Đương nhiên Minh Ương biết rõ Bùi Vân Dã không có khả năng đồng ý điều kiện của cậu chỉ vì một đoạn video, dĩ nhiên cậu cũng tin tưởng không có đoạn video này, Bùi Vân Dã cũng có thể vượt qua khủng hoảng lần này.
Nhưng chỉ là tin đồn vu vơ*, cho dù ban đầu có thể khiến Bùi thị lâm vào khủng hoảng dư luận, nhưng sau khi tư pháp can thiệp và điều tra rõ ràng dĩ nhiên có thể khôi phục sự trong sạch cho Bùi thị.
(*Nguyên văn 捕风捉影 bộ phong tróc ảnh: muốn bắt gió cùng cái bóng, so sánh nói chuyện làm việc dùng suy đoán để làm cơ sở, làm việc k hề có căn cứ.
)
Tuy rằng như vậy cũng sẽ khiến Bùi thị có tổn thất, nhưng dựa vào thói quen của Bùi Vân Dã, chút tổn thất này hắn không để vào mắt, ngày sau cũng sẽ đòi lại từ Thiệu thị ở chỗ khác.
Thiết bị của bệnh viện tư nhân Minh gia bỏ vốn xây dựng này rất tân tiến, hoàn cảnh cũng rất tốt, ánh sáng chiếu vào từ cửa sổ sát đất nhuộm toàn bộ màu trắng thành một tầng vàng óng, nhưng Minh Ương cũng không cảm thấy ấm áp hơn.
Lúc cậu nhổ ống tiêm trên tay ra vệ sĩ ngoài cửa cũng đã gọi bác sĩ tới.
Có lẽ bởi vì vừa rồi trò chuyện với Bùi Vân Dã khiến cậu nhớ tới ký ức vui vẻ, cho nên lần này Minh Ương cũng không có phản ứng kịch liệt, chỉ lạnh lùng phun ra một từ “Cút”.
Nhưng bác sĩ đã sớm quen với bộ dạng lãnh đạm ngang ngược không phối hợp này của cậu, bác sĩ Ngô trầm mặc tiến vào kiểm tra các chỉ số, sau khi xác định người đã hạ sốt liền lui ra ngoài.
Minh Thịnh Nhã hẳn là biết rõ cậu chán ghét bệnh viện này cỡ nào, nhưng ông ta vẫn đưa Minh Ương tới.
Từ sau lần cãi nhau một trận to với Minh Thịnh Nhã vào ngày sinh nhật Trịnh Mỹ Ngọc lần trước, Minh Ương bị nhốt mấy ngày này có lẽ khiến Minh Thịnh Nhã nguôi giận, hoặc là không có, tóm lại Minh Thịnh Nhã vẫn chưa từng xuất hiện, ngược lại là Lục Minh mang theo hư tình giả ý tới hỏi thăm cậu một lần, tiếp đó gần bệnh viện liền có thêm nhiều vệ sĩ hơn.
Cho nên cũng có khả năng đưa tới bệnh viện này là chủ ý của Lục Minh.
Thăm hỏi ân cần tất nhiên là giả, xem cậu chết hay chưa, hoặc là tới xem cậu điên thật hay điên giả mới là thật.
Có lẽ còn có ý tưởng giam giữ cậu, đương nhiên hiện tại Minh Ương cũng không còn là mặc kệ người làm khó dễ, những trò hề đó của Lục Minh cũng chỉ có tên ngốc Minh Phong kia không nhìn ra.
Thật ra Minh Ương không nhớ rõ ký ức trước và sau khi hôn mê, cậu chỉ nhớ cảm giác thỏa mãn khi đùa bỡn thân thể của Bùi Vân Dã ngày hôm trước, còn có khoái cảm tươi đẹp vượt trên mức bình thường sau khi cao trào ở trước mặt Bùi Vân Dã, cùng với bóng lưng khi rời đi Hoa viên trên không của Bùi Vân Dã.
Có lẽ Bùi Vân Dã thật sự từng cân nhắc chuyện giết cậu cũng không chừng, tuy rằng ngoài miệng nói ngại bẩn tay.
Nhưng Bùi thiếu gia như hắn nếu muốn khiến một người biến mất một cách sạch sẽ vô thanh vô tức vẫn là rất dễ dàng.
Vậy chỉ có thể là ngại với thân phận người thừa kế Minh gia của cậu, sau khi ra tay quá phiền toái.
Mà Bùi Vân Dã chán ghét phiền toái.
Hẳn là hắn rất tức giận, thế nhưng cũng sẽ chụp ảnh nude của cậu dùng để uy hiếp cậu.
Loại thủ đoạn bẩn thỉu này, hẳn là Minh Ương dùng ở trên người Bùi Vân Dã mới đúng.
Khóe miệng Minh Ương chậm rãi nhấc lên một độ cung thật nhỏ.
Cho nên, cậu là thật sự hối hận.
Sao lúc ấy cậu không nghĩ ra nhân cơ hội chụp thêm mấy bức ảnh chứ.
Dù sao có thể nhìn thấy bộ dạng Bùi Vân Dã không hề phòng bị mặc người định đoạt cũng không dễ.
Nhưng đồng thời cậu cũng là thật sự may mắn,
Đương nhiên không phải may mắn Bùi Vân Dã buông tha cho hai lạng thịt phía dưới của cậu, mà là may mắn… còn chưa đi đến một bước không thể vãn hồi.
Ít nhất hiện tại Bùi Vân Dã còn có thể nén giận nói với cậu mấy câu.
Quả nhiên, sau khi Bùi Vân Dã từ chối lời đề nghị của Minh Ương, dư luận trên mạng nhằm vào Bùi thị tạm thời ngừng nghỉ, mà tập trung vào trên người Dịch Gia Nghệ ở giới giải trí.
Tuy rằng hành vi hiện tại của Minh Ương bị quản chế, nhưng những tin tức đó vẫn tới trong tay cậu một cách đều đều.
Căn cứ theo yêu cầu hồ sơ đấu thầu của Lâm thị, tiêu chuẩn phát triển đối với người nộp đơn tham gia đấu thầu, ghi chép trung thực chờ tiến hành thẩm tra, nếu Bùi thị đấu thầu dĩ nhiên cũng cần thẩm tra, tuy rằng công ty con của Bùi thị bị cho vào sổ đen bởi vì thanh toán tiền chuyển nhượng miếng đất C Thượng Nghi không đúng hạn, nhưng cũng không ảnh hưởng đến công ty xây dựng GIa Hối, đây cũng là nguyên nhân khiến Thiệu Đông Khê hắt nước bẩn lên Bùi thị vào lúc này.
Mà lần này sau khi dư luận được Bùi Vân Dã đè xuống, người Minh Ương phái đi theo dõi đã tra được Bùi Vân Dã đã đi gặp Trịnh Trình – Trưởng bộ phận quản lý đất đai của Lâm thị vào ngày cuối cùng của thời hạn tham gia đấu thầu.
Lúc sau Gia Hối của Bùi thị thuận lợi thông qua thẩm tra doanh nghiệp.
Gặp những nhà lãnh đạo liên quan trong các hoạt động đấu thầu quy mô lớn như thế này cũng không kỳ quái, Thiệu Đông Khê có thể liên hệ Chu Thanh người đứng đầu của phòng quy hoạch đất đai, dĩ nhiên Bùi Vân Dã cũng có thể tìm tới Quản lý Trịnh của bộ phận hành chính.
Phương án và nhân mạch mỗi bên một nửa.
Nhưng khiến Minh Ương cảm thấy kỳ quái chính là, người đi cùng Bùi Vân Dã để gặp quản lý Trịnh không phải Lâm Hiện cũng không phải Trần Án, mà là Lâm Viễn Đông.
Minh Ương nhìn mấy bức ảnh chụp trên màn hình máy tính, ánh mắt rơi xuống cái bắt tay của Lâm Viễn Đông và quản lý Trịnh, cậu híp híp mắt.
Nếu như nhớ không lầm, Lâm gia cũng không tham dự đấu thầu của Lâm thị lần này.
Minh Ương nghĩ nghĩ, bỗng nhiên nhớ tới khi đấu thầu miếng đất C Thượng Nghi lần trước, Lâm gia lấy được miếng G80 không được tốt lắm.
Cậu cầm bản đồ về các miếng đất đấu giá, phát hiện miếng G80 bình thường kia vừa lúc ở bên cạnh Thượng Nghi, cách miếng C Lâm thị cũng không xa.
Nhưng nếu muốn kết hợp khai thác với miếng C của Lâm thị, chỉ bỏ đi khu suối nước nóng kia liền có chút đáng tiếc.
Bùi Vân Dã chưa bao giờ đánh trận mà không nắm chắc, giống như hắn chưa bao giờ cố hết sức làm chuyện không có ích, càng sẽ không mang theo người không có liên quan đến buổi hợp tác quan trọng.
Minh Ương đặt tấm bản đồ kia xuống, sau một lúc trầm tư đáy mắt bỗng sáng ngời, tiếp đó khóe miệng cậu nhếch lên, lộ ra nụ cười gần như ca ngợi và kinh ngạc.
Sau đó cậu cầm di động lên bấm một dãy số.
“Sau khi đăng video lên, lại đi tra lý lịch của quản lý Trịnh kia, càng chi tiết càng tốt.
”
Sau khi từ chối lời đề nghị của Minh Ương, Bùi Vân Dã một bên tạo áp lực với truyền thông, một bên tìm ra nhân viên của video giám sát để đưa ra lời giải thích, dư luận trên mạng rốt cuộc tạm thời ngừng nghỉ.
Ngày mở thầu miếng đất C Lâm thị đã tới gần, Bùi Vân Dã bớt chút thời gian đi gặp quản lý Trịnh của bộ phận hành chính về đất đai ở Lâm thị.
Thật ra từ lúc Bùi Vân Dã từ bỏ miếng B Thượng Nghi, hắn cũng đã liên hệ với quản lý Trịnh.
Nếu như không phải nắm chắc mười phần, Bùi Vân Dã sao sẽ vứt bỏ vịt đến miệng, sau đó nhất thời lỗ mãng đi lấy một miếng thịt mỡ chưa cạo sạch lông chứ.
Hai miếng đất của hắn và Lâm Viễn Đông kết hợp khai thác với miếng C Lâm thị thật sự không thể bằng Thiệu thị có được miếng B Thượng Nghi.
Nhưng tất cả mọi người đã quên Bùi Vân Dã hành động theo cảm tính giành được miếng đất chưa khai phá từ trên tay Lâm gia ở hai năm trước, cũng là vùng ngoại thành Lâm thị gần với Nghi Lăng.
Hai bên hợp lại, hơn nữa Bùi Vân Dã càng lo lắng đến thời gian tới lui giữa hai thành phố trong kế hoạch phát triển hơn, cho nên khả năng hắn giành được miếng C Lâm thị càng lớn.
Chỉ là lần này Thiệu thị lợi dụng dư luận thật sự là đánh Bùi Vân Dã một cái không kịp trở tay, danh dự của Bùi thị bị ảnh tổn hại dĩ nhiên sẽ ảnh hưởng đến bộ trưởng Trịnh đi thuyết phục những lãnh đạo khác.
Cho nên lần gặp mặt này ngay cả quản lý Trịnh cũng nói bóng nói gió hỏi việc này từ phía Bùi Vân Dã.
Nhưng đối với hứa hẹn và lợi ích trước mắt từ Bùi Vân Dã, mấy lời đồn có thể có có thể không này dĩ nhiên không quan trọng gì.
Trịnh Trình vô cùng vừa lòng với ‘kế hoạch’ của Bùi thị.
Ngày mở thầu, toàn bộ doanh nghiệp tham dự đấu thầu đều tới khách sạn Nguyệt Hoa của Lâm thị.
Bùi Vân Dã cũng không ngoại lệ.
Từ sau cuộc điện thoại của Minh Ương ngày hôm đó, quả nhiên người này thành thật không ít, đương nhiên Bùi Vân Dã cũng không cảm thấy lời uy hiếp của hắn có ích, chỉ có thể nói Minh Ương lại đang nghẹn ý đồ xấu gì đó.
Mà đúng lúc này, trên mạng đã xảy một một chuyện lớn.
Video theo dõi hoàn chỉnh của Mộng Toa bị đăng lên trên mạng.
Đoạn video này hiển nhiên rõ ràng hơn đoạn ngắn lan tràn trên mạng, mốc thời gian cũng rõ hơn.
Trong video sở dĩ Dịch Gia Nghệ sẽ bày ra ‘trạng thái dùng thuốc’ cũng là vì cậu ta uống quá nhiều rượu, mà một góc độ khác của camera vừa lúc quay đến ly rượu của Dịch Gia Nghệ bị một bàn tay bỏ chút đồ vào.
Thật rõ ràng là vu oan giá họa có âm mưu từ trước, dụ dỗ dùng thuốc.
Tuy rằng không thể hoàn toàn rửa sạch hiềm nghi dùng thuốc của Dịch Gia Nghệ, nhưng cũng đủ để chứng minh đây là có người cố ý nhằm vào.
Mà điểm bùng nổ của đoạn video còn không phải cái này, mà trong đoạn video này xuất hiện nữ minh tinh nổi tiếng Ngô Xán Nhiên, thật mau đã có người chỉ ra thanh niên chất phác ôm ấp Ngô Xán Nhiên là tiểu Thiệu tổng Thiệu Bân của công ty giải trí Thiệu thị.
Đề tài Ngô Xán Nhiên quy tắc ngầm, Thiệu thị tham dự dùng thuốc dần bị đẩy lên hot search, Thiệu thị càng muốn xóa đều xóa không hết, Mà Trần Diệc Minh dĩ nhiên cũng tóm được cơ hội thêm mắm thêm muối, như là #Dịch Gia Nghệ bị hãm hại # bla bla, đề tài có ích với Thiên Thần cũng cùng nhau được đẩy lên trước.
Lại có tài khoản nặc danh chỉ ra người gọi là cán bộ cấp cao sau khi bị Bùi thị sa thải đã nhiều lần liên lạc với một vị cấp cao của Thiệu thị, Thiệu thị ngấm ngầm hại người dùng thủ đoạn bất chính mua bán bí mật thương nghiệp.
Bộ phận PR của Bùi thị phản ứng trước tiên, trực tiếp khởi tố các loại ngôn luận bôi đen Bùi thị lúc trước, kế tiếp cũng sẽ bảo lưu quyền hạn truy cứu trách nhiệm pháp lý.
Bùi Vân Dã sau khi nghe Lâm Hiện báo cáo xong ngược lại là sửng sốt một chút.
‘Ý đồ xấu’ này của Minh Ương lại khiến người ta ngoài ý muốn.
Quả nhiên, điện thoại của Minh Ương lại tới.
Không phải số di động, mà là một dãy số điện thoại có chút kỳ quái.
Gọi đến còn là di động của Lâm Hiện.
Cuộc điện thoại này của Minh Ương chọn đúng thời cơ, dư luận trên mạng vừa lúc quay cuồng, khủng hoảng của Bùi thị nháy mắt hóa giải.
Cho nên khi Lâm Hiện cầm di động đi vào, Bùi Vân Dã do dự hai giây liền tiếp nhận di động, cho Minh Ương cơ hội nói chuyện.
Hắn vừa a lô, giọng nói mang theo cười của Minh Ương liền truyền đến: “Đã thấy tin tức chưa? Không cần cảm ơn tôi, này xem như tôi nhận lỗi.
”
Bùi Vân Dã: “Minh thiếu chỉ chính là chuyện nào?”
Đương nhiên hắn không có ý tứ muốn cảm ơn Minh Ương, câu này dĩ nhiên là hỏi về cái gọi là ‘nhận lỗi’.
Là cậu bỏ thuốc, hay là ngôn ngữ hạ lưu của cậu, hay đây vốn dĩ là cái bẫy Minh Ương tự biên tự diễn.
“Anh muốn tính vào chuyện nào cũng được,” Giọng Minh Ương mềm xuống: “Đừng giận nữa được không?”
Bùi Vân Dã hơi sửng sốt.
Trạng thái gần như lấy lòng này thật đúng là có chút ngoài ý muốn, nhưng hiển nhiên hắn không ăn một bộ này.
“Minh thiếu đây là đang diễn vở nào vậy?”
Hắn cũng không thừa nhận mình vẫn còn đang giận, đương nhiên cũng không có khả năng nói câu bản thân không giận.
Như thế nào? Hai người bọn họ thật sự là tình nhân nhỏ giận dỗi cãi nhau? Dỗ ngọt một cái liền hòa hảo?
Nhưng hiển nhiên Minh Ương cho rằng như vậy.
“Nếu không giận, nói điều kiện đi,” Cậu tự quyết định: “Thả tôi ra khỏi nhà giam.
”
Bùi Vân Dã nghiêm mặt nhấp môi.
Trước khi Minh Ương nói ra câu tiếp theo, Bùi Vân Dã thừa nhận hắn thật sự suy xét đề nghị này trong một giây.
“Hoặc là cho chút ngon ngọt, lần gặp mặt sau để tôi hôn một cái.
”.