Tận Thế Song Sủng

Edit: Nếp

Beta: Sakura

(*) Phục bút là sử dụng lại nét bút trước đó, hình ảnh trước đó, hay chi tiết trước đó thêm một lần nữa. Mà chính ở lần thứ hai này, dù tác giả không nói hết lời, dù người viết có bỏ lửng lơ, người đọc vẫn liên tưởng đến, vẫn nhận thức được việc gì đang xảy ra

Lúc đi ra ngoài, mấy người kia nghe thấy tiếng ồn ào phía sau rạp hát đều đi ra nhìn một chút, thấy Bạch Thất và Đường Nhược, mỗi người một bên lên xe, ba người mới liếc về hai mẹ con ở phía đối diện, bắt đầu tuần tra các gian phòng.

Mẹ con phía đối diện kia không có dị năng, nhìn bộ dạng dường như bị đói bụng đã vài ngày. Ba người không hề lo lắng chút nào cho bọn họ, ngược lại Bạch Thất và Đường Nhược khiến bọn họ ngỡ ngàng một chút, thì ra nơi này còn có chỗ ẩn núp.

Mỗi gian phòng đều dò xét một lần, không tiếp tục phát hiện thêm những người khác nữa, ba người vây xung quanh cái bàn bắt đầu ăn cơm.

“Ha ha, nhìn con bé vừa rồi da mịn thịt mềm, dáng vẻ thực xinh đẹp.” Hệ Hỏa ăn bánh nếp, vừa cười vừa nói.

Kể từ sau khi bọn họ phát hiện mình đã thức tỉnh dị năng, tinh thần diện mạo đều rực rỡ hẳn lên, cả người khác biệt hoàn toàn so với trước kia, càng tỏ ra có khí thế hơn.

“Tao cũng muốn nói cái này, con bé kia để lại ở chỗ trước kia cũng xem như cao cấp, ở khu Nam tao chưa gặp được mặt hàng này, khẳng định lúc trước là tiểu thư đại gia nào đó.”

Khu Nam là một hệ thống hộp đêm đường phố ở thành phố H, ban đêm nhân sĩ muôn hình muôn vẻ đều sẽ tụ tập ở nơi đây, thỉnh thoảng còn có hộp đêm nào đó bình chọn tiết mục trình diễn của mấy cô nàng.

Hệ Thổ nuốt cái bánh, nhấp một hớp nước khoáng, nhẹ giọng lên tiếng: “Mày nói xem, sau này ba anh em chúng ta có thể tìm được cái dạng này không? Ha ha… Hiện tại chỉ tưởng tượng thôi đã thấy có cảm giác.”

Hắn vừa nói vừa lộ ra vẻ mặt mày hiểu mà.

Hệ Hỏa hai ba miếng nuốt xong miếng bánh, vỗ hệ Thổ nói: “Không nhìn thấy bây giờ trên đường loạn sao? Anh ba, hiện giờ anh tùy tiện đi vào nhà cứu người, nhà ai không coi anh trở thành anh hùng chứ, anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân tự nhiên cuồn cuộn đến, đừng nói một, sau này chỉ sợ ép tới anh thở không nổi thôi… Ha ha…”

“Đi đi, ông đây chướng mắt những cái kia, tao muốn loại mặt hàng vừa rồi ấy, tao còn chưa từng chơi đùa đại tiểu thư vẫn luôn bắt người ta hầu hạ kia…”, vừa nói vừa ngoảnh mặt về phía hệ lực lượng chép miệng, “Anh Tiêu, cô gái vừa nãy bỏ trốn cùng với tiểu bạch kiểm kia, nếu như sau này có trở lại, ngài cho bàn bạc lại chứ.”

Bàn bạc trong miệng hắn, cũng chính là muốn trực tiếp đoạt người.

Trước kia, ba người làm bảo vệ ở một cơ quan tài chính chứng khoán lớn, vốn là nơi đó có bảy anh em, về sau mấy người phát sốt, những người không phát sốt bắt đầu lo lắng người phát sốt sau sẽ trở thành zombie, nhưng pháp chế xã hội hai mươi mấy năm lại làm cho những người bình thường không phát sốt không thể xuống tay làm sát thủ, không thể làm gì khác hơn là bỏ mặc mấy người phát sốt, bản thân cuốn vật phẩm chạy.

Mà mấy người phát sốt, ba ngày sau khi tỉnh lại lại thức tỉnh dị năng, có dị năng, nhìn lại xã hội người ăn người hôm nay, nhân sinh quan của ba người cũng có chút thay đổi.

Bọn họ không muốn ngồi chờ chết, khi đi ngang qua một siêu thị, nhìn thấy cảnh người người tranh đoạt, đương nhiên không khách khí, cũng đi vào đánh cướp một phen, lúc đánh cướp, còn xảy ra xung đột với người khác. Cuộc sống trước kia ở tầng chót của xã hội, hôm nay lại có thể một tay ném những người trước kia được xưng tụng là tinh anh của xã hội lăn trên mặt đất, có thể được bọn hắn quỳ xuống đất khóc ròng ròng liên tục cầu xin tha thứ, dĩ nhiên càng tăng thêm lòng tin, hào khí tỏa ra càng nhiều.

Không chỉ có như thế, lúc mang vật phẩm từ trong siêu thị ra ngoài, những cô gái lúc trước ghét bỏ bọn họ nghèo khó còn khóc ở trong siêu thị, trong lời nói thế nhưng đều ám chỉ sự ái mộ, nếu không phải anh Tiêu không đồng ý, bọn họ cũng muốn mang mấy cô gái tới nơi này.

Ở trong mắt bọn họ, tận thế so với xã hội trước kia càng thêm đáng yêu.

Ở chỗ này, bọn họ mới là tinh anh, trụ cột vững vàng của xã hội.

Người được gọi là anh Tiêu có dị năng hệ lực lượng yên lặng ăn bánh nếp, cũng không nói chuyện.

Hai người nhìn bộ dạng ấy, nháy mắt với nhau. Bọn họ đối với người trước khi tận thế là đội trưởng đội cảnh sát vẫn có chút sợ hãi, mặc dù dị năng thức tỉnh của hắn so với hai người đều có chút chênh lệch, nhưng vẫn không sánh được, người ta có thể bày mưu tính kế, đọc sách nhiều hiểu nhiều hơn đấy.

Ngay cả lộ tuyến hiện tại cũng là anh Tiêu sắp xếp, nếu không bằng bọn họ thật đúng là trốn không thoát khỏi thành phố H.

Hệ Hỏa lại cầm cái bánh giúp hệ Thổ khuyên lão đại nhà mình: “Anh Tiêu, thật ra thì  anh ba cũng nói rồi đấy, có lẽ đôi nam nữ kia sẽ không trở lại, đến lúc đó gặp lại, với bản lĩnh của anh ba, đổi lại là người phụ nữ kia có lẽ cô ta sẽ rất cao hứng đấy.”

Cuối cùng anh Tiêu nói một câu: “Hiện tại đừng nghĩ tới vui chơi trước, suy nghĩ thêm về chuyện sau này đi, đồ ăn xong phải xử lý thế nào, phải nghĩ xem đi đâu tìm vật phẩm.”

Hệ Thổ nghe thấy lời khuyên của hệ Hỏa vừa rồi, mặc dù cảm thấy hắn không phải đang khuyên lão đại mà khuyên mình, nhưng có vẻ như lời hắn và lão đại nói không phải không có lý. Hiện giờ phụ nữ gì đó có thể từ từ, sau này có hết thảy, phụ nữ không phải là muốn bao nhiêu có bấy nhiêu sao.

“Anh Tiêu nói rất đúng, chúng ta ăn xong nghỉ ngơi một chút, chờ sau đó lại đi ra ngoài chở mấy xe vật phẩm tới đây.”

Hiện tại thành phố H rất hỗn loạn, mấy ngày trước trên đường còn có nhân viên cảnh sát vũ trang, hiện tại đều không thấy, tất cả đều là zombie, chỉ cần có can đảm tranh cướp, muốn xe có xe, muốn phòng có phòng, muốn tiền có tiền…

Ba người mấy miếng to ăn hết điểm tâm, sau khi nghỉ ngơi sau, sáng sớm hôm sau lúc chuẩn bị ra cửa, đảo mắt lại nhìn thấy một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi đứng ở ngoài cửa.

Ba người nhao nhao cả kinh.

Ngạc nhiên là, dáng vẻ người thiếu niên dường như không phải mới vừa xuất hiện ở đây, nhưng vừa nãy bọn họ ăn điểm tâm, lại không nghe được âm thanh  của người thiếu niên

Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, nhìn thiếu niên, Tiêu ca hỏi: “Cậu có chuyện gì không?”

Thiếu niên vừa mở miệng, lúc định nói mình có thể dùng tám cái đầu sọ để đổi đồ ăn không, lập tức cảm thấy mình đã phạm phải sai lầm ngu xuẩn. Vừa rồi cậu ở tầng một đã trông thấy ba người đàn ông dị năng này, chắc chắn sẽ không thể nào trao đổi đồ ăn với mình, nếu muốn đầu zombie, bọn họ hoàn toàn có thể tự mình đi đánh zombie. Hơn nữa người đàn ông kia có lẽ chỉ vì thấy mình đáng thương, anh ta mới lấy cớ nói muốn đầu zombie để đổi đồ ăn, cho nên cậu dừng một chút, nói: “Lúc mấy anh muốn đi ra ngoài tìm kiếm vật phẩm, tôi có thể gia nhập đội ngũ của mấy người không?”

Ba người sửng sốt một lúc, nghe thấy cậu nói muốn gia nhập đội ngũ, cuối cùng Hỏa Hệ không nhịn được cười lên: “Cậu ta muốn gia nhập với chúng ta đi ra ngoài đánh zombie.” Hắn vừa nói vừa cười, cuối cùng không nhịn được cười ha ha: “Đừng đùa, cái mạng nhỏ của cậu ấy, vẫn nên ở lại đây, sống lâu thêm đôi ngày nữa đi.”

Thiếu niên mấp máy miệng nói: “Tốc độ của tôi rất nhanh, có thể tự bảo vệ tốt cho mình.”

Ba người lần nữa liếc mắt nhìn nhau, Tiêu ca mở miệng nói: “Cậu còn có mẹ, nhìn dáng vẻ của mẹ cậu vừa rồi, chắc là không có dị năng.”

Lời này nghĩa là bọn họ không thể nào mang theo mẹ cậu ta theo được.

Thiếu niên bặm môi, một lát sau, nói, “Mẹ tôi trước hết có thể ở lại.”

Anh Tiêu nhìn vẻ mặt đều không đồng ý của hai người, cuối cùng gật đầu đồng ý: “Chúng tôi có thể dẫn cậu đi ra ngoài. Nhưng vật phẩm lấy được thuộc quyền phân phối của chúng tôi, cậu chỉ có thể cầm một phần mười chỗ đó.”

Một phần mười, cũng tốt hơn không có gì, thiếu niên gật đầu đồng ý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui