát phía sau nhảy vào.

Trong thức hải Bạch Tố Tố, tàn hồn của Chiến Thần sắc mặt khó coi nhìn Lý Lân và Ám Ảnh đang bao vây hắn.

- Phệ Thiên Hổ! Không tưởng được, ngươi lại có thể nuôi dưỡng một con Phệ Thiên Hổ!
Thanh âm Chiến Thần tràn đầy rung động. Cho dù là ở thời thượng cổ, Phệ Thiên Hổ cũng có uy danh rất lớn, cũng là một trong số những thần thú tốt nhất mà vô số cường giả muốn sở hữu, đáng tiếc Phệ Thiên Hổ số lượng rất thưa thớt, lại bị một người điên điên cuồng giết hại, đến thời thái cổ hậu kỳ, Phệ Thiên Hổ thuần huyết hầu như đã biến mất không còn.

- Ngươi đi cứu tỉnh Tố Tố!
Lý Lân nói với Ám Ảnh, sau đó khống chế Lục Mang Tinh, nhằm phía Chiến Thần lao tới.

- Tiểu tử, cho dù bản tôn chỉ là tàn hồn, ngươi cũng không đủ tư cách để đối phó.
Chiến Thần cười lạnh nói.

Thần sắc Lý Lân lạnh như băng, trầm giọng nói:
- Ta cũng không cần đánh bại ngươi, chỉ cần trục xuất ngươi ra khỏi mảnh không gian này, xem ngươi làm thế nào đối phó với thủ đoạn của ta.

- Ha ha! Bản tôn muốn nhìn ai có thể đá ta ra ngoài?

Chiến Thần tự tin nói.

- Lực lượng thời khôngbản nguyên , toàn lực phát động!
Lý Lân rít gào một tiếng, trên đỉnh đầu thần hồn, Lục Mang Tinh hiển hóa ra, hóa thành một tòa cổ tháp cao chín tầng, một cỗ ánh huỳnh quang màu lam mênh mông cuồn cuộn tuôn ra, trong nháy mắt bao phủ hoàn toàn lên Chiến Thần và Lý Lân, một giây sau, biến mất khỏi thần thức hải của Bạch Tố Tố.

- Đây là pháp tắc thời không đầy đủ, làm sao lại có thể xuất hiện!
Chiến Thần rống giận, đáng tiếc, mặc kệ hắn giãy dụa như thế nào, bản thân chỉ là một luồng tàn hồn, không thể chạy thoát.

Ra khỏi thức hải của Bạch Tố Tố, Lý Lân lập tức quay trở về thân thể, hai quyền ẩn chứa đế uy hung hăng đánh tới Chiến Thần.

- Tiểu tử, hy vọng ngươi có thể sống sót qua thiên địa đại kiếp nạn, bởi vì sau này ngươi phải chết ở trong tay của ta.
Chiến Thần gầm lên.

- Ngươi không có cơ hội!
Lý Lân nếu đã ra tay, tất nhiên sẽ không buông tha hắn. Đối phương là cường giả vô thượng Đế cấp, thậm chí còn có thể đạt tới cấp Chí Tôn, Lý Lân tuy rằng tự phụ, nhưng không mù quáng tự đại đến độ không xem cường giả Đế cấp vào mắt.

- Thế giới Mộng Huyễn!

Lý Lân đánh ra pháp tắc duy nhất trong Đế Thi, đây là lần đầu tiên hắn dùng nhục thể của chính mình đánh ra pháp tắc cấm kỵ này.

Chu vi trăm dặm xung quanh bị bao phủ trong quang huy như mộng ảo, sắc mặt Chiến Thần đại biến, chiến ý khủng bố bùng nổ, oanh phá hư không, ý đồ muốn phá toái hư không chạy trốn.

- Phân giải!
Lý Lân hét lớn một tiếng, tàn hồn của Chiến Thần đột nhiên nổ tung, chỉ còn lại một cái đầu, nhưng trên đó cũng hiện đầy vết rách chằng chịt.

- Ta không cam lòng, ta trải qua ngàn kiếp muôn vàn khó khăn, cửu chuyển nghịch thiên không chết, không ngờ lại phải chết ở trong tay một nhân vật nhỏ bé như ngươi.
Trong lời nói của Chiến Thần tràn đầy không cam lòng. Vô số năm huy hoàng thời thượng cổ, thế mà hôm nay lại phải kết thúc ảm đảm như vậy.


- Cá lớn nuốt cá bé, sóng to đãi cát, người thất bại không có quyền lên tiếng.
Lý Lân trầm giọng nói. Trong lòng hắn cứng rắn như sắt, căn bản sẽ không bị lời nói bi ai cuối cùng của đối phương làm ảnh hưởng.

Lực lượng pháp tắc tăng vọt, lập tức bao phủ lên đầu lâu của Chiến Thần, tiếng nứt vỡ vang lên hòa trong tiếng rống giận dữ. Thế giới Mộng Huyễn cướp đoạt những trí nhớ vụn vặt của tàn hồn Chiến Thần, hóa thành một viên kết tinh, bị Lý Lân phong ấn, chuẩn bị giao cho Bạch Tố Tố luyện hóa.

Sau đó, Bạch Tố Tố từ từ tỉnh lại.

- Điện hạ, chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Trong mắt Bạch Tố Tố tràn đầy vẻ mờ mịt. Tu vi của Bạch Tố Tố vốn chỉ là Võ Tôn, thực lực cách xa vạn dặm so với Chiến Thần, căn bản không phát hiện được mình bị Chiến Thần đoạt xá.

Lý Lân thần sắc bình tĩnh, trong lòng thật ra cũng phát lạnh, nếu không phải Chiến Thần muốn lợi dụng Bạch Tố Tố để uy hiếp hắn, thì hiện nay Bạch Tố Tố chỉ sợ sớm đã hương tan ngọc nát.

- Không có việc gì rồi, Tố Tố, đây là một viên cảnh giới đan, ngươi luyện hóa đi!
Thế giới Mộng Huyễn cướp đoạt cảnh giới, cảm ngộ của người khác, loại chuyện nghịch thiên này Lý Lân căn bản không dám nói ra. Đồng thời phương pháp này cũng dễ làm cho người sinh ra tính ỷ lại, bất lợi cho sự tăng tiến võ đạo.

Bạch Tố Tố gật đầu, nhưng rất nhanh nàng đã bị sự biến hóa trên người mình làm chấn kinh rồi.

- Điện hạ, thực lực của ta, thực lực của ta đã đột phá Thần cấp rồi, hiện tại, ta cũng không biết thực lực của ta đã đạt đến trình độ nào!
Bạch Tố Tố chỉ cảm giác trên người mình tràn ngập lực lượng, giống như đưa tay lên là có thể với lấy trăng sao, bao phủ cả thiên địa.

- Trở về rồi hãy nói, ta bây giờ phải đi thu thập một kiện vật quý!
Lý Lân khoát tay, xoay người hướng xuống dưới đất, dùng đại pháp lực đem Tam Sinh tuyền di chuyển đến trong không gian Lục Mang Tinh. Tam Sinh tuyền giúp cho người ta hiểu ra tam sinh, có thể từ trong đó dần ngộ ra võ đạo, công hiệu cực kỳ nghịch thiên. Lý Lân thông qua Tam Sinh tuyền lấy được một bộ phận cảm ngộ võ đạo, do đó một đường thẳng tiến, đạt đến trình độ như bây giờ.

Lý Lân đi ra khỏi không gian dưới lòng đất, Bạch Tố Tố đang tò mò nói chuyện phiếm cùng với Ám Ảnh, hiển nhiên nàng cũng rất tò mò với con mèo nhỏ lười biếng vừa tiến cấp lên cường giả cấp Thánh Nhân đỉnh phong này.

- Chúng ta trở về đi!
Lý Lân trầm giọng nói. Sau đó mang theo Bạch Tố Tố phóng lên cao, ngay khi nhập vào trong hư không, Lý Lân cố ý liếc mắt nhìn xuống phiến thạch lâm màu đen bên dưới, im lặng không nói, sau đó liền biến mất không thấy đâu nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận