Tận Thế Song Sủng

Tốc độ của Bạch Thất so với Đường Nhược đương nhiên càng nhanh hơn.

Anh cất bước nhàn nhã thong dong, quần áo cả người tung bay, như đại bàng đang giương cánh, giẫm lên từng đóa sen băng mà đi lên phía trên.

Ánh của hoa sen cùng màu đen của áo hòa vào lẫn nhau, chứa đựng sự tuyệt mỹ, hàm chứa phong thái cao quý bức người, chói lóa khiến cho người ta hoa cả mắt.

Thời gian cũng không lâu, người khác còn chưa kịp bừng tỉnh, chỉ cảm thấy hoa mắt một cái, một thân áo đen kia đã đến bên trên tường thành.

” Tình huống gì thế này?”

” Có người lại bay lên rồi!”

” Lại bay à?”

” Anh ta là ai?”

” Sao anh ta cũng có thể bay lên được vậy?”

” Anh tagiẫm lên dị năng hệ Băng bay lên đấy!”

” Nếu là như vậy, có phải là dị năng nào cũng có thể giẫm lên đi không?”

Ở trong lòng của toàn bộ mọi người đều chấn động, trở nên sục sôi!

Dị năng hấp dẫn đi hứng thú, khiến cho tất cả người ta nhất thời đều đã quên mất chuyện Chu Đại Tướng cùng với Tiền Đại Tướng vừa tới đây.

Bọn họ rối rít ngẩng đầu nhìn lại lên tường thành, muốn biết người đàn ông giẫm lên sen băng đi lên đó là ai.

Lần này, ngay cả đám người Tiền Kim Hâm muốn chen vào cũng không có chỗ.

Sau khi Bạch Thất lên đến tường thành, chạm đất vững vàng, Đường Nhược vô cùng vui vẻ, ngay lập tức nghênh đón: ” Em biết là mọi người sẽ trở về để giải quyết chuyện này.”

Bạch Thất “Ừ” một tiếng, vươn tay vuốt lên khuôn mặt của cô, cười: “Là em giải quyết chuyện này trước.”

Vừa rồi đang cúi mặt nên không thấy rõ nụ cười của cô, giờ phút này nhìn lại, chỉ cảm thấy hàm răng cô xếp đều như ngọc, mi mắt như vẽ, trên mặt không biết có phải là do bị ánh nắng mặt trời rực rỡ chiếu xuống hay không, mà đỏ bừng khuôn mặt khiến ngay cả tim của anh ở nơi mặt trời chiếu xuống này, cũng như được sưởi ấm, cả người đều tràn đầy ấm áp.

” Hả, em không có giải quyết.” Đường Nhược sau khi nghe xong, quay đầu nhìn lại đám người phía dưới rồi lại chuyển hướng trở lại, ” Lúc đầu em nhìn thấy bọn họ đánh nhau, nên chỉ muốn làm cho bọn họ dừng tay mà thôi, nhưng đội súng bắn tỉa lại ở trên tường thành, đứng ở dưới đất không có cách nào truyền đạt, chỉ đành đi lên theo để nói với bọn họ.” Cô cúi thấp đầu, có một chút xấu hổ, ” Sau đó thì diễn biến thành như thế này, dọa sợ bọn họ, nhưng quan trọng là em vẫn chưa thể giải quyết xong vấn đề.”

Trong chớp mắt khi hai người nói chuyện, đám người phía dưới lại bắt đầu ầm ĩ.

Bọn họ nhìn thấy một người áo đen bay lên trên tường thành, tuy giật mình nhưng đồng thời đều nhất loạt lo lắng một phen vì nữ thần của họ.

” Nữ thần! Anh ta là ai vậy?”

Bên dưới, không biết là người nào lên tiếng trước, tiếp đó nhiều người cũng liên tục phụ họa theo: “Đúng vậy, nữ thần, anh ta là ai?”

Đám người phía dưới tường thành sôi trào, tiếng ông ông ông vang lên một vùng.

Đương nhiên là mang theo tức giận nhìn về Bạch Thất.

Một tiếng nữ thần gọi Đường Nhược này, cùng với những nữ minh tinh khi trước tận thế kia không giống nhau.

Trước tận thế, những nữ minh tinh kia bị ngăn cách bởi màn ảnh tivi, cuối cùng vẫn là thấy rằng họ chủ yếu là ở nguyên nhân thứ hai, một tiếng nữ thần này là để tán dương vẻ đẹp của các cô ấy.

Mà giờ đây, nữ thần lại tồn tại chân thật ở trước mắt đám người bọn họ, dưới tình hình ở tận thế như thế này, chỉ cần có dị năng cường đại, là có thể có lý do hợp tình hợp lý để theo đuổi nữ thần!

Nhưng mà… Nữ thần lại bay thế kia, bọn họ còn chưa kịp hành động gì cả, tại sao lại bị một người đàn ông khác lên sờ mặt chứ?

” Thành nữ thần rồi hả?” Chân mày Bạch Thất khẽ nâng lên, kéo cô lại gần một chút.

” Em cũng không biết tại sao lại thành như vậy.” Giọng Đường Nhược mang theo một chút bất đắc dĩ.

Cho tới bây giờ, cô chưa từng lớn tiếng để hòa giải như vậy dưới con mắt của nhiều người, thật ra thì đối với từ nữ thần này vẫn còn có chút kháng cự.

Cơ thể Bạch Thất khẽ nghiêng, chậm rãi nở nụ cười với đám người phía dưới, thái độ tùy ý nhưng lại chứa vẻ bá đạo không cho phép cự tuyệt, ẩn náu trong nội tâm: ” Các người không cần phải đoán nữa, cô ấy là cô gái của tôi.”

Dứt lời, ở nơi tường thành cao như vậy, trước mặt nhiều người như vậy.

Bạch Thất nghiêng người, dùng môi của mình hôn lên đôi môi của cô gái.

Đường Nhược: “…”

Đội súng bắn tỉa giữ vai trò làm nền trên tường thành: “…”

Tất cả quần chúng ăn dưa bên dưới: “…”

Hồ Hạo Thiên bên này vẫn còn đang mải xem video, bên kia Bạch Thất cũng đã bay lên.

Bên kia vừa mới ngẩng đầu nhìn lên đấy, đã nhìn thấy Bạch Thất ôm lấy đường Nhược hôn lên rồi.

Dưới ánh mặt trời, hình ảnh tuấn nam mỹ nữ hôn môi vô cùng đẹp mắt.

Nhưng …

Vẻ mặt Hồ Hạo Thiên không thể tin, vỗ Phan Đại Vĩ bên cạnh một cái: “Lão Phan lão Phan, không phải giờ tôi đang xuất hiện ảo giác chứ?”

Phan Đại Vĩ nhìn lên tường thành trước mặt, “Ừ” một tiếng.

Hồ Hạo Thiên chỉ hai người bên trên kia nói: ” Thế vậy, tình huống bên trên đó, là chuyện đang diễn ra lúc này, đúng không?”

Phan Đại Vĩ lại “Ừ” một tiếng.

Hồ Hạo Thiên nói: “Không phải nói Zombie triều lại sắp tới sao?”

Phan Đại Vĩ nói: “Đúng vậy, không phải là buổi sáng anh nói cho tôi biết sao?”

Hồ Hạo Thiên lại “Ừ” một tiếng, nói tiếp: “Không phải nói là cửa Nam giờ đang gặp phải quần chúng tụ tập đánh nhau, nguy hiểm vô cùng, đã người ngã ngựa đổ sao?”

” Đúng vậy, cho nên, không phải là chúng ta vô cùng khẩn cấp chạy tới bên này sao?”

Ngón tay của Hồ Hạo Thiên chỉ lên phía trên tường thành cũng bắt đầu run rẩy: “Anh, anh thử nói cho tôi xem, đôi cẩu nam nữ trên tường thành kia rốt cuộc đang làm gì?”

Vào lúc này, Phương Thanh Lam còn có thể cầm máy quay ghi lại hình ảnh: “Hồ đội, không đúng rồi, anh Bạch cùng chị Đường kỳ thật thì chính là, nam nữ yêu nhau không tự chủ được hành động, tiếp đó, còn có thể tiếp sức cho đám người có dị năng bên dưới kia, chuẩn bị trước trận chiến, khiến bọn họ cảm giác được sức mạnh của tình yêu, vì vậy vào lúc chiến đấu, lòng tin có thể tăng cao…”

Hồ Hạo Thiên mặt không cảm xúc nhìn hắn.

Phương Thanh Lam bị ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, ho khan một tiếng, không nói kuyên thuyên nữa, thành thật nói: “Được rồi, nói thô một chút, là bọn họ đưa thức ăn cho chó cho mọi người trong trụ sở.”

Hồ Hạo Thiên: “…”

Cmn, thật là muốn một cước đạp bay cái tên trước mặt này lên tường thành, đi hội họp cùng đôi cẩu nam nữ kia.

Dư Vạn Lý nhìn hình ảnh bên trên kia, thở dài nói: “Trước kia, tôi chỉ cảm thấy tên tiểu tử Tiểu Bạch này chỉ phúc hắc mà thôi.”

Vành mắt Hồ Hạo Thiên nóng lên, một bộ biểu tình rốt cuộc là đã có người hiểu tôi, nói: “Bây giờ cảm thấy cậu ta rất đê tiện đúng không?”

” Không đến mức kia.” Dư Vạn Lý nói: “Bây giờ chỉ là cảm thấy cậu ta càng phúc hắc hơn, lại có thể nghĩ ra đứng ở trước mặt toàn bộ mọi người trong trụ sở ân ái, tuyệt, lúc nào có cơ hội, tôi cũng kéo bà xã tới đây làm thử!”

Chu Minh Hiền lay Điền Hải đang một mảnh phấn hồng trong lòng: ” Tôi thấy, tìm một cô gái nói yêu đương cũng không tồi.”

Phan Hiểu Huyên tựa vào trên người Dương Lê, che mắt, cũng khó có khi phải thẹn thùng, đứng lên: “Ai nha ai nha, không thể nhìn nổi không thể nhìn nổi, nhìn tiếp nữa tôi sẽ thành ba mắt luôn mất, thích Tiểu Bạch ghê!”

Dương Lê cũng cười, giọng nói dịu dàng: “Thật không nhìn ra, Tiểu Bạch lại biết cách tạo không khí lãng mạn như vậy.”

Hồ Hạo Thiên: “…”

Kịch máu chó nhiều lần nổi lên thật là ồn ào!

Trọng điểm bây giờ là Zombie triều, Zombie triều đấy!

Bạch Thất biết tính Đường Nhược hay xấu hổ, rốt cuộc cũng không quá mức làm loạn ở trên đây.

Nếu không tiểu bạch thỏ nổi giận vùng dậy, khiến buổi tối anh phải quỳ trên miếng giặt quần áo, còn không phải là được một mất mười sao.

Nói đến cùng, anh cũng chỉ đụng Đường Nhược một cái, hôn hai cái mà thôi.

Có điều anh ôm chặt như vậy, sờ một cái như vậy, hôn cảnh cáo một cái… Tâm tư mơ tưởng bao nhiêu thiếu niên tại đây, toàn bộ đều bị cái hôn này trực tiếp đánh vỡ tan tành!

Quả nhiên, nữ thần của họ, đã là người phụ nữ của người khác rồi!

Một vở kịch hay như vậy vừa diễn ra, Tiền Đại Tướng và Chu Đại Tướng cũng đã leo lên tường thành.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui