Tạo Hóa Tiên Đế

Trên biển xanh thẳm, gợn sóng mãnh liệt, hơi nước tràn ngập, Khương Tư Nam, Long Ngưng Tuyết, Liễu Dung Dung cùng Nghiêm Phong hóa thành bốn đạo thần quang, về phía xa trì bay nhanh.

Sau lưng Ngũ Đức Chân Nhân như năm tòa Thái Cổ Thần Sơn, vô cùng nguy nga, khí tức bàng bạc, chộp về phía trước.

Đại năng Thông Thiên Cảnh, luyện ra Nguyên Thần, pháp lực vô biên, thần thông quảng đại, đã có thể mượn một tia lực lượng thiên địa, bởi vậy có được cực tốc mà người bình thường khó có thể tưởng tượng, có thể nói là một bước ngàn trượng.

Vốn là mấy vạn trượng khoảng cách, sau một lát cũng chỉ còn lại có mấy ngàn trượng, hơn nữa khoảng cách càng ngày càng gần.

Sắc mặt Liễu Dung Dung cùng Nghiêm Phong đều cực kỳ tái nhợt, đại năng Thông Thiên Cảnh uy áp quá cường đại, tựa như Thái Cổ Thần Sơn bàng bạc đập vào mặt, bọn hắn chỉ có thể kiệt lực thúc dục pháp lực toàn thân, để cho tốc độ của mình nhanh một chút, lại nhanh một chút.

Khương Tư Nam nghe được Long Ngưng Tuyết nói, cười nhạt một tiếng:

- Sư tỷ không nên gấp gáp, chờ một chút các ngươi đều theo sát ta, ta có biện pháp mang mọi người ly khai nơi đây!

- Long Hoàng, chuẩn bị xong chưa?

Tâm thần Khương Tư Nam chìm vào trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp hỏi.


- Nếu như chỉ một mình ngươi, muốn chạy trốn dễ như trở bàn tay, nhưng mà các ngươi khoảng chừng bốn người, ta là sợ thời điểm mở ra hư không chi môn, sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, dù sao năm lão gia hỏa sau lưng kia tuy thực lực không được tốt lắm, nhưng mà phân loại Ngũ Hành, liên thủ chiến lực vô cùng cường đại, dùng thực lực của ta hôm nay, chỉ sợ còn không cách nào đối kháng bọn hắn!

Long Hoàng chậm rãi nói, tuy hắn rất cường đại, nhưng mà hôm nay chỉ còn lại có thân thể thần hồn, thi triển thần thông có rất nhiều hạn chế, càng huống chi hắn xa xa không có khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.

- Đám người Long sư tỷ đều là đồng môn của ta, ta không thể trơ mắt nhìn bọn hắn lưu lại chịu chết, nhất định phải dẫn bọn hắn cùng đi, Long Hoàng ngươi mở ra hư không chi môn, ta nghĩ chỉ cần chúng ta tốc độ nhanh một chút, có lẽ không có vấn đề gì!

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia kiên quyết.

Long Hoàng nhẹ gật đầu, không có khuyên nữa, Long thân tản mát ra Long uy nhàn nhạt, kim quang mênh mông mà sáng chói, thần hồn phảng phất như là thiêu đốt, một cỗ chấn động không hiểu tràn ngập tứ phương, Thiên Địa hư không ẩn ẩn run rẩy lên.

Ông!

Một đạo Không Gian Chi Môn xuất hiện ở trước mặt Khương Tư Nam, Không Gian Chi Môn phong cách cổ xưa mà huyền ảo, lóe ra kim quang sáng chói, khí tức không gian tràn ngập ra.

Khương Tư Nam một bước bước vào trong đó, đồng thời đối với Long Ngưng Tuyết, Liễu Dung Dung cùng Nghiêm Phong rống lớn một tiếng:

- Sư tỷ, các ngươi mau vào!


Ba người bọn họ thấy được Không Gian Chi Môn đột nhiên xuất hiện, trong ánh mắt lộ ra thần sắc khó có thể tin, vô cùng khiếp sợ, Không Gian Chi Môn là chỉ có Vương giả mới có thể mở, xuyên thẳng qua hư không, nắm giữ không gian cấm kị, nhưng mà thật không ngờ Khương Tư Nam có thể làm ra một đạo Không Gian Chi Môn?

Tuy ba người bọn hắn khiếp sợ, nhưng cũng biết tình huống khẩn cấp, đều không chút do dự, hóa thành từng đạo lưu quang đột nhiên lao đến.

- Cái gì? Muốn đi? Trở lại cho ta!

Ngũ Đức Chân Nhân đối với Không Gian Chi Môn đột nhiên xuất hiện cũng cảm thấy cực kỳ khiếp sợ, giờ phút này đồng thời nổi giận gầm lên một tiếng, năm người như năm ngọn núi cao, sừng sững ở trên hư không Đại Hải, pháp lực toàn thân bành trướng mà bàng bạc, đột nhiên hình thành một đạo Ngũ Sắc Thần Quang tịch cuốn tới.

Mà lúc này, Long Ngưng Tuyết khó khăn lắm bay vào trong hư không chi môn, nhưng mà Liễu Dung Dung cùng Nghiêm Phong nửa bước còn ở bên ngoài, lập tức bị Ngũ Sắc Thần Quang cuốn lấy, sau đó đột nhiên thoáng một phát từ trong hư không chi môn kéo ra ngoài.

- Liễu sư muội? Nghiêm sư đệ?

Long Ngưng Tuyết biến sắc, muốn lao ra, nhưng mà bị Khương Tư Nam kéo lại, Khương Tư Nam nói gấp:

- Sư tỷ, nơi này không thể ở lâu, Liễu sư tỷ cùng Nghiêm sư huynh chúng ta cứu không được, nếu ở lại chỗ này ngay cả chúng ta cũng sống không được, chỉ cần chúng ta có thể đào tẩu, bọn hắn khẳng định không dám thương hại Liễu sư tỷ cùng Nghiêm sư huynh!


Ánh mắt Long Ngưng Tuyết lạnh như băng nhìn lướt qua Ngũ Đức Chân Nhân, chứng kiến Liễu Dung Dung cùng Nghiêm Phong đều kêu thảm một tiếng, bị bắt qua, biết rõ rốt cuộc cứu không được hai người rồi, cắn răng một cái cùng Khương Tư Nam chui vào Không Gian Chi Môn.

Oanh!

Ngũ Đức Chân Nhân liên thủ, lại một đạo Ngũ Sắc Thần Quang đánh úp tới, nhưng mà Không Gian Chi Môn hóa thành một mảnh kim sắc quang vũ, biến mất ở trong hư không, Ngũ Sắc Thần Quang ầm ầm nổ tung, để cho nước biển trong vòng nghìn dặm bốc hơi, xuất hiện một hố to sâu đậm, sau đó vô số nước biển chảy ngược tiến đến, nhấc lên sóng lớn kinh thiên.

- Đáng giận, vậy mà lại để cho bọn hắn chạy thoát!

Ánh mắt Kim Đức Chân Nhân cực kỳ âm trầm, sắc mặt tái nhợt, một chưởng chụp về phía Đại Hải, sóng nước nổ tung, tôm cá trở thành bột mịn, trên hải vực này hiện ra vô số thi thể sinh vật biển.

- Tiểu tử Khương Tư Nam kia vậy mà có thể mở hư không chi môn? Xem ra chúng ta còn xem thường hắn!

Mộc Đức Chân Nhân cũng lạnh lùng nói.

- Các ngươi đều quên sao? Tiểu tử này là đồ đệ của Dịch Thiên Cơ, lão già kia được xưng Đa Bảo Đạo Nhân, chính là trận đạo Vương giả, trong tay không biết có bao nhiêu bảo bối, khẳng định cho Khương Tư Nam vật bảo vệ tánh mạng, cái này là chúng ta chủ quan, nhưng mà tiếp theo, ta tuyệt đối sẽ không cho hắn bất cứ cơ hội nào!

Kim Đức Chân Nhân ánh mắt lập loè, phảng phất như muốn cát liệt hư không, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc phẫn nộ.

Chu Thanh cũng sắc mặt rất khó coi, chậm rãi nói:


- Mấy vị trưởng lão, Khương Tư Nam kia mở ra hư không chi môn, Đại Hải mênh mông, chúng ta đi đâu tìm a?

Kim Đức Chân Nhân cười lạnh một tiếng nói:

- Dùng pháp lực của Khương Tư Nam, dù mở ra hư không chi môn, cũng truyền tống không quá xa, có lẽ ngay trong phương viên mấy vạn dặm, hắn chỉ có thể có hai nơi để đi, một là phản hồi Đại La Thiên Tông, một là tiếp tục lưu lại ở trong đông hải, ta liền truyền tìm, để cho sư đệ khác chặn ở trên đường hắn phản hồi Đại La Thiên Tông, chúng ta tiếp tục ở đây tìm kiếm, chỉ cần bị ta tìm được, hắn tuyệt đối sẽ không có bất kỳ cơ hội chạy trốn lần nữa!

Tất cả mọi người nhẹ gật đầu, thân hình hóa thành từng đạo lưu quang, bay về phía bốn phương tám hướng.

Mà giờ khắc này, Khương Tư Nam cùng Long Ngưng Tuyết ở trong hư không xuyên thẳng qua, chung quanh đều là quang ảnh mơ hồ, một mảnh Hỗn Độn, cũng không biết đã qua bao lâu, chỉ thấy trước mắt lóe lên hào quang, bọn hắn xuất hiện ở một vùng biển lạ lẫm.

- Tiểu tử, ở đây cách nơi trước 10 vạn dặm, chuyện kế tiếp phải nhờ vào chính ngươi rồi, không có việc gì không nên quấy rầy lão tử, ta muốn ngủ một giấc!

Thanh âm Long Hoàng có chút mỏi mệt truyền đến, chậm rãi yên lặng xuống.

Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, hắn cũng biết người Ngũ Hành Thánh Tông cùng Đệ Nhất Thánh muốn nhằm vào mình, mình trốn về Ngũ Hành Thánh Tông khẳng định không phải lựa chọn sáng suốt, không bằng tiếp tục trốn về hướng đông, ở trong biển tìm cơ duyên của mình.

Long Ngưng Tuyết đứng ở bên cạnh hắn, trong ánh mắt tràn đầy băng sương.

- Ngũ Hành Thánh Tông thật không ngờ hung hăng càn quấy? Hiển nhiên đối phó đệ tử Đại La Thiên Tông ta, bọn họ là muốn khơi mào hai tông đại chiến sao? Lúc này đây bảy đệ tử, không nghĩ tới cuối cùng chỉ còn lại một mình ngươi...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận