Tam Tiểu Thư Anh Yêu Em

Về phía Ngọc Nhi và Thu Trà

-Hôm nay trời đẹp chúng ta có nên đi đâu không-trà hăng hái đưa ra đề xuất nơi phía Nhi

-để chị xem hay là chúng ta đi đánh gold lâu rồi không chơi,không biết trình độ ở mức nào nữa-Nhi vẻ mặt đăm chiêu không nhìn biểu cảm trên mặt ả Trà đáp

-Thật nhiều chuyện nếu không vì kế hoạch cô nghĩ gì tôi sẽ bỏ thời gian vì cô-trà quay mặt ra phía khác lấy tay che miệng nói thầm oy hướng mắt về Nhi

Tiết trời mấy hôm nay u ám,mây trắng như bông dày đặc cả bầu trời,trời quang đãng,trên những tán lá còn đọng lại dấu vết của trận mưa như cuồng phong đêm qua:

Những đám mây đen hững hờ trôi

Giông bão kéo đến cuồng phong nổi

Mưa lạnh lẽo âm thầm buổi chiều tàn

Gió nhẹ đìu hiu lá khẽ đưa

Mưa đổ bụi êm tí tách rơi


-Ok chị vậy còn chờ gì nữa chúng ta mau thay đồ-ả nói rồi kéo tay Nhi 1 mạch về phía phòng thay đồ

Nhi mặc cho ả kéo,còn mình chỉ biết đi,trên người cả 2 đều ướt sũng vì nãy rủ nhau ngồi cạnh bể bơi trong xanh,mặt nước đang yên tĩnh bỗng dưng bị xáo động.

Bởi Trà và Nhi tạt nước té tát vào mặt nhau.

Từng giọt nước tung lên cong theo nhiều hình như paralbol đẹp mắt,bên cạnh bờ hồ rặng liễu xanh mơn mởn rủ xuống mặt hồ in bóng.

Chơi đùa như vậy,sở dĩ Nhi muốn gợi lại tuổi thơ hồn nhiên vô tư biết bao(cho tôi 1 vé về tuổi thơ).

Khác xa hồi đó,cuộc sống thực tại khiến Nhi mệt mỏi vô cùng,suốt ngày,suốt tháng,suốt năm không khi nào muộn phiền tan biến,đã thế còn nhiều hơn,lớn rồi mọi thứ phải tự lo liệu,học cách tự lập,biết suy nghĩ mọi điều xung quanh,đầu óc không còn đơn giản, không phải nói bỏ là bỏ được,buông là xong,không dựa dẫm vào ai được kể cả gđ,nhắc mới nhớ không biết bây giờ mọi người sao rồi?mà thôi họ đâu quan tâm đến mình,có nhớ có mong chờ họ cũng chẳng tìm mình,mình nói gì họ cũng không nghe,không thấu,hiểu cũng không.

Hoàn cảnh này Nhi bỗng thấy mình đáng thương quá giống một con nhỏ bị bỏ rơi nơi cuối đường cùng phố,là thứ không giá trị bị vứt đi như một món đồ,mẹ con Trà như chúa rê su hay thánh thần đã cứu vớt cô ra khỏi tăm tối không lối đi,cô biết ơn về điều đó.

Đối với cô,mẹ con họ thật tốt bụng,nhưng nào có ngờ đó chỉ là sự giả tạo,2 mặt của mẹ con họ.

Nỗi thù hằn,oán giận càng lên cấp khi nghĩ đến Trần Mỹ Linh,chính mày đã cướp gđ khỏi tay tao,đồ quái vật,ma cà rồng hút máu không tanh(thua ma cà rồng cần gì biết tanh hay ko hút cứ hút thôi).

Tao hận mày,mày là cái gì chả lẽ họ trúng bùa hay bị thôi miên mà nghe theo răm rắp,sao mày dám cướp vị trí của tao trong lòng mọi người,đẩy tao xuống vực sâu, mất hết tất cả chẳng còn gì để mất nữa,tao đang là kẻ ăn nhờ ở đậu thật đau lòng.

Khốn nạn tao trắng tay,mày đang hả hê à mày khiến tao phải giống như ăn mày đầu đường xó chợ,may thì được sống qua ngày,không thì bỏ mạng.

Mày muốn bước chân vào Dương gia một bước lên tiên ư? đừng hòng tao còn thì mày mất (chị ý là tiên sẵn rồi ạ-sướng như tiên).

Tao sẽ trả thù, trả thù,trả thù.

Trà cứ kéo Nhi,riêng Nhi cứ mải theo đuổi những suy nghĩ của mình,độc thoại nội tâm.

Trà lấy trong chiếc tủ rộng,vật liệu tủ là loại lim sến cao cấp,bên ngoài có khắc trạm trổ hình rồng phượng ra 2 bộ quần áo ngắn (quần dài đến đầu gối đen đậm chất,áo sơ mi sát nách hở bụng),đôi giày thể thao đen adidas kèm tất chân –đồ thể thao in số 16 &17(tuổi của Trà và Nhi) màu trắng tinh tươm site vừa với dáng người nhỏ nhắn,cân đối(mình không hiểu biết về trang phục nhiều nên chỉ mô tả được vậy thôi).

Ngắm nghía,chỉnh hình xong,Trà và Nhi ra ngoài,lái xe đến sân golf Musia.

Buổi sáng mà còn khá sớm nên ít dân cư hơn hẳn,ít nữa sẽ đông hơn.


Sân rộng,đã nhiều tay chơi kiệt xuất,những boy,girl đạt các giải thưởng quán quân,vô địch tất nhiên cũng không thể thiếu mặt.

Nhìn khắp là các dãy núi bị lấp bao bọc bởi sương mù mờ ảo.

Dưới đất là nhiều những lỗ golf(gôn) đủ để bóng vào.

Còn nhiều khu xung quanh sân bóng như khu dụng cụ golf,khu nghỉ ngơi…rất tiện lợi.

Đội lên đầu chiếc mũ lưỡi trai hồng rực,kính mắt khung kính nhẹ nửa gọng và gọng mỏng mắt kính chất lượng tốt, hình dáng đẹp ôm lấy mắt và xuôi xuống gò má.

mắt kính đổi màu (với chỉ số bảo bệ 2 và 3) và phân cực.

Mắt kính có màu hồng và màu cam vì nó giúp tăng độ tương phản và nhận biết khoảng cách.

Sải bước Nhi và Trà đến phòng dụng cụ chọn cho mình bộ gold ưng ý nhất.

Cả 2 đến đâu thu hút ánh nhìn chỗ đó,chọn gậy golf là bước đầu gậy Putter Maillet chú thích (Gậy Putter Maillet rất linh hoạt nhờ vào tính chắc chắn cao và trọng lượng phân bố đều. Thể tích của đầu gậy tạo một tác động cân bằng tự nhiên. Vì thế mà Nhi và trà đã chọn gậy có khả năng sẽ giúp 2 người có một cú Putting nhịp nhàng thẳng thớm hơn. Đầu gậy Putter có thể được gắn thêm một bộ phận nhỏ bằng vật liệu mềm giúp đem lại cảm giác chạm bóng tốt hơn và một mấu giúp định vị điểm chạm bóng tốt hơn.)

Chọn trái bóng có nhiều ô trũng để bóng bay xa hơn trong không khí.

Tiếp đến là chọn những trái bóng làm từ các chất liệu cứng (bóng 2 lớp hoặc nhiều lớp).

Để kiểm soát bóng tốt hơn Nhi và Trà đã


chọn trái bóng có ít ô trũng bởi vì bóng như vậy dễ điều khiển hơn.

Chọn được thứ mình cần,ả và Nhi bắt tay vào chơi.

Đầu là nhi,cô cầm gậy golf lên giơ cao rồi hạ xuống,chạm bóng,đưa từ từ bóng vào lỗ lấy theo đà,mắt quan sát kĩ lưỡng và cô đã thành công.

Trà cũng vậy,chơi chán,cả 2 ngồi ngay xuống thảm cỏ xanh rờn trải dài xa tít chân trời buôn chuyện,sẵn bàn âm mưu:

-Chị chúng ta p làm gì đi không thể để cô ta tác oai tác quái mãi được-trà vừa tháo găng tay vừa nói

-theo chị,chị phải tiếp cận cô ta xác suất thành việc mới cao-nhi ngửa cổ lấy chai nước ra uống một ngụm rồi nói

-yes,em thấy chị lên nhập học chị em ta sẽ cùng đối phó-trà gian manh liếc mắt về phía nhi đáp

-chị sẽ làm như thế để trả thù được tốt-Nhi ưng thuận trả lời

Thôi chúng ta về đi ăn còn lấy sức chiến đấu với nhỏ đó-trà

Kế hoạch cho mày sẽ có đừng lo phu nhân Dương gia tương lai ah,mày phải chết-suy nghĩ chung Nhi-Trà


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận