Buông cái ly trong tay xuống, trong tròng mắt đen mờ mịt một chút, cuộc sống như vậy, sớm kết thúc đi, anh cũng thật sự mệt mỏi.
Anh xoay người, bất ngờ nhận được một ánh mắt chuyên chú, tuy phụ nữ của anh cũng không ít, thậm chí, xem như biết anh đã kết hôn, cũng có đám lớn đầu quân, hận không thể lột sạch đưa cho anh, chẳng qua, từ trước đến nay anh không nóng lòng với những thứ này, cho nên bọn họ chỉ nhận được sự cự tuyệt.
Mà người phụ nữ nhìn anh, mới đầu chỉ hơi sững sờ, sau đó chờ thật lâu, mới đi tới, trên gương mặt này có chút ngượng ngùng, xem ra cũng là tâm lý giãy dụa rất lâu mới tới.
Được ăn cả ngã về không, hay là lao vào chỗ chết, diệt chính mình, hay là thiêu chết.
"Có thể mời anh uống một ly rượu không?" Trong tay cô cầm một ly rượu, đôi mắt luôn luôn như có như không mang theo một chút hiếu kỳ, cũng không có giống những người phụ nữ khác, thấy anh liền như là gặp được xe, phòng trọ có châu báu.
"Thật xin lỗi, tôi lái xe: " Anh lịch sự đẩy rựu ra, sau đó đặt ở một bên, mà người phụ nữ thì ngượng ngùng cúi đầu xuống, nhẹ nhàng lè lưỡi, thậm chí mang một chút dáng vẻ khả ái.
Mà mắt đen Sở Luật đột nhiên híp một chút, giống như ở trên người cô thấy được bóng dáng người nào đó.
Vẻ mặt như thế, thật sự vô cùng giống.
"Dĩ Hiên! "
"Anh gọi tôi là gì?" Người phụ nữ đột nhiên ngẩng mặt lên, vẻ mặt hiếu kỳ, không phải phong phú như vậy, bời vì cô cực kỳ dụng tâm duy trì thân phận của mình.
Chỉ có một đôi con ngươi đen thỉnh thoảng chuyển động, mới có thể nhìn ra, cô và bề ngoài có chút không không.
"Không có gì?" Sở Luật cầm một ly nước trái cây lên, dựa vào một bên, đôi mắt không có rơi xuống người phụ nữ trước mắt, mặt tiêu chuẩn mỹ nhân, quần áo trên người cũng cực kỳ hào phóng vừa vặn.
"Chào anh, tôi là Lý Mạn Ni: " Cô hào phóng vươn tay với Sở Luật, tôi muốn quen biết anh, bời vì anh rất đẹp trai.
Cô ngượng ngùng cười.
Sở Luật buông cái ly trong tay xuống, sau đó nắm chặt tay cô: " Sở Luật: "Giọng của anh hơi mang theo một chút từ tính, trầm thấp êm tai, để cho người ta mê muội, mà sắc mặt Lý Mạn Ni càng thêm đỏ một chút, hôm nay bọn họ, có tính là quen biết không.
Chỉ là, Sở Luật, Lý Mạn Ni đối với cái tên có chút quen thuộc, lại nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, cái người đàn ông này để cho cô lần đầu tiên không dời nổi mắt, nhưng xem xét lại, cô có chút thất bại, ánh mắt cũng lóe lên mất mát.
Thì ra, anh là Sở Luật, tổng giám đốc mặt lạnh tập đoàn Sở Thị, chỉ là những cái này đều không phải là trọng yếu, trọng yếu là, anh đã kết hôn.
"Cô rất thất vọng?" Sở Luật thu hồi tay mình, nhíu lông mày, đối với người phụ nữ này, có lẽ là bởi vì anh thấy được trên người cô có bóng dáng của Hạ Dĩ Hiên, cho nên, anh chú ý một chút, nếu như là trước kia, anh đã sớm quay đầu đi.
"Đúng vậy, rất thất vọng, thất vọng: " Lý Mạn Ni hơi cong môi đỏ lên, bộ dạng yêu kiều thế, để tâm Sở Luật khẽ động, thật sự rất giống.
"Anh đã kết hôn rồi, tôi không có cơ hội, anh nói vì sao đàn ông tốt đều là của người khác?" Cô không che đậy mất mát, rất thành thật biểu đạt ý nghĩ của mình, ai, người đàn ông lần đầu tiên cô nhín trúng, hóa ra là đã kết hôn, vậy cô còn cơ hội gì.
.