Tần Cảnh Ký

Ngày thứ ba, Tần Cảnh nhận được kịch bản "Bỏ lỡ một tình yêu" hoàn chỉnh từ Nghê Già, xem xong, Tần Cảnh cảm thán, quả nhiên có biên kịch đào tạo chính quy nhúng tay, lời kịch được viết ra so với dàn cảnh chính là không giống nhau.

Tần Cảnh gọi trợ lý đạo diễn mang kịch bản phát cho thành viên trong ekip, triệu tập mọi người đến họp.

Tất cả mọi người đều đúng giờ đến, kể cả đại minh tinh Long Kỳ. Khi gặp mặt mọi người, anh ta thậm chí còn nho nhã lễ độ nịnh hót Tần Cảnh một câu: " "Thời gian xin dừng một chút!" thật quá quá hay, còn được hợp tác với đạo diễn xinh đẹp như vậy, thật là vinh hạnh của tôi!"

Tần Cảnh không có ý tốt cười cười: "Kỳ thật, từ khi "Chuyện ngôi sao" chỉnh sửa format cho đến cách đây mấy kì, tôi vẫn là đạo diễn chương trình, cho nên, phải xem là đã từng gián tiếp hợp tác rồi!"

Long Kỳ ý vị thâm trường "Nha" một tiếng, lại cười: "Hợp tác vui vẻ!"

Bất quá, Tập Vi Lam đến muộn.

Cô ta lấy cớ rất đơn giản, cũng rất dễ dàng khiến mọi người thông cảm: "Tôi vừa mới từ studio của "Khoa ngoại số 13″ chạy tới, tới muộn, ngại quá!"

"Khoa ngoại số 13″ mới phát được một tập, đã thu hút được sự chú ý của mọi người, bởi vì thật sự quá thành công, tần suất chiếu của phim vốn là mỗi lần chiếu hai tập thành mỗi lẫn chiếu bốn tập. Vai nữ chính là cô ta cũng là phong quang vô hạn.

Tần Cảnh không quá để ý, sắp xếp các nhân viên vào các vị trí nhiệm vụ xong, lại trình bày đơn giản một chút hiệu quả và chủ đề cô muốn đạt được từ kịch bản này.

Mọi người không có dị nghị gì cả, chỉ có sau khi họp xong, Tập Vi Lam đi tới, không quá hòa hảo cười cười: "Tần Cảnh, đối với cái kịch bản này, có điểm kiến nghị muốn nói cho cô!"

Tần Cảnh gật đầu: "Nói đi!"

"Trong kịch bản này, vai nữ chính cuối cùng không thể ở bên nam chính, có phải là quá không hợp lẽ thường hay không. Hơn nữa, vì cái gì vai nam chính phải thích cô bạn gái kia? Tôi cảm thấy, nếu như sửa thành người bạn thân ở giữa làm khó dễ, phá hoại tình yêu của nữ chủ và nam chủ, tạo thành hiểu lầm lâu dài giữa họ, như vậy sẽ càng hợp lý hơn đi!"

Tần Cảnh không cho là đúng: "Đây chính là cốt truyện tôi nghĩ đến! Hơn nữa, cái kịch bản này là có hai nữ chính, nhân vật bạn gái đó cũng coi như là một vai nữ chính khác đi!"

Tập Vi Lam cười nhạo một tiếng: "Cho dù là có hai vai nữ chính, cũng có chủ yếu và thứ yếu chứ. Cốt truyện này của cô không ổn, cô sắp xếp vai nữ chính thứ nhất này không ổn. Đã là vai nữ chính, nam chính vì cái gì yêu cô ấy một thời gian, rồi lại ngược lại yêu bạn thân cô ấy?"

"Cho nên mới gọi là bỏ lỡ a!" Tần Cảnh vội thu dọn túi tắm, nhàn nhạt trả lời.

Tập Vi Lam cắn chặt răng, rốt cục nói ra vấn đề cô ta quan tâm nhất: "Vì sao nữ chính lại là tiểu tam?"

Tần Cảnh ngẩng đầu, rất thản nhiên: "Hiện ở trong xã hội tiểu tam có rất nhiều, kịch bản này của tôi chính là muốn truyền đạt tới người xem, làm tiểu tam không tốt đẹp đến thế, sẽ không được kết quả tốt, cũng không nhận được tình yêu thật sự! Bất quá, đối với tiểu tam trong kịch bản này, tôi vẫn cảm thấy tha thứ được với cô ấy, ít nhất, lúc đầu cô ấy cũng là một cô gái thật thà ngây thơ, hơn nữa, trong bao năm cô ấy cũng bỏ ra không ít tình cảm. Chẳng qua, về sau cô ấy trở nên ghê tởm mà tà ác. So với những tiểu tam chỉ tham lam tiền tài trong xã hội, vai nữ chính này cũng xem như trong đáng hận, càng nhiều đáng thương..."

"Tần Cảnh, cô có ý gì?" Tập Vi Lam giận không kềm được, "Cô đang cố ý đá xoáy ai?"

Tần Cảnh ngẩn người, không hiểu cô ta làm sao đột nhiên kích động như vậy, sau một hồi lâu, phục hồi tinh thần lại: "Cô không phải cho rằng, tôi đang châm chọc cô, hay là bà mẹ của cô chứ?"

Tập Vi Lam thừa nhận cũng không được, phủ nhận cũng không xong, mặt đỏ muốn trích được máu: "Cô dám nói không có sao?"

Cô ta trợn mắt trừng cô, nhưng, một giây sau, Tần Cảnh liền phong đạm vân khinh nói: "Không có!" Cuối cùng, lại nhàn nhạt bỏ thêm một câu, "Vốn thì không có. Nhưng mà, chính cô muốn nhận vào người, tôi cũng không có cách nào!"

"Hơn nữa, " Tần Cảnh nghĩ nghĩ, bổ sung câu nữa, "Đến lúc phim chiếu lên cần tuyên truyền, cái đề tài "tiểu tam" này, tất nhiên sẽ trở thành điểm quan trọng trong thông điệp tuyên truyền! Cho nên, cô nên bình tĩnh hơn một chút thì hơn!"

"Cô!" Tập Vi Lam tức mắt hạnh trừng trừng.

Tần Cảnh cũng không vòng vo: "Tập Vi Lam, cô cũng xem qua kịch bản này rồi, phải biết nó là một tác phẩm hay hiếm có. Mà tôi cũng tin tưởng, tất cả nhân viên hậu trường nếu có thể đồng tâm hiệp lực, tôi chắc chắn có thể đem tác phẩm này biểu đạt một cách hoàn mỹ nhất. Nếu thành công, đối với cô hay đối với tôi, đều là chỉ có lợi mà không có hại. Cho nên, đừng tức giận trẻ con như thế, chuyên nghiệp một chút, hoàn thành thật tốt công việc của mình, được không?"

Tập Vi Lam không thể tin được, cô ta nói rõ ràng như thế, Tần Cảnh còn làm một bộ mặt không thẹn với lương tâm, không thể nào nén được giận dữ: "Cô nói tôi tức giận trẻ con? Nói tôi không chuyên nghiệp?"

"Diễn viên làm việc chuyên nghiệp chí ít sẽ không có ngay từ đầu đã phản bác kịch bản đạo diễn lựa chọn!" Tần Cảnh đạm mạc nhìn cô ta,

"Tôi biết cô không thích tôi, nhưng tôi cũng không phải vì thích cô mới hợp tác với cô. Đây là công việc, cũng là việc tôi muốn làm thành công. Với cô, cũng cùng đạo lý như thế. Cho nên, chuyên nghiệp đi, giống như nghệ sĩ thật sự, có được không?"

Tập Vi Lam cũng biết cùng cô tranh cãi đấu không lại được, nên trầm mặc suy nghĩ một hồi xong, đột nhiên tao nhã cười: "Vậy được rồi, hợp tác vui vẻ!"

Xoay người muốn đi trước, lại nghĩ đến một vấn đề: "Đúng rồi, cô lúc trước vì sao lại đem bán cổ phần Trường Ninh? Ba ba biết chuyện này không?"

Cổ phần Trường Ninh hiện tại đã thong thả tung tăng trở lại trên tay cô rồi, Tần Cảnh cũng không tuyên bố hay giải thích rõ ràng gì, bởi vì, theo lý thuyết, Tập Vi Lam hiện tại còn chưa biết cổ phần đều trở lại trên tay cô.

Cho nên, Tần Cảnh còn đang châm chước, bây giờ có cần báo cho cô ta chuyện đã xảy ra?

Tập Vi Lam mắt tối sầm lại, lại hỏi: "Lúc trước cô bán tháo cổ phần, không phải là làm đảo loạn thị trường, hại tôi bị thiệt hại chứ?"

Tần Cảnh nghĩ nghĩ, vừa mới chuẩn bị khai thật ra hết thì, Nghê Già gọi điện thoại tới, nói là nếu như có thời gian thì nói chuyện một chút về kịch bản thứ hai định làm đi.

Bởi vì là phim chiến tranh, cô có khả năng phải làm chuẩn bị từ sớm.

Chuyện đang nói với Tập Vi Lam cũng đương nhiên là bị gạt ra, Tần Cảnh cũng vội vàng rời khỏi.

Hai tuần đầu quay phim, vẫn hết sức thuận lợi.

Đoạn đầu câu chuyện là xảy ra trong vườn trường đại học, cũng không biết là bởi vì Tập Vi Lam bản thân thích hợp nhân vật ngây thơ thế này, hay là bởi vì khi đến trường đại học quay phim, xung quanh fan vây xem quá nhiều, biểu hiện của cô ta tương đối tốt. Không chỉ thái độ rất tốt, ngay cả số lần NG (no good – cảnh hỏng) cũng ít hơn rất nhiều.

Nói thật, Tần Cảnh đối với cô ta cũng rất vừa lòng, nếu như mang bộ phim này đi thi, Tần Cảnh vẫn rất tự tin. Cô đã nghe ngóng, bởi vì kinh phí hữu hạn, đạo diễn khác quay phim, phần lớn là phim hài mừng năm mới hoặc phim tình cảm lãng mạn.

Kịch bản này của cô nội dung thoải mái, có vui có buồn, so với thuần ấm áp lãng mạn, có chút khác biệt; hơn nữa, còn động chạm tới vấn đề nóng tiểu tam này. Thêm thủ phá quay phim của cô phong phú hay thay đổi, hình ảnh vườn trường duy mỹ giống phong cách phim Âu Mỹ, tin tưởng đến lúc đó, nhất định sẽ cho người xem một cảm giác mới cả nghe và nhìn.

Ekip từ trên xuống dưới đều hài hoà mà đoàn kết.

Có một hôm, quay phim vô cùng thuận lợi, kết thúc công việc thật sự sớm.

Tần Cảnh đi qua vườn trường, ngoài ý muốn gặp được ekip "Khoa ngoại số 13″ đang quay, cảnh trưởng khoa ngoại bệnh viện đến khoa y trường đại học giảng bài.

Tần Cảnh xúm lại xem một hồi, cũng không nhìn thấy bóng dáng Doãn Thiên Dã. Nhân viên trong ekip nói, phần quay của anh đã quay xong rồi, hình như về nhà ngủ bù rồi thì phải.

Advertisement / Quảng cáo

Tần Cảnh giờ mới nghĩ đến, vội vàng suốt hai tuần qua, hai người đến điện thoại cũng không nghe gọi, cả hai đều vội đến độ thời gian gửi một cái tin cũng không có.

Được này hôm nay mọi người đều làm xong việc sớm như vậy, không bằng, đến xem anh thế nào đi!

Ý nghĩ này khiến Tần Cảnh hơi hơi tim đập rộn lên. Chỉ là đi nhìn xem anh mà thôi, sao lại rối rắm y như là đang làm chuyện xấu vậy, vừa kích động lại vừa thấp thỏm, thật kỳ quái!

Cô rất nhanh trèo lên xe, đến Duyệt Thủy.

Trên đường đi, tâm tình bay nhảy thế nào cũng áp chế không nổi, ngừng xe, lên thang máy, đi đến ngưỡng cửa nhà anh, tim như nổi trống nhấn chuông.

Trong thời gian chờ đợi, càng lúc càng khẩn trương. Giờ cô mới phát hiện, một thời gian không gặp mặt, nhàn rỗi, cảm tình trong lòng với anh vậy mà lại ấm áp hơn rất nhiều.

Câu đầu tiên nên nói gì đây? Nhẹ nhàng một chút, hay là nghiêm túc một chút?

"Đại minh tinh, ký giúp cái tên đi?"

Không được!

"Một đêm thành danh, không phải nên mời cơm sao?"

Không được!

"Tôi muốn ăn lasagna!"

Vẫn là không được!

Tần Cảnh xoắn xuýt, không đứng yên được trước cửa, trong phút chốc cánh cửa mở ra, các thứ hỗn loạn trong đầu trong khoảnh khắc tan hết, cô phản xạ có điều kiện tự nhiên nở nụ cười:

"Doãn..."

Chỉ là, tươi cười sáng lạn trên mặt nháy mắt ngưng trệ:

"Tô Mạn?"

Tô Mạn mặc áo ngủ, tóc vẫn ướt đẫm, khi nhìn thấy cô, khuôn mặt xinh đẹp cũng xẹt qua một tia kinh ngạch, nhưng xẹt qua rồi biến mất, rất nhanh cười nói: "Tần Cảnh, cô đến tìm Thiên Dã phải không? Mau vào!"

Cho dù lúc trước đã bỏ qua hoài nghi Doãn Thiên Dã với Tô Mạn có cái gì, hiện tại gặp được Tô Mạn trong nhà Doãn Thiên Dã tắm rửa như thế này, Tần Cảnh vẫn không thoải mái nổi.

Cô hơi lộ ra lúng túng cười cười, bước vào nhà, lại không nhìn thấy Doãn Thiên Dã.

Không biết vì sao, trong lòng trái lại mềm ra một chút: "Doãn Thiên Dã anh ấy không ở nhà sao?"

Nhưng, cảm giác may mắn rất nhanh bị phá hỏng.

"A, anh ấy đang ngủ!" Tô Man không chú ý hạ thấp giọng nói, giống như sợ tiếng người nói chuyện ở dưới sẽ đánh thức người nào đó trong phòng ngủ trên tầng.

Thanh âm của nàng rất nhẹ rất dịu dàng, lại giống như một cú đấm mạnh vào tim Tần Cảnh.

Tần Cảnh cảm thấy mặt chính mình có chút cứng lại, vẫn là khổ cực cười: "Vậy sao? Anh ấy, gần đấy chắc rất mệt mỏi đúng không?""Vâng!" Tô Man gật gật đầu, lại nói, "Cái này, tóc tôi vẫn còn ướt, tôi đi trước sấy tóc một chút, cô cứ tạm ngồi đây xem TV được không?"

Tần Cảnh gật gật đầu, có lẽ thời khắc này, đáng ra cô phải nói, tôi chỉ là tới nhìn xem một chút thôi, đi trước đây. Nhưng cô không cam tâm nói câu ấy, cô chẳng hề muốn rời khỏi đây.

Cô ngây ngốc nhìn góc khuất ở tầng trên, thật sự, cô rất muốn đi lên tầng, nhìn khuôn mặt Doãn Thiên Dã ngủ say, chỉ cần lẳng lặng nhìn một cái là được.

Cô thực sự đã rất nhiều ngày chưa nhìn thấy anh!

Trên truyền hình, không tính!

Nếu Tô Mạn không ở đây có phải hơn không!

Cô chắc chắn sẽ lập tức chạy lên bổ nhào vào giường anh, thật yên tĩnh ôm anh ngủ một giấc!

Tần Cảnh nghĩ đến đây, mặt ửng hồng, không cái gì tâm trạng nhìn chòng chọc màn hình TV, theo quán tính chuyển đến kênh giải trí.

Tin tức giải trí tin tức vẫn đang đưa tin "Khoa ngoại số 13″. Mấy tuần qua, tuy rằng mới chiếu được chín tập, nhưng bộ phim truyền hình này dĩ nhiên đã trở thành tiêu điểm nóng bỏng tay trong lĩnh vực phim truyền hình.

Gần đây cô quá bận, trừ hôm đó cùng Nghê Già xem tập đầu tiên, sau đó cũng không xem được.

Hiện tại, trên truyền hình đang nói về việc biên tập các cảnh của bác sĩ Doãn Thiên Dã và bác sĩ Tô Man.

"Từ khi bác sĩ Tô Mạn xinh đẹp dí dỏm gia nhập liên minh ekip, người theo dõi trên mạng đều nhận xét, bác sĩ Tô và bác sĩ Doãn tung hứng lẫn nhau rõ ràng càng động lòng người. Suy xét đến ý kiến của người xem, biên kịch cũng có ý đem bác sĩ Tô cùng bác sĩ Doãn gom thành một đôi."

"Mặt khác, Tiểu Biên tôi còn phát hiện một cái chi tiết nhỏ, có một màn, trên kịch bản viết bác sĩ Doãn ngắm nhìn bác sĩ Tô một giây, nhưng thực tế khi quay, diễn viên tiếp theo vào chậm hai giây. Thế là, ánh mắt này biến thành ba giây đồng hồ. Đạo diễn khi đó cũng cảm thấy bác sĩ Doãn ánh mắt hiệu quả rất tốt, liền đâm lao phải theo lao để nguyên như vậy. Không nghĩ đến, người xem bị ánh mắt này đánh động, nhao nhao kích động, hi vọng bác sĩ Doãn và bác sĩ Tô cùng một chỗ. Điều này mới thúc đẩy việc đổi vai nữ chính của "khoa ngoại"."

"Đối với việc này, chúng ta không thể không cảm thán, Doãn Thiên Dã tuy là người mới diễn có thể nói rất kỹ càng a! Hiện tại, xin phép cho Tiểu Biên mang các bạn xem ánh mắt mấu chốt thay đổi kịch bản!"

Màn hình TV ——

Trong phòng nghỉ của bệnh viện, Doãn Thiên Dã đi vào chuẩn bị ngủ một giấc, lại nhìn thấy Tô Mạn vừa mới làm xong thủ thuật cho bệnh nhân mệt mỏi được ngủ thật say. Thế là, liền như vậy không tiếng động, lẳng lặng, ôn nhu, quên hết thảy, nhìn nàng ngủ.

Đầy đủ ba giây đồng hồ sau, cửa phòng nghỉ bị người khác đẩy ra...

Trên màn hình đột nhiên có tiếng mở cửa, dọa Tần Cảnh trước TV nhảy dựng, tim cô, vắng vẻ run lên.

Nghiêng đầu sang chỗ khác, phát hiện Tô Mạn không biết từ bao giờ, sấy xong tóc, không tiếng động, sớm đã ngồi tại bên cạnh cô.

Trong phòng nhất thời lúng túng mà yên tĩnh, chỉ có trong TV Doãn Thiên Dã và Tô Mạn đối thoại và tiếng cười làm nền.

Hai người cô không nhìn tôi, tôi không nhìn cô uống trà, mãi cho đến khi từ TV truyền ra một tin tức giải trí khác:

"Gần đây có tin đồn Doãn Thiên Dã Tô Mạn phim giả tình thật, rốt cục đã có người đưa ra được chứng cứ xác thực. Theo đó, Doãn Thiên Dã và Tô Mạn khi du học ở nước ngoài, từng là một đôi mẫu mực trong lớp. Tuy rằng sau đó chia tay, nhưng sau khi về nước gặp nhau lại châm lại một thời lửa tình yêu. Tô Man gia nhập ekip "khoa ngoại" càng là nhờ Doãn Thiên Dã tiến cử. Còn có phóng viên gần đây chụp được hai người đêm khuya cùng ra vào khu nhà Duyệt Thủy, phải chăng họ đang sống chung?"

Bức ảnh trên truyền hình tuy rằng mơ hồ, nhưng Tần Cảnh vừa nhìn đã có thể nhận ra, trong đêm người đàn ông đội mũ lưỡi trai chính xác là Doãn Thiên Dã, còn người phụ nữ đi bên cạnh, đương nhiên là Tô Mạn.

"Tuy rằng người đại diện hai bên đều không có phản hồi, nhưng cư dân mạng đều rất kích động với tin tức này. Trên microblog của chúng tôi bạn "Cỏ thích ăn thỏ" nói, "Doãn Thiên Dã Tô Mạn trai tài gái sắc, quá sức đẹp đôi. Hi vọng sự ăn ý và tình cảm tốt đẹp của họ trên phim có thể lan tràn ra cuộc sống bên ngoài. Mọi người đều ủng hộ các bạn nha! Phóng viên đừng đến quấy rầy bọn họ nữa!" đã được mọi người chúc phúc như thế, cá nhân Tiểu Biên tôi là một người rất thích "khoa ngoại", cũng muốn nói, xứng đôi như thế, mà không cùng một chỗ, thì thật đáng tiếc!"

Tần Cảnh tim từng chút từng chút tắc nghẹn, bên ngoài mặt lại vẫn là phong đạm vân khinh uống trà.

Về chuyện phim giả tình thật của Doãn Thiên Dã và Tô Mạn, lúc trước ở studio cô đã nghe phong thanh rồi, nhưng cô vẫn tưởng fan "khoa ngoại" đang nói về tình cảm của Doãn Thiên Dã và Tô Mạn trong phim, cho nên, cũng không có để ý.

Hiện tại, đột nhiên nghe đến tin tức chấn động như thế, một chốc có chút ăn không tiêu.

Cô cũng rất rõ ràng, có lẽ là giả, có lẽ chỉ là vì tuyên truyền tạo ra thế.

Nhưng, đối tượng của scandal này lại là Tô Mạn, điều này làm cho cô không khỏi cảm thấy khó chịu. Hơn nữa, còn có tấm hình đó, và dòng chữ "Em yêu anh" đó. Lòng Tần Cảnh lúc này, ấm ức lại tối tăm, giống như là trời sắp đổ mưa.

Tô Man ngay từ đầu cũng không có nói chuyện, lông mày nhỏ nhắn xinh xắn chỉ nhíu rất nhẹ, tựa hồ châm chước rất lâu, mới chậm rãi mở miệng, chỉ nói một câu: "Tin giải trí, lúc nào cũng nói lung tung!"

Câu nói này hiệu quả an ủi đối với Tần Cảnh cơ bản bằng không.

Cô đạm đạm cười cười, "Nga" một tiếng, không biết kế tiếp phải nói cái gì.

Thế là, lại là trầm mặc quỷ dị.

Lúc lâu sau, Tô Mạn lại hỏi: "Cô tìm Doãn Thiên Dã có việc gì sao? Nếu không, tôi đi gọi anh ấy dậy!" Nàng nói, định đứng dậy.

Tần Cảnh bị câu nói này tổn thương!

Cô muốn gặp mặt Doãn Thiên Dã, mà lại cần một phụ nữ khác đi gọi anh rời giường sao?

Thân phận và quan hệ hiện tại mà nói thì, thực là lúng túng mà khó xử lắm!

"Không cần!" Tần Cảnh đứng dậy, đi ra ngoài, "Tôi chỉ là thuận đường đi qua xem chút thôi, tìm anh ấy cũng không có việc gì đâu. Tôi còn có việc, đi trước!"

Tô Mạn gật gật đầu, nhìn theo cô ra ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui