Bẵng đi một thời gian, Lục Trác Kỳ cũng dần dần bớt quản thúc Tôn Nhuế một cách khắc khe như trước.
Chính vì Tôn Nhuế dạo gần đây đã ít nhắc đến Khổng Tiếu Ngâm, nếu như không có lịch học sẽ ra ngoài chụp hình cùng Vu Tử Lăng hoặc cùng Tiểu Miêu đi chơi.
Cho rằng con gái đối với Khổng Tiếu Ngâm cũng không còn hứng thú như trước, không thể cầu chắc hẳn đã buông bỏ, chính vì như vậy cũng cho Tôn Nhuế một ít không gian tự do tự tại.
" Em làm sao lại có thể đến ký túc xá tìm chị? " Hôm nay Tôn Nhuế vốn không có lịch học, cũng không biết là viện lý do gì để đến nữa?
" Phải cảm ơn anh trai Vu Tử Lăng đó của chị, đến nhà kêu em cùng ra ngoài chụp hình, thế là mẹ cho đi thôi " Dạo trước còn ghen tuông Khổng Tiếu Ngâm quen biết anh chàng họ Vu này, nhưng hiện tại lại thấy anh ta rất có giá trị đi.
Trước giờ Lục Trác Kỳ cũng biết Tôn Nhuế không thích nam nhân, nhưng dạo gần đây lại thường xuyên ra ngoài cùng Vu Tử Lăng.
Thanh niên này lại rất có tiếng tăm trong giới nhiếp ảnh, Tôn Nhuế đi cùng anh ta lâu ngày có khi sẽ có suy nghĩ khác.
Biết đâu sẽ cảm thấy nam nhân thú vị hơn nữ nhân, cứ coi như cho Tôn Nhuế tiếp xúc với nam nhân nhiều hơn một chút, dù sao người như Vu Tử Lăng cũng có điều kiện rất tốt.
" Vậy đã chụp xong chưa lại đến đây? " Vu Tử Lăng không giống như Tiểu Miêu, anh ấy sẽ không đem mình ra làm cớ để đưa Tôn Nhuế ra ngoài tìm nàng đâu.
" Em đến đây chính là để chụp hình " Tôn Nhuế cầm theo máy ảnh, còn hướng về phía Khổng Tiếu Ngâm chụp vài tấm thử máy.
Chủ đề ngày hôm nay của thầy trò bọn họ chính là chụp nét đẹp của áo blouse, Vu Tử Lăng hiện tại đang tìm Vương Thiên Hựu giúp mình làm mẫu nam, ngược lại Tôn Nhuế nếu muốn tìm mẫu nữ đương nhiên sẽ đến ký túc xá của học tỷ.
" Hoá ra đến đây để chụp hình, cũng không phải thật tâm muốn đến thăm chị " Khổng Tiếu Ngâm theo như yêu cầu của Tôn Nhuế khoác một chiếc áo blouse, tiện thể chăm chút lại tóc tai chuẩn bị xuống sân dưới làm mẫu nữ cho tiểu học muội.
" Bất quá chụp xong người ta sẽ xin thầy Vu ở lại với chị, ngoan đi mà " Lúc ra ngoài đã nói với mẹ rất tối mới về đến nhà, cố gắng chụp nhanh một chút, còn không phải dư dả thời gian rồi sao?
Trước đây cũng có một vài người đến trường mời nàng làm mẫu ảnh, nhưng Khổng Tiếu Ngâm đứng trước máy ảnh hay ống kính đều không tự nhiên.
Chính vì vậy cũng không nhận lời họ, nhưng hiện tại nếu như tiểu học muội đã yêu cầu, nàng chính là cũng nên phối hợp hơn một chút.
" Tiểu Khổng, em mặc áo blouse quả thật rất có mị lực " Trước giờ Vu Tử Lăng đều chưa từng nhìn thấy bộ dạng này của nàng, khó trách khi chọn mẫu nữ, Tôn Nhuế lại đề xuất ngay đến vị học tỷ đây.
Mặc dù là sư phụ dạy nhiếp ảnh, nhưng Tôn Nhuế nghe thấy Vu Tử Lăng trực tiếp khen ngợi học tỷ, đương nhiên ăn không ít giấm chua.
Có điều cũng chỉ tiện thể nói một câu, cũng không thể ngay lập tức công kích vị sư phụ này được.
" Tiểu Khổng là hoa khôi trường mình mà, anh chụp cậu ấy nhất định bộ ảnh đó sẽ rất hot cho xem " Đừng nói đến Vu Tử Lăng lần đầu nhìn thấy Khổng Tiếu Ngâm mặc áo blouse, ngay cả Vương Thiên Hựu nhìn thấy hầu như mỗi ngày cũng không nhàm chán.
Hai người bọn họ cứ là mỗi người một câu khen chị ấy, coi như cô hệt như một thứ vô hình bay vô định trong không khí, một chút ngó ngàng cũng không có.
Bất quá hai người các người đều chỉ là có thể nhìn hoa trong kính, trăng trên nước, đều không thể có được.
Nghĩ đến đây, Tôn Nhuế lại tự cảm kích mình, hoàn toàn đối với hai người bọn họ có thành tựu.
" Em đứng gần hơn một chút, Thiên Hựu ôm một bên vai của em ấy đi " Vu Tử Lăng không trực tiếp cầm máy, nhưng đến bên ngoài chỉ đạo cho hai mẫu tương tác với nhau.
Không hiểu sao một bên vai lại đột nhiên đau điếng, chính là học trò ngổ nghịch Tôn Nhuế vừa rồi đã dùng sức đánh mạnh vào bên vai anh ấy.
" Đang chụp hình cưới sao? " Rõ ràng nói chủ đề là nét đẹp áo blouse, tự nhiên lại chỉ đạo tương tác giữa người và người nhiều thế để làm gì?
Nhìn thấy tiểu học muội ăn không ít giấm chua, Khổng Tiếu Ngâm nhịn không được liên tục mỉm cười.
Đối với những khoảng khắc này, Vu Tử Lăng lại bắt lấy nhanh hơn Tôn Nhuế.
Cuối cùng cũng chụp ra được rất nhiều khung ảnh cười tự nhiên nhất của Khổng Tiếu Ngâm, thời gian hoàn thành sớm hơn dự định.
" Thật sự nhìn vào cũng nghĩ là chụp ngoại cảnh cho ảnh cưới đấy " Thoạt nhìn qua Vương Thiên Hựu và Khổng Tiếu Ngâm đều rất đẹp đôi, họ không thành một cặp thì đúng là hơi uổng phí.
" Vu Tử Lăng, anh còn như vậy em sẽ trở mặt với anh " Tôn Nhuế cho rằng đánh anh ta một cái là quá ít rồi, còn dám nói ra thẳng thắn đến vậy sao?
Biết được tiểu học muội của Khổng Tiếu Ngâm rất nhỏ mọn, Vu Tử Lăng cũng không dám nhiều chuyện nữa.
Sau khi chụp xong anh ta đề nghị gởi tiền cho Vương Thiên Hựu và Khổng Tiếu Ngâm, nhưng cả hai người họ đều không nhận.
Bất quá mời đi ăn một bữa cơm lại không thành vấn đề, một bàn bốn người dùng cơm không có câu nệ.
" Tiểu Khổng, nghe Tôn Nhuế nói lần đó cậu đang thi đột nhiên ngất xỉu, có làm bài kịp không? " Mỗi ngày Vương Thiên Hựu đều tra thông tin điểm của kỳ thi lấy học bổng, nhớ lại chuyện của nàng liền cảm thấy đích thực rất xui xẻo.
" Chắc là hơn phân nửa, mình cũng không nhớ rõ lắm " Nếu như nàng có thể làm được toàn bộ phần thi, có thể chắc chắn sẽ giành được học bổng.
Nhưng với kết quả ngày hôm đó, xem ra vẫn không thể khẳng định bao nhiêu phần.
Đã nhiều ngày qua vẫn chưa có kết quả thi tuyển, Tôn Nhuế biết Khổng Tiếu Ngâm tuy nói không quan tâm, nhưng chị ấy thật ra rất quan tâm.
Tôn Nhuế cũng không biết làm sao, chỉ có thể cùng chị ấy chờ đợi, thật sự là cảm giác thi trượt cũng không khó chịu bằng cảm giác chờ đợi điểm thi.
" Tiểu,Tiểu Khổng...có kết quả, có kết quả rồi " Vẫn như thường lệ Vương Thiên Hựu tra thử điểm thi, nhưng lần này lại hiện lên kết quả rất nhanh.
Tôn Nhuế thậm chí còn nhanh tay hơn cả Khổng Tiếu Ngâm, giật lấy điện thoại của Vương Thiên Hựu xem qua.
Lúc cô gõ tên của Khổng Tiếu Ngâm vào thanh tìm kiếm, trái tim như có thể nhảy ra bay vào trong nồi lẩu bốn người.
Cho đến lúc nhìn thấy Khổng Tiếu Ngâm thật sự đậu rồi, trong nhất thời phải cấu lấy vai của Vu Tử Lăng lấy lại bình tĩnh.
" Chị đậu rồi, học tỷ " Không phải chứ, ngất xỉu giữa chừng cũng đậu sao? Ông trời đúng là biết cách trêu đùa cô, nhưng dù sao cũng phải mừng cho học tỷ cuối cùng cũng làm được.
Nghe nói đến nàng thật sự đã đậu kỳ thi này, Vương Thiên Hựu hưng phấn còn hơn chính mình thi đậu, trong nhất thời đem Khổng Tiếu Ngâm ôm lấy xem như chúc mừng.
Nhưng sau đó nhìn thấy tiểu học muội nhỏ nhen đang lườm lấy mình, liền e hèm một tiếng sau đó nhanh chóng buông lấy Khổng Tiếu Ngâm.
" Nè, bọn họ nói em đậu rồi, sao nhìn em lại không vui vậy? " Trái ngược lại với Tôn Nhuế và Thiên Hựu, Vu Tử Lăng nhìn thấy Khổng Tiếu Ngâm thật sự vui không đủ.
" Em chỉ đậu vào top 10 của kỳ này, trượt khỏi top 5.
Có nghĩa là sẽ không được hỗ trợ 100% chi phí du học, chỉ hỗ trợ 50% số đó thôi " Thật đáng tiếc, nếu như không có sự cố đó xảy ra.
Nàng tin chắc mình có thể vào được top 5, xem ra cũng không biết đối với loại kết quả này nên mừng hay nên buồn nữa.
Lúc này Vương Thiên Hựu cùng Tôn Nhuế mới nghiêm chỉnh nhìn lại lần nữa, đúng thật là nàng chỉ lọt vào top 10 thôi.
Phân nửa học phí và chi phí còn lại phải tự lo, lấy ở đâu ra tiền để sinh hoạt ở Mỹ chứ? Đúng là ông trời cũng biết cách trêu đùa con người ta thật, đậu như vậy có khác nào thi trượt đâu.
Trong suốt bữa ăn ngày hôm đó, Khổng Tiếu Ngâm lại là người an ủi lại mọi người.
Nàng quyết định không nhắc đến chuyện này nữa, chuyên tâm ở lại Bắc Kinh học tiếp chương trình còn lại.
Dù sao cũng là sự cố, chỉ cần biết nàng đã đậu ở kỳ thi này, như vậy cũng không tính là quá tệ.
Sau khi ăn xong, Vu Tử Lăng vẫn tiếp tục ra ngoài chụp ảnh, Vương Thiên Hựu lại có hẹn với bạn.
Tôn Nhuế cùng Khổng Tiếu Ngâm quay về ký túc xá, lúc về đến phòng Lục Đình và Phùng Tân Đoá đều vây lấy nàng hỏi kết quả thi, bất quá Khổng Tiếu Ngâm chỉ nói mình thi trượt rồi.
" Không lý nào lại trượt, mình tra lại giúp cậu " Phùng Tân Đoá hỏi mã số sinh viên của Khổng Tiếu Ngâm để tra thêm một lần, việc thi trượt đối với Khổng Tiếu Ngâm vốn dĩ là không thể mà.
" Không cần tra nữa, chị ấy nói dối.
Học tỷ vào được top 10, phải đối mặt với việc chỉ được hỗ trợ 50%, chị ấy quyết định không đi " Sao lại phải ủy khuất bản thân mình nói dối, chuyện tiền bạc có thể thương lượng được mà.
Mọi người buổi chiều hôm đó đều khuyên Khổng Tiếu Ngâm nên suy nghĩ lại, nàng cũng chỉ gật đầu cho qua.
Cho đến khi Lục Đình và Phùng Tân Đoá có hẹn ra ngoài, chỉ còn lại Khổng Tiếu Ngâm và Tôn Nhuế.
Lúc này Tôn Nhuế liền đề nghị với nàng về chuyện du học, nói với Khổng Tiếu Ngâm số tiền còn lại để cô lo giúp nàng.
" Không được, chị không muốn em phải tốn tiền cho những chuyện không đáng.
Chị không thể sử dụng tiền của em được, Nhuế ngoan một chút " Số tiền đi du học mỗi năm đều rất tốn kém, Tôn Nhuế phải chụp bao nhiêu bộ ảnh mới có thể trang trải giúp nàng được chứ?
" Học tỷ, chị mới nên ngoan một chút.
Em xác định sau này sẽ cưới chị, nhưng em sợ đến lúc đó tiền cưới vợ một lúc quá nhiều không thể kham nổi.
Coi như mỗi một năm em nuôi chị, là một hình thức trả góp tiền cưới vợ đi " Đúng là chi phí rất cao, nhưng đâu có phải đưa một lần.
Tôn Nhuế cảm thấy mình có thể lo nổi, chỉ sợ Khổng Tiếu Ngâm không muốn nhận thôi.
" Tiền cưới vợ cũng trả góp sao? " Lý do như vậy cũng đưa ra được, tiểu học muội thật khiến nàng không thể không cười thành tiếng.
" Bây giờ là thời đại trả góp mà, cái gì cũng có thể góp.
Hơn nữa em chỉ nuôi chị ba năm, sau này chị về nước làm một bác sĩ có thành tựu, lương một tháng có bao nhiêu đều phải nuôi lại em, em sẽ tính luôn cả lãi với chị " Người ta nói lo được chắc chắn sẽ lo được, còn là dùng tiền của bản thân tự làm ra, không sử dụng tiền của ba mẹ.
Thật ra nàng cũng nghĩ đến đây là cơ hội rất hiếm có, nếu như nàng từ bỏ cơ hội lần này, cũng không biết đến khi nào mới có thể thực hiện được.
Trước mắt nàng cứ đồng ý với yêu cầu của Tôn Nhuế, qua bên đó sẽ cố gắng vừa đi học vừa đi làm, sau này cũng không cần Tôn Nhuế chu cấp nữa.
" Được, sau này trở thành một người giàu có rồi, sẽ nuôi lại em " Tiền trả góp cưới vợ này, tuy có chút kỳ quái.
Nhưng Khổng Tiếu Ngâm cuối cùng cũng đồng ý, qua bên đó rồi sẽ cố gắng tiết kiệm đồng thời kiếm thêm việc làm, hy vọng có thể sớm bớt đi gánh nặng cho Tôn Nhuế.
" Khổng Tiếu Ngâm, sau này chị không lấy em, em sẽ chết cho chị coi " Nuôi vợ mình có bao nhiêu tiền cũng không tiếc, nhưng nuôi vợ người ta sẽ tức đến nôn ra máu tươi chết không kịp trăn trối.
" Nè, buông chị ra mau..." Đang nói chuyện nghiêm túc, đột nhiên lại đem áo của nàng kéo xuống một khoảng, Khổng Tiếu Ngâm cảm giác có chút không ổn, liền muốn bỏ chạy.
" Chị hứa với em sớm sẽ trở lại bình thường, bây giờ muốn nuốt lời sao? Vậy chị hứa sau này lấy em, chị cũng sẽ nuốt lời? " Tôn Nhuế căn bản hôm nay không có ý định buông tha cho Khổng Tiếu Ngâm, dù sao chị ấy cũng sắp đi du học rồi.
Còn không tranh thủ thời gian, thôi đi mà người ta đã bị vắng vẻ quá lâu.
" Nhưng mà, đây...đây là ký túc xá " Khổng Tiếu Ngâm vội đem áo của mình kéo lại, hiện tại phát sinh thật sự không ổn.
Không phải chưa từng cùng Tôn Nhuế làm loại chuyện này ở ký túc xá, nhưng Lục Đình và Phùng Tân Đoá ra ngoài không biết bao giờ về, lỡ như...
Không nghĩ đến nàng dùng lý do này lại khiến Tôn Nhuế buông nàng ra, sau đó còn cho rằng lại chọc tiểu học muội sinh khí.
Có điều không lâu sau Tôn Nhuế liền đưa nàng ra khỏi ký túc xá, trên đường đi Khổng Tiếu Ngâm vẫn là nên hỏi qua một chút.
" Em đưa chị đi đâu vậy? " Không phải lại muốn đưa nàng đi ăn chứ? Vẫn còn chưa cảm thấy đói, nồi lẩu bốn người đó thật sự to vậy mà.
" Tìm khách sạn " Xung quanh trường đại học cũng không ít nhà nghỉ và khách sạn, nhưng ở gần như vậy liền không thể tránh được tai mắt.
Vẫn nên tìm chỗ nào xa hơn một chút, tránh để cho bọn họ nhìn thấy liền có chút không thể giải thích.
"..."
——
TBC.