Gió đông lạnh buốt ở London khiến cho những con người ở đây phải chạy về nhà ngồi bên lò sưởi , nó và hắn cũng không ngoại lệ . Nó chỉ mang trên người mỗi bộ đồng phục lao công thôi còn hắn thì có bộ vét , nói bộ vét là thế thôi chứ thật ra hắn cũng đang run vì lạnh nhưng cố gắng tỏ vẻ ở đây rất đỗi bình thường . Hắn thấy nó đang co ro ngồi ghế đá bèn cởi áo ngoài của mình ra mà đưa cho nó .
'' M...Mày mặc vào đi kẻo lạnh !''- hắn một tay đưa áo cho nó còn một tay thì để sau đang giữ chiếc dây , mặt hắn đỏ dần mà cũng đúng thôi đây là lần đầu tiên hắn đối xử với con gái thế này đó .
'' Mày.... hong lạnh... à ? Mà mày sao thế kia ! Ở đây đâu phải vi sóng đâu mà mặt đỏ như mới vào lò thế kia''- nó ngạc nhiên ngóc đầu dậy mà nói run cầm cập vì lạnh và cũng không quên nhìn hắn bằng cặp mắt to tròn ngây ngô khiến hắn đỏ mặt thấy rõ lun .
'' Mày thì đang run như sấy kìa ! Mang vào nhanh cho tao , không thì tao cắt lưỡi mày đấy ! Con khùng ! ''- hắn không đôi co với nó nữa mà đang bình thường chuyển hóa thành giận lun và ném cho chiếc áo vào người .
'' Mang thì mang ! Cần gì phải nóng thế mày !''- nó bịu môi chu mỏ lên nói nhưng không quên mặc chiếc áo vào , nó không mặc chắc bị cắt lưỡi thật đó . Không nên đùa với con quỷ thì hơn .
Nó vừa mang áo vào người xong thì bỗng dưng có cái vật gì đó sáng lấp lánh trước mắt nó , đơ lại nhìn cái dây treo điện thoại . Nó thật sự rất đẹp , chiếc dây có hình ngôi sao với một màu xanh trong suốt , bên trong nó là một viên pha lê chứa đựng những giọt nước màu đỏ ngọc , sợi dây treo màu trắng xanh gần tương đồng với màu của ngôi sao nên rất khó để phát hiện đó là sợi dây treo điện thoại .
'' M... mày thấy thích ..... thì tao tặng mày !''- hắn thấy đôi mắt nó sáng trưng như đèn pha nên cũng có thể tặng nó dễ dàng hơn .
'' Thích ..... Mà mày nói gì cơ .... tặng ???? Đâu phải sinh nhật tao !''- nó cầm lấy chiếc dây mà xoa xoa vào mà coi như đó là vật quan trọng của mình , vừa nhớ lại chứ tặng của hắn là nó ngừng lại mà nhìn hắn đầy những dấu hỏi chấm to tổ chảng trên đầu .
'' Thôi tao không vòng vo nữa ! Mà...y c..ó thể ... hẹ..n hò v..ới ta..o đ..ược kh..ông !''- lúc đầu có vẻ rất trôi chảy nhưng đến cuối cùng thì ấp úng như một đứa trẻ đang luyện nói bo be vậy .
'' Mày nói hẹn hò !''- nó mở to mắt nhìn hắn , cái thằng bạn lạnh lùng , ít nói , máu lạnh như con quỷ của nó đây sao . Chắc hắn không phải nói vậy đâu nên cứ hỏi lại cho chắc .
'' Ừm !'''- hắn chỉ có thể nói vậy được thôi vì hắn không thể nói lại được nữa , lần này chắc chắn hắn sẽ không buông nó ra khỏi lòng bàn tay mình nữa đâu mà mặt đối mặt nói cho rõ thôi .
'' Hahahaha ! Hẹn hò .... M..ày đa..ng thươ..ng hạ..i t..ao sa..o !''- nó cười lớn sau đó gục mặt xuống và từng giọt nước ở đâu đó đang từng giọt từng giọt rơi xuống mặt đường lạnh . Hắn đang thương hại nó vì đợt tỏ tình không thành công với hắn đó sao , hắn coi nó như là một cái đồ chơi cho hắn sao hay hắn muốn nó yêu hắn xong hắn lại đá nó đi sao . Tại sao ??? (T-T)
'' Không phải ! Những điều đó tao nói thật !''- hắn thấy đôi mắt kia trở nên ướt đẫm nước và đôi mắt đó bây giờ trở nên rất sâu thẳm và xa xăm như đang đi vào một con đường mê cung dễ lạc đường nào đó .
'' T..ao không mu..ốn ng..he ! hix hix !''- nó vẫn giữ chiếc dây hắn tặng lấy tay ôm đầu mà chạy thật nhanh đi để không muốn hắn nhìn thấy nó yếu đuối , nó không muốn nghe hắn nói gì nữa . Chắc hắn nói để an ủi và thương hại cái trái tim đang rỉ máu bên trong kia của nó .
'' Nghe tao giải thích đi !''- hắn chạy thật nhanh đuổi theo nó muốn giải thích mọi thứ cho nó biết về tình cảm của hắn dành cho nó.
Hắn chạy nhanh hơn nó nên dễ dàng mà đuổi kịp và đứng trước mặt nó còn nó chỉ biết khóc và chạy thôi nên không quan tâm phía trước mình là cái gì nên đã đâm thẳng vào người nó mà không thương tiếc gây ra một tiếc động rất vui tai '' Bụp ''
'' Hơ !''- nó ngơ ngác vì sao nó không thể di chuyển được nữa mà vướng vào một bức tường thì rắn chắc nên nó đã ngóc đầu lên xem vật đó là gì thì thấy hắn đang ôm chặt nó vào lòng .
'' Tao sẽ chứng mình ! Điều tao nói là sự thật !''- Hắn tiến dần khuôn mặt của mình đến gần khuôn mặt nó cách khoảng 3 cm thì nói nhỏ và phả từng hơi thở ấm nóng vào mặt nó khiến nó đỏ mặt .
Nó định cúi mặt xuống để tránh khuôn mặt đó nhưng hắn đâu có dễ dàng để con mồi chạy thoát chứ nên đã dùng một tay của mình mà giữ lấy khuôn mặt của nó khiến nó không thể nào di chuyển được nữa vì bị ôm chặt nên hai tay không thể đây nên đã thành hoàn cảnh mặt đối mặt với hắn . Khuôn mặt hắn đã gần chạm mặt nó thì thấy nó nhắm chặt mắt vào không muốn thấy cảnh này nhưng vì hắn đã muốn chứng minh nên đã mặt đối mặt và môi chạm môi . Đôi môi đỏ mọng của nó làm hắn càng thêm thích thú và kích thích hắn thêm nên hắn đã chiếm trọn đôi môi anh đào đó , khi thấy nó bị ngợp thở vì thiếu oxi thì hắn mới quyến luyến rời khỏi môi nó mà ôm chặt nó vào lòng .
'' Bây.... giờ ! Tao nói yêu mày ! Mày đã tin chưa ?''- hắn nói nhỏ nhẹ vào vành tai của cơ thể nhỏ nhắn đang trong lòng hắn , đây là cách chứng minh của hắn có thể để nó bình tĩnh lại và tin hắn nên nếu nó vẫn chưa tin thì hắn đành chịu mà theo đuổi nó lại từ đầu .
'' Ừm ! T...ao t...in m...ày !''- nó khóc hạnh phúc trong lòng hắn , không có gì hạnh phúc bằng lúc này đối với nó . Nó muốn tất cả mà nó đang có hiện tại sẽ đừng rời xa nó , chỉ cần có gia đình , bạn bè và nhất là người đang trước mặt nó đây luôn ở bên nó thế này là đủ rồi .
Cả nó và hắn cùng đứng giữa dòng đường mặc những cơn lạnh đang làm thấu lạnh đến xương tủy của những con người ở đây nhưng đối với cả hai thế này là ấm áp và hạnh phúc rồi .
Con đường mai sau của họ sẽ ra sao ?
Tự họ có thể quyết định cọn đường dành cho mình !
Vì họ đã có những thứ họ muốn và được bên nhau !
~ END
Câu chuyện đã đến hồi kết ! Một cái kết đẹp cho họ đúng không mọi người (^_^)
Rất cảm ơn mọi người đã theo dõi diễn biến và ủng hộ câu chuyện trong thời gian qua .