Tam Thái Tử

Trí nhớ của Lạp Bích Ti lúc này cũng đã dần dần trở lại, trên khuôn mặt đẹp giống như ngà voi kia, thần sắc âm tình bất định.

Lý Lân lấy ra một bộ quần áo bình tĩnh mặc vào, Lạp Bích Ti không nói được một lời cứ như vậy lấy chăn đơn cuốn lại, mặt cúi thấp, hiển nhiên nàng không biết nên đối mặt với việc này như thế nào.

Lý Lân đã mặc xong quần áo xoay người nhìn Lạp Bích Ti.

Lúc này khuôn mặt Lạp Bích Ti đã hoàn toàn đỏ bừng. Nàng không biết mình đối với Lý Lân có cảm giác gì, tóm lại là không ghét, nhưng hiện tại xảy ra loại chuyện như thế này thực sự là quá nhanh, hơn nữa nhiệt tâm của nàng so với Lý Lân còn rõ ràng hơn. Nhất là cảnh tượng bị dày vò tối hôm qua, quả thực đã để lại dấu ấn ở trong lòng, làm cho nàng có muốn quên đi cũng không thể nào quên được.

Lý Lân ngổi xuống bên giường, hai tròng mắt chắm chằm nhìn nàng.

Lạp Bích Ti lại càng không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Lý Lân.

Lý Lân tự nhiên nhìn đến từng vết máu ở trên giường. Nói thật, hắn thật sự không nghĩ tới Lạp Bích Ti nhìn như nóng bỏng nhiệt tình còn là thân xử nữ. Có lẽ bản thân người ở Quang Ám đại lục cũng không quá quan trọng chuyện này, nhưng Lý Lân không phải, Lý Lân chẳng những có là cảm giác mình hồ đồ phá thân mình người ta, mà còn vô hình trung gánh vác một trách nhiệm nặng nề.

Hắn đặt tay lên đầu vai trơn bóng của Lạp Bích Ti.


Cả người Lạp Bích Ti run lên, bối rối giương mắt nhìn hắn.

- Mặc kệ là bởi nguyên nhân gì, từ hôm nay ngươi là nữ nhân của ta. Giọng nói của Lý Lân cũng không lớn, nhưng nó giống như có được ma lực vô tận, làm cho Lạp Bích Ti đang bối rối khôi phục bình tĩnh.

- Ngươi...Ngươi sẽ không cho ta là một nữ nhân như vậy chứ? Giọng nói của Lạp Bích Ti yếu ớt, giống như là tiếng muỗi vo ve. Ngẫm lại đêm qua mê say điên cuồng, Lạp Bích Ti hận không có một cái lỗ để chui vào.

Trên mặt Lý Lân đột nhiên lộ ra một nụ cười cổ quái, một bộ vị trên thân thể lại càng không thể nhịn, ngẩng đầu lên. - Ngươi như vậy ta lại càng ưa thích. Lý Lân nói xong vươn người đứng dậy, hắn không dám nói tiếp, dù sao thì bây giờ cũng không phải là tối hôm qua, chuyện tình của hai người hãy để cho thời gian chậm rãi chứng kiến đi!.

Khuôn mặt Lạp Bích Ti trong nháy mắt đã hồng đến tận cổ, cả người nàng chui vào bên trong chăn đơn không chịu lộ diện.

Trên mặt Lý Lân lộ ra một nụ cười, hắn nhẹ nhàng xoay người đi ra ngoài

Trong nháy mắt khi Lý Lân bước chân ra khỏi phòng, sắc mặt Lý Lân trở nên âm trầm.

- Nói cho ta biết là chuyện gì đã xảy ra?


La Tư Phúc từ trong góc nhà đi ra, sắc mặt có chút khẩn trương.

- Thiếu gia, đây là quyết định của lão tổ. La Tư Phúc cung kính nói, hiện tại khí thế trên người Lý Lân càng thêm hùng tráng, lão La Tư Phúc cảm nhận được áp lực rất lớn, căn bản không dám nói dối trước mặt Lý Lân.

- Chuyện này ta sẽ không quên đi như vậy, dẫn ta đi gặp lão tổ. Thần sắc Lý Lân khó coi, hắn hận nhất là bị người tính kế, mục đích của lão La Căn đại để hắn có thể đoán được. Đoán được cũng không có nghĩa là đã hiểu rõ, Lý Lân lại làm sao có thể chịu để yên.

Lý Lân muốn đi gặp lão La Căn thì hắn lại được cho biết lão La Căn đã bế quan.

- Chết tiệt, lão già kia nhất định là cố ý muốn trốn đây mà. Lý Lân thầm mắng.

- Thiếu gia, lão tổ muốn ta nói cho thiếu gia biết, Giáo hoàng Liệt Diễm có chuyện quan trọng nên phải rời đi trước. Đây là bản đố tuyến đường đi đến giáo đình Quang Minh, mời thiếu gia xử lý tốt mọi việc lặt vặt rồi lập tức khởi hành. Quản gia La Tư Phúc kiên trì đưa bản đồ đang cầm trong tay đưa cho Lý Lân.

Trong lòng Lý Lân càng thêm khó chịu, như vậy chứng tỏ là Giáo hoàng Liệt Diễm có biết chuyện này, nhưng không có ngăn cản, mà lại lấy cớ là có việc phải rời đi sớm.


- Lạp Bích Ti các ngươi chuẩn bị xử lý như thế nào? Lý Lân trầm giọng hỏi.

- Thiếu gia yên tâm, tiểu thư Lạp Bích Ti sẽ lấy thân phận thiếu chủ mẫu vào ở nơi này, lão nô nhất định sẽ hết lòng chiếu cố. La Tư Phúc cung kính nói.

- Tìm Bằng Tam đến đây, bản thiếu gia lập tức khởi hành. Lý Lân hận đến nghiến răng nghiến lợi, tất cả mọi chuyện chính mình trải qua đều là bị người an bài, điều này làm cho hắn uất ức đến không nói nên lời, nhưng mà cũng không có cách nào, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Mấu chốt vẫn là thực lực của Lý Lân không đủ, nếu không sẽ không có ai dám công khai tính kế hắn.

Lý Lân rời đi không cùng bất luận với một kẻ nào cáo biệt, chỉ có Tát Ma béo tròn chết sống cũng đi theo Lý Lân tiến về phía trước, thêm nữa là Bằng Tam, ba người cưỡi một con Ma Long lớn nhất giương cánh bay cao.

Lý Lân rời đi không lâu, lão La Căn cùng với giáo hoàng Liệt Diễm xuất hiện.

- Lão La Căn ngươi đắc tội quá lớn với tiểu tử kia rồi, chỉ sợ về sau hắn sẽ không nhân từ nương tay. Giáo hoàng Liệt Diễm trêu ghẹo nói.

- Không sao, lão phu không thèm để ý những thứ này, nếu hắn có thực lực như thế, đem đầu lão phu cắt đi là được. Lão La Căn ngược lại cực kỳ tiêu sái, căn bản vì lão đã đem Lý Lân hiện tại để ở trong mắt.

- Lão phu cũng phải khởi hành thôi, Tịch Mặc quốc phát sinh phản loạn, Giáo hoàng đệ nhất lệnh cho ta tiến đến để tra xét. Giáo hoàng Liệt Diễm cười khổ nói.


Lời nói của La Tư Phúc đổi với Lý Lân lúc trước cũng không phải là hoàn toàn giả dối, giáo hoàng Liệt Diễm quả thật là nhận được mệnh lệnh khẩn cấp. Hiện tại Giáo hoàng U Minh khí thế bức người, tuy rằng còn chưa khai chiến cùng với giáo đình Quang Minh, nhưng đối với sự thống trị của giáo đình Quang Minh đã gây nên một ảnh hưởng rất lớn. An ninh quốc gia liên tiếp phát sinh phản loạn, cường giả giáo đình Quang Minh phái ra trấn áp không phân biệt được phải trái, cho dù là đại nhân vật cấp cao như Giáo hoàng Liệt Diễm cũng không thể ngồi yên. Bởi vậy lần này có thể thấy được căn cơ dao động lan đến phạm vi rất rộng, nguy hại to lớn.

- Chuyện tình Tư Kha Đạt ngươi cũng không cần quản, nghiêm chỉnh ngưng tụ thế hệ số mệnh gia tộc La Căn, hắn sẽ không dễ dàng ngã xuống. Lão La Căn cực kỳ tự tin đối với với đại pháp chuyển dời số mệnh của Chúa tể Quang Minh, lão tin tưởng cho dù Lý Lân có gặp nguy hiểm, cũng có thể gặp nạn hóa lành.

Giáo hoàng Liệt Diễm gật đầu, cả người phóng lên cao phương hướng lão rời đi ngược đường với phương hướng Lý Lân vừa rời đi.

Thần sắc lão La Căn ngưng trọng đưa tay lên, một mảng lực không gian màu lam xuất hiện trong lòng bàn tay của lão. Toàn bộ lực không gian màu lam này là lúc trước Lý Lân đã sử dụng, đây là năng lượng còn sót lại bị lão La Căn thu thập.

- Lực không gian bản nguyên này cũng không thuộc về Quang Ám đại lục, tên tiểu tử kia rốt cuộc là thân phận gì? Thần sắc lão La Căn ngưng trọng, hiển nhiên cũng không phải không hề phát hiện Lý Lân là đồ giả mạo. Điều không lớn này sớm đã được phát hiện, hơn nữa đã phái người đi tra xét rõ ràng chân tướng của Lý Lân. Ngay cả chuyện giáo đình Quang Minh tổn thất một gã Hồng y đại giáo chủ cũng đều biết rõ ràng, kết hợp với biểu hiện trước đây của La Căn- Tư Kha Đạt, đã suy diễn ra một cái kết quả. Sự tồn tại của Lý Lân tất nhiên là có liên quan đến một hồi đại chiến mười năm trước, mà sau khi thức dậy trên thân lại có được thánh lực quang minh nồng đậm, chỉ sợ điều này cùng với Quang Minh tộc có một quan hệ sâu đậm. Lão La Căn là con nối dòng của Chúa tể Quang Minh, có được một nửa là huyết thống Quang Minh tộc, cho dù là tộc trưởng Quang Minh tộc, chú ruột của lão cũng không dám coi thường lão. Nhưng lão vẫn tự cho mình là Nhân tộc, cũng thành lập một gia tộc Nhân tộc siêu cấp, gia tộc La Căn .

Cuối cùng lão La Căn cùng không nghĩ ra nguyên cớ gì, chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha.

- Quên đi, mặc kệ hắn là thân phận gì thì nó cũng đã cùng gia tộc La Căn sinh ra ràng buộc. Mặc dù tương lai có thoát thân khỏi gia tộc La Căn, cũng tất nhiên sẽ phải quan tâm một chút đến gia tộc La Căn. Có thể thành lập siêu cấp gia tộc như gia tộc La Căn, tâm tính lão La Căn rộng rãi vượt xa so với người thường, hơn nữa thời kỳ phi thường cần dùng người phi thường, người thường căn bản không thể làm nên đại sự nghiêng trởi lệch đất.

Phía trên giữa không trung, Lý Lân khoanh chân mà ngồi, hắn không ngừng cố gắng chuyển hóa thánh lực trong cơ thể. Hiện tại Lý Lân cũng không thiếu thánh lực kết tinh, ở trong kho của gia tộc La Căn chứa đựng rất nhiều thánh lực kết tinh, không giống với thánh lực kết tinh mà cơ thể con người sản sinh ra, những viên thánh lực kết tinh này lại giống như tinh thạch trên Thương Long đại lục, chính là do mạch khoáng thiên địa hình thành nên . Chỉ có điều là bên trong những viên thánh lực kết tinh này thánh lực cũng không thuần khiết, tu luyện còn thua xa, không sống động được như thánh lực kết tinh ngưng kết trong cơ thể người. Nhưng mà những thánh lực kết tinh của thiên địa này tuy rằng có vẻ hơi pha tạp, nhưng nó lại không có ý thức cá nhân ở bên trong, cho nên khi luyện hóa tốc độ cũng không chậm.

Trên đường đi tới, tốc độ chuyển hóa của Lý Lân có vẻ rất nhanh chóng, hiện tại không sai biệt lắm đã muốn chuyển hóa được một phần mười. Lý Lân tin tưởng trước khi đến giáo đình Quang Minh có thể hoàn thành toàn bộ việc chuyển hóa. Dù sao cách thức đã dần dần thuần thục, không cần cấu tạo từng tế bào một, vì thế tốc độ tự nhiên tăng lên rất nhiều.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận