Tạo Thần

"Ầm
ầm..."

Từng đạo âm lôi nổ vang trên trời, sương mù hắc ám dày đặc mà âm trầm lại một
lần nữa tràn ngập phía trên đỉnh Thánh Điện.

Từ phía xa, các đại thánh điện đều chú ý tới sự khác thường ở nơi này..

Vài vị Kị Sĩ Vương Điện Hạ cũng lẩm bẩm tự nói:
“Lại có người vô tình rèn được Thiên Kỵ Thánh Khí sao? Thật là may mắn. Ai...
Không biết lần này có cơ hội đoạt được nó hay không?”

Thiên Kỵ Thánh Khí, đây chính là tồn tại vương giả trong linh khí.

Cho dù là kị sĩ vương cấp cường giả cũng đều khao khát và đổ xô đi tranh giành.

Bên trong Đoán Tạo Thánh Điện, Nặc Y Nhĩ đại sư đang tập trung suy nghĩ về một
vấn đề gì đó, rồi bỗng nhiên nghe thấy từng đợt lôi âm ngay trên đỉnh đầu. Thần
sắc lão chợt động, lập tức rời khỏi chỗ ở.

Khấu Nhuệ đang túc trực bên trong đại điện, lão nhìn lên phía trên đỉnh đại
điện, sắc mặt có chút phức tạp.

Ngoài hắn ra, còn có năm vị đại sư cũng đồng thời xuất hiện.

Những vị đại sư trong lúc đang bế quan suy ngẫm thì cảm ứng được tiếng sấm phía
trên đầu bèn ra ngoài xem náo nhiệt.

Về phần những người khác, đa phần đều rèn linh khí trong phòng chế tạo riêng
của mình, không quan tâm tới việc bên ngoài. Trừ phi có tiếng chuông cổ vang
lên, nếu không cho dù có người rèn ra được Thiên Kỵ Thánh Khí, bọn họ cũng
không thèm để trong lòng.

Đương nhiên, ngoại trừ những vị đại sư, đoán tạo linh sư có tước vị và đoán tạo
linh sư bình thường đều rất có hứng thú với Thiên Kỵ Thánh Khí.

Nhưng lúc này bọn họ lại không có tư cách tiến vào đại sảnh, đành phải ở tại
chỗ, âm thầm hỏi thăm xem vị đại sư nào đã rèn được Thiên Kỵ Thánh Khí.

- Nặc Y Nhĩ đại sư!

Sau khi nhìn thấy Nặc Y Nhĩ xuất hiện, những vị đại sư này đều cung kính thi lễ
với hắn.

- Khấu Nhuệ, là ai dẫn động Thiên Kỵ Lực vậy?
Nặc Y Nhĩ đại sư phất tay một cái, trầm giọng hỏi.

Khấu Nhuệ cười khổ một tiếng, nói:
- Nặc Y Nhĩ đại sư, là Doanh Thừa Phong.

- Cái gì?

Vài tiếng kinh hô đồng thời vang lên.


Những vị đại sư này đều không hẹn mà cùng đi tới đại sảnh, cho nên cũng không
biết ai là người gây ra thiên địa dị tượng này. Cho nên khi nghe Khấu Nhuệ trả
lời, bọn họ đều cảm thấy có chút khó tin.

Khấu Nhuệ khẽ thở dài:
- Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, thì ngay cả lão phu cũng chẳng thể tin
được.
Lão dừng một chút, nói:
- Sau khi trở về từ năm ngày trước, Doanh Thừa Phong bắt đầu bế quan rèn linh
khí. Nghe nói hắn chế tạo nguyên một bộ thánh khí dành riêng cho tọa kỵ.

Sắc mặt mấy vị đại sư ở đây đều trở nên nghiêm trọng hẳn lên.

Nếu như nói ngẫu nhiên rèn được một kiện Thiên Kỵ Thánh Khí là may mắn, thì
thiết kế và rèn nguyên một bộ thánh khí thì hẳn là tốn nhiều công sức rồi.

Đó không chỉ đơn giản là rèn được tất cả các bộ phận của bộ thánh khí.

Mà trong khi thiết kế, giữa các món thánh khí với nhau nhất định cũng phải có
mối liên hệ, cứ như vậy, khi tất cả thánh khí cùng kết hợp lại cùng một chỗ mới
có thể phát ra lực lượng bí văn lượng càng thêm mạnh mẽ.

Trọn bộ tổ hợp thánh khí khó chế tạo hơn rất nhiều so với việc rèn một món
thánh khí, đã không phải đơn giản là chỉ phụ thuộc riêng vào kĩ thuật khéo léo
nữa.

Để sắp xếp và thiết kế chỉnh thể, yêu cầu đối với kiến thức và kinh nghiệm tích
lũy của đoán tạo linh sư là rất cao. Có thể nói, nếu không có đầy đủ kinh
nghiệm thì căn bản không thể thiết kế được thánh khí đạt tiêu chuẩn.

Nặc Y Nhĩ đại sư trầm ngâm một lúc, nói:
- Hắn rèn bộ thánh khí kia là do tự hắn thiết kế hay là do ngươi giúp đỡ?

Khấu Nhuệ lắc đầu nói:
- Đương nhiên là hắn tự mình thiết kế. Tuy nhiên...
Hắn do dự một chút, nói:
- Trước khi rèn hắn có cho lão phu xem qua một lần.

Một vị đại sư lập tức hỏi:
- Có gì đặc biệt chăng?

Khấu Nhuệ cười khổ:
- Có lẽ có gì đó đặc biệt, nhưng lão phu cũng không nhìn ra được.

Tất cả đều giật mình. Nếu nói như vậy, thuật chế tạo của Doanh Thừa Phong ít
nhất cũng có thể sánh ngang với Khấu Nhuệ.

Vị đại sư kia khẽ vuốt râu dài, thì thào nói:
- Tiểu tử kia còn trẻ như vậy, làm sao lại có kiến thức uyên bác như vậy chứ?

Đối với bọn họ, thiết kế đầy đủ một bộ thánh khí là một việc hết sức khó khăn.

Cho dù có thiết kế ra được, cũng phải trải qua nhiều lần sửa chữa, phải tìm
cách để thánh khí có thể phát ra uy lực lớn nhất có thể.

Nhưng tên tiểu tử Doanh Thừa Phong kia không ngờ vừa thiết kế xong đã lại lập
tức ra tay rèn luôn.

Thật không biết hắn nên nói hắn là nghé con không sợ hổ hay là một tên không
biết tốt xấu, làm việc một cách lỗ mãng.

Nặc Y Nhĩ sắc mặt không đổi hỏi:
- Thành quả của hắn như thế nào?

Đôi mắt Khấu Nhuệ sáng ngời, nói:
- Đồ Kiến Vĩ báo tin tới nói trong mấy ngày đầu, Doanh Thừa Phong đã rèn xong
giày chiến, mũ giáp, thánh giáp, giáp đùi, bảo vệ tay. Cả quang minh chi dực
cũng đã hoàn thành.

Một vị đại sư không kìm nổi xen vào hỏi:
- Đều là thánh khí ?

Khấu Nhuệ gật mạnh đầu khẳng định:
- Đều là thánh khí!

Lời của hai người họ đều giống nhau, nhưng giọng điệu lại hoàn toàn bất đồng.

Vài người ngơ ngác nhìn nhau, một người lại hỏi:
- Phẩm cấp như thế nào, có lực lượng bí văn hay không?

- Ít nhất là trung phẩm thánh khí, riêng linh giáp kia là thượng phẩm, về phần
lực lượng bí văn...
Khấu Nhuệ do dự một chút rồi nói:
- Đồ Kiến Vĩ chỉ thấy một món trong đó có lực lượng bí văn, những món còn lại
khi vừa mới ra khỏi lò liền bị tọa kỵ của Doanh Thừa Phong thu lại, căn bản
chưa từng phóng thích năng lực, cũng không cho Đồ Kiến Vĩ xem xét kĩ càng, cho
nên hắn cũng không dám xác định.

Nặc Y Nhĩ khẽ thở dài:
- Cho dù không có lực lượng bí văn, chỉ cần xác suất thành công trăm phần trăm
như vậy đã là rất giỏi rồi. Haha, nếu như có thêm cả lực lượng bí văn thì ngay
cả lão phu cũng không theo kịp kĩ thuật chế tạo của tên tiểu tử này đâu.

Các vị đại sư liếc mắt nhìn nhau, đều thầm nghĩ trong lòng: “Nếu như ngay cả
ngài đều tự nhận không bằng, chúng ta đây cũng khỏi cần so sánh nữa”

Tuy bọn họ đều là đoán tạo đại sư, cũng không thể đảm bảo không có một chút sai
lầm nào trong quá trình chế tạo.

Chỉ cần một chút sơ sẩy thôi cũng đủ làm hỏng hoặc làm giảm cấp bậc của thánh
khí rồi.


Nếu như mỗi một lần đều thành công rèn được trung phẩm thánh khí, lại còn đưa
được lực lượng bí văn vào bên trong, thì đó là chuyện chẳng ai tin nổi.

-ẦM!!!!

Đột nhiên trên trời hiện ra một tia sáng.

Một chiếc rìu lớn đột ngột bay ra, lơ lửng bên ngoài Đoán Tạo Thánh Điện, đang
tỏa ra ánh sáng đẹp đẽ, hoa mĩ từ bên trong âm lôi mịt mùng vô tận.

- Tốt, một kiện Thiên Kị Thánh Binh thật tốt.

Nặc Y Nhĩ ngẩng đầu nhìn lên, hắn cao giọng khen.

Chiếc rìu lớn này rõ ràng là Thiên Kỵ Thánh Khí được Doanh Thừa Phong tạo ra,
có thể dẫn Thiên Kỵ lực tới thì ít nhất cũng là một kiện thánh binh có bí văn
cực phẩm rồi.

Bất kể là linh khí hay thánh khí, ngoại trừ những linh khí đặc thì ra thì áo
giáp và binh khí là khó rèn ra nhất.

Nói chung ở đẳng cấp Thiên Kỵ, giá trị của binh khí cao hơn hẳn một bậc so với
đồ phòng ngự.

Mọi người dù thế nào cũng không ngờ được, lúc Doanh Thừa Phong rèn thánh binh
lại có thể dẫn Thiên Kỵ lực tới.

Một vị đại sư sắc mặt biến hóa, thì thào nói:
- Hắn...cố ý sao?

Trong lòng mọi người rung động, không hẹn mà nổi lên cùng một suy nghĩ trong
đầu.

Nếu trong lúc rèn thánh binh mà Doanh Thừa Phong cố ý dẫn Thiên Kỵ Lực tới, như
vậy kĩ thuật rèn của tên này quả thật quá đáng sợ.

Nặc Y Nhĩ đại sư chần chờ một chút, nói:
- Không thể nào, hắn còn quá trẻ, không thể có khả năng này được. Hừ, ngoại trừ
Tượng Vương đã tiếp cận đoán tạo chi thần ra, không ai có thể khống chế sự xuất
hiện của Thiên Kị Thánh Khí cả.

Tượng: thợ thủ công

Tất cả mọi đều gật đầu, trong lòng thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Tượng Vương, đã có hơn nghìn năm chưa từng xuất thế. Cho dù thiên phú của Doanh
Thừa Phong có cường đại cỡ nào cũng không có khả năng đạt được cảnh giới bậc
này.

Chỉ có điều, sau khi chứng kiến cảnh tượng ngày hôm nay, chúng đại sư đều rõ
ràng một việc.

Đó là thành tựu của Doanh Thừa Phong trong đoán tạo thuật còn lớn hơn nhiều so
với những gì họ tưởng tượng. Chỉ sợ cũng không kém bao nhiêu so với đệ nhất
đoán tạo sư Nặc Y Nhĩ.

………

Trong phòng chế tạo, Doanh Thừa Phong đột nhiên ra tay, bắt được tay Bá Vương,
hắn khẽ quát:
- Máu tươi! Mau lên!


Bá Vương ngẩn ra, rồi lập tức hiểu rõ. Nó đưa tay ra, đầu ngón tay trở nên bén
nhọn như móc câu, nhẹ nhàng vạch một cái. Một vòi máu lập tức phun ra, dưới sự
khống chế của Doanh Thừa Phong, chảy dần vào trong lò luyện đan.

Doanh Thừa Phong cuối cùng rèn ra được một thanh thánh binh, cũng là binh khí
chuẩn bị riêng cho Bá Vương.

Kiện binh khí này vô cùng cường đại, nhưng mấu chốt là phải làm khí linh được
sinh ra bên trong thánh binh. Chỉ có như vậy mới có thể phát ra toàn bộ uy năng
của binh khí này.

Nhưng khí linh mà Doanh Thừa Phong ngưng tụ từ bản sao của Trí Linh trừ hắn ra
sẽ không nhận ai khác làm chủ nhân.

Cho nên hắn mới sử dụng loại phương pháp xử lí cực đoan này, đưa máu tươi của
Bá Vương vào bên trong bản sao của Trí Linh. Từ nay về sau, Bá Vương có thể sử
dụng bản sao trí linh này để khống chế thánh binh.

Một lúc sau, Doanh Thừa Phong lặng lẽ cười, hắn vung tay lên, nắp lò luyện đan
mở ra. Một chiếc rìu lớn phá vỡ căn phòng bay ra ngoài thánh điện, không kiêng
nể gì bay thẳng lên trời.

Từng luồng đao gió mãnh kiệt phát ra từ chiếc rìu lớn, giống như từng thanh búa
nhỏ, bắn phá lung tung vào âm lôi trên trời.

Doanh Thừa Phong im lăng nhìn, một lát sau, hắn nhăn mặt nói:
- Bá Vương, chuẩn bị đầy đủ, ra giúp thánh binh của ngươi chống đỡ Thiên Kỵ Lực
đi.

Bá Vương gầm lên giận giữ, vỗ lên người một cái, lập tức nguyên một bộ thánh
khí hiện ra, mà sau lưng nó lại có thêm một đôi cánh trắng muốt nhẹ nhàng bay
múa.

Thân hình nhoáng lên một cái, nó đã phóng lên cao, cũng giống như chiếc rìu lớn
kia, xông vào bên trong tầng mây một cách trực tiếp nhất.

Rìu lớn phát ra âm thanh u u, dường như để đón chào Bá Vương.

Bá Vương nắm chắc chiếc rìu lớn trong tay, một ngươi một búa công kích thẳng
vào hướng Thiên Kỵ Lực.

-Ầm !!!

Từ trong tầng mây không ngừng phát ra những tiếng nổ. Ước chừng nửa ngày sau,
rốt cục đám mây đen dày đặc kia dần tan đi, lộ ra Bá Vương đứng ngạo nghễ giữa
hư không, tư thế oai hùng vô địch.

Nhưng không ai chú ý tới mỗi khi lần Bá Vương cầm rìu lớn công kích, trong hư
không đều có một mảnh Thiên Kỵ Lực đột nhiên biến mất.

Chút Thiên Kỵ Lực biến mấy này bị rìu lớn đuổi tới một lối đi đặc biệt, mà ở
ngay cuối lối đi chính là món trang sức thần bí trên đầu Doanh Thừa Phong.

Khi Bá Vương thét dài một tiếng, tầng mây tiêu tan, trên mặt Doanh Thừa Phong
cũng đồng thời hiện ra nét cười thỏa mãn.

Ánh mắt nhìn chăm chú về phía xa. Hắn hết sức chờ mong, trong trận quyết đấu
sắp tới, Bá Vương khi mặc đủ nguyên bộ thánh khí sẽ đem lại niềm vui bất ngờ
nào cho hắn ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận