Tam Thái Tử

Mệnh lệnh của lão La Căn chính là trời, mặc dù là gia tộc La Căn vừa mới gần như tổn thất một thế hệ truyền nhân tinh anh, nhưng ở dưới mệnh lệnh của lão La Căn, rất nhanh tiệc mừng mọc lên ở các các trú địa gia tộc La Căn. Đế quốc Tây Bái Chiếm Đình lại càng a dua hơn, đem trọn cả cái ngự thiện phòng đến bên cạnh gia tộc La Căn, tùy thời nghe lệnh của gia tộc La Căn.

Rất nhanh giai điệu vui vẻ vang lên trên không gia tộc La Căn, lão La Căn tự mình vào yến, cùng với không biết bao nhiêu thế hệ cháu gái nhảy múa, trong nháy mắt bùng phát lên tế bào vũ đạo trong tất cả mọi người.

Lý Lân đối với tất cả những việc này nhìn xem mà không nói gì, mặc dù biết kiếp trước trên Trái Đất người da trắng phương tây thường thích tổ chức yến hội, vũ hội, nhưng đây không phải là phương tây, chỉ là một thế giới tương tự với phương tây mà thôi. Hắn không nghĩ rằng ở chỗ này người ta cũng thích tổ chức vũ hội, lão quái vật La Căn này không biết đã tồn tại đã bao nhiêu năm, thế nhưng cũng tinh thông cái trò múa may trẻ con này, không thể không khiến cho Lý Lân rung động khó hiểu.

- Ta có thể mời ngươi khiêu vũ một bài không?
Nhìn thấy Lý Lân luân phiên cự tuyệt nhiều khuê nữ gia tộc trực hệ mời mọc, Lạp Bích Ti quỷ thần lôi kéo đi đến trước mặt Lý Lân, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng nói.

Thần sắc Lý Lân sửng sốt có chút buồn cười nói.
- Ngươi cũng biết khiêu vũ à?

Dáng người Lạp Bích Ti cao gầy, diện mạo tuy rằng xinh đẹp, nhưng mà là một loại xinh đẹp dương cương, nhìn như thế nào thì cũng không giống với những loại người danh tiếng phú quý trang điểm lộng lẫy.

- Đương nhiên, ngươi nghĩ rằng bản cô nương chỉ là một nha đầu thô thiển chỉ biết múa đao, múa thương thôi sao?
Nhìn thấy biểu hiện của Lý Lân, biểu hiện khẩn trương trong lòng Lạp Bích Ti lại tiêu tan. Trước đây nàng cùng với Tư Kha Đạt không có tiếp xúc gì, hiện tại chẳng qua là lòng hiếu kỳ quấy phá, nàng muốn làm gần lại cự ly mà nàng thua kém so với Lý Lân.

Lý Lân chần chờ một chút.


- Ngươi không thể không biết khiêu vũ chứ?
Trên mặt Lạp Bích Ti lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Lý Lân lắc lắc đầu nói:
- Ta chưa bao giờ tham gia những vũ hội như thế này.
Bất kể là La Căn- Tư Kha Đạt hay là Lý Lân, đối với vũ hội thật không có hứng thú gì. La Căn- Tư Kha Đạt là vội vàng tầm hoa vấn liễu cùng với tránh né áp lực của gia tộc, mà Lý Lân thì đơn thuần là không thích. Xuất thân của hắn quyết định, niềm vui càng phải sạch sẽ gọn gàng, cái loại ưỡn ưỡn ẹo ẹo không thực tế này căn bản khó có thể gợi lên hứng thú của hắn.

- Đi khiêu vũ với ta, hôm nay ngươi là nhân vật chính của yến hội, nếu ngươi không biết khiêu vũ sẽ bị người ta chê cười.
Lạp Bích Ti hào phóng kéo tay Lý Lân, lôi kéo hắn tiến vào sàn nhảy.

Lý Lân cố tình cự tuyệt, nhưng lời nói ra đến cửa miệng lại bị nuốt trở vào. Chính mình quá mức như hạc trong bầy gà như vậy cũng không tốt, vài cái lão già này cũng khó đối phó, lộ ra dấu vết để lại sẽ dẫn đến phiền toái.

Hắn không biết rằng Lạp Bích Ti so với hắn còn khẩn trương hơn, lúc này toàn khuôn mặt nàng đã trở nên đỏ bừng.

