Ngũ Cửu khuyên can: "Bạch Vụ, đừng tiến vào!"
Bạch Vụ không để ý đến lời khuyên can của Ngũ Cửu, trực tiếp tiến vào căn phòng có oán khí rất nặng kia.
Một màn này khiến cho Vương Thế cực kỳ bội phục.
Dù sao cho dù là y, nhìn thấy những cánh tay đen quỷ dị này, cũng cảm thấy có chút dọa người.
Nhưng trị số đồng hồ của Bạch Vụ lại bằng 0, điều này có nghĩa là sự xuất hiện đột ngột của những cánh tay này thậm chí còn không khiến tâm tình của hắn dao động nửa phần.
"Nếu như giá trị dao động tâm tình của hắn giữ nguyên ở một con số, như vậy có lẽ thật sự là hắn trời sinh gan dạ hơn người.
Nhưng nếu như là 0, như vậy hoặc là bản thân máy kiểm tra tâm tình xảy ra vấn đề, hoặc là chính hắn có vấn đề." Thanh âm của Ngũ Cửu bởi vì di chuyển với tốc độ cao cho nên có chút mơ hồ.
Thích ứng với phương thức công kích của Ác Đọa, mọi người dần dần bình tĩnh trở lại, con số trên đồng hồ đều đang dần dần giảm xuống.
...
...
Đây là một căn phòng lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của Bạch Vụ, bởi vì nó còn liên thông với hai căn phòng khác.
Trong phòng có một bể cá, chẳng qua bên trong đã sớm không có cá.
Ngoài ra còn có một lồng sắt khá tinh xảo, phía trên lồng sắt có vòi phun, nhắm vào chính giữa lồng sắt.
Trong lồng có một sợi dây xích dày cộp đã đứt, trên bức tường đối diện lồng sắt, Bạch Vụ còn nhìn thấy một chiếc camera.
Trên mặt đất có rất nhiều kim tiêm vứt bỏ, trong góc phòng có một cái bàn, trên mặt bàn có ba kiện đồ vật.
Một chiếc lược, một quyển hồ sơ, một chiếc chìa khóa.
Mà ba kiện đồ vật này, đều được bao quanh bởi một luồng khí màu đen có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Quả thật giống như là đang nhắc nhở người thăm dò, ba kiện đồ vật này có mờ ám.
Bạch Vụ bắt đầu tập trung nhìn:
[Một cái lồng chó, nhưng ngươi sẽ không thể ngờ được, cái lồng này là vật phẩm Ký Linh, cực kỳ chắc chắn.
Nó đã hoàn thành nhiệm vụ của mình một cách hoàn hảo, từ đầu tới cuối, cô bé đáng thương kia đều không thể thoát ra khỏi lồng, thẳng đến cuối cùng, cô bé đó mới được người ta thả ra.
Ôi, sinh ra đã là một cái lồng, nó thật sự rất xin lỗi.]
[Các ống tiêm rải rác khắp nơi chứa đầy các loại thuốc an thần và huyết thanh của một số vật thể lạ.
Chích một ống, tinh thần sảng khoái, chích hai ống, cường thân kiện thể, chích ba ống, phản lão hoàn đồng (một xu năm ống, nhớ xóa nội dung trong ngoặc đơn.)]
[ Camera, không có gì để nói, pixel rất cao, đề nghị ngươi lắp một chiếc ở trong nhà Doãn Sương, nàng thích ngủ khỏa thân.]
[ Xiềng xích, về quy cách chơi trói quả thực hơi nặng một chút, nhưng nếu là xiềng xích, vậy thì vừa vặn phù hợp, dù sao đây cũng là vật phẩm Ký Linh.]
Bạch Vụ lại nhìn về hướng hai căn phòng thông nhau.
[ Không cần nhìn, tài liệu trong hai căn phòng này đã bị tiêu hủy, chủ nhân căn phòng cũng bị cô bé đáng thương kia đồng hóa.
Trong hai căn phòng này đã từng có rất nhiều thông tin, nhưng hiện tại ngươi tốt nhất nên thả lực chú ý ở trên cái bàn.]
Dò xét một vòng, Bạch Vụ đã có phán đoán.
Thông tin về những đồ vật xung quanh rất hạn chế, nhưng có thể chắc chắn rằng có một thứ gì đó đã từng bị giam cầm ở đây.
Có lẽ là nhân loại, có lẽ là Ác Đọa, hoặc là quái vật khác, hoặc cả ba vốn là một.
Nhưng Bạch Vụ vẫn không có nhìn ba thứ trên bàn, mà là nhìn vào cái bàn trước.
[Một vật phẩm đã từng được chất lên không ít bí mật, căn cứ vào việc nó là bối cảnh số lượng không nhiều trong tầm mắt, nó không có bị hủy diệt, nhưng nó đã cho người đến sau...một sự lựa chọn.]
Ngay cả khi không cần đọc ghi chú, Bạch Vụ cũng biết vật phẩm có lượng tin tức lớn nhất, chính là ba kiện đồ vật ở trên bàn.
Nhưng cũng giống như khi đang ăn, hắn luôn thích giữ lại thức ăn ngon nhất sau cùng, và để tránh việc bỏ sót thông tin tạo thành quan niệm bảo thủ, cho nên Bạch Vụ liền quét hình tất cả những đồ vật có thể nhìn được trong căn phòng này.
Sau khi xác nhận không có bỏ sót gì, ánh mắt của Bạch Vụ rơi vào chiếc lược.
[ Một trong ba kiện vật phẩm, ba kiện vật phẩm này sẽ khiến cho ngươi đạt được ba loại đồ vật, trình tự thiên phú, tình hữu nghị của cô bé đáng thương, lòng thù hận của cô bé đáng thương.
Ngươi phải lựa chọn cẩn thận, bởi vì nếu ngươi chọn một thứ trong đó, hai thứ còn lại sẽ biến mất.]
Không có thông tin về chiếc lược...trái lại là đặt ra cho mình một đề mục lựa chọn.
Bạch Vụ cau mày nhìn vể quyển hồ sơ như tập nhật ký:
[Ta mở hồ sơ ra xem thử, đoạn lịch sử này không có ngày tháng, trên mỗi trang đều ghi mấy chữ như "Nhân Nghĩa Đạo Đức"...Ấy, nhầm lời thoại rồi, người đứng đắn ai sẽ viết nhật ký chứ, đây là một quyển hồ sơ, bên trong có rất nhiều chi tiết mà ngươi cùng với người lùn muốn biết.
Chẳng qua không biết nếu ngươi chọn thứ này, cô bé đáng thương sẽ cho ngươi sự thù hận hay tình hữu nghị, hoặc là thiên phú? Chuyện này ngươi phải tự cân nhắc.]
"Quyển hồ sơ này có thông tin mà ta cùng với Ngũ Cửu đều cảm thấy hứng thú...hẳn là chân tướng lịch sử, ở bên trong có lẽ là có một bộ phận manh mối về chân tướng lịch sử?"
Bạch Vụ đương nhiên sẽ không cho rằng một quyển hồ sơ vừa vặn chính là sách lịch sử của thời đại trước Tòa Tháp, nhưng bên trong có lẽ sẽ có một ít chỉ dẫn.
Nhưng hắn cũng không có mở hồ sơ ra xem, bởi vì chạm vào hồ sơ, hai kiện vật phẩm khác sẽ biến mất.
Hắn nhìn về hướng vật phẩm cuối cùng, một chiếc chìa khóa.
[ Chiếc chìa khóa này cũng không phải là chìa khóa mở lồng sắt.
Nó có thể mở khóa một địa phương quan trọng nhất định, đây có lẽ là đường tắt, hoặc là vực thẳm, ta có thể tưởng tượng rằng ngươi sẽ phát điên, dù sao thì ngươi cũng là kẻ yêu thích khám phá mọi lựa chọn~]