Tam Tiếu Đá Mọc Mầm


Bữa tiệc tất niên diễn ra được một nửa, Khổng Tiếu Ngâm cảm thấy có chút choáng váng liền muốn xin phép Lục Đình về trước.

Không cần phiền đến Phùng Tân Đoá cùng nàng quay về ký túc xá, dù sao nàng cũng không phải là tiểu hài tử không thể tự mình xoay sở.
" Không được đâu Tiểu Khổng, tiểu học muội đó trước khi đi đã bàn giao cậu lại cho mình " Có vẻ như tiếng nhạc lớn kèm theo hiệu ứng đám đông, khiến cho Khổng Tiếu Ngâm không thể lưu lại quá lâu.
" Cậu cũng biết nói Tôn Nhuế hay phô trương mọi thứ mà, cứ ở lại với Lục Đình đi " Đoạn đường từ nhà Lục Đình đến ký túc xá vốn có an ninh rất cao, hơn nữa bây giờ trời vẫn còn rất sớm.
Dù sao khách kéo đến ngày càng đông, Phùng Tân Đoá cũng không tiện về sớm.

Chỉ có thể đưa Khổng Tiếu Ngâm ra đến trạm đón xe bus, đợi nàng lên xe an toàn mới yên tâm ở lại tiếp tục bữa tiệc.
Yên vị ở một chỗ ngồi khá khuất trên xe, nhìn một lượt hành khách xung quanh cũng chỉ toàn người già và trẻ nhỏ, trong lòng có một chút an tâm.

Đột nhiên bị loại suy nghĩ này tự doạ bản thân, nàng bắt đầu đối với mọi thứ xung quanh cảnh giác đến vậy từ bao giờ nhỉ?
Chắc có lẽ kể từ lúc cùng tiểu học muội một chỗ, Tôn Nhuế hay gieo rắc vào tư tưởng của nàng thế giới bên ngoài phức tạp.

Nếu như không nói phải đề phòng mọi người, lại nói phải biết tự bảo vệ bản thân.

Chung quy khiến nàng lâu ngày chịu không ít ảnh hưởng, trước đây khi chưa có em ấy, nàng chẳng phải cũng tự mình có thể sống một cách rất an toàn đó sao?
" Cô là cô gái hôm trước ở buổi bán mô hình phải không? " Một chàng trai vừa lên xe ở trạm kế tiếp, đi một vòng tìm ghế vô tình nhìn thấy người quen cũ.
" Anh là...Vu Tử Lăng? " Chất giọng trầm ấm cùng dáng người to cao này, sau vài giây suy nghĩ liền có thể nhớ ra được.
Chuyện ở buổi mở bán mô hình lần đó, nếu như không có Tử Lăng nàng cũng không có được bộ mô hình giới hạn.

Còn nhớ lúc trước khi rời khỏi, Tử Lăng có để lại số điện thoại cho nàng.

Anh ấy nói rằng muốn có một buổi hẹn bên ngoài, nhưng qua nhiều tháng liền nghĩ rằng anh ấy đã sớm quên mất cô gái khi đó.
" Trí nhớ của em cũng thật tốt, tôi không nghĩ có thể gặp lại em " Không hẳn Tử Lăng không muốn liên lạc với Khổng Tiếu Ngâm, sau lần đó xui xẻo thế nào anh ta lại làm mất điện thoại, từ đó liền bị mất liên lạc với rất nhiều người.
" Lần trước chưa có cơ hội cám ơn anh, quả thật không muốn cùng người khác nợ ân tình quá lâu " Nếu như hôm nay nàng gặp lại Tử Lăng, Khổng Tiếu Ngâm cũng muốn một lần trả lại món nợ này nhanh nhất có thể.
Đối với nữ nhân giống như Khổng Tiếu Ngâm, Tử Lăng không phải chưa từng gặp qua.

Nhưng cô gái có vẻ hướng nội, thường không thích cùng người khác mắc nợ quá nhiều.

Tuy rằng chỉ là tiện tay tặng một bộ mô hình, nhưng cô gái như Khổng Tiếu Ngâm chính là muốn sòng phẳng hơn một chút.
" Được rồi, vậy hôm nay em mời tôi một bữa cơm đi " Dù sao cũng nhìn ra được nàng không muốn cùng mình day dưa, Vu Tử Lăng xem như cùng Khổng Tiếu Ngâm ăn cơm một bữa, chuyện gì cũng trả hết.
Bình thường nếu như mời cơm, cũng là nên để người được mời tự đưa ra địa điểm theo sở thích.


Nhưng Khổng Tiếu Ngâm biết rõ hai điều không cho phép nàng chiều theo Tử Lăng, thứ nhất kinh tế của nàng không quá dư dả.

Nếu như vào một nhà hàng nào đó sang trọng, nàng có khả năng là không thể thanh toán.

Thứ hai dù sao Tử Lăng cũng rất xa lạ, nàng không muốn cùng một người lạ đến một nơi mình không nắm rõ tình hình.
Về vấn đề này Tử Lăng không có ý kiến, cứ để cho nàng tự mình đưa ra quyết định.

Quán ăn họ tìm đến nằm bên vệ đường, gần trạm xe bus số 3.

Sau khi ăn xong cũng có thể tiện đường đón xe, khu vực này cũng khá đông người qua lại.
" Em không cần căng thẳng quá, tôi chỉ muốn lau giúp em thôi "
Mặc dù Tử Lăng rất thích những cô gái như Khổng Tiếu Ngâm, nhưng anh ấy không phải dạng người cố chấp muốn chiếm hữu thứ không thuộc về mình.

Vừa rồi nhìn thấy Khổng Tiếu Ngâm vụng về làm một ít nước ngọt bắn vào tay, anh ấy chỉ là muốn đem tay nàng lau qua.
" Xin lỗi, có lẽ tôi khiến anh chê cười rồi "
Quả thật nàng có một số khẩn trương che giấu không được, trước đây không có qua loại cảm giác này.

Nhưng sau khi có tiểu học muội như Tôn Nhuế, ngược lại Khổng Tiếu Ngâm có hơi bài xích sự quan tâm thái quá của nam nhân.
" Thật ra một cô gái như em thật khó để nói còn độc thân, tôi cũng chỉ muốn làm một người bạn bình thường của em mà thôi " Tránh để cho Khổng Tiếu Ngâm suy nghĩ quá nhiều, Tử Lăng rất tự nhiên đi thẳng vào trọng tâm.
Nghe được câu này của Tử Lăng, trong lòng bớt đi phần nào căng thẳng.

Bữa cơm tối hôm đó diễn ra khá suôn sẻ, bọn họ mới gặp lần thứ hai nhưng có nhiều thứ rất tương đồng.

Khổng Tiếu Ngâm cảm thấy người như Vu Tử Lăng rất giống Vương Thiên Hựu, đều là những nam nhân có tư chất rất tốt.

Ngược lại Thiên Hựu có vài phần cố chấp, nhưng Tử Lăng lại là nam nhân nâng lên được sẽ bỏ xuống được.

Hoàn toàn yên tâm khi cùng anh ấy kết bạn với nhau, cũng không có lý do gì từ chối có một người bạn có nhiều điểm tương đồng như thế này.
" Anh là nhiếp ảnh gia sao? " Sau khi tự nhiên hơn, Khổng Tiếu Ngâm lời nói cũng không còn kiệm với Tử Lăng nữa.
" Phải đó, tôi từ nhỏ đã rất đam mê với lĩnh vực này.


Tôi không có vợ, cũng không có bạn gái, nhưng ngược lại có rất nhiều đứa con cưng " Vu Tử Lăng vui vẻ giới thiệu qua những chiếc máy ảnh của mình, còn rất chi tiết kể qua bọn chúng có giá trị kỷ niệm gì với anh ấy.
Sau đó Khổng Tiếu Ngâm còn biết được Tử Lăng là một nhiếp ảnh gia khá nổi tiếng trong giới trẻ, anh ấy có hẳn một fanpage chia sẻ rất nhiều về nghệ thuật nhiếp ảnh.

Nàng đột nhiên nhớ đến bạn nhỏ ở giường đối diện, bạn ấy đối với nhiếp ảnh cũng là đam mê vào sâu tận trong máu.

Bất quá một ngày nào đó, sẽ đưa bạn nhỏ đến làm quen cùng với Tử Lăng.
Dù sao nàng cũng không muốn giấu Tôn Nhuế về sự xuất hiện của Tử Lăng, cũng muốn Tôn Nhuế hiểu rõ hơn về người bạn mới này của mình.

Không hiểu sao nàng luôn cảm thấy Tôn Nhuế không có hứng thú làm bác sĩ, chẳng qua học ngành nghề này chỉ vì trước đây đuổi theo nàng.

Đứa nhỏ quan tâm nhất là thiết kế mô hình và nhiếp ảnh, nếu như có thể giúp bạn ấy tiếp cận với đam mê cũng thật tốt.
Sau khi lưu lại đó một chút đủ để tiêu hoá phần nào thức ăn, cả hai cùng một chuyến xe quay trở về nhà.

Nhà của Tử Lăng dừng lại ở trước nàng hai trạm, Khổng Tiếu Ngâm nhìn đồng hồ còn thêm hai trạm nữa cũng mất khoảng 30 phút, dù sao cũng không phải trễ lắm.
Không biết lại xui xẻo thế nào chiếc xe bus đi đến trạm kế liền trục trặc, ai nấy đều phải xuống xe tự mình bắt taxi, bởi vì chuyến này đã là chuyến cuối cùng.

Cũng không còn cách nào khác, nàng đành phải chuyển phương tiện.

Nhưng chiếc taxi chưa kịp đến, lại có một chiếc xe khác đậu ngay bên cạnh nàng.
" Tiểu Khổng, lên xe đi "
Hôm nay cũng không biết là ngày gì, nàng đúng lúc gặp lại hai người tưởng chừng như không gặp nữa.

Nếu như Vu Tử Lăng khiến nàng cảm thấy gặp cũng tốt, ngược lại La Tử Kiện là người nàng không muốn gặp nhất.
" Không cần đâu, em có thể gọi taxi " Lần này Tử Kiện đến Bắc Kinh vì chuyện gì? Hy vọng anh ấy sớm từ bỏ ý nghĩ cùng nàng quay lại.
" Em chán ghét anh đến mức này hay sao? Có thể hay không vào xe, chúng ta nói chuyện nghiêm túc một lần cuối cùng " Sự thống khổ ngay tức thời hiện lên, không biết từ bao giờ anh ấy trở nên là hạt sạn lớn trong mắt nàng.
Trong ấn tượng của Khổng Tiếu Ngâm, La Tử Kiện là một chàng trai đủ an toàn để cùng một chỗ lưu lại.

Trước đây nàng chưa từng cùng anh ta trực tiếp giải quyết vấn đề, đơn giản vì lúc đó chính bản thân nàng cũng không rõ mình còn đoạn tình cảm nào hay không? Nhưng bây giờ mọi chuyện đều đi đúng quỹ đạo, nàng biết rõ bản thân đối với La Tử Kiện sớm đã không còn chút day dưa nào nữa.

Anh ấy cũng nói rằng nghiêm túc nói một lần cuối cùng, cứ cho là vậy đi.
Đoạn đường từ nơi nàng xuống xe bus, cho đến lúc đến được khu ký túc xá vẫn không ai nói với ai lời nào.


Xe đậu lại một bên đường, chỉ còn cách một chiếc cổng rào nàng sẽ vào lại nơi của mình.

La Tử Kiện vẫn duy trì trạng thái im lặng, giống như có rất nhiều thứ muốn nói, nhưng chung quy chính là không thể thành lời.
" Tử Kiện, nếu như không có gì nữa, em về đây " Hiện tại khu vực chiếc xe này đậu lại có vẻ rất công cộng, chính vì ai cũng có thể nhìn thấy, Khổng Tiếu Ngâm sợ mình cùng anh ta ngồi cùng một xe sẽ khiến người khác hiểu lầm.
" Em có người khác rồi đúng không? " La Tử Kiện đưa tay nắm chặt cổ tay nàng, không để cho Khổng Tiếu Ngâm sớm như vậy đã rời khỏi xe.
Trước đây cho dù Khổng Tiếu Ngâm không có bất cứ hứa hẹn nào với anh ấy, nhưng ít nhất ra cũng không dứt khoát như hiện tại.

Vừa rồi anh ta chính là nhìn thấy nàng cùng một nam thanh niên khác ngồi ăn vui vẻ, thái độ vừa rồi của họ tất cả đều rơi vào mắt anh ta.

La Tử Kiện không phải đúng lúc bắt gặp Khổng Tiếu Ngâm bên đường, thực chất đã theo nàng từ lúc họ có mặt ở quán ăn.
" Tử Kiện, em và anh sớm đã kết thúc.

Anh nói không sai, em vốn đã có một người khiến bản thân thật sự muốn ở bên cạnh " Nếu như nàng không nói ra sự thật, rất lâu mới có thể khiến anh ấy quên đi đoạn tình cảm vốn đã kết thúc từ lâu này.
" Là cậu thanh niên vừa rồi có phải không? " Quả nhiên chính là cậu ấy, trước đó mấy tháng nàng vốn cũng không có ai khác.
Tuy rằng chuyện của nàng và Tôn Nhuế không thể nói ra, nàng cũng không muốn đem Vu Tử Lăng ra làm bia đỡ đạn.

Chỉ khẳng định người mình yêu không phải anh ấy, liền không muốn nói quá nhiều, lập tức xuống xe.
Đương nhiên La Tử Kiện không để cho nàng úp mở như vậy, mặc kệ có phải cậu thanh niên đó hay không? Dù sao anh ta vẫn khẳng định trước đó hai tháng nàng không có người nào khác, nếu như chỉ trong hai tháng bất quá nàng và người đó cũng chỉ tìm hiểu lẫn nhau.

So với tình cảm trước đây của họ vốn không thể sâu đậm bằng, anh ta vẫn nuôi hy vọng có thể khiến nàng suy nghĩ lại.
" Em đã nói không phải cậu ấy, Tử Kiện anh buông em ra "
Phải chăng nàng đã quên mất một chuyện, Tử Kiện cùng nàng xa cách đã nhiều năm.

Những gì trước đây để lại trong ấn tượng vốn chỉ là ký ức rời rạc, qua nhiều năm con người sẽ thay đổi.

Trước đây anh ấy là một nam nhân có loại cư xử nhã nhặn, nhưng hiện tại lại cố chấp kéo lấy tay áo của nàng rất mạnh.

Thậm chí lúc Khổng Tiếu Ngâm muốn ra khỏi xe, Tử Kiện chính là đã đem cả người nàng chôn chặt vào trong người anh ta.

Khổng Tiếu Ngâm bài xích với loại hành động này, đương nhiên dùng sức vùng vẫy.

Lực tác động qua lại mạnh mẽ, khiến cho cổ áo của nàng bị Tử Kiện làm cho lệch lạc.
" Em? Khổng Tiếu Ngâm, trước đây em không phải như vậy? " Trước mắt của anh ta là vô số vết tích đậm nhạt chồng lên nhau, một người trưởng thành dù ngu ngốc đến thế nào cũng nhận ra được nó là gì?
Năm đó khi bọn họ chân chính cùng một chỗ, ngay cả đặt một nụ hôn lên đôi môi đó của nàng cũng thật khó khăn.

Khổng Tiếu Ngâm chưa từng cho anh ấy vượt quá giới hạn, mặc dù thời gian bọn họ bên nhau thật sự đủ lâu để tin tưởng người còn lại.
Nhưng bây giờ thứ anh ta nhìn thấy là một Khổng Tiếu Ngâm hoàn toàn khác, nàng sẵn sàng lưu lại những thứ này trên người mình cùng " người tình hai tháng " đó.


Bọn họ đã đi đến bước này rồi? Khổng Tiếu Ngâm của hiện tại, đã đi đến bước này vì hắn rồi hay sao?
" Anh buông em ra " Nhận thấy La Tử Kiện chăm chú nhìn vào hõm cổ của mình, Khổng Tiếu Ngâm càng không có lý do gì tiếp tục ngồi lại.
Không biết xuất phát từ cố chấp ý niệm, hay ganh tị với nam nhân rất nhanh đã có thể chiếm được nàng.

La Tử Kiện càng đối với Khổng Tiếu Ngâm không chút nhân nhượng, trực tiếp đem nàng áp chặt vào một bên ghế mặc nhiên muốn làm chuyện quá phận.
Với sức lực hiện tại của nàng chính là không thể dễ dàng thoát khỏi, trong tầm với vô tình chạm phải một lọ nước hoa dùng cho xe oto.

Chính là không còn cách nào khác, chỉ có thể dùng nó đánh mạnh vào một bên đầu của La Tử Kiện.
Bị đánh bất ngờ, lại còn ở vị trí gây choáng khiến hắn lập tức buông lấy nàng.

Khổng Tiếu Ngâm mặc kệ hắn vết thương có nghiêm trọng hay không? Nàng không muốn lưu lại xe của kẻ mất nhân tính này thêm một phút nào nữa.

Trong lúc hoảng loạn rời khỏi, nàng chính là không kịp chỉnh đốn phần trang phục vừa rồi bị hắn làm cho nhàu nhĩ.
" Cứ tưởng đâu là băng thanh ngọc khiết, nhân phẩm tốt đẹp gì? Khổng Tiếu Ngâm, xem ra em cũng chỉ là một kẻ hoa tâm mà thôi "
Ngày hôm đó vốn là một ngày đen tối nhất của Khổng Tiếu Ngâm, nàng không hề biết được trong một đêm nàng lại gặp phải nhiều chuyện đồng thời kéo đến.

Kẻ vừa buông ra những lời có ý miệt thị đó, không ai khác chính là anh họ của Tôn Nhuế.

Hắn không chỉ giống như Vu Tử Lăng vô tình gặp lại nàng, cũng không phải La Tử Kiện cố tình đuổi theo nàng.

Chính xác là hắn kết hợp cả hai yếu tố trên, đúng lúc bắt gặp nàng cùng một người khác vui vẻ dùng bữa, sau đó lại nhìn thấy nàng cùng một người khác lên xe.
Tôn Kỳ Long tò mò muốn đi theo xem thử còn có chuyện kịch tính gì, cũng chính là đúng lúc nhìn thấy Khổng Tiếu Ngâm cùng nam nhân thứ hai ở trong xe ôm ấp lẫn nhau, trông có vẻ vô cùng tình tứ.

Lúc rời khỏi xe còn là bộ dạng quần áo xốc xếch, xem ra còn có thể xảy ra chuyện gì nữa?
Những tưởng đâu học tỷ của Tôn Nhuế là cô gái có tư chất cao đẹp, thanh tâm quả dục.

Suy cho cùng cũng chỉ có một vẻ bề ngoài dễ dàng đánh lừa người khác, ai cũng có thể có được nàng.

Đối với dạng nữ nhân này, Tôn Kỳ Long xác định không cưới về làm vợ.

Nhưng chính là muốn cùng cô ấy vui vẻ một chút, cũng là tặng một " cú tát " vào mặt của Tôn Nhuế.

Nghĩ đến đó tâm trạng của hắn càng trở nên kích thích hơn, đem chiếc điện thoại lưu trữ vài tấm hình vừa rồi chụp được, đợi đến lúc cần sử dụng cũng thu được lợi ích.
———
TBC.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận