1.
Hạ Thanh Nam và Triệu Sơ Đông cùng đi siêu thị. Hôm nay rảnh rỗi, Triệu Sơ Đông nổi hứng nấu nướng, sẵn tiện dẫn Gấu và Trúc đi dạo.
Tới trước cửa siêu thị, Hạ Thanh Nam lại không muốn vào, Triệu Sơ Đông cũng không ép, để Hạ Thanh Nam ở lại xem bé Gấu và bé Trúc.
Lúc Triệu Sơ Đông đi ra, có hai cô bé đang đứng ở chỗ Hạ Thanh Nam. Triệu Sơ Đông đi lại gần, hai cô bé muốn sờ bé Gấu nhưng bị Hạ Thanh Nam từ chối.
Triệu Sơ Đông cũng không nói gì, chờ tới lúc lên xe mới hỏi: "Sao khi nãy không cho hai cô bé đó sờ vậy?"
Hạ Thanh Nam vuốt ve bé Trúc, ánh mắt nhìn ra bên ngoài cửa kính, nói tựa như thì thầm: "Bọn họ không an toàn."
Triệu Sơ Đông không nói gì, lúc chờ đèn đỏ mới nghiêng đầu nhìn Hạ Thanh Nam. Từ lúc ra khỏi nhà Hạ Thanh Nam đều luôn ôm bé Gấu không rời tay. Trên cổ tay còn băng gạt trắng, lộ ra một phần nhỏ dưới tay áo khoác.
Hạ Thanh Nam vẫn nhìn ra ngoài cửa kính, nhưng Triệu Sơ Đông có thể cảm nhận được. Ánh mắt của Hạ Thanh Nam lúc này không có tiêu cự, tựa hồ đã chìm đắm trong thế giới riêng của mình rồi.
2.
Vết thương nơi tay của Hạ Thanh Nam sắp khỏi. Từ khi ở chung, mỗi lần về nhà Triệu Sơ Đông đều có sẽ xem xét miệng vết thương. Hạ Thanh Nam đều rất ngoan ngoãn phối hợp, không có dấu hiệu làm rách vết thương như lần trước.
Dạo này Triệu Sơ Đông tăng cường giám sát Hạ Thanh Nam hơn, những lúc bận rộn không thể xem camera, Triệu Sơ Đông sẽ để tối về nhà xem lại, quan sát từng biểu hiện của Hạ Thanh Nam, kể cả camera phòng tắm cũng không bỏ qua.
Hạ Thanh Nam thời gian này rất ngoan, ngoài ăn uống, làm việc, nghỉ ngơi thì không còn làm gì khác. Dù vậy Triệu Sơ Đông cũng không dám lơ là, vẫn theo sát vô cùng.
Hôm nay Triệu Sơ Đông đi lấy thuốc uống hàng tháng giùm Hạ Thanh Nam, lúc rảnh rỗi lại cầm túi thuốc lên xem. Thuốc được phân theo từng liều để trong từng túi riêng, nhìn viên thuốc an thần nằm trong từng liều thuốc, Triệu Sơ Đông không khỏi suy tư.
Lúc về tới nhà trời đã tối, Gấu và Trúc thấy Triệu Sơ Đông về liền chạy ra chào đón. Trong nhà rất tối, Triệu Sơ Đông bật đèn, bước vào phòng của Hạ Thanh Nam.
Người nằm trên giường đang ngủ say, ngoài ánh đèn hắt vào từ cửa sổ sát đất, không còn bất kỳ ánh đèn nào. Triệu Sơ Đông đi đến ngồi bên cạnh, đưa tay chạm vào mặt Hạ Thanh Nam.
Hạ Thanh Nam vẫn ngủ say, không có biểu hiện gì. Triệu Sơ Đông từ trên mặt vuốt ve xuống cổ, sau đó còn xuyên qua lớp áo, vuốt ve da thịt bên trong.
Hạ Thanh Nam vẫn không có phản ứng gì, Triệu Sơ Đông nhíu mày, vỗ liên tục lên mặt Hạ Thanh Nam.
"Thanh Nam, Thanh Nam, tỉnh dậy nào."
Hạ Thanh Nam mơ màng mở mắt, lại tựa hồ không thể tỉnh táo, ánh mắt không hề có tiêu cự. Vừa mở mắt đã khép mắt lại. Triệu Sơ Đông ôm anh ngồi dậy, một tay giữ cổ anh một tay bấm gọi cấp cứu, liên tục nói chuyện.
"Thanh Nam, nghe tôi nói không. Trả lời tôi nào, cậu đang nằm mơ sao? Sao lại ngủ như vậy. Thanh Nam, Thanh Nam."
Trạng thái của Hạ Thanh Nam không ổn chút nào, không hề trả lời bất kỳ câu hỏi nào của Triệu Sơ Đông. Lúc xe cấp cứu đến, Triệu Sơ Đông vẫn luôn ôm lấy Hạ Thanh Nam. Khi chuẩn bị chuyển lên băng ca cấp cứu, Hạ Thanh Nam đột nhiên thì thầm.
"Không muốn... nhà cậu... dính máu."
3.
Hạ Thanh Nam sử dụng thuốc quá liều, sau khi rửa dạ dày liền được chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt.
Sau khi xác định tình trạng của Hạ Thanh Nam đã an toàn, Triệu Sơ Đông mới về nhà. Nhìn căn nhà im ắng tràn ngập bóng tối, Triệu Sơ Đông trầm ngâm một lúc, bước tới phòng của Hạ Thanh Nam lấy hết đồ chuyển qua phòng của mình.
Hôm sau vào giờ nghỉ trưa, Triệu Sơ Đông đến phòng chăm sóc đặc biệt thăm Hạ Thanh Nam, bác sĩ điều trị tâm lý cho Hạ Thanh Nam cũng có ở đó.
Hạ Thanh Nam vẫn đang ngủ, bác sĩ điều trị tâm lý liền nói chuyện riêng với Triệu Sơ Đông. Khuyên Triệu Sơ Đông không nên quá sức, nếu bệnh nhân đã không phối hợp, bác sĩ dù có mười cánh tay cũng không giúp được.
Triệu Sơ Đông không nói gì, cũng không biết có nghe hay không. Sau đó tới tận lúc Hạ Thanh Nam được xuất viện, Triệu Sơ Đông và Hạ Thanh Nam không nói với nhau câu nào. Mặc dù Triệu Sơ Đông vẫn luôn đến phòng bệnh của Hạ Thanh Nam vào những lúc rảnh rỗi, nhưng cũng chỉ ngồi đó, thể hiện sự tồn tại mà thôi. . ngôn tình hoàn
Về tới nhà, bé Gấu và bé Trúc đã đứng trước cửa. Thấy Hạ Thanh Nam đi về hướng phòng của mình, Triệu Sơ Đông liền nói.
"Từ bây giờ cậu ở chung phòng với tôi."