Tam Thái Tử

Tu luyện bất kể năm tháng, chỉ trong nháy mắt mà hai tháng trời đã vội
vã trôi qua. Thác nước nơi Lý Lân ẩn thân vẫn y nguyên, chỉ là hồ nước
đã bị Hắc Giao chiếm đóng, khiến cho lượng thủy linh thú nơi đây giảm đi rất nhiều. Hắc Giao có huyết mạch Thần Long, tuy đã loãng vô cùng nhưng ở trong đồng cấp bậc thì đã là tồn tại vô cùng cường hãn. Hắc Giao cũng phát hiện ra thủy đạo nơi đáy hồ, nhưng bởi vì ở miệng thông đạo tràn
ngập mùi Nham Xà nên Hắc Giao chỉ tra xét qua một chút, khi phát hiện
thủy đạo đã bị phá hỏng, mà nó cũng không có hứng thú với cuộc sống trên cạn nên không thèm đả thông thủy đạo làm cái gì. Huống chi Hắc Giao
cũng không hề xác định được Nham Xà có còn chiếm đóng phía trên không,
tự nhiên nó cũng không dám tùy tiện hành động làm gì.

Linh thú
xung quanh tựa hồ cũng quên sự tồn tại của tam giai Nham Xà, tam giai
linh thú tới nơi đây uống nước cũng dần dần nhiều lên. Đối mặt với những tồn tại còn cường hãn hơn bản thân thì Hắc Giao cũng chỉ dám rình ở
dưới đáy hồ, không dám có chút dị động nào hết. Linh thú tuy không kị
tranh đấu, nhưng linh thú có thực lực nhỏ yếu thì thường sinh ra sự sợ
hãi từ bản năng đối với cao giai linh thú. Huyết mạch Hắc Giao cũng
không tồi nhưng dù sao cũng chỉ mới là linh thú cấp hai. Ở nơi linh thú
cấp hai phải sống thành đàn như thế này thì sinh tồn không phải là điều
dễ dàng gì.

Uỳnh…!

Một cỗ khí thế mạnh mẽ xuyên qua thác
nước truyền tới, đàn thủy linh thú đang uống nước bên hồ đều vểnh tai
lên nghe ngóng. Đám linh thú cũng chẳng xa lạ gì với hiện tượng này, lẽ
nào xung quanh nơi đây lại có linh thú nào đó phá vỡ gông cùm xiềng
xích, đột phá cấp bậc?

Đột nhiên cỗ khí tức ấy bỗng dưng dừng
lại. Cảm thụ được cỗ khí tức ấy, phần lớn linh thú máy động trong lòng,
chúng biết rằng bản thân có thể sẽ đạt được cơ hội ngoài ý muốn để đột
phá. Rất nhiều linh thú liền lao ra tìm kiếm, thế nhưng mãi không thể
nào tìm được nơi phát ra cỗ khí thế đó.

Trong thạch động bị phong bế sau thác, Lý Lân mở mắt, trên mặt hiện lên vẻ tiếc hận. Trong cơ thể hắn, chín huyệt đạo đã khai mở hết cỡ, phát ra ánh sáng long lanh. Mỗi
một huyệt đạo đều có một tụ khí xoáy đang thong thả du động. Thiên địa
nguyên khí xung quanh sau khi đi vào huyệt đạo thì được hút vào bên
trong khí xoáy, khiến cho khí xoáy phát triển không ngừng.

- Kỳ kinh bát mạch đều đã khai mở các huyệt đạo, cũng đã tu luyện tới trạng thái viên mãn, rốt cuộc đến lúc nào mới có
thể làm cho cửu khiếu liên thông với nhau?

Lý Lân khổ não gãi gãi đầu, hai tháng tu luyện không ngừng nghỉ, khiến cho các mạch bên trong
cơ thể hắn đều được giải khai. Ngày hôm nay khi huyệt đạo thứ chín, tức
Mệnh Môn tu luyện tới viên mãn. Thì trong một sát na kia, khi khí xoáy
của chín đạo mạch huyệt tựa hồ đạt được một sự liên hệ nào đó, tần suất
gần như đồng nhất. Nhưng ngay khi chín đạo khí xoáy chuyển động đồng
thời, thì huyệt Khí Hải của Lý Lân liền phát sinh rung động, khiến cho
sự vận chuyển trong nháy mắt bị phá tan, lần thứ hai khôi phục lại sự
vận chuyển của mỗi huyệt.

Lý Lân tỉ mỉ kiểm tra huyệt Khí Hải,
cửu khiếu hợp nhất thất bại trong gang tấc nguyên nhân cũng chính là do
huyệt Khí Hải rung động bất ngờ, thế nên nguyên nhân chắc chắn là ở
huyệt Khí Hải.

Nơi trung ương huyệt Khí Hải có một miếng lam sắc
lục mang tinh đang chìm nổi bên trong, lúc hắn xuyên qua không gian liền bị lục mang tinh chui vào bên trong, Lý Lân tuy rằng có thể thôi động
được nó nhưng muốn làm được gì thì còn chưa đủ lực. Mà sự tồn tại của
lục mang tinh cũng khiến cho huyệt Khí Hải có sự bất đồng rất lớn với
các khiếu huyệt khác.

- Không đúng, đợt rung động vừa rồi không hề liên quan gì tới lục mang tinh.

Lục mang tinh mặc dù có lớn lên nhưng vẫn có một tia liên hệ chặt chẽ với
Lý Lân, huyệt Khí Hải đột nhiên động nhưng Lý Lân lại không hề cảm nhận
được chút dị động nào từ phía lục mang tinh. Nó từ đầu đến cuối vẫn luôn xoay tròn chìm nổi bên trong đoàn khí xoáy mà thôi.

- Rốt cuộc là nguyên nhân gì?

Lý Lân chau mày, chung quy vẫn chưa nghĩ ra được nguyên nhân.

Sau cùng, hắn đành đưa toàn bộ tâm thần đắm chìm vào bên trong khí xoáy nơi huyệt Khí Hải, Lý Lân liền phát hiện ý thức của chính mình đã bước tới
một mảnh tinh không vô ngần. Xung quanh dầy đặc những vật sáng, có thể
nhìn ra được đó chính là chân khí kết tinh, là kết tinh của Thuần Dương
chân khí mà Lý Lân khổ tu có được.

- Hóa ra khí xoáy là cái dạng này!

Lý Lân cảm thán sự thần kỳ của Tiên Thiên Nhất Khí Quyết, vốn hắn nghĩ bên trong khí xoáy chân khí đều ở trạng thái khí, hiện tại mới biết bản
thân mình đã sai rồi.

Tiên Thiên Thuần Dương chân khí của Lý Lân
tỏa ra ánh sáng bạch sắc, thoạt trông rất dễ nhìn. Đối với tu luyện võ
đạo, Lý Lân đều tự mình tìm tòi, thế nên không hiểu được Tiên Thiên
Thuần Dương chân khí của hắn có gì khác với người thường, hắn chỉ có thể quy là do công pháp tạo nên mà thôi.

- Ý?

Lý Lân nhăn mày lại, tỉ mỉ quan sát một hồi, nhất là trung tâm khí xoáy. Hắn cuối cùng
đã phát hiện ra sự dị thường của huyệt Khí Hải rồi. Bên trong khí xoáy
đã xoay tròn, lại có một tia chân khí màu vàng khá loãng. Sợi tơ chân
khí yếu ớt này nếu như không phải nhờ Lý Lân có tin thần lực vượt qua
người thường. Hắn cũng khó mà trông thấy được một tia kim sắc giữa một
mảnh bạch quang kia.

- Thứ này lẫn vào chân khí từ khi nào vậy?

Lông mày Lý Lân nhíu lại, hắn vẫn luôn tuần tự mà tu luyện từng bước, chưa
hề tu luyện qua công pháp nào của Thương Long đại lục, theo lý mà nói
thì không thể nào xuất hiện loại chân khí dị chủng màu vàng này.

Lý Lân đưa ý thức trầm vào Quan Nguyên huyệt. Khí xoáy nơi đây cũng không
hề yếu hơn so với huyệt Khí Hải, chẳng qua khác biệt chính là ở chỗ
không có tia chân khí màu vàng kia. Quan Nguyên huyệt thì lại thuần một
loại ánh sáng màu bạch nhũ, khiến cho người ta cảm thấy ấm áp vô cùng.

Thu hồi ý thức, Lý Lân liền lâm vào trầm tư. Kim sắc chân khí này thực là
quỷ dị, hơn nữa lại pha trộn vào bên trong bạch sắc chân khí, căn bản
khó có thể tách ra được. Hắn cũng đã thử điều động kim sắc chân khí
nhưng lại phát hiện không thuận lợi, tuy chỉ có chút ít như vậy nhưng
lại khiến cho người có cảm giác bất động tựa núi.

- Chẳng lẽ là…?

Hắn có một tia suy đoán trong đầu, thân thể hắn liền vặn vẹo, làm một động
tác trong vô cùng bất nhã kỳ quái. Nhưng ý thức của hắn vẫn luôn chú tâm vào kim sắc chân khí bên trong huyệt Khí Hải. Chỉ thấy cỗ kim sắc chân
khí vẫn luôn lười biếng di động trong tụ khí xoáy giống như được ăn xuân dược, không ngừng du động bên trong Thuần Dương chân khí màu trắng…

Lý Lân lập tức thu công, trên mặt hiện vẻ đã hiểu.

- Quả nhiên là chân khí sản sinh ra do tu luyện Kim Cương Bất Động Minh Vương Kinh, cái này phiền phức đây!

Lý Lân khổ não vô cùng, tuy lượng chân khí sinh ra từ Minh Vương Kinh khá
ít, nhưng lại vô cùng ngoan cường, cho dù Lý Lân có muốn luyện hóa hay
khu trục thì nó vẫn luôn gắt gao chiếm đóng tại đan điền. Hắn vô cùng
vất vả mới có thể bức một tia ra khỏi đan điền, nhưng trong chớp mắt tia chân khí này liền xuyên qua kinh mạch, không chui vào thân thể mà lại
xuất hiện một lần nữa bên trong đan điền.

- Không nghĩ tới Kim Cương Bất Động Minh Vương Kinh cũng có được tiến triển lớn như vậy.

Lý Lân cười khổ, Kim Cương Bất Động Minh Vương Kinh chính là thiên công hộ giáo của kiếp trước, chỉ là kiếp trước xuống dốc, không ai có thể tu
luyện được. Khi xuyên việt tới dị giới, Lý Lân cũng không có lưu ý quá
mức tới nó, trình độ tu luyện còn xa mới bằng được Tiên Thiên Nhất Khí
Quyết. Ngẫm lại thì cũng dễ hiểu, tu luyện Kim Cương Bất Động Minh Vương Kinh rất gian nan, quá trình tu luyện cần phải chịu đựng thống khổ khó
có thể tưởng tượng, hơn nữa tiến bộ rất chậm, hiệu quả thua xa Tiên
Thiên Nhất Khí Quyết. Thế nên tuy Lý Lân cũng kiêm tu Bất Động Minh
Vương Kinh nhưng cũng chỉ dùng để luyện hóa tinh khí dâng trào trong cơ
thể lúc tu luyện Tiên Thiên Nhất Khí Quyết mà thôi.

Tiên Thiên
Nhất Khí Quyết tổng cộng có bốn tầng, tầng thứ nhất là Luyện Tinh Hóa
Khí, hắn đã tu luyện tới mức cửu khiếu viên mãn, chỉ cần hợp nhất cửu
khiếu liền có thể tiếp tục mở ra 356 huyệt đạo khác, hơn nữa hắn cảm
thấy chỉ cần hợp nhất được cửu khiếu thì 356 huyệt còn lại sẽ không có
bất luận bình cảnh gì. Mà Kim Cương Bất Động Minh Vương Kinh cũng có
chín tầng, mỗi một tầng có chín đạo đồ hình, chín chín tám mươi mốt đạo, đến giờ Lý Lân hắn mới chỉ luyện được đạo thứ nhất tới trạng thái viên
mãn mà thôi, đạo thứ hai tu luyện ra sao cũng không quan tâm. Về phần có thể tạo ra được kim sắc chân khí thì hắn không thể nào ngờ tới được.

Uỳnh uỳnh…!

Một tiếng nổ vang lên, sắc mặt Lý Lân đại biến, cũng không có tự kỷ nữa,
thân hình lao như điện vào trong bóng tối. Hai mắt nhắm lại, tránh bị
cường quang kích thích, sau đó vận công, tận lực ẩn dấu khí tức trên
người.

Bịch bịch bịch bịch!

Tiếng bước chân phù phiếm bước tới, một đạo nhân ảnh chậm rãi đi tới.

- Ngươi vẫn còn chưa đi à?

Thanh âm suy yếu vang theo phần kinh ngạc vang lên.

Lý Lân cũng sửng sốt, từ trong bóng tối tiến ra.

- Là ngươi!

Lý Lân không nghĩ tới bản thân còn có cơ hội gặp lại bạch y nữ tử.

- Đúng thế, là ta, ta cũng không nghĩ tới chúng ta lại có thể gặp lại.

Bạch y nữ tử cười khổ.

Lý Lân lấy từ trong không gian giới chỉ ra mấy viên dạ minh châu để chiếu
sáng động. Lúc trước hắn không dùng dạ minh châu là tận hết khả năng che giấu bản thân. Huyệt động nham bích này tuy đã bị hắn phong bế, nhưng
ai có thể đảm bảo rằng không có linh thú đào vào đây, hơn nữa huyệt động đen tối cho hắn thêm nhiều cảm giác an toàn hơn.

- Ngươi bị thương?

Lý Lân kinh ngạc hơi, bởi hình dáng hiện tại của bạch y nữ tử vô cùng chật vật. Bạch y vốn không nhiễm bụi trần, thì giờ nhiều vết rách, có chỗ
còn có máu tươi chảy ra. Khí tức trên người nàng ta cũng không ổn định,
vốn là phong vân khinh đạm nay đã bị suy yếu vô cùng.

- Đúng thế, ngươi sẽ không nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của chứ?

Ánh mắt nữ tử nhìn chằm chằm vào Lý Lân, lên tiếng trêu đùa. Thanh âm tuy
nhẹ nhàng, nhưng thân thể nàng lại theo bản năng chuẩn bị đối phó địch
nhân vậy. Bởi theo như lời nói của Đại Địa Bạo Long thì nhân loại trên
thế giới này là giả dối nhất. Dù cho ở bất kì thời gian nào thì nhân
loại cũng không thể nào tin tưởng được. Bạch y nữ tử dù là ân nhân cứu
mạng của Lý Lân, nhưng không thể nào cam đoan rằng Lý Lân sẽ không vì
không gian giới chỉ của nàng ta mà hạ sát thủ, dù sao thì lòng người
cũng khó dò. Còn đối với tu sĩ hạ giai thì không gian giới chỉ của cao
giai tu sĩ là sự mê hoặc không thể chối từ.

- Nhân lúc cháy nhà
mà đi hôi của hả? Không hứng thú, ngươi hãy để phần lo lắng đó cho
thương thế bản thân đi! Sợ rằng không lâu nữa chúng ta lại phải chạy
trốn rồi đấy!

Lý Lân có chút buồn bực nói, cuộc sống ba tháng trong sơn động, Lý Lân cũng có chút không nỡ rời đi.

- Sao ngươi biết phiền phức sẽ tới cửa?

Bạch y nữ tử hơi thả lỏng, kiếm một chỗ sạch sẽ khoanh chân ngồi xuống, từ
trong không gian giới chỉ lấy ra một viên hồng sắc đan dược chữa thương
mà nuốt vào.

- Trực giác, hơn nữa lúc ngươi xuất hiện mùi máu
tanh nồng nặc như vậy thì thác nước cũng khó có thể che giấu toàn bộ
được. Với cái khướu giác kinh khủng của cao giai linh thú kia thì đuổi
kịp chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Tuy hắn không biểu lộ chút
cảm xúc bên ngoài, nhưng trong lòng vẫn khẩn trương vô cùng. Qua hai
tháng khổ tu, cửu khiếu trong cơ thể đã viên mãn, cũng đã đạt tới Võ Sư
đỉnh cao rồi. Chiến lực không hề thua kém tứ phẩm Võ Tông, nhưng cũng
chỉ có thể miễn cưỡng chiến đấu cùng với một đầu tam giai linh thú mà
thôi. Một khi có chuyện xảy ra thì hắn cũng không biết bản thân sẽ phải
đối mặt với cái gì đây.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui