Tam Thiếu Gia! Tôi Không Phải Mami Của Anh


Khi ấy, lúc nào Lâm Nhược Quân cũng ở bên cô, thấy cô không vui sẽ chủ động hỏi có chuyện gì vậy, còn cô, sẽ vui vẻ xoa đầu anh, nói anh “ngoan”.

Chẳng khác gì một chú cún lớn gặm được cục xương to về, vẫy vẫy đuôi với chủ nhân, chủ nhân sờ sờ đầu của nó, nó lại càng vui vẻ.

Dừng lại!
Bạch Sâm buồn bực lắc lắc đầu.
Bạch Sâm ngẩng đầu lên, ép mình không được nghĩ đến Lâm Nhược Quân nữa, cũng may, cô phát hiện đệ tử của cô đã chết dưới móng của quái vật, còn cô thì đứng yên chẳng làm gì cả…,
Cô nhận đệ tử đã hơn một tuần rồi, bạn đệ tử ấy cũng dần dần qua level 30.

Cô phát hiện, bạn đệ tử này thăng cấp đúng là chậm thật, khi cô rảnh rỗi nhất định sẽ dẫn đệ tử đi đánh boss, thăng cấp không chậm tí nào, nhưng chỉ cần cô bị gọi đi, để mình đệ tử làm nhiệm vụ thì bạn ấy sẽ thăng cấp chậm tới nỗi không tin được, Bạch Sâm thậm chí còn nghi ngờ, bạn ấy vốn là không có làm nhiệm vụ, chỉ là để treo máy vậy thôi…
Nhưng mà nhìn bạn đệ tử của cô ngu ngơ như vậy, chắc là không phải làm chuyện đó đâu… Bạch Sâm nghĩ.
Nhìn bạn đệ tử dễ dàng bị chết trên màn hình, Bạch Sâm lại càng chắc chắn suy nghĩ của mình.
Cũng may, nhân vật của Bạch Sâm có thể cứu người, cô kéo bạn đệ tử lên, giết hết đám quái xung quanh.


【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Vừa nãy không để ý lắm, xin lỗi nha.
【 Nhóm 】 Tê Tê: Không sao đâu, sư phụ có tâm sự phải không? *đáng thương*
Lại là icon với đôi mắt to long lanh đó… Bạn đệ tử này thật là quan tâm tới cô… Động một chút là dụ dỗ cô thôi!
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Ừm, đang nghĩ tới một người.
【 Nhóm 】 Tê Tê: Woa~ Ai vậy?
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: À, là một người bạn cũ… Nhưng mà giờ không còn liên lạc nữa.
【 Nhóm 】 Tê Tê: À… Mà tại sao lại không liên lạc nữa?
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Không có gì.
Tuy bạn đệ tử này có ý tốt muốn quan tâm cô nhưng Bạch Sâm lại không muốn nói nhiều, huống chi cô cũng không biết nói sao.

【 Nhóm 】 Tê Tê: Nhưng sư phụ đang nhớ đến người đó, tại sao? *đáng thương*
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: À, bởi vì con và người đó rất giống nhau.
【 Nhóm 】 Tê Tê: *giận*
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu:?
Bạn đồ đệ nhỏ, đang vui vẻ sao lại giận thế này?
【 Nhóm 】 Tê Tê: Trên thế giới này…
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu:???
【 Nhóm 】 Tê Tê: Làm sao có thể tìm người đáng yêu như con chứ *dễ thương* *đáng yêu*
Bạch Sâm: “… …”
Bây giờ cô rất muốn đoạn tuyệt quan hệ thầy trò với người này, thật đó!!!
【 Nhóm 】 TÊ Tê: Con nói đùa thôi, sư phụ không giận chứ? *đáng thương*
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Tức giận thì không có, nhưng mà suýt nữa thì quyết định đoạn tuyệt quan hệ với con rồi.

【 Nhóm 】 Tê Tê: *đáng thương*
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Nhưng mà càng nói thì càng thấy con giống người đó!!! Nhưng mà người đó sẽ không thẳng thắn như con, người đó chỉ nghĩ trong lòng thôi, sau đó cứ tự cho là mình che giấu giỏi lắm… Nhưng mà ngốc nghếch như vậy, nghĩ gì cũng đều hiện ra trên mặt cả.


Từ khi Bạch Sâm nhận đồ đệ đến nay cũng chỉ hơn một tuần, không biết sao cô lại nói với bạn đệ tử này về chuyện của Lâm Nhược Quân nữa, có lẽ vì đang ở trên game, cô không thấy ngại ngùng – – dù sao thì đối phương cũng không biết cô là ai, lại càng không biết người cô đang nói đến là ai.

Cũng có thể là vì bạn đệ tử này thật sự rất giống với Lâm Nhược Quân, tuy là cũng có đôi chỗ không giống lắm, nhưng đủ để làm cô nghĩ đến người kia.
【 Nhóm 】 Tê Tê: A, người mà sư phụ nói dường như rất đáng yêu, luôn làm cho sư phụ vui vẻ?
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Ừm, bây giờ nghĩ lại vẫn thấy vui, người đó vốn là đáng yêu như thế mà.
【 Nhóm 】 Tê Tê: Sư phụ thích người đó sao?
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: … Không có.
【 Nhóm 】 Tê Tê: Không thích à? Vậy ghét?
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Chậc, con là con nít sao hả? Ngược với thích không phải là ghét, cũng không phải là hận, thật ra nói một cách đơn giản thì, thích và ghét đều là những loại tình cảm như nhau, cùng hoà quyện vào nhau, như vậy mới là bình thường.

【 Nhóm 】 Tê Tê: Vậy ngược với thích là gì?
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Quên lãng.
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Bởi vì quá không thích người đó, không thích thì dĩ nhiên nghĩ đến là khó chịu, vậy nên tốt nhất là quên người đó đi, như vậy mới có thể bình thường.

【 Nhóm 】 Tê Tê: Vậy sư phụ muốn quên người đó đi?
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: ừ, đang cố gắng.

Tê Tê không hỏi thêm nữa, không khí bỗng dưng trở nên trầm lắng lạ thường, Bạch Sâm đưa đệ tử đi đánh quái đến level 35, cô nhìn đồng hồ, thấy hơi mệt.

【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Sư phụ phải đi nghỉ ngơi thôi, con có chơi nữa không?
【 Nhóm 】 Tê Tê: Con cũng phải ngủ rồi.
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: … Ừm.

Vậy được rồi.
【 Nhóm 】 Tê Tê: Sư phụ ngủ ngon~ *đáng thương*
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Ngoan~ ngủ ngon.
Bạch Sâm ngáp một cái to rồi tắt máy, nheo nheo mắt rồi đi đánh răng rửa mặt, thả mình xuống giường, cô chợt nhớ lại cuộc trò chuyện giữa cô và đệ tử ban nãy.
– – Sư phụ muốn quên người đó sao?
– – Ừ, đang cố gắng.
Ừm, vẫn đang cố gắng….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận