- Không sai, Hồng Mông Tạo Hóa Tháp trên người hắn nhất định là vật của Tôn Thần, Tôn Thần nhất định có thể quét ngang ba ngàn giới, trở thành Thần Vương của vạn giới sinh linh!
Một tráng hán vô cùng khôi ngô, trên người mọc đầy lân giáp, trên mặt lộ ra thần sắc cuồng nhiệt.
- Đại sư huynh, đại ca không sao chứ?
Đoan Mộc Hàn và tiểu hòa thượng có chút ít lo lắng nhìn Khương Tư Nam, bọn họ cũng theo Khương Tư Nam gọi Mộng Thương Sinh là đại sư huynh, nhìn kiếm hải tan vỡ đầy trời, trong lòng bọn họ cũng cảm thấy một loại cảm giác bị đè nén và vô lực.
- Yên tâm, tiểu tử này mạng lớn, sẽ không dễ dàng chết như vậy đâu!
Ngao Hinh Nhi đứng bên cạnh, trong ánh mắt phảng phất như có phù văn màu lam lóe lên, nàng bĩu môi, bộ dạng như không thèm để ý nói.
Mộng Thương Sinh khẽ mĩm cười nói:
- Ta tin tưởng Tư Nam, hắn chắc chắn sẽ không có việc gì!
Ùng ùng!
Trên hư không, kiếm quang như hải, ẩn chứa kiếm ý tan vỡ mênh mông, phô thiên cái địa hướng về phía Khương Tư Nam.
Tôn Thần từ trong kiếm hải đạp chân mà đến, chiến y tử kim phất phới, tóc dài bồng bềnh, lúc này Khương Tư Nam mới nhìn rõ khuôn mặt của hắn.
Sắc mặt Tôn Thần như đao gọt búa khắc, anh tuấn vô cùng, đôi tròng mắt cũng tử kim sắc, trên người có phù văn huyết khí thần bí lượn lờ, phảng phất như thật sự như một vị thần trấn áp chư thiên vạn giới,
Trên đỉnh đầu hắn có mười bông hoa sen như vương miện, rủ xuống từng sợi thần mang, khiến cho cả người hắn đều mang theo một loại uy nghiêm, khí phách và khí chất thần bí.
- Sát!
Tôn Thần ngang trời mà đến, kiếm hải vô tận bao phủ thương khung, tản mát ra một loại ba động hủy diệt hết thảy.
Ầm!
Quanh người Khương Tư Nam cũng tản mát ra quang mang vô cùng lóng lánh, hắn giống như một vòng mặt trời tản ra ánh sáng và nhiệt nóng, tất cả kiếm quang quanh người đều hóa thành vòng xoáy.
Vù vù vù!
Kiếm quang như mưa, rối rít bắn vào trong kiếm hải tan vỡ, chỉ là trong chốc lát, xảy ra một trận va chạm kinh thiên động địa.
Trong lốc xoáy kiếm quang, phảng phất như ẩn chứa một loại trơn tru như ý, bổn nguyên ôm trọn ý cảnh, những kiếm ý tan vỡ tiến vào trong kiếm quang lốc xoáy, đều lần lượt bị bao vây, chậm rãi tan rã trong hư vô.
Thần quang sáng chói rực rỡ, chấn động khắp nơi, sơn thể tứ phương cũng đang kịch liệt chấn động, phảng phất như Thiên Kiếm Tiên Sơn cũng muốn sụp đổ.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Cường giả xung quanh cũng ngẩng đầu nhìn hai đạo thân ảnh sáng chói trong hư không phía xa, trong ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
- Đó là... hai vị cường giả lĩnh ngộ kiếm đạo chân ý?
Có người kinh hô, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
- Chưa lĩnh ngộ kiếm đạo chân ý, chỉ mới tiếp xúc đến biên giới chân ý, phải biết rằng hiện giờ mới chỉ có năm vị tiểu tiên vương lĩnh ngộ kiếm đạo chân ý, muốn lĩnh ngộ kiếm đạo chân ý thật sự quá khó khăn, nhưng điều này cũng rất hiếm có, chúng ta đi xem thế nào! Nói không chừng có thể thông qua chiến đấu của bọn họ cũng đụng chạm đến được biên giới của kiếm đạo chân ý!
- Tốt, đi!
Tất cả mọi người gào thét, hóa thành từng đạo quang mang lóng lánh, bay về hướng khu vực đại chiến.
Ba động chiến đấu của Khương Tư Nam và Tôn Thần quá cường liệt, kinh động đến rất nhiều cường giả chung quanh.
Ùng ùng!
Vù vù vù!
Kiếm quang bao phủ vòm trời, như sóng biển cuốn động tứ phương, Khương Tư Nam và Tôn Thần không ngừng va chạm trong hư không, như một vòng mặt trời bị hải dương vô tận bao vây, nhưng mặt trời vẫn có thể đột phá trùng vây, nhảy lên trên chín tầng trời.
- Thủ hộ chi đạo, kiếm ý không thể quá mềm mại, có nhu có cương mới có thể đi được xa hơn... Âm dương kết hợp, Thái Cực từ giản đơn biến thành phức tạp...
Khương Tư Nam và Tôn Thần không ngừng va chạm, lĩnh ngộ của Khương Tư Nam đối với kiếm đạo chân ý cũng càng ngày càng khắc sâu và thấu triệt, mười bông hoa sen trên đỉnh đầu cũng càng ngày càng chân thật.
Thủ hộ kiếm ý của hắn chính là lấy pháp tắc âm dương làm thân thể, dung hợp với lĩnh ngộ của mình đối với kiếm đạo, mặc dù thoạt nhìn ôn nhuận như ngọc, nhưng một khi bạo phát sẽ giống như nắng gắt mới lên, không thể chống đỡ.
Hai loại lực lượng cực hạn bị Khương Tư Nam khéo léo dung hợp, vừa có phòng ngự lại vừa có công kích, thần diệu khó lường.
Cho nên, kiếm ý tan vỡ của Tôn Thần mặc dù rất mạnh, nhưng căn bản không có biện pháp phá hư kiếm ý nước xoáy của Khương Tư Nam, ngược lại sẽ từ từ bị ma diệt.
- Đây là Thủ Chi Kiếm, còn có Công Chi Kiếm...
Trong ánh mắt Khương Tư Nam hào quang càng ngày càng sáng chói, phảng phất như một thanh tuyệt thế thần kiếm mới vừa xuất thế, bộc phát ra lực lượng làm cho người ta phải chú ý.
Ầm!
Khương Tư Nam vừa dứt hô ba chữ Công Chi Kiếm’, nhất thời tất cả kiếm quang nước xoáy bắt đầu biến hóa, giống như nhánh cây kết nối, liên kết lại với nhau, tạo thành một mảnh kiếm trận kinh khủng che khuất bầu trời!
Đây là pháp môn Khương Tư Nam lĩnh ngộ ra từ trong Tru Tiên trận đồ của sư tôn Dịch Thiên Cơ, lấy kiếm quang làm thể, lấy kiếm ý làm đồ, luyện hóa Chư Thiên phong mang, hành lực sát phạt!
Ầm ầm!
Thủ hộ trận đồ phảng phất như che đậy thương khung, khiến cả thiên địa trở nên ảm đạm, bốn phía cũng tràn đầy kiếm ý tranh kêu, loại ba động kinh khủng này khiến cho trong lòng tất cả mọi người đều run rẩy, phảng phất như đang đối mặt với chân tiên của một vô thượng!
Ngay cả thần sắc của Tôn Thần cũng trở nên vô cùng ngưng trọng.
Phía sau hắn kiếm hải tan vỡ cũng bắt đầu tản mát ra thần quang vô tận, khí tức đột nhiên bộc phát gấp mấy lần, trong tiếng gầm giận dữ của Tôn Thần, xông vọt lên chín tầng trời!
- Đây chính là kiếm đạo chân ý sao? Thật không ngờ kinh khủng như vậy?!
Có người lẩm bẩm tự nói, sắc mặt trở nên trắng bệch.
- Trên pháp tắc là chân ý, nghe nói chỉ có lĩnh ngộ chân ý, mới có thể tấn thăng đến nửa bước Chí Tôn Chi Cảnh, mới có thể lĩnh ngộ cuối cùng được đạo ý chân chính, trở thành Chí Tôn một đời! Nhưng kiếm đạo cũng là Chư Thiên đệ nhất sát phạt, cho tới bây giờ không ai có thể lấy kiếm đạo tấn chức Chí Tôn Chi Cảnh, cho dù là Chí Tôn cường giả cũng rất khó lĩnh ngộ chân ý, tối đa cũng chỉ là tìm hiểu được vài loại pháp tắc trong đó thôi...
Một cường giả dị tộc mặt mũi già nua lẩm bẩm tự nói, trong thanh âm tràn đầy vẻ kinh hãi không che dấu được.
- Nếu hai người này không chết... tuyệt đối có thể trở thành Tuyệt Thế Chí Tôn!
Có người chắc chắn nói.
Ầm!
Vừa lúc đó, thủ hộ trận đồ trên chín tầng trời đã đập vào kiếm hải tan vỡ vô cùng vô tận phía dưới.
Trong nháy mắt, thiên địa thất thanh, trước mắt mọi người đều là một mảnh bạch quang sáng chói.
Tiếng vang “Ùng ùng” như cửu thiên thần lôi, nghiền nát hư không, thần quang sáng chói tung hoành, cuốn động ngàn vạn trượng đất.
Núi đá chung quanh ầm ầm bị phá vỡ, những cây cổ thụ chọc trời trong nháy mắt biến thành phấn vụn.
Cả tòa Thiên Kiếm Tiên Sơn phảng phất như cũng đang run rẩy.
Mấy cường giả ở khoảng cách tương đối gần thậm chí bị loại sóng xung kích kinh khủng này trong nháy mắt đánh trúng, lồng ngực huyết nhục mơ hồ, ho ra máu lui về phía sau, trong ánh mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.
Còn tất cả những người đứng hơi xa, sắc mặt tái nhợt, cảm nhận được bị đè nén cực lớn.
Thần quang trên hư không thật lâu sau mới bình ổn trở lại.
Ầm!
Trên chín tầng trời rơi xuống một bóng người, tóc tai bù xù, y phục trên người rách nát, vết thương trên người bị kiếm ý cắt trúng thoạt nhìn rất dữ tợn, trên khuôn mặt anh tuấn cũng dính đầy máu tươi.
Người này chính là Tôn Thần!