Khi khán giả bắt đầu hiểu được Hắc Tuyến Tinh bảng thì mức độ chú ý của họ tới trận khiêu chiến này lập tức tăng cao chóng mặt. Quyết đấu của cao thủ luôn luôn làm người khác vô cùng chờ mong. Tại rất nhiều trường tạp tu, giờ học bị gián đoạn vì các sư phụ hào hứng mở huyễn tạp thu hình trong phòng học.
Một số thu thị bình đài {đài truyền hình} khẩn cấp tìm đến những tạp tu có danh vọng, mời họ làm diễn giả. Trong cả liên bang thì khu Thiên Đông Lý có tỉ lệ người xem cao nhất. Theo thống kê, có khoảng gần một phần ba dân số khu Thiên Đông Lý đang quan sát trận đấu này.
Trần Mộ vẫn không hề có ý nhúc nhích, mà Cận Âm cùng Đảng Hàm cũng giống như vậy, không chú ý đến địa điểm chiến đấu. Ngay cả chủ hãng buôn Tink cũng chỉ chăm chú nhìn vào Trần Mộ, không hề quan tâm đến chuyện nơi này sẽ bị phá nát nếu cuộc chiến xảy ra. Tất cả nhân viên không liên quan đều lui ra ngoài dành khoảng trống cho ba người.
Trần Mộ vẫn bất động. Nếu không phải mới vừa rồi hắn mở miệng nói chuyện, mọi người sẽ phải hoài nghi hắn là người chết. Mọi người đều có chút sợ hãi, từ xa xa nhìn gương mặt xấu xí không có nét biểu cảm nào của Kiều Nguyên, mỗi đường nét cứng rắn như vết đao khắc trên đá tảng. Mà làm người khác trong lòng chợt thấy lạnh vẫn chính là cặp mắt kia.
Con mắt xám tro như trống rỗng đột nhiên thoáng hiện ra một tia sáng, tựa như ánh mặt trời trước bình minh xuyên qua hắc ám, rồi từng điểm từng điểm phát sáng, cứ như thế trong chớp mắt vô số điểm ánh sáng vừa sinh ra tập trung lại thành một biển lửa. Ngọn lửa mãnh liệt trong mắt Trần Mộ bùng cháy, dù hắn vẫn không nhúc nhích nhưng khí thế đột nhiên bùng phát.
Oanh!
Tất cả cảm giác, không hề giữ lại dù là một tia, lấy Trần Mộ làm trung tâm hoàn toàn phóng ra tạo thành một khí thế kinh người. Chiến ý hỗn tạp nóng bỏng điên cuồng tản ra.
Đứng đối diện hắn, cả Cận Âm và Đảng Hàm đều biến sắc. Cảm giác của tạp tu là nhạy cảm nhất, hai người có thể cảm nhận rõ ràng được chiến ý điên cuồng của Kiều Nguyên, không chỉ vậy còn có cả hơi thở dũng mãnh không sợ chết.
Người này điên rồi sao?
Hai người không nhịn được liếc nhìn lẫn nhau, trong ánh mắt đều không dấu được vẻ sợ hãi. Bọn họ không nghờ tới Kiều Nguyên vừa tới đã chuẩn bị chiến đấu liều chết.
“Liều mạng!” Đảng Hàm trầm giọng nói. Hắn không còn có đường lui, nếu trận chiến này thất bại, chính hắn cũng chỉ có một con đường chết. Hắn biết rõ thủ đoạn của Pháp Á phu nhân, so với rơi vào tay nàng thì chết trận còn ít phải chịu thống khổ hơn.
Cận Âm hung hăng gật đầu.
Chiến ý tàn phá, sát khí lẫm liệt. Sự giằng co của ba người làm cho ngay cả không khí cũng trở nên nặng nề vô cùng. Những người quan sát sắc mặt càng khẽ biến. Ba người tựa hồ không hề dò xét nhau, chẳng lẽ ngay từ đầu họ đã muốn liều mạng?
Tại góc phòng huấn luyện hắc ám, Bộ Mặc cắn môi, ánh mắt gắt gao nhìn Trần Mộ, không nhịn được nói “Weah. Chúng ta đi giúp hắn đi!”
Weah nhìn chăm chú vào Trần Mộ. Nhưng lại lắc đầu: “Không.”
“Tại sao?” Bộ Mặc thất vọng không chú ý tới tâm tình khác thường trong mắt Weah.
“Bởi vì hắn muốn chiến đấu” Câu trả lời của Weah làm cho Bộ Mặc khó hiểu.
Ánh mắt Weah di chuyển sang Pháp Á phu nhân, khi chậm rãi đảo qua người đàn ông mang mặt nạ đồng hắn hơi nheo mắt lại, sát khí mãnh liệt chợt lóe lên rồi biến mất.
Cận Âm hành động đầu tiên, hắn đột nhiên bắn lên, cả người như hỏa tiễn bắn lên cao. Hắn càng lúc bay càng cao, tựa như không có ý dừng lại.
Đảng Hàm cũng không hề do dự, trước tiên hắn phóng ra Thúy Bích Tinh {sao màu xanh}, lần năng lượng này khác với Hải Tinh {con sao biển} lần trước, màu xanh biếc ở trung tâm Hải Tinh bất ngờ còn có cả màu bạc Ngũ Giác Tinh{sao biển năm cánh}.
Chỉ có ba quả Hải Tinh năng lượng, so với lần trước thì số lượng ít hơn rất nhiều, nhưng vẻ mặt Đường Hàm lại hiện lên sự cố sức. Ba quả năng lượng Hải Tinh thì một quả chui vào đất, hai quả khác đột ngột bắn nhanh tới Trần Mộ, trong không trung hai đạo ánh sáng phóng tới.
Trần Mộ cảm thấy cả người như muốn nổ tung. Mỗi tấc da thịt đều nóng rực, tựa như trong thân thể không phải là máu mà là thép nóng đang chảy. Ở trong tình trạng làm cảm giác của con người sụp đổ như thế, Trần Mộ đối mỗi biến hóa nhỏ nhất trên thân thể mình đều cảm nhận rõ ràng. Đầu óc hắn là nơi duy nhất còn tỉnh táo, mỗi biến hóa nhỏ nhất trên thân thể hắn đều được gửi về nơi đây.
Mỗi sợi cơ bắp, sợi gân trong suốt, mạch máu, khớp xương ..
Cảm giác mãnh liệt hòa cùng đau đớn vô cùng như thủy triều liên tiếp đánh sâu vào tâm thần Trần Mộ, nhưng vẻ mặt hắn vẫn như cũ: hờ hững.
Hắn muốn phát tiết, phát tiết hết sự thống khổ thiêu đốt này. Thắng lợi! Hắn phải thắng lợi! Hắn đã quyết, bất kể thế nào, kể cả là vì Ngưỡng An hay là vì chính mình, dù sẽ chết hắn cũng phải thắng lợi. Hắn chưa bao giờ khát vọng thắng lợi như thế.
Trần Mộ đã sớm kích hoạt độ nghi, năng lượng chậm rãi lưu động, nhìn như yên tĩnh nhưng lại tràn ngập sức mạnh hủy diệt.
Không trung đột nhiên vang lên tiếng rít, tiếng rít càng đến càng mạnh, càng đến càng cao, âm thanh sắc nhọn tựa như phá tan bầu trời. Giữa không trung một bóng người thẳng như một mũi tên đang bắn thẳng xuống phía dưới.
“Tiêm Vân Bạo!” Một thuyết minh viên đài truyền hình như nhìn thấy quỷ, giật mình ngã từ trên ghế xuống.
‘Tiêm Vân Bạo’, một trong những kỹ năng phi hành cao cấp nhất. Thực ra nó đã thoát ra khỏi phạm trù kỹ xảo phi hành, sở dĩ vẫn còn gọi là kỹ xảo phi hành cao cấp nhất vì bởi nó hoàn toàn do kỹ xảo phi hành tạo thành. Nhưng trên thực tế, nó là một loại kỹ xảo công kích.
Tạp tu sử dụng thân thể phi hành ở tốc độ cao khống chế không khí xung quanh tạo ra một mũi nhọn công kích lên mục tiêu. ‘Tiêm Vân Bạo’ tạo ra một uy lực làm cho người ta sợ hãi, phạm vi công kích của nó có thể đạt tới bán kính mười thước. Trong phạm vi đó hết thảy đều có thể bị các luồng không khí xé thành mảnh nhỏ.
Nhưng đổi lại, nó yêu cầu kỹ xảo của tạp tu phải cực cao, có thể sử dụng ‘Tiêu Vân Bạo’ chứng tỏ kỹ xảo phi hành của tạp tu đó đã đạt tới cảnh giới đỉnh cao. Hơn nữa, nó còn là một động tác chiến thuật cực kỳ nguy hiểm: khi đạn khí tiếp xúc mục tiêu, nếu tạp tu không kịp thoát ra sẽ bị những luồng không khí bạo phát xé thành mảnh nhỏ.
Không ai nghĩ tới, Cận Âm vừa ra tay đã sử dụng chiêu lớn như thế. Hắn không muốn sống nữa sao?
Đại não Trần Mộ tỉnh táo lạnh lùng như băng tuyết, hắn ngẩng cao đầu, cặp mắt tràn ngập hỏa diễm. Con ngươi trong phút chốc trở nên trong suốt, đáng tiếc không ai chứng kiến được cảnh đó. Ánh mắt mọi người đều đang bị chiêu thức điên cuồng của Cận Âm hấp dẫn.
Cảm giác như tia chớp đưa thông tin phản hồi lại đại não Trần Mộ. Với khoảng cách xa như thế, nếu chỉ dùng mắt thì không thể biết được hết biến hóa của không khí. Nhưng Trần Mộ lại am hiểu nhất lại là cảm giác đối với biến hóa vật lý chứ không phải là biến hóa năng lượng.
Những dòng không khí nhỏ phức tạp vô cùng đều bị hắn nắm bắt. Trong tiềm thức của hắn, mọi tin tức nhỏ nhặt đó được tập hợp lại, thử tập hợp chúng lại thành một bộ mô hình. Ý nghĩ hắn lúc này vô cùng tỉnh táo, công việc vô cùng phức tạp đó không ngờ lại hoàn thành vô cùng thuận lợi.
Mô hình đầy đủ hoàn thành trong đầu Trần Mộ với tốc độ kinh người, trong lòng hắn đột nhiên có một tia thấu hiểu, chẳng lẽ đây mới là cách sử dụng chính thức của cảm giác? Tuy nhiên, tia thấu hiểu này nhanh chóng bị chiến ý điên cuồng của Trần Mộ lấn át, con ngươi hắn lại khôi phục màu đỏ như lