Từ không gian đi ra, trước mắt vật tư sinh tồn cơ bản đã dự trữ đến không sai biệt lắm, bất quá diện tích không gian bị giảm đi một ít, sau khi bỏ vào mấy cái thùng ba mươi lăm tấn chứa nước, không gian 300 mét vuông lập tức giảm đi gần bảy tám chục mét vuông.
Trong khoảng thời gian này hệ thống cũng không đề cập đến các nhiệm vụ liên quan tới tội phạm truy nã, ngược lại là hệ thống thương thành cho lên kệ vài cái thương phẩm.
Bơm Trừu Trừu, có thể dùng bơm nước, rút dầu, số lần sử dụng không giới hạn.
Đồng thời sử dụng cũng sẽ không làm ô nhiễm nguồn nước, tốc độ mỗi phút đồng hồ có thể rút được một mét khối nước, là sản phẩm trọn đời, cần 500 điểm tích lũy.
Dịch Ẩn Hình, có thể ẩn đi khí tức và cảm giác tồn tại của người sử dụng, vật phẩm dùng duy nhất một lần, thời gian sử dụng liên tục nửa giờ, cần 250 điểm tích lũy.
Đường Khiêu Khiêu, sau khi sử dụng giúp tăng cường thể chất, tốc độ nhanh nhẹn và năng lực bật cao, mỗi viên có thể duy trì mười phút đồng hồ, một bình ba viên, cần 200 điểm tích lũy.
Cố Đồng Vãn xem kỹ hướng dẫn sử dụng, sau đó mới từ không gian đi ra, dù sao hiện tại trong tay cô chỉ có 3 điểm tích lũy, cái gì cũng mua không nổi.
Chỉ là Dịch Ẩn Hình cũng làm cho cô rất động tâm, có cái đồ chơi này có phải hay không tàng hình được như trong phim ảnh.
Dạng này thời kỳ tận thế, cô liền có thể tùy tiện trực tiếp đi ngân hàng hoặc là tiệm vàng, bất quá chỉ có nửa giờ, thời gian quá ngắn, mà lại là sản phẩm dùng một lần.
Trong nhà cho ăn hai con nhỏ ăn ba cân rưỡi thịt tươi và uống nước giếng xong, liền tắm cho chúng nó chừng mười phút đồng hồ, Cố Đồng Vãn mới lái xe đi ra ngoài.
Trên thực tế khu vực bên cạnh chung cư chính là khu phố thương mại tầm cỡ, căn bản không cần lái xe đi ra ngoài, nhưng bất quá dùng chiếc xe để che mắt thu vật tư vào không gian.
Tại ba cửa hàng trà sữa trong khu phố thương mại chốt đơn gần 1000 ly đồ uống, có trà sữa trân châu đường đen, trà sữa matcha đậu đỏ, trà sữa dừa, trà sữa Oreo Cake Cream, dương chi cam lộ, hồng trà chanh, matcha chanh, thùng lớn hồng trà hoa quả gồm có mười mấy hương vị, đều là loại cô bình thường thích uống.
Coi như bình thường không có uống qua cũng tới mua về một ít, dù sao sau tận thế cũng không có cửa hàng trà sữa, cho dù có, vậy cũng không phải người bình thường có thể uống đến.
Hết thảy bỏ ra hơn hai vạn cho trà sữa, mỗi cửa hàng đồng thời huy động năm nhân viên cùng làm, nhưng vì số lượng quá lớn nên phải cần thời gian nửa giờ đến một giờ mới có thể hoàn thành được đơn hàng, Cố Đồng Vãn dự định trước đi phụ cận dạo chơi rồi quay trở lại lấy.
Phố thương mại bên này dài đến hơn một cây số, hội tụ đủ cửa hàng trà sữa, thời trang, ẩm thực đường phố các loại.
Cố Đồng Vãn mấy ngày nay mặc kệ là giữa trưa hay là ban đêm đều sẽ đi dạo một lần, kỳ thật chủ yếu là vì muốn nhớ kỹ tất cả lộ tuyến và vị trí của các cửa hàng mặt tiền.
Tỉ như đầu con phố là một loạt cửa hàng cà phê và trà sữa, đa dạng các loại đồ uống.
Đi xuống tiếp 50 mét đều là các cửa hàng quần áo, còn cuối con đường là cửa hàng vật dụng ngoài trời.
Có ít nhất ba cửa hàng, một trong đó có quy mô lớn nhất, chia làm hai tầng.
Một tầng kinh doanh trang phục thể thao, tầng còn lại chủ yếu cung cấp các vật dụng ngoài trời.
Thí dụ như dụng cụ dã ngoại thường gặp, còn có thuyền xung phong và bè cao su, các loại xe gắn máy đi tuyết cỡ lớn, thậm chí còn có ván lướt sóng.
Nhìn sang phía đối diện là bảy tám cửa hàng ô tô 4S.
Một nhà là BMW, một nhà là xe phổ thông, còn có một nhà kinh doanh xe việt dã.
Còn lại là đa số mấy loại xe điện đang được hoan nghênh trên thị trường, trong đó có cửa hàng bán các loại xe gắn máy điện.
Cố Đồng Vãn bỏ ra 3000 mua một chiếc xe điện nhỏ, chủ cửa hàng liền cho cô một cái hẹn.
Mặc dù chỉ là xe điện nhưng cũng cần thời gian đặt trước, bình thường phải mất từ mười ngày đến nửa tháng.
Nhưng Cố Đồng Vãn không quan trọng thương hiệu, sở dĩ mua xe điện nhỏ, là bởi vì sau tận thế toàn thành phố sẽ bị cắt điện 12 giờ, là thời điểm thích hợp đi vơ vét vật tư, lúc đó thứ này sẽ mang tính then chốt thay cho đi bộ.
Đi vào trong tiệm, cô cũng không có vội vàng mua, ngược lại tự nhiên đi dạo xung quanh cửa tiệm một vòng, đem tất cả ngõ ngách quan sát một lần.
Phát hiện trong cửa hàng có hai gian phòng làm việc, mỗi lần nhân viên công tác cho khách hàng thử xe, sau khi kết thúc đều sẽ đem chìa khoá để lại trong văn phòng.
Cái này ngược lại tương tự như tình huống cửa hàng 4S cô từng làm qua, trong văn phòng sẽ có mấy cái tủ két sắt, khóa lại tất cả các chìa khóa.
Thời điểm nhân viên cửa hàng muốn sử dụng cần phải đăng ký, có khách hàng thử xe mới có thể đem chìa khoá lấy ra.
Bất quá đến lúc đó chỉ sợ cô tránh không được một phen phải dùng bạo lực cạy khóa, bởi vì chìa khoá ô tô được trông giữ rất nghiêm ngặt, loại tủ két sắt đều là két sắt chất lượng bảo mật cao.
Bất quá ô tô thứ này cô chỉ tính toán thu hai ba chiếc liền đủ, trừ phi trước đó sớm thu được tiền truy nã P quốc tới tay, rồi mở rộng không gian thì cô mới dám thu nhiều một chút.
Đi xong một vòng, cô đi tiếp hai trăm mét tới trung tâm thương mại Tử Kinh cao bảy tầng lầu.
Trong đó chiếm lĩnh toàn bộ tầng hầm là các sản phẩm tiêu dùng hằng ngày, tiếp đến tầng một là địa điểm kinh doanh giày dép, tầng hai trưng bày trang phục cho người trung niên, ngược lại tầng ba chủ yếu là trang phục trẻ trung ở độ tuổi 20 trở lên, tầng bốn dành cho trang phục nam giới, tầng năm là khu thể thao vận động, tầng sáu là khu vui chơi giải trí bao gồm rạp chiếu phim, tầng bảy cuối cùng là thế giới ẩm thực với nhiều nhà hàng đa dạng món ăn.
Cố Đồng Vãn liền ở lầu bảy mua một bát mì thịt bò, thịt bò bên trong mỏng đến đáng thương, tổng cộng bất quá năm sáu miếng, về sau tự mình làm mì thịt bò rồi ăn một lần cho thỏa mãn.
Một bên lắm điều một bên cảm khái, trên thực tế khu nhà ăn có thể nuôi một tiểu đội mấy chục người trong thời gian bảy tám năm, đáng tiếc là không gian của cô cũng không quá lớn, cô không cách nào thấy cái gì đều nhắm mắt thu thu thu.
Chủ yếu vì cô liên tưởng đến tình huống thiên tai ở kiếp trước, chính phủ hạn chế số lượng vật tư được mua, vừa tới tuần thứ ba chính phủ đã xuất động quân đội tiến hành khống chế các khu thương mại cỡ lớn.
Một số vật tư trọng yếu thì sớm đã bị người phía trên bí mật vận chuyển, căn bản không đến lượt người thường đi đoạt.
Cũng khó trách tuần thứ tư sau khi cô ra ngoài vơ vét vật tư thì trên cơ bản mặc kệ là cửa hàng nhỏ lẻ hay là siêu thị bách hóa, tất cả vật tư đều bị dời đi.
Thực tế lúc mới bắt đầu thiên tai, chính phủ ban hành hạn chế mua hàng dẫn đến không ít người đi ra ngoài tranh mua lương thực cùng đồ dùng hàng ngày, có lẽ là các chuyên gia phía trên bắt đầu dự đoán trận thiên tai này không bình thường.
Còn có các loại thịt tươi ở siêu thị cùng chợ sông sản đều bị điều đến những địa phương khác, mà vật tư cung cấp cho thị dân cũng càng ngày càng ít đi, trên thực tế những vật này đều bị các nhân vật phía trên đem về dự trữ.
Vì muốn hưởng thụ cuộc sống sinh hoạt như trước nên không thể không dự phòng, liền đối với các loại vật tư hay nguồn năng lượng đều tiến hành di dời, mà bọn chúng làm đặc quyền đương nhiên là có tư cách hưởng thụ.
Đương nhiên, cũng không phải không có khả năng do chính phủ hành động, trong tình huống hành tinh gặp tai nạn trước đó chưa từng có, nhân loại đang đứng trước nguy cơ bị hủy diệt.
Chính phủ nhất định phải đem cất giữ sản phẩm trí tuệ quý giá, thí dụ như nguồn năng lượng, con người và giữ lại một phần văn hóa lịch sử, ai cũng không có khả năng đoán trước được hành tinh này cuối cùng sẽ trở thành cái dạng gì, nhưng ở dự tính xấu nhất, chỉ có thể lựa chọn ưu tiên bảo vệ điều trọng yếu nhất.
Cố Đồng Vãn nhìn người tới người lui, trên mặt mọi người lúc này vẫn còn treo nụ cười, không một ai có thể tin tưởng một tháng sau, hành tinh này từng bước sẽ bị hủy diệt, cũng hoặc là “Trọng sinh”.