Tạp Đồ

Một trăm lẻ năm bình tạp mặc, giá trị 500 triệu, chia đều, mỗi lọ tạp mặc giá 5 triệu. Tiêu hao lớn như vậy làm Trần Mộ cảm giác đau lòng vô cùng, nhưng hắn cũng hiểu, đây là quá trình bắt buộc phải trải qua. Cũng may hắn hiện tại cái gì cũng thiếu, nhưng không thiếu tiền. Hơn nữa từ liên minh Xuyên Hạ lấy được hơn 50 tỉ vật tư, tuyệt đại đa số đều là tài liệu dùng chế tạp.
Thu hoạch của Trần Mộ không ở xác suất thành công, tứ tinh tạp phiến yêu cầu cảm giác cực cao, loại yêu cầu này bao gồm các phương diện, tỉ như cường độ, cảm giác khống chế tinh tế, vân vân.
Mỗi tạp phiến chế tạo ra, Trần Mộ như tiến hành một lần huấn luyện, làm cho cảm giác hoàn toàn mới trong cơ thể như luyện một lần, cảm giác xa lạ dần vơi bớt mà thêm vào đó là sự quen thuộc. Mỗi tạp phiến chế tạo xong, thực lực của hắn lại tăng lên một chút.
Sự khó khăn của huấn luyện rất cao, lượng huấn luyện rất nhiều, làm cho Trần Mộ tiến bộ rất nhanh. Mà sau khi tiêu hao hết 63 bình tạp mặc, Trần Mộ vẫn cảm giác dư lực, lúc này mới bỗng nhiên phát giác, nguyên lai cảm giác của mình bất tri bất giác đã có bay vọt về chất.
Vừa có thể chế tạo tạp phiến, vừa có thể huấn luyện cảm giác, thật là nhất cử lưỡng tiện. Một ngày qua, Trần Mộ đối với việc khống chế cảm giác tiến bộ rất lớn. Bất quá ngẫm lại, tốn 300 triệu audierne, hưng phấn xen lẫn đau lòng, có thể nói tuy đau mà vui.
oOo
Mobley chậm rãi khống chế cảm giác trong cơ thể, tay nắm một đoàn quang cầu màu đỏ, cũng không thấy hắn có động tác gì, chỉ thấy đoàn quang cầu này đột nhiên bay ra rất nhiều con nhim nhỏ kiều diễm màu đỏ tươi, mỗi con chim nhỏ đều to hơn hạt đào một chút. Khi một con chim bay ra, quang cầu trên tay Mobley liền nhỏ đi một chút.
Khi con chim cuối cùng bay ra, quang cầu trên tay Mobley rốt cục tiêu tan. Hai mươi con chim màu đỏ tươi bay quanh đầu hắn, một màn xinh đẹp này làm các đội viên Tuyết Hoa tạp tu đoàn đều lộ vẻ kính sợ.
Mobley đột nhiên mở mắt. Đàn chim nhỏ trên đầu hắn bỗng hóa thành 20 luồng ánh sáng bắn thẳng về phía bia ngắm trước mặt.
Ba ba ba!
Hai mươi luồng ánh sáng liên tục không ngừng bắn trúng bia ngắm. Mỗi đạo ánh sáng màu đỏ dễ dàng xuyên thủng bia ngắm. Ánh sáng đỏ sau khi xuyên qua bia ngắm, lại hóa thành chim nhỏ, bay ngược trở về, một lần nữa vui sướng bay quanh đỉnh đầu Mobley.
Trên bia ngắm, lưu lại 20 lỗ hổng tạo thành hình bông tuyết, đây là dấu hiệu Tuyết Hoa tạp tu đoàn.
Mobley có chút hài lòng thu hồi ánh mắt. Đoạn thời gian này, khống chế cảm giác của hắn lại có chút tinh tiến. Thực lực tới trình độ này của hắn, muốn tiến thêm một bước khó càng thêm khó. Đoạn thời gian này không có chuyện gì quấy nhiễu, để cho hắn chuyên tâm huấn luyện, do đó mới có tiến bộ như hiện tại.
Là người phụ trách cao nhất của một đoàn tạp tu nổi danh, rất nhiều chuyện cần hắn quan tâm, rất khó có thể nhẹ nhàng thả lỏng như hiện tại.
Bất quá loại cuộc sống này rất nhanh kết thúc.
A Triết nói: “Đại khái ba ngày nữa, chúng ta phải đi mua hàng.”
“Nhanh như vậy sao?” Mobley kinh ngạc. Hai mươi con chim nhỏ dưới sự điều khiển của hắn làm ra những vận động thú vị. Nếu Tiếu Ba ở đây nhất định phát hiện, đàn chim nhỏ này cùng với hắn biểu diễn lần trước có phần tương tự. Song hai cái mặc dù hình thức giống hau, nhưng bản chất khác nhau. Chim của Mobley không những đẹp mà còn ẩn chứa sát khí trí mạng.
“Đúng vậy, ta cũng không ngờ hiệu suất của họ quá nhanh. Một thời gian trước, bọn họ mua một loạt linh kiện, nói là để mở rộng sản xuất.” A Triết cười nói: ‘Chúng ta rốt cục có thể động thân. Có thể rời đi mảnh đất hẻo lánh chim không buồn ị này, ta ở đến độ bực mình.”
Mobley ha ha cười: “Ta xem ngươi là nhớ đến nữ nhân của ngươi đi. Bất quá khu Tư Khách Nhĩ đúng là có chút hẻo lánh, Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn dĩ nhiên nguyện ý chọn sống ở đây. Nhưng có mỏ quặng tử huỳnh, cũng là đáng giá.” Hắn vừa nói, vừa điều khiển những con chim nhỏ.
A Triết lười biếng ưỡn lưng, miệng lầu bầu: “Ta cũng không coi trọng tạp tu đoàn nhỏ bé này. A Vũ có béo hơn không? Tên này vô tâm, lười biếng. A Lị khá láu lỉnh, khẳng định gầy đi. Nguyệt Thiến thì lúc ta đi vẽ một bức tranh mới được một nửa, giờ không biết xong chưa?” Mobley cười mắng: “Tên như ngươi, sau này nhất định chết trên bụng nữ nhân.”
A Triết cũng không cãi, cười hắc hắc: “Đoàn trưởng, ngươi không nên mắng ta. Nữ nhân kia, ngươi thích cũng lại để trong lòng. Bất quá, ta cảm giác nàng chưa chắc đã tiếp nhận tình cảm a.”
Đàn chim nhỏ đang bay múa trên bầu trời bỗng ngừng lại, Mobley đột nhiên mất hứng, đi tới khu nghỉ ngơi bên sân huấn luyện, ngồi xuống. Đàn chim nhỏ mất đi khống chế liền chậm rãi tiêu tan trong không khí.
A Triết mỉm cười. Mobley ngồi ở bên cạnh. Hai người quan hệ vô cùng tốt, tình như huynh đệ, mà Mobley bởi vì lớn tuổi hơn, luôn luôn cực kỳ chiếu cố hắn. A Triết cũng biết, yêu cầu của Mobley cực cao, nữ tử bình thường căn bản khó lọt vào pháp nhãn. Lần này thật vất vả gặp được một nữ tử có thể khiến hắn rung động, tự nhiên có chút suy tính thiệt hơn.
“Thanh Thanh phong hoa tuyệt đại, tuệ chí tâm linh, một thân bản lĩnh chỉ cao chứ không thấp hơn ta, trong đoàn chúng ta tuyệt không có ai là đối thủ của nàng. Hơn nữa nàng có kiến thức uyên bác, lời ăn tiếng nói bất phàm, người lại dịu dàng nhu mì, ta không xứng với nàng.” Mobley trầm giọng.
“Ha Ha, đại ca, ngươi cũng không nên quá tự ti! Ngươi là ai? Đường đường đoàn trưởng Tuyết Hoa tạp tu đoàn!” A Triết đầu tiên cười, sau đó lộ ra vài phần nghi hoặc: “Lại nói tiếp, ta nhìn không thấu nữ nhân này.”
Mobley cười to, sự lo lắng trên mặt biến mất, hắn vỗ vỗ vai A Triết: “Rốt cục cũng có nữ nhân tiểu tử ngươi nhìn không thấu.”
A Triết lắc đầu: “Đại ca, ngươi nghĩ đi. Nếu như thật sự như ngươi nói, thân thủ của Thanh Thanh cô nương nhất định lợi hại phi thường.”
“Đúng vậy!” Mobley quả quyết nói: “Mặc dù chưa từng thấy Thanh Thanh cô nương ra tay, nhưng thực lực của nàng thế nào, chỉ cần dùng bốn chữ hình dung – sâu không lường được.”
A Triết gật đầu, lại như có chút nghi vấn: “Nhưng mà, đại ca, cao thủ lợi hại như vậy, tại sao bỗng không xuất hiện? Ngươi có hỏi qua lai lịch của Thanh Thanh cô nương chưa?”
Mobley trở nên ngưng trọng. A Triết nói không sai, cao thủ có trình độ như vậy, khó có khả năng không ai biết, hơn nữa tuyệt đối là có lai lịch. Hắn lúc này mới ý thức được, mình dĩ nhiên bỏ qua vấn đề trọng yếu như vậy.
“Ta tra qua. Tạp tu tên Thanh Thanh có rất nhiều, nhưng cường độ cảm giác lục cấp trở lên, chỉ có năm người, nhưng năm người này ta đều tra rõ. Ta liền nghĩ, nàng có lẽ không phải tạp tu khu Thiên Đông Lý?” A Triết mặt không biểu tình nói.
Mobley im lặng, nhưng cẩn thận lắng nghe A Triết phân tích.
“Một nữ tạp tu thực lực nhất lưu, kiến thức bất phàm, hẳn là không như thế vô danh mới đúng. Khó được nhất là, Thanh Thanh cô nương khí chất hào phóng, cũng khó trách đại ca thích nàng.”
“Không sai.” Mobley gật đầu: “Thong dong đạm định, cảm giác như không gì có thể khiến nàng bận tâm.”
“Ta dám khẳng định, xuất thân của Thanh Thanh cô nương cao quý bất phàm. Nhân vật lợi hại như vậy, tuyệt đối không có thế lực bình thường nào có thể bồi dưỡng ra.” Do dự liếc nhìn qua Mobley, A Triết cuối cùng quyết định nói ra suy đoán trong lòng: “Cả liên bang, có năng lực bồi dưỡng ra nhân vật như Thanh Thanh cô nương, có khả năng nhất là cự đầu như lục đại.”
Mobley trừng mắt ngẩng đầu, mắt hổ tinh mang bắn ra: “Ngươi nghi nàng là người lục đại sao?”
“Loại khả năng này là lớn nhất. Đại ca, ngươi nói đi, ngoại trừ lục đại, ai dám nói có thể làm cho thực lực đoàn ta tăng thêm một bước? Đây không phải là lời hứa của Thanh Thanh cô nương sao?’ A Triết hỏi ngược lại.
Mobley im lặng hồi lâu, mới mở miệng: “Nếu nàng thật sự xuất thân lục đại, vậy thì có chuyện gì mà không làm được, còn muốn mượn lực lượng của chúng ta?’
“Vậy cũng không nhất định.” A Triết cười lạnh: “Khu Thiên Đông Lý vẫn là địa bàn của Sương Nguyệt Hàn Châu, những người khác muốn làm gì, cũng tránh Sương Nguyệt Hàn Châu. Rất hiển nhiên, chúng ta là một lựa chọn không tồi.”
Mobley thanh âm trầm thấp xuống: “Nàng tìm chúng ta có thể là vì việc gì?”
“Không biết.” A Triết lắc đầu, liếc mắt nhìn Mobley, thầm thở dài, miệng nói: “Chắc là đại sự. Nàng ra giá đủ lớn, vậy việc cần giúp nhật định cũng không nhỏ. Bất quá, chỉ cần đừng muốn chúng ta đi tiến công Sương Nguyệt Hàn Châu, ha ha, cụ thể thế nào, còn phải xem thành tựu nàng mang ra tới đâu.”
Hắn có chút lo lắng nhìn Mobley: “Đại ca cũng không nên lo lắng. Quân bài trong tay nàng còn không vạch trần, lúc này muốn làm gì cũng còn quá sớm. Hơn nữa, ta tin tưởng, nàng tuyệt đối không nhằm vào chúng ta. Chúng ta cùng nàng, chẳng qua là một lần hợp tác mà thôi.”
Mắt Mobley sáng lên, thấy A Triết cười mình, mặt đỏ lên: “A Triết yên tâm, vô luận thế nào, ta cũng không vì tư mà bỏ công! Tuyết Hoa tạp tu đoàn không thể suy vong trong tay ta.” Nói xong câu cuối, thần sắc Mobley hiện vẻ kiên định, đầy khí phách.
A Triết một lần nữa khôi phục bộ dáng lười biếng: “A a, ta biết ta biết. Bất quá ta nói đại ca, ngươi không bằng trực tiếp hướng Thanh Thanh cô nương biểu lộ…”
Mobley nét mặt già nua khẽ hồng, đơn giản vươn tay bóp cổ A Triết, A Triết nhất thời két một tiếng dừng lại.
Ánh mắt Mobley tựa hồ có chút phức tạp khó hiểu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui