Tận Thế Dẫn Đường

Edit by Náppu

*

Sau khi Cù Tầm Dương trở về, Lý Lâm hỏi cậu mọi chuyện giải quyết xong chưa?

Cậu nói hẳn là vậy đi.

Kết quả ngày hôm sau lúc cậu cùng Lý Lâm đi làm, lại thấy bốn người Liên Hạc hoặc dựa hoặc đứng chờ ở cổng lớn của tòa nhà dẫn đường.

Lý Lâm: “???”

Cù Tầm Dương: “...”

Lý Lâm hỏi: “Không phải cậu nói đã giải quyết xong rồi sao?”

Cù Tầm Dương nói: “Tôi ngày hôm qua đích xác đã nói rất rõ ràng, không nghĩ tới bọn họ còn chưa đi.”

Lý Lâm nhíu mày: “Bọn họ rốt cuộc muốn như thế nào?”

Cù Tầm Dương lặng im một lát: “Không sao, tôi biết nên làm như thế nào.”

Bốn người bọn họ ngay lúc Cù Tầm Dương xuống xe lập tức đi tới hướng bên này

Liên Hạc hỏi: “Dương Dương, hôm nay em đã bớt tức giận một chút chưa?”

Cù Tầm Dương nói: “... Tránh ra, tôi muốn đi làm.”

Hứa Uyên nhìn nhìn Cù Tầm Dương, lại nhìn nhìn tòa nhà dẫn đường phía sau, “Em đi làm ở nơi này?!”

Cù Tầm Dương nói: “Chuẩn xác mà nói tôi đã làm ở chỗ này hai tháng.”

Dịch Dữ Kiệt nói: “Em là dẫn đường của chúng tôi, như thế nào có thể giúp người khác khai thông?”

Cù Tầm Dương cảm thấy buồn cười, “Bắt đầu từ một khắc các anh vứt bỏ tôi kia, tôi đã không còn là dẫn đường của các anh.”

Liên Hạc nói: “Dương Dương, chúng tôi không có vứt bỏ em.” .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. [Ngôn Tình] Anh Ấy Bệnh Không Hề Nhẹ
2. Một Ngôi Sao Sáng, Hai Ngôi Sáng Sao
3. [Xuyên Thư] Ăn Mật

4. Đồ Hoa
=====================================

Cù Tầm Dương hỏi: “Nga, tôi đây như thế nào lại xuất hiện ở chỗ này?”

Sở Tri Nam nói: “Là hiểu lầm.”

“Ha hả.” Cù Tầm Dương trừ bỏ cười lạnh cũng không muốn làm ra phản ứng nào khác, “Không sao cả, các anh nói như thế nào thì chính là như thế ấy.”

“Ngày hôm qua bởi vì các anh, tôi đã vô cớ bỏ bê công việc cả một ngày, không phải nói không muốn lại chọc tôi tức giận thương tâm sao? Vậy đừng quấy rầy công việc của tôi.”

Hứa Uyên nói: “Chính là Cừu con a, em là dẫn đường của chúng toii a, là thuộc về chúng tôi.”

“Tôi không phải, tôi không muốn nói lại lần thứ ba!” Cù Tầm Dương trầm mặt: “Nếu các anh muốn tìm tôi khai thông, vậy dựa theo quy củ ở nơi này đi xin xếp hàng đi.”

Bất quá cho dù bọn họ thật sự đi xếp hàng, cậu không tiếp thu bọn họ là được.

Nhưng mà bốn người bọn họ lại trầm mặc giống ngày hôm qua.

Cù Tầm Dương cũng không muốn lại cùng bọn họ dây dưa, nghiêng đầu lướt qua bên người bọn họ.

Nhưng lúc đi ngang qua Hứa Uyên, bị hắn một phen túm chặt cổ tay, “Cừu con, em đừng khai thông cho những người khác được không?”

Hốc mắt Hứa Uyên hơi hơi phiếm hồng, phối hợp với ngữ khí cầu xin làm hắn thoạt nhìn có một chút đáng thương.

Nói thật, lúc đối diện với hai mắt ướt át của Hứa Uyên, Cù Tầm Dương có một giây mềm lòng, nhưng cậu lập tức nghĩ tới hình ảnh Hứa Uyên lúc ở trong hố đen ôm lấy Thẩm Sơ Trạch gắt gao che chở, cảm xúc ở một khắc kia tất cả đều lạnh xuống.

Câu không nói gì, chỉ dùng sức đem tay chính mình kéo trở về, sau đó cũng không quay đầu lại rời đi.

Thẳng đến khi Cù Tầm Dương đi vào tòa nhà dẫn đường, Liên Hạc mới nhìn về phía Lý Lâm hỏi: “Tôi có thể hỏi cậu một chút, hai tháng này có bao nhiêu lính gác tìm em ấy khai thông không?”

Lý Lâm cười nhạo: “Các anh không phải cũng tham luyến năng lực khai thông của Tầm Dương sao, tôi đây nghĩ các anh hẳn là cũng có thể tưởng tượng được Tầm Dương ở chỗ này có bao nhiêu được hoan nghênh.”

Dịch Dữ Kiệt lộ ra biểu tình như trời sắp sập xuống, “Cho nên, em ấy cùng rất nhiều người làm tình.”

Đương nhiên không có!

Bất quá Lý Lâm cũng không nói ra.

Hắn biết hắn trầm mặc sẽ làm bốn gia hỏa này hiểu lầm, nhưng bọn họ làm Tầm Dương thương tâm lâu như vậy, hắn hiện tại chẳng qua chế tạo một hiểu lầm làm cho bọn họ khó chịu một chút, cũng không quá phận đi.


“Các anh nên thấy may mắn chính là cậu ấy còn sống, nếu không các anh cũng không có cơ hội được gặp lại cậu ấy.”

Những lời này làm đồng tử của bốn người ở đây đều đột nhiên chấn động.

Liên Hạc thở dài, “Cậu nói rất đúng.”

Nguyên bản Lý Lâm cũng không muốn phản ứng lại bốn người này chuẩn bị chạy lấy người, đúng lúc này lại nhận được tin nhắn của Cù Tầm Dương, nói hắn hai mươi phút sau đem bốn người này mang đến cửa phòng khai thông của cậu.

Tuy rằng Lý Lâm không biết Cù Tầm Dương muốn làm cái gì, nhưng vẫn trả lời được.

“Cái kia, tôi mang các anh đi dạo chung quanh?”

Dịch Dữ Kiệt nói: “Không cần.”

Sở Tri Nam nói: “Làm phiền mang chúng tôi đến phòng khai thông của Tầm Dương.”

Lý Lâm có chút đau đầu, hắn nên làm như thế nào để giữ chân bốn gia hỏa này hai mươi phút đây?

“Được, tôi sẽ mang các anh đi, bất quá... Tôi thấy các anh hẳn là cũng muốn cầu xin Tầm Dương tha thứ đúng không?”

Hứa Uyên cùng Dịch Dữ Kiệt đồng thời trả lời: “Đúng!”

“Khụ.” Lý Lâm giả đứng đắn nói: “Tôi đây cảm thấy trước cần phải cùng các anh nói một chút những chuyện phát sinh ở chỗ này trong ba tháng qua của Tầm Dương.”

Tuy rằng Liên Hạc đã nhận ra một chút không thích hợp, nhưng Lý Lâm dùng Cù Tầm Dương làm mồi dụ, hắn vẫn bị mê hoặc...

......

Cù Tầm Dương nguyên bản còn do dự, bởi vì cậu không phải quá có thể tiếp thu cùng người xa lạ làm tình.

Ngay lúc cậu đang do dự nên chọn ai, đột nhiên nhớ tới một cái tên quen thuộc.

Cù Tầm Dương lập tức nói Khải Tây liên hệ với Eric, an bài hắn đến đây khai thông đầu tiên, sau đó cậu lại gửi một tin nhắn cho Lý Lâm, để hắn giữ chân bốn người kia.

Eric hơn mười phút sau liền đến, vừa tiến đến đã nhiệt tình dào dạt với Cù Tầm Dương: “Aiden, anh nhớ em muốn chết.”

Cù Tầm Dương mỉm cười nói: “Tôi cũng vậy.”


Eric có chút sửng sốt, sau đó vui vẻ nói: “Aiden đây là đã thích anh sao? Khó có được em sẽ đáp lại anh như vậy.”

Cù Tầm Dương cười một chút, sau đó nói: “Eric, chúng ta hôm nay làm tình khai thông đi.”

Câu nói này làm Eric sửng sốt một hồi lâu, sau đó kinh hỉ hô to: “Aiden, em nói thật sao?”

Cù Tầm Dương gật đầu.

Eric kích động đến mặt đều đỏ, trực tiếp lướt qua bàn trà bế lên Cù Tầm Dương ném tới giường lớn bên cạnh, sau đó khinh thân đè ép lên, từ trên cao nhìn xuống cậu, “Aiden, nếu em hiện tại hối hận cũng không thể được nga.”

Cù Tầm Dương chủ động cởi ra áo trên của chính mình, “Đừng lo lắng, tôi sẽ không hối hận.”

Lúc Lý Lâm mang theo bốn người bọn họ đi đến của phòng khai thông của Cù Tầm Dương, Eric vừa lúc làm xong khuếch trương đang chậm rãi cắm vào trong cơ thể cậu.

Tiếng ái muội thở dốc, tiếng thân thể va chạm, tiếng nước ra vào, nghe vào tai bốn người kia tất cả đều phi thường rõ ràng.

Cho dù không thấy những hình ảnh đó, chỉ nghe được thanh âm dính nhớp ái muội, bọn họ cũng có thể tưởng tượng ra quang cảnh Cù Tầm Dương ở dưới thân lính gác kia là bộ dáng thế nào.

Sẽ bởi vì tình dục mà hai mắt trở nên ướt át, trên người cũng sẽ phiếm ra màu hồng nhạt mê người, phía dưới sẽ trở nên vừa ướt vừa nóng, gắt gao hút lấy dương v*t đang cắm vào, làm đối phương muốn ngừng mà không được.

Nguyên bản chỉ duy nhất thuộc về bọn họ, nhưng hiện tại lại bị người khác đụng vào.

Người nước ngoài trên phương diện này rất nhiệt tình thoải mái, Cù Tầm Dương cũng làm càn rên rỉ, tiếng rên rỉ ngọt nị dâm mĩ kia bọn họ trước nay chưa từng nghe qua.

Cho nên mỗi một tiếng đều như là lưỡi dao sắc bén, ở trong lòng bọn họ cắt ra một đạo lại một đạo vết thương máu chảy đầm đìa.

So với thấy Cù Tầm Dương cùng người khác hôn môi, chuyện để cho bọn họ chính tai nghe thấy cậu cùng người khác làm tình mới càng thêm không thể tiếp thu.

Sở Tri Nam lạnh mặt trầm mặc không nói, biểu tình của Hứa Uyên trở nên có chút hoảng hốt, Dịch Dữ Kiệt nắm chặt hai tay trán nổi đầy gân xanh.

“Là em ấy cố ý để cho chúng ta nghe thấy đúng không?”

Kỳ thật trước đó Lý Lâm nói đông nói tây cũng không nói được một tin tức gì hữu dụng, Liên Hạc đã đoán được Cù Tầm Dương đại khái muốn làm cái gì.

Hắn biết Cù Tầm Dương vẫn còn tức giận, cũng còn đang oán trách bọn họ, cho nên hắn nghĩ nếu làm như vậy có thể khiến cho Cù Tầm Dương nguôi giận, vậy hắn cũng có thể lựa chọn tiếp thu.

Hắn cho rằng chính mình có thể tiếp thu... Nhưng mà sự thật là hắn căn bản không có cách nào tiếp thu.

Lúc hắn đứng ở cửa phòng, bên trong tiếng thân thể chụp đánh, giường đệm lay động, các loại thanh âm ái muội không rõ tất cả đều kích thích thần kinh hắn, lửa giận mãnh liệt đã sắp đem lý trí của hắn vùi lấp, hắn thậm chí sinh ra ý niệm chờ lính gác bên trong kia đi ra sẽ lập tức đem đối phương giết chết...

Kỳ thật phòng khai thông cách âm rất tốt, chỉ là thính lực của bốn người này quá mạnh.

Tựa như Lý Lâm đứng ở cửa cái gì cũng không nghe thấy, hắn không biết bên trong đang phát sinh cái gì, chẳng qua nhìn sắc mặt xanh mét của bốn người trước mắt này, đại khái cũng có thể đoán được một chút.

Hắn không nghĩ tới Cù Tầm Dương vì để đuổi đi bốn người này mà có thể làm ra được loại tình huống này.

Hắn nhớ rõ bản thân có một lần nhàm chán hỏi Cù Tầm Dương vì sao vẫn luôn không tiếp thu thỉnh cầu của lính gác khác làm tình khai thông, có phải bởi vì vẫn không thể buông xuống mấy người Liên Hạc hay không.


Cù Tầm Dương nói chính cậu cùng lính gác không có cảm tình tiến hành làm tình khai thông sẽ làm cho cậu có chút bài xích, còn có chính là cậu kỳ thật cho tới nay đều không thể tiếp thu lính gác cùng dẫn đường vì khai thông mà tùy ý làm tình, với cậu mà nói làm tình là hành vi phi thường thân mật, tựa như lúc trước cậu chưa có cảm tình với bốn người kia, bị bọn họ cưỡng bách làm tình vẫn luôn làm cho cậu rất thống khổ, cho nên về sau trừ phi là lưỡng tình tương duyệt, nếu không cậu thật sự không muốn cùng người khác phát sinh hành vi này.

Hơn hai tháng này, Cù Tầm Dương vẫn luôn nắm tay khai thông, nhưng hiện tại bởi vì bốn người này, cậu từ bỏ nguyên tắc của chính mình.

Cho nên tâm tình của Lý Lâm rất phức tạp.

Dịch Dữ Kiệt một chân đá vào vật kim loại trang trí trên hành lang, giận dữ hét: “Tôi mẹ nó chịu không nổi, tôi muốn đi vào.”

Hứa Uyên lập tức tiếp lời: “Đi!”

“Tôi khuyên các anh không nên làm như vậy.”

Trước khi hai tên gia hỏa này phá cửa đi vào, Lý Lâm kịp thời ngăn lại bọn họ, “Nếu các anh còn tiếp tục dùng thái độ cưỡng bách Tâm Dương như trước kia, vậy các anh hẳn là sẽ vĩnh viễn không thể chiếm được tha thứ của cậu ấy.”

Dịch Dữ Kiệt cùng Hứa Uyên dừng động tác.

Liên Hạc hỏi: “Dương Dương cảm thấy chúng tôi vẫn luôn cưỡng bách em ấy sao?”

Lý Lâm hỏi lại: “Các anh đến chính mình trước kia làm cái gì trong lòng không tự biết sao?”

Sở Tri Nam từ ban đầu vẫn luôn phát ra áp suất thấp đột nhiên mở miệng: “Em ấy hận chúng tôi sao?”

Lý Lâm nói: “Không có.”

“Có yêu mới có hận, cậu ấy nói đã đối với các anh hết hy vọng.”

......

Thời điểm Eric cảm thấy mỹ mãn từ trong phòng khai thông đi ra, bốn người Liên Hạc đã không còn ở bên ngoài.

Bọn họ không có biện pháp duy trì lý tính đối mặt với lính gác đã cùng Cù Tầm Dương làm tình, nhưng bọn họ lại không thể thương tổn lính gác này, cho nên chỉ có thể lựa chọn rời đi.

Mỗi một phòng khai thông đều trang bị phòng tắm, lúc Cù Tầm Dương tắm rửa xong đi ra, đã thấy Lý Lâm ngồi trên sô pha uống cà phê.

“Bọn họ đi rồi sao?”

“Đi rồi.”

Cù Tầm Dương cũng không nói cái gì.

Lý Lâm hỏi: “Lúc nãy Eric vừa gặp tôi đã nói các cậu đang hẹn hò?”

Cù Tầm Dương: “... Tôi sẽ giải thích với anh ta.”

Lý Lâm thở dài: “Cậu cũng không cần thiết phải làm đến mức này đi.”

Cù Tầm Dương nói: “Tôi chỉ muốn cho bọn họ biết, tôi đã không còn thuộc về bọn họ.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận