"A, chào anh!" Sắc mặt cô giáo càng thêm ngại ngùng, hiển nhiên là có chút xấu hổ vì phán đoán vừa rồi của mình, tuy rằng người đàn ông này không phải quá mức tuấn mỹ, nhưng là, trên người lại có một loại tiêu sái và tùy ý mà người bình thường không có được, nói tóm lại, rất hấp dẫn người khác, đúng là hình tượng người đàn ông của gia đình, cô rất thích, đáng tiếc đã là hoa có chủ, đứa bé cũng đã lớn như vậy rồi.
Mà chuyện anh yêu thương đứa bé, cũng có thể nhìn ra được, anh là một người cha tốt, đương nhiên cũng sẽ là một người chồng tốt, cô có chút hâm mộ người phụ nữ này, người một nhà thực hạnh phúc.
Mà hai người đang đứng ở trước mặt Hạ Nhược Tâm kia, mặt cũng xám xịt đi rồi, có cảm giác không phải là người cùng một cấp bậc, cho nên, có chút mất mặt.
"Mẹ, cô bạn đó không phải không có cha sao? Tại sao lại xuất hiện cha rồi?" Giọng nói lanh lảnh của cô bé kia vang lên.
"A, mẹ, ngươi không cần nhéo con ạ, rất đau mà!"
Sau đó, dường như miệng của đứa bé cũng bị bưng kín, mặt của mẹ đứa bé cũng tái mét rồi, con bé còn ngại bọn họ không đủ mất mặt hay sao?
Cao Dật thả Tiểu Vũ Điểm xuống đất, tay đặt ở trên đầu Tiểu Vũ Điểm, "Được rồi, không có việc gì nữa.
"
Tiểu Vũ Điểm ngẩng đầu lên, nhìn Cao Dật, hai con mắt vẫn còn hồng hồng, chú là cha, là cha đó, cô bé ôm chầm lấy chân của Cao Dật.
"Cha! ! " Ngắn ngủn một tiếng, lại làm cho trái tim Cao Dật chấn động một chút, mà đôi mắt của Hạ Nhược Tâm lại tràn ngập chua xót, trong lòng cũng nhói đau, đối với Tiểu Vũ Điểm mà nói, cô bé có thể không nhắc tới cha, nhưng mà, cũng không có nghĩa là cô bé không cần, không hề muốn cha.
"Ừ, cha đây.
" Cao Dật đặt tay lên mái tóc ngắn ngủn của Tiểu Vũ Điểm, lúc này mới nhìn sang Hạ Nhược Tâm, hốc mắt cô ửng đỏ, làm anh cảm thấy một trận đau lòng, nếu anh tới sớm một chút thì tốt rồi, có thể nhận ra, vừa rồi nhất định là cô bị người ta khi dễ.
Người phụ nữ này, làm sao có thể khiến anh yên tâm được đây.
Rõ ràng chính là một người phụ nữ lúc nào cũng khiến người khác lo lắng mà thôi.
"Cao Dật, em! ! " Hạ Nhược Tâm vừa muốn nói gì, lại nhìn Cao Dật đang lắc đầu, bây giờ không cần nói gì cả, Tiểu Vũ Điểm mới là quan trọng, mà Hạ Nhược Tâm đột nhiên hiểu ra, gật đầu một cái, cô bé vừa mới đi học, không thể để lại bất kỳ bóng ma gì trong lòng cô bé được.
Trong phòng học của nhà trẻ, trang trí vô cùng đẹp mắt, cực kỳ gần gũi với thế giới nội tâm của con trẻ, màu sắc sáng ngời, cũng vô cùng thú vị, thỉnh thoảng cô giáo đi phía trước lại giảng giải các loại bố trí trong trường học, chỗ cho trẻ học tập, rồi chỗ sinh hoạt, mỗi một phương diện đều làm vô cùng tốt, làm cho người ta không thể bắt bẻ, đối với cha mẹ mà nói, trường học như vậy sẽ giúp cho những người thường xuyên bận rộn như bọn họ nhẹ nhàng không ít, mà nhìn trên mặt phụ huynh thả lỏng, thì có thể biết, bọn họ đều đã vô cùng vừa lòng,
Mà Tiểu Vũ Điểm đang được Cao Dật ôm ở trên đùi, về phần vì lý do gì mà anh muốn chọn trường học này, thì cũng không phải vì cái gì to tát.
Mà là bởi vì, trường học này cách chỗ bọn họ tương đối gần, mà anh có thể tiện đường về đón cô bé, đương nhiên Hạ Nhược Tâm cũng có thể.
Anh cầm Hạ Nhược Tâm, "Thế nào, em chưa yên tâm sao?" Anh hỏi ý kiến của Hạ Nhược Tâm, nếu cô không hài lòng, anh có thể tìm chỗ khác.
Hạ Nhược Tâm nhìn chằm chằm bàn tay anh đang nắm tay mình, cũng không hề phản đối, từ trước tới nay cô đều không nghĩ sẽ cự tuyệt anh, lại còn đang ở nơi có rất nhiều người nữa, anh nói rất đúng, tất cả đều phải lấy đứa bé làm trọng.
"Không cần, trường này rất tốt.
" cô không có gì để chọn, ở trường học này cái gì cũng có, mà Tiểu Vũ Điểm cũng đang tò mò, thỉnh thoảng lưu chuyển tròng mắt, xem nơi này, lại nhìn nơi nọ, ngoại trừ lúc ban đầu kia không vui ra, thì hiển nhiên bây giờ cô bé cũng đang vô cùng vui vẻ.
.