Giọng nói của Vương Bạch Mục không chói tai, nhưng lọt vào tai lại để cho người có một loại cảm giác không thoải mái.
Hiển nhiên, Vương Bạch Mục này cảm thấy tu vi của Diệp Chân không đáng chú ý, cảm thấy Diệp Chân chỉ là một đầy tớ- Người phía sau ta!.
.
Diệp Chân vừa định nói hắn chính là chính chủ, nhưng lời vừa đến khóe miệng lại thu lại.
- Người phía sau ta? Đến thời điểm nên xuất hiện, hắn tự nhiên sẽ xuất hiện.
Khóe miệng Diệp Chân nhếch lên một nụ cười khó lường.
Vương Bạch Mục bình tĩnh nhìn Diệp Chân.
- Có mang phần thưởng tới không?- Ngươi nghĩ sao?Diệp Chân không trả lời mà hỏi lại.
Trong lúc mơ hồ, Diệp Chân cảm thấy trong đôi mắt Vương Bạch Mục như có hung quang hiện lên, nhưng lại bị tầng khói trắng che trên mặt ngăn cản, nhìn không rõ lắm.
- Các ngươi tốt nhất không nên đùa bỡn hoa chiêu gì!Một tiếng hừ lạnh, Vương Bạch Mục quan sát sau lưng Diệp Chân mấy lần, sau khi không phát hiện gì, lúc này mới quát lên,- Dung Nham Địa Ngục Hải này vô cùng hung hiểm, ngươi có thể đi, nhưng nếu đi nhầm đường mà chết, cũng đừng trách ta!Nói xong, Vương Bạch Mục xoay người rời khỏi, nhưng tốc độ cũng không nhanh, tựa hồ vì chiếu cố Diệp Chân.
Đại đa số thú loại đều trời sinh sợ lửa, Tiểu Miêu đối với Dung Nham Địa Ngục Hải trước mắt mặc dù không sợ hãi, nhưng rõ ràng không thích nơi này.
Vỗ nhẹ đầu Tiểu Miêu, Tiểu Miêu nhẹ kêu một tiếng, hình dáng nhanh chóng nhỏ đi, chui vào trong ngực Diệp Chân.
Cái này làm cho ánh mắt của Vương Bạch Mục thần bí kia nhìn về phía Diệp Chân hơi có nhiều chút ngoài ý muốn.
- Theo sát đường phi hành của ta, không được bay lệch.
Vương Bạch Mục lần nữa dặn dò.
Chiếu theo nguyên tắc cẩn thận, Diệp Chân phi hành sau lưng Vương Bạch Mục, nhưng chỉ gần nửa khắc đồng hồ sau, Diệp Chân liền hoảng sợ biến sắc, lúc này cũng biết nguyên nhân vì sao Vương Bạch Mục lại yêu cầu như vậy.
Thời điểm Diệp Chân đang phi hành, một sơn khẩu phía dưới bên trái vốn không có bất cứ dấu hiệu bất thường nào, vậy mà trong chớp mắt nham tương đỏ thẫm đột nhiên phóng lên cao giống như suối phun vậy.
Độ cao đạt tới mấy ngàn thước, trực tiếp phun đến tầng mây, toàn bộ bầu trời trở nên hoàn toàn đỏ đậm.
Dù cách xa ngàn mét, Diệp Chân cũng có thể cảm nhận được nham tương kia mang theo nhiệt độ cao đến kinh khủng.
Hộ thể linh cương của Diệp Chân cùng Vương Bạch Mục cũng bởi vì nhiệt độ kia đánh vào mà bắt đầu chấn động kịch liệt, hộ thể linh cương ngoài thân Diệp Chân thậm chí còn bị nổ, thiếu chút nữa tan vỡ.
Sau khi bay lên mảng lớn bụi trần cùng đủ loại sương mù hỗn tạp, không cẩn thận hít phải một hơi, Diệp Chân liền có một loại cảm giác hoa mắt choáng váng đầu, thân thể càng lảo đảo muốn ngã.
Liên tiếp vận chuyển linh lực, lợi dụng rèn luyện lực của Thận Long châu, trong thời gian ngắn nhất hút độc khí vào luyện hóa, lúc này thân hình Diệp Chân mới ổn định lại.
Đang lúc trong bụng hoảng sợ, Vương Bạch Mục dẫn đường phía trước quay đầu nhìn chằm chằm Diệp Chân, gương mặt đầy ý châm chọc, thế nhưng ánh mắt giống như có thể nhìn thấu hư không vẫn không ngừng thôi diễn không gian sau lưng Diệp Chân, tìm kiếm cái gì đó.
Vương Bạch Mục mang theo Diệp Chân xuyên qua biển dung nham Địa Ngục gần chín ngày, đã xâm nhập đến dải đất trung tâm của biển dung nham Địa Ngục.
Bầu trời nơi này đã tràn ngập loại bụi mù đỏ như lửa, nhiệt độ trong không khí đã sớm đạt tới độ cao không thể tưởng tượng.
Mồ hôi sẽ trong nháy mắt bị khí hoá thành sương mù sau đó biến mất.
Không khí nơi này đã sớm không thể hô hấp, sớm vào sáu ngày trước, Diệp Chân đã chuyển thành hô hấp trong, lấy Linh Lực để thở.
Hơn nữa, bởi vì nơi này không giây phút nào không có núi lửa đang phun trào và năng lượng kinh khủng phát ra, vì không trở thành quỷ xui xẻo bị nham tương hóa thành tro tàn, Diệp Chân không thể không đưa thần niệm chìm vào trong Kiếm cung của Thất Huyền Linh Cung, duy trì trạng thái Kiếm Tâm Thông Minh.
Chỉ có bảo trì trạng thái Kiếm Tâm Thông Minh thì Diệp Chân mới có thể cảm ứng được năng lượng ba động kịch liệt phía dưới lòng đất, từ đó thoát chết khỏi núi lửa phun trào.
Nhưng bảo trì trạng thái Kiếm Tâm Thông Minh chín ngày, mà còn là chín ngày không ngủ không nghỉ, phi hành liên tục, cho dù Diệp Chân thì cũng hơi không nhịn được.
Thời gian chín ngày, vô số cơ hội, Diệp Chân trên cơ bản đã rõ ràng tu vi của Vương Bạch Mục này.
Là loại cao thủ Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong, nửa bước Đạo Cảnh.
Hơn nữa, đúng như Sơn Thần Dịch Tuân đã nói, thần thông bí thuật của Vương Bạch Mục sợ là sẽ không ít, mạnh hơn xa nửa bước Đạo Cảnh.
Dù sao, trong thời gian chín ngày này, Diệp Chân nhìn thấy Vương Bạch Mục đã vận dụng ba lại thần thông bí thuật.
Làm cho Diệp Chân động dung nhất là khi nhìn thấy Vương Bạch Mục thi triển một loại thần thông bảo mệnh.
Có lẽ là chín ngày hết sức chăm chú đã làm cho cao thủ như Vương Bạch Mục cũng mệt mỏi không thôi, có hai lần Vương Bạch Mục thất thần đã trực tiếp bị trụ nham tương phóng lên tận trời đánh trúng.
Cho dù cao thủ nửa bước Đạo Cảnh, bị trụ nham tương oanh trúng như vậy thì không chết cũng phải trọng thương.
Nhưng Vương Bạch Mục này lại trong nháy mắt bị oanh trúng đó vỡ vụn thành một đoàn hắc khí.
Trụ nham tương hạ xuống xong, hắc khí đó lập tức tụ lại, Vương Bạch Mục lần nữa xuất hiện, chỉ là hô hấp của Vương Bạch Mục hơi nhanh hơn, lồng ngực cũng phập phồng kịch liệt.
Hiển nhiên loại thần thông vừa vận dụng đó tiêu hao rất lớn.
Sau đó thần thông hắc khí đó lại xuất hiện một lần nữa làm cho Diệp Chân kiêng dè không thôi.
Bởi vì trong lúc tỉ mỉ quan sát, Diệp Chân phát hiện thần thông tán thành hắc khí của Vương Bạch Mục này vô cùng lợi hại.
Dưới sát chiêu của ngươi, hắn có thể hóa thành hắc khí tản ra, sau đó giống như quái vật đánh không trúng, giết không chết.
Đến ngày thứ chín, tốc độ của Vương Bạch Mục rõ ràng chậm hơn không ít.
Giữa trưa ngày thứ chín, Vương Bạch Mục bỗng nhiên lao xuống, phóng về phía bụi mù đỏ như lửa dưới kia.
Diệp Chân chỉ có thể đuổi theo.
Ngay khi vừa xuyên qua một tầng bụi mù đỏ rực như lửa dày đến vài trăm mét thì hộ thể linh cương ngưng tụ thành từ Thiên Lôi Linh Hỏa của Diệp Chân bắt đầu chấn động kịch liệt, tiêu hao của Thiên Lôi Linh Hỏa bắt đầu tăng lên gấp đôi.
Diệp Chân lặng yên không một tiếng động bóp hai viên linh thạch cực phẩm trong tay bổ sung Linh Lực tiêu hao.
Nhiệt độ càng ngày càng cao, dù cách hộ thể linh cương do Thiên Lôi Linh Hỏa ngưng tụ thành, nhưng lấy nhục thân của Diệp Chân đã dùng Thiên Lôi Linh Hỏa rèn luyện qua cũng hơi không chịu nổi.
Bất đắc dĩ, trong miệng Diệp Chân phát ra một tiếng giống như tiếng Long ngâm, từng mảnh Hắc Sắc Long Lân có vô số đường vân huyền ảo bắt đầu nhanh chóng bao trùm toàn thân Diệp Chân, ngay cả cái trán cũng sinh ra một đường vân cùng loại với sừng rồng.
Trong chớp mắt, kia Hắc Sắc Long Lân đã ngăn cách nhiệt độ cao kinh khủng kia, một luồng khí tức Hồng Hoang lan ra khắp thân thể Diệp Chân.
Vương Bạch Mục đang lao xuống phía dưới bỗng nhiên quay đầu nhìn Diệp Chân một chút, trong đôi mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Diệp Chân không nói gì, chỉ tăng tốc đuổi theo.
Vận dụng Long Lân Ngụy Thân trong Hắc Long Bá Thể, áp lực của Diệp Chân trong biển nham tương Địa Ngục này giảm đi rất nhiều.
Long Lân Ngụy Thân là một trong những thành quả sau mười năm khổ tu của Diệp Chân trong Thận Long Châu.
Trước đó, sau mười năm khổ tu, Diệp Chân trừ tăng cao tu vi ra thì mỗi ngày đều sẽ vận chuyển bí pháp Hắc Long Bá Thể luyện hóa hấp thu máu tươi của Ngũ Trảo Ngân Long và máu tươi của Chân Long nhận được trước đó.
Ở trong không gian của Thận Long Châu, Diệp Chân chỉ dùng thời gian năm năm, đã tiêu hao sạch sẽ máu tươi của Ngũ Trảo Ngân Long và máu tươi của Chân Long đạt được trước đó.
Cường độ Hắc Long Bá Thể của Diệp Chân so với trước đó tăng lên gấp mấy lần, nhưng cũng không có đột phá cảnh giới trước mắt.
Muốn đột phá cảnh giới trước mắt còn cần một lượng lớn máu tươi của Chân Long hoặc máu tươi của Long Tộc cao cấp hơn, nhưng Long Lân Linh Giáp của Diệp Chân lại có biến hóa thoát thai hoán cốt.
Lĩnh ngộ hoặc nói là thức tỉnh Long Lân Ngụy Thân của Long Tộc giúp cho Diệp Chân có thể dùng Linh Lực ngưng kết vảy rồng, có được một bộ phận đặc tính của Long Lân Hắc Long.
Sau khi thi triển Long Lân Ngụy Thân, quanh người bị loại Ngụy Long Lân này bao trùm có thể giúp Diệp Chân có được một bộ phận đặc tính cường hãn của thân thể Long Tộc trong thời gian ngắn.
Năng lực phòng ngự mạnh mẽ, sức chịu đòn, đặc tính thủy hỏa bất xâm.
.