Ở phía xa, tất cả cảnh này lão La Căn đều để vào trong mắt, trên khuôn mặt già nua hiện lên một nụ cười quỷ dị.

Một giai điệu mới bắt đầu, đương nhiên không phải là Lý Lân quen thuộc với giai điệu mà hắn di động theo bước chân của Lạp Bích Ti, nơi này dù sao đều là cường giả, vũ đạo khó khăn hơn rất nhiều so với vũ hội trên địa cầu. Cũng may là Lý Lân thực lực bất phàm, rất nhanh đã nắm giữ được bí quyết ở trong đó. Cặp đôi này dáng người cân xứng, hơn nữa khí thế bất phàm, rất nhanh liền trở thành một đôi nhảy làm cho tất cả mọi người trong sàn nhảy hâm mộ.


Lạp Bích Ti khẽ tựa vào đầu vai Lý Lân, khí dương cương đập vào mặt làm cho nàng sinh ra một tia mê say.

Nhưng thật ra thì Lý Lân không có gì, dù sao thì hắn cũng không phải lần đầu, chút định lực ấy vẫn phải có. Nhưng mà ánh mắt của hắn rất nhanh bị cước bộ của mọi người hấp dẫn, đôi mày dần dần nhíu lại.

Cảm nhận được bước chân của Lý Lân càng ngày càng nặng nề, Lạp Bích Ti ngẩng đầu nhìn lên, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một chút khó hiểu. Lúc trước Lý Lân học vô cùng mau, khiêu vũ tuyệt không nghĩ rằng là người mới học, nhưng bây giờ thì lại thường xuyên mắc lỗi, đến cuối cùng thì lại ngừng ngay lại trên sàn nhảy.

- Làm sao vậy?
Lạp Bích Ti khó hiểu hỏi.

Lúc này hai tròng mắt Lý Lân đã muốn nhắm lại, trên mặt lộ ra một nụ cười có chút hiểu ra.

- Đây là… ngộ đạo!
Lạp Bích Ti giật mình cái miệng nhỏ nhắn mở ra.

Trên vũ hội những người khác tự nhiên cũng nhìn chăm chú một cảnh này, một đám dừng bước lại kinh ngạc nhìn Lý Lân.

- Vậy mà lại ở trên vũ hội ngộ đạo, tiểu tử này coi như là người đầu tiên từ xưa đến nay.
Vẻ mặt Hỏa Thần cảm khái nói, ngay sau đó thần sắc vừa động có chút ngưng trọng nói:

- Nếu lão phu nhớ không nhầm thì tiểu gia hỏa này đã là Đế cấp đỉnh cao, lần này ngộ đạo chẳng lẽ lần này sẽ là một lần đột phá đến cấp Chí Tôn? Không đến hai mươi tuổi là cường giả cấp Chí Tôn, điều này sẽ được xưng tụng truyền kỳ trên toàn bộ đại lục.

- Cấp bậc Chí Tôn chưa chắc có thể vượt qua dễ như vậy, có lẽ hắn có chỗ ngộ ra, càng thêm tiến gần đụng đến bức tường chắn của cấp Chí Tôn.
Lão La Căn trầm giọng nói, cho dù là số mệnh như cầu vồng cũng không thể đột phá đơn giản như thế, bức tường cản trở cấp Chí Tôn cũng không phải những cảnh giới khác có thể sánh bằng, không có nghe nói có người nào trong một ngày ngắn ngủn mà có thể đột phá, từ trước tới nay ghi lại thời gian ít nhất cũng vượt qua ba tháng.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, yến hội bị cưỡng ép đình chỉ lại, tất cả mọi người xúm lại ở bên người Lý Lân lặng yên nhìn hắn, cùng đợi kết quả sau khi Lý Lân ngộ đạo. Giáo hoàng Liệt Diễm nhiểu lần lấy bí pháp xem xét, nhưng không có cách nào nhìn xem được Lý Lân đang trải qua cái gì, điều này làm cho lão có chút tiếc muối. Nếu như lão có đủ hành vi để tiến hành dẫn đường đối với Lý Lân, tuy rằng chưa chắc có thể giúp Lý Lân đột phá cấp Chí Tôn, nhưng tất nhiên có thể cho Lý Lân cảm ngộ được càng nhiều.

Lý Lân ngộ đạo giằng co suốt ba canh giờ, lúc này hơi thở trên thân vẫn chưa có một chút biến hóa nào. Lúc mở mắt, nhìn thấy một đám mắt to trừng mắt nhỏ của đám cao tầng gia tộc La Căn vây quanh mình, cái mặt dày của Lý Lân cũng nhịn không được đỏ lên.

- Thật có lỗi, vừa mới có điều lĩnh ngộ, trì hoãn thời gian của chư vị.
Lời nói của Lý Lân chân thành, nhưng trên mặt lại không biểu hiện thần sắc xin lỗi, hắn khoát tay đối với mọi người rồi cất bước rất nhanh rời đi, hắn đi nhanh đến tiểu viện mới được phân phối của mình.

- Ta muốn bế quan, không ai được quấy rầy.

Nhìn Lý Lân khác người rời đi, lão La Căn có chút dở khóc dở cười.

- Tiểu tử này cũng không khách khí gì cả, cũng không biết hắn ngộ được cái gì.
Giáo hoàng Liệt Diễm bĩu môi nói. Loại ngộ đạo như thế này đối với cấp cường giả Chí Tôn mà nói là không coi vào đâu, cái khó là loại giống như năng lực Lý Lân, có thể tuy thời tùy chỗ tiến vào ngộ đạo. Dù sao thì nhiều người linh quang nhiều khi xuất hiện ở những tình huống cực kỳ ngẫu nhiên, loại năng lực này của Lý Lân là dễ dàng ở thời điểm linh quang hiện ra bắt lấy kỳ ngộ, vì vậy mà hiểu được càng nhiều.

- Nhìn hắn vội vàng bế quan, có lẽ là có quan hệ với việc hắn đột phá cảnh giới.
Lão La Căn trầm giọng nói.


- Nếu quả thật là trong thời gian ngắn hắn có thể đột phá đến cấp Chí Tôn, lão La Căn, áp lực của ngươi thật có thể vô cùng lớn.
Giáo hoàng Liệt Diễm trầm giọng nói. Đạt tới cấp Chí Tôn là Lý Lân có thể cùng với lão La Căn tạo thành nhân quả giữa hai đối thủ thiên mệnh, mặc kệ chuyện này là do người làm ra hay là do thiên ý, nhưng giữa hắn và lão La Căn nhất định phải có một kết thúc. Như thế này mà còn có thể theo kế hoạch lúc trước của mình, đi đến giáo đình Quang Minh sao? Tất cả có lẽ phải chờ đột phá lần này liền có kết quả.

- Ta rất chờ mong hắn trưởng thành, hơn nữa trước khi thực lực của hắn thực sự lớn lên, còn có một việc phi thường trọng yếu cần phải làm.
Lão La Căn trầm giọng nói.

- Là việc gì?
Giáo hoàng Liệt Diễm thần sắc khẽ động, trong lòng hiện lên một chút bất an.

- Tiểu gia hỏa này thiên phú bất phàm nhưng đối diện với gia tộc không có lòng trung thành, điều này chỉ sợ có quan hệ với sự từng trải của hắn. Việc lão phu cần phải làm là tăng cường quan hệ giữa hắn và gia tộc, khiến cho hắn vô luận như thế nào cũng không thể thoát khỏi gia tộc La Căn.
Lão La Căn trầm giọng nói.

- Ngươi muốn làm như thế nào?
Giáo hoàng Liệt Diễm trầm giọng nói, lão không hy vọng lão La Căn trong thời điểm này làm ra chuyện tình không thể tha thứ. Dù sao thì lão đã đại biểu cho giáo đình Quang Minh mời Lý Lân ra nhập.

- Tìm cho hắn một con dâu, cuối cùng đem huyết mạch lưu lại.
Lão La Căn nói xong ánh mắt không tự chủ được nhìn về hướng Lạp Bích Ti.

- Ngươi nói là...?
Đôi mày Giáo hoàng Liệt Diễm dần dần dãn ra, giáo đình Quang Minh cũng không kiêng kị kết hôn, chỉ cần người đó nguyện ý, có bạn đời hay không đều không sao cả. Lão La Căn muốn tăng cường lòng trung thành của Lý Lân đối với gia tộc La Căn cũng không có gì đáng trách.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận