Tân Hôn Không Tình Yêu Thế Tội Vợ Trước FULL


Tiểu Vũ Điểm chạy tới ôm lấy hai chân CaoDaajt, đôi mắt to tròn, bé con cười xinh đẹp thành vầng trăng nhỏ.

Cao Dật bế Tiểu Vũ Điểm lên, lúc vừa chuẩn bị đi lại thấy đối diện cách đó không xa, một người đàn ông lộ ra con ngươi thâm trầm, người đàn ông có ngũ quan thâm trầm giống con lai, ánh nhìn thâm thuý.

Lúc này trên đường lớn tuy nhiều người nhưng anh ta giống như một vị thần đứng sừng sững giữa đám người, quanh cơ thể sở hữu hết thẩy ánh sáng ẩn giấu ở đây, phía sau anh là cả một bầu trời xanh mây trắng, người cũng lạnh lẽo như cảnh.

Một tay Cao Dật đặt trên đầu nhỏ của Tiểu Vũ Điểm, Tiểu Vũ Điểm chỉ cần liếc mắt một cái cũng phát hiện người đàn ông cách đó không xa, bé quay mặt đi giống như thực ghét bỏ, giấu khuôn mặt nhỏ trên vai Cao Dậy, bé ôm chặt búp bê trong ngực, khuôn mặt đã không còn tươi cười, lúc này nếu nhìn kĩ có thể phát hiện biểu tình này của bé giống đến vài phần người đàn ông cách không xa kia.

Cao Dật đi đến, lúc đi qua, tầm mắt hai người đều tối tăm, ở giữa cũng có một tia đánh giá, nhưng hai người đều là người có thể nhẫn nên trên mặt chưa biểu hiện ra ngoài.

Khoé môi Cao Dật không khỏi nâng lên ba phần độ cung, bảy phần lãnh đạm tồn tại bên trong.

Góc áo hai người dường như muốn chạm vào nhau, nhưng thật mau cũng tách ra.

"Anh cùng bé có quan hệ gì?" Phía sau truyền đến một tiếng của người nọ, thanh âm còn lạnh băng hơn gió thổi, gió tháng mười hai, tuyết tháng chạp kết băng thành không khí, băng lạnh thấu xương.


"Sở tiên sinh không phải biết rõ còn cố hỏi sao?"
Cao Dật cười, cúi đẩu chỉnh lại mũ trên đầu Tiểu Vũ Điểm, kéo cao áo khoác bọc toàn bộ đứa bé trong lồng ngực, mà Tiểu Vũ Điểm cũng rất ngoan ngoãn không nhúch nhích, hai tay nhỏ chỉ nắm chặt áo Cao Dật, gắt gao ôm búp bê trong lồng ngực.

"Cô ấy không thích hợp với anh.

" Sở Luật tắt thuốc lá trong tay, trên tay dính nhàn nhạt mùi thuốc lá, dần dần lan lên.

"Không thích hợp với tôi, chẳng lẽ thích hợp với anh sao?"
Cao Dật hỏi lại Sở Luật rồi lại châm chọc mở miệng: "Sở tiên sinh, dường như chuyện này không liên quan đến anh, chuyện tôi và vị hôn thê của tôi, anh không nên quản.

"
Mà ba chữ "vị hôn thê" này làm trái tim Sở Luật đột nhiên bị hung hăng đâm một nhát, loại nỗi đau thương thấm đẫm anh không thể chịu đựng được, lần đầu tiên anh biết như thế nào là đau lòng, lúc này đây anh đã biết thế nào là hối hận, lúc này đây anh cũng biết cái gì gọi là mất đi.

Con người chính là không thể biết được khi người còn bên mình cảm thấy không sao cả, ném chính là ném, đá liền đá, nhưng tại chính khoảnh khắc mất đi rồi mới hiểu được, thì ra sự vứt bỏ này anh căn bản không thể nào thừa nhận được.

Sự ra đi này sẽ hoàn toàn đánh mất, sẽ là đòn trí mạng.

"Anh không thích hợp với cô ấy.

" Anh buông lỏng nắm tay đang nắm chặt, dùng sức chịu đựng đau đớn truyền đến từ trong lòng, nhấp môi nâng lên một sự mỉa mai: "Cô ấy không sinh được con, là một người tàn phế.

"
Anh kì thật cũng không biết chính mình vì sao lại nói ra những lời tàn nhẫn như vậy, mà sở dĩ khuyết điểm của cô ấy đều xuất phát từ tay anh mà ra.

Cao Dật vỗ về nhẹ đầu Tiểu Vũ Điểm trong lồng ngực.

"Sở tiên sinh không thấy tôi có con gái sao, có thể sinh được hay không có quan hệ gì? Nói là tàn phê, Sở tiên sinh nói đùa, cô ấy có tay có chân, hai chữ tàn phế này sợ là không đến lượt nói trên đầu cô ấy.


"
Cao Dật sẽ không nói ra thân phận của Tiểu Vũ Điểm, anh giống Hạ Nhược Tâm, ở trước mặt người bên ngoài, Tiểu Vũ Điểm chính là con gái của anh.

Đặc biệt hiện tại Sở Luật đã ly hôn, cũng không có con gái, mà Tiểu Vũ Điểm xuất hiện anh ta không thể không động tâm, cũng không có khả năng không xuất hiện tâm tư gì, bọn họ bảo vệ đứa bé này mà anh cũng bảo vệ Hạ Nhược Tâm.

Cao Dật xem như cũng hiểu rõ, Sở Luật không phải vô tình với Hạ Nhược Tâm, mà là trong lòng người đàn ông này từ trước đến này chưa bao giờ quên Hạ Nhược Tâm.

Anh không nên mạo hiểm, Sở Luật người đàn ông này từ trước đến nay đều không phải không hại đàn ông, vì để đạt được mục đích của chính mình anh ta sẽ không từ thủ đoạn, chuyện gì cũng có thể làm.

Anh ôm Tiểu Vũ Điểm bước nhanh qua, gió âm lạnh cắt da thịt anh, người trên đường không tự chủ được kéo cao cổ áo, với gió đông lạnh băng rét mướt chỉ lộ ra gương mặt bị đông lạnh, cũng chỉ có đứa trẻ như Tiểu Vũ Điểm ở trong lồng ngực bố hấp thu độ ấm, cũng không bị lạnh một tí nào.

Nhưng lúc này không người nào biết Tiểu Vũ Điểm trong lòng Cao Dật đang nâng gương mặt lên, một đôi mắt phượng đen nhìn chằm chằm người đàn ông đằng sau, gió cuốn hàng mi dài của bé, mơ hồ quét xuống một ánh mực đen, thân thể yếu nhỏ gắt gao co chặt tròn lồng ngực bố, bé mím môi nhỏ giống như chịu uỷ khuất hít hít mũi nhỏ, ôm chặt búp bê hơn một chút.

Búp bế không sợ, bố sẽ bảo vệ Tiểu Vũ Điểm và búp bê, người xấu sẽ không bắt nạt được mẹ.

Bé đặt búp bê lên khuôn mặt nhỏ, khuôn mặt trắng trẻo mịn màng xinh đẹp đáng yêu như búp bê.

"Bố đưa con đi mua quần áo đẹp nhé.


" Cao Dật ngừng lại, ôm Tiểu Vũ Điểm cao hơn, bảo bảo cũng đã béo lên một chút nhưng mà vẫn rất gầy, cũng sắp đến Tết, mua cho bé vài bộ quần áo đẹp, bé con luôn muốn trang điểm xinh xinh đẹp đẹp giống công chúa nhỏ.

"Vâng ạ!" Tiểu Vũ Điểm nở nụ cười, bé ngước khuôn mặt lên, màu đồng tử đen lại mang theo một chút thật sâu màu lục đậm, thật sâu màu lục âm thầm.

Con ngươi Cao Dật hơi phai nhạt, đứa nhỏ này màu mắt rất giống người đàn ông kia, khồn biết huyết thống nhà họ Sở có phải là người nước ngoài hay không, cho nên ánh mắt người nhà họ Sở luôn không phải đen thuần, Sở Luật có, Tiểu Vũ Điểm cũng có, nhưng vì đứa bé lớn lên cơ hồ giống mẹ như đúc, nên nếu không chú ý sẽ không phát hiện được, kì thật ở bé vẫn có vài nét giống bố.

Tiểu Vũ Điểm khó hiểu sờ lên mặt: "Bố, mặt Tiểu Vũ Điểm bẩn sao?"
"Hả, không bẩn, rất sạch.

" Cao Dật nhéo nhẹ mặt cục cưng, cũng không nghĩ nhiều, mang con đến bên trong một trung tâm thương mại gần đó mua cho bé áo khoác.

Mới vừa đến chưa lâu, máy sưởi bên trong khiến hai người họ ấm áp, Cao Dật đặt con gấu nhỏ trong lồng ngực xuống dưới, tháo khẩu trang cho con ra, lúc này khuôn mặt nhỏ mới lộ ra một bé gái xinh đẹp, da mỏng mịn như thịt tôm mới luộc.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận