Cuối cùng, đối với bí tịch cương khí hộ thể, Diệp Chân lựa chọn Bách Điệp Chân Cương, mặc dù giới thiệu vắn tắt nói nó cực kỳ khó luyện. nhưng tu luyện tới đại thành có thể ngăn cản một kích toàn lực của Dẫn Linh cảnh, điểm này thật sự là quá mê người.
Sau đó, cần chọn đúng là loại vũ kỹ công kích.
Loại võ kỹ công kích thì Diệp Chân động tâm rất nhiều, nhưng mà tham thì thâm, trước mắt, chỉ có thể tinh thông trước một loại, về sau lại bàn tiếp.
Thoáng suy tính một chút, Diệp Chân dứt khoát từ bỏ quyền pháp loại võ kỹ, ngược lại lựa chọn kiếm pháp loại võ kỹ.
Nếu bàn về chiến lực, loại võ kỹ quyền pháp tương xứng với loại võ kỹ kiếm pháp, nhưng mà trong khoảng thời gian này, Diệp Chân thông qua so sánh Lôi Báo Băng Quyền và Phi Sương kiếm quyết, phát hiện một vấn đề rất bén nhọn.
Thôi động Chân Nguyên đồng dạng, uy lực của kiếm pháp càng lớn hơn một chút, muốn đạt tới uy lực giống nhau, quyền pháp tiêu hao Chân Nguyên càng nhiều hơn một chút.
Rất đơn giản, kiếm pháp là tất cả Chân Nguyên tập trung ở trên mũi kiếm, lực bộc phát mạnh, năng lực công phá càng mạnh, hơn lại càng dễ khắc địch chế thắng, nắm đấm liền kém hơn một chút.
Trọng yếu hơn là, một tấc dài, một tấc mạnh!
Kiếm giống như cánh tay kéo dài, có thể ngăn địch ở ngoài ba thước, quyền pháp liền không có hiệu quả này.
Xác định phương hướng, Diệp Chân liền chuyên chú tìm kiếm.
Thời điểm Diệp Chân chuyên chú lựa chọn bí tịch, Ngũ trưởng lão Hồng Bán Giang cũng triệu tập mấy vị đệ tử thân truyền của hắn lại.
- Sư tôn, ngoại trừ Khuất Chiến Càn Khuất nhị sư huynh ra ngoài lịch lãm rèn luyện chưa trở về, các sư huynh khác đều đến, đang chờ ở ngoài cửa.
Trên Định Quang Phong, Kiếm Đồng của Hồng Bán Giang trả lời.
- Gọi bọn hắn vào đi!
Theo âm thanh của Hồng Bán Giang truyền ra, một nhóm ba gã đệ tử, bước vào tĩnh thất của Hồng Bán Giang.
Người đi đầu, rõ ràng là chân truyền Phiền Sở Ngọc.
Người cuối cùng, là Chu Chí An chạy trối chết ở Ngư Long đạo.
Người ở giữa, nếu Trường Tôn Nhiên ở đây, liền sẽ nhận ra hắn là người thứ mười ba trên Thiên Bảng… Tào La!
Tính cả Nhạc Thừa Tổ đã chết cùng Khuất Chiến Càn không có mặt, mấy người kia, là Ngũ đại đệ tử của Ngũ trưởng lão Hồng Bán Giang. Nhất là Thiên Bảng đệ nhất Khuất Chiến Càn, càng được vinh dự là vị chân truyền thứ chín tương lai của Tề Vân Tông.
Cũng chính bởi vì có hai đại đệ tử là chân truyền Phiền Sở Ngọc cùng chuẩn chân truyền Khuất Chiến Càn, mới để Ngũ trưởng lão Hồng Bán Giang ở trong tông môn có quyền nói chuyện rất lớn.
- Sư tôn, Chí Nguyên sư đệ lại bị Diệp Chân lừa thảm, hố đi hai mươi bốn vạn lượng bạc không nói, còn hại Chí Nguyên sư đệ về sau không còn mặt mũi nào gặp người.
Chúng đệ tử vừa vào cửa, vị trí thứ mười ba trên Thiên Bảng Tào La liền tức giận nói.
Nghe vậy, Hồng Bán Giang không những không giận mà còn cười:
- Vậy các ngươi làm sư huynh như vậy sao? Thừa Tổ bị giết, Báo nhi bị Diệp Chân hại điên, Chí Nguyên bị lừa, môn hạ của Hồng Bán Giang ta, lại bị Diệp Chân đè đầu cưỡi cổ!
- Đệ tử vô năng!
Chu Chí An hổ thẹn nói.
- Ngươi còn có mặt mũi nói, vi sư giải thích với ngươi thế nào? Bảo ngươi kích Diệp Chân lên đài đấu võ, bất ngờ xử lý hắn, báo thù cho đường huynh Nhạc Thừa Tổ của ngươi! Không có hoàn thành sự tình, còn bị Diệp Chân lừa thảm! Phế vật! Lão phu thật sự là mắt mù, mới thu đám phế vật như các ngươi!
Một bên, Phiền Sở Ngọc cắn răng mở miệng.
- Sư tôn, không bằng an bài một cơ hội, để ta...
- Không được!
Hồng Bán Giang trực tiếp cắt đứt Phiền Sở Ngọc.
- Bây giờ mục tiêu trọng yếu nhất của ngươi là Thải Y, rõ ràng chưa! Chuyện này, so sánh với thu thập Diệp Chân trọng yếu hơn gấp trăm ngàn lần, Thải Y, là bí mật lớn nhất của Tề Vân Tông chúng ta!
Đang khi nói chuyện, hai vị đệ tử khác của Hồng Bán Giang là Tào La cùng Chu Chí An, đồng thời lộ ra vẻ hiếu kỳ lắng nghe.
- Chuyện này, các ngươi đừng suy nghĩ! Bí mật trên người Thải Y, chỉ lão phu cùng Sở Ngọc biết mà thôi.
- Sư tôn, đệ tử biết rồi! Diệp Chân kia...
- Cứ để Tào La cùng Chí Nguyên giải quyết đi!
Hồng Bán Giang nói.
Nghe vậy, Phiền Sở Ngọc nhíu mày.
- Thế nhưng tu vi của Diệp Chân, vị trí thứ mười trên Thiên Bảng đó, chỉ sợ hai vị sư đệ không phải đối thủ.
- Hừ, vị trí thứ mười trên Thiên Bảng?
Hồng Bán Giang cười lạnh.
- Chân Nguyên tứ trọng xông qua cửa thứ năm, dưới tình huống bình thường, đừng nói Diệp Chân, ngay cả đệ nhất thiên tài trăm năm qua Đồ Phương Diệp, cũng không có bản sự kia. Vi sư đoán chừng, tám chín phần mười là Diệp Chân dùng kỹ xảo, hoặc là, trên người Diệp Chân che dấu bí mật gì đó không muốn người biết!
Nói đến đây, Hồng Bán Giang đột nhiên vỗ đùi, chỉ vào cái mũi của Chu Chí An mắng lên.
- Ngươi – đồ phế vật này, thời điểm Diệp Chân kia từ trong Ngư Long Cửu Biến đi ra, vì sao không khiêu chiến hắn?
- Đúng vậy, quy củ của tông môn, đệ tử xếp cao trên Thiên Bảng, đối mặt đệ tử cấp thấp khiêu chiến, không thể cự tuyệt!
Tào La hét lớn.
- Vậy còn chờ gì nữa? Chiến một trận, hư thật tất ra, hai người các ngươi, đều có tư cách khiêu chiến Diệp Chân, còn không mau đi!
Hồng Bán Giang hừ lạnh nói.
Chu Chí An lại có chút sợ.
- Sư tôn, dù sao Diệp Chân cũng xông qua cửa thứ năm, tên kia quá tà môn, ta sợ hắn...
- Phế vật!
Mắng thì mắng, nhưng Hồng Bán Giang vẫn ném ra một tấm ngọc phù.
- Lão phu luyện chế Linh Quang Hộ Thân Phù, trong vòng nửa canh giờ, có thể thay ngươi ngăn cản một lần tai ách, còn không mau đi!
Tào La cùng Chu Chí An bước nhanh ra cửa, âm thanh của Hồng Bán Giang lại vang lên.
- Để tránh Diệp Chân cảnh giác, Tào La đi khiêu chiến Diệp Chân trước, có quy củ của tông môn, hắn không thể không ứng chiến. Đúng rồi, có cơ hội, liền xử lý hỗn trướng kia, có chuyện gì, vi sư gánh lấy cho ngươi!
- Nếu xử lý Diệp Chân, vi sư có thưởng!
- Sở Ngọc, ngươi cũng đi đi! Bên Thải Y kia, phải nắm chặt...
Trong tầng thứ tư của Tàng Kinh Lâu.
Rất nhanh, Diệp Chân liền chọn một quyển Hàn Viên kiếm pháp.
Nguyên nhân chọn Hàn Viên kiếm pháp này rất đơn giản, chân khí của Hàn Viên kiếm pháp thiên về âm, sau khi luyện thành, kiếm quang cực lạnh, có thể phát huy ra uy lực của Bảo khí hạ phẩm Thiên Tinh Kiếm.
Đương nhiên, Hàn Viên kiếm pháp này kiếm tẩu thiên phong, uy lực bản thân cũng không tầm thường.
Cuối cùng, Diệp Chân còn tuyển một quyển công pháp đặc thù liễm tức thuật, có thể ở trình độ nhất định thu liễm khí tức của võ giả, càng có thể thu liễm tinh huyết quanh thân trên phạm vi lớn.
Nhất là thời điểm bước vào lãnh địa Yêu thú, cực kỳ có tác dụng, có thể ở một mức độ nào đó tránh bị Yêu thú phát hiện, hay không để tinh huyết tràn đầy đưa tới Yêu thú cường đại chú ý.
- Lão chấp sự, ta chọn ba quyển bí tịch này, phiền toái giúp ta lấy một chút.
Bên ngoài Tàng Kinh Lâu, lão chấp sự híp mắt nhìn lướt qua.
- Chọn Hàn Viên kiếm pháp này rất có nhãn lực, cực kỳ thích hợp Bảo khí hạ phẩm Thiên Tinh Kiếm của ngươi, liễm tức thuật cũng rất có tác dụng, chỉ là Bách Điệp Chân Cương?
Lão chấp sự nhíu mày.
- Như thế nào?
- Tiểu tử ngươi nhất định là bị câu “tu luyện tới đại thành, có thể ngăn cản một kích toàn lực của Dẫn Linh cảnh” trong Bách Điệp Chân Cương hấp dẫn đúng không?
Lão chấp sự hỏi.
Diệp Chân nhẹ gật đầu.
- Nói thật cho ngươi biết, đệ tử bổn tông có thể tiến vào lầu bốn Tàng Kinh Các, chỉ có hai mươi người, đệ tử tuyển Bách Điệp Chân Cương này tu luyện, đạt đến mười hai vị!
- Nhưng mà, trong mười hai vị đệ tử, có mười một người, chỉ tu luyện ba ngày, liền nhao nhao trả Bách Điệp Chân Cương lại, lựa chọn bí tịch cương khí hộ thể khác tu luyện. Một người khác, có chút không tin tà khổ tu ba tháng, cuối cùng vẫn phải chọn môn khác, tên đệ tử này ngươi biết là ai không?
- Người nào?
- Trường Tôn Nhiên, Thiên Bảng thứ ba Trường Tôn Nhiên vừa mới rời đi không lâu!
- Đi đổi một quyển đi!
Lão chấp sự khuyên nhủ.
Lão chấp sự vốn tưởng rằng Diệp Chân sẽ nghe khuyên, không nghĩ tới, Diệp Chân lại kiên định lắc đầu, làm lão chấp sự tức giận đến dựng râu trừng mắt.
- Lão phu biết, những đệ tử nội môn các ngươi, tất cả đều là gia hỏa mắt cao hơn đầu! Không thiệt thòi, tuyệt đối sẽ không nghe lão phu khuyên!
- Hừ, Bách Điệp Chân Cương bảy ngàn điểm cống hiến, Hàn Viên kiếm pháp sáu ngàn điểm cống hiến, liễm tức thuật ba ngàn điểm cống hiến, tổng cộng một vạn sáu.
Lão chấp sự dựng râu trừng mắt nói.
- Nhiều như vậy?
Diệp Chân giật mình, bí tịch Nhân giai hạ phẩm mới năm sáu trăm điểm cống hiến, nhưng bí tịch Nhân giai thượng phẩm, trực tiếp tăng gấp mười lần.
- Đây coi là cái gì, một quyển bí tịch Nhân giai thượng phẩm, phóng tới ngoại giới đấu giá, mấy chục vạn lượng bạc là bình thường.
- Thế nào, không đủ điểm?
Lão chấp sự có chút quan tâm Diệp Chân.
- Không đủ cũng không sao, đệ tử nội môn sát nhập Top 10 Thiên Bảng, mỗi người đều có thể tạm ứng tông môn một vạn điểm cống hiến.
Lão chấp sự nhắc nhở.
Diệp Chân lắc đầu, trong tay có nhiều bạc như vậy, đổi thành điểm cống hiến học bí tịch, dư xài.
Không bao lâu, Diệp Chân dùng mười sáu vạn lượng bạc đổi một vạn sáu ngàn điểm cống hiến, thành công cầm đi ba quyển bí tịch.
Đã không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng!
Diệp Chân dứt khoát chạy đến đại điện tông môn, tất cả bạc trên người, toàn bộ đổi thành điểm cống hiến, đổi thành Ngưng Chân Đan, thậm chí còn tạm ứng một vạn điểm cống hiến, cũng đổi thành Ngưng Chân Đan.
Hết thảy, lấy tăng cao tu vi làm mục tiêu.
Nếu tu vi tăng lên, kiếm bạc liền càng thêm dễ dàng.
Nửa khắc đồng hồ sau, Diệp Chân vui vẻ thu hơn hai mươi bình Ngưng Chân Đan vào vòng tay trữ vật, lần này, những đan dược kia, đầy đủ Diệp Chân tu luyện hơn mấy tháng.
Diệp Chân vừa mới bước ra đại điện tông môn, xa xa trên đường núi, hai đạo nhân ảnh đang chạy như điên về phía đại điện tông môn, người bên phải, Diệp Chân nhận ra, chính là Chu Chí An.
Thời điểm hai người chạy như điên tới nhìn thấy Diệp Chân, một người trong đó liền mừng như điên gầm rú.
- Diệp Chân, ta chính là vị trí thứ mười ba trên Thiên Bảng Tào La, chuyên tới khiêu chiến vị trí thứ mười trên Thiên Bảng ngươi!
Nghe được tiếng rống to của Tào La, sắc mặt của Diệp Chân lập tức biến đổi.
Nghe nói, tu vi của Tào La, đã bước vào Dẫn Linh cảnh.
Cùng thời khắc đó, trong đầu Diệp Chân nổi lên một quy củ của tông môn... lúc có đệ tử cấp thấp khiêu chiến đệ tử cấp cao trên Thiên Bảng, đệ tử cấp cao trên Thiên Bảng, không thể cự tuyệt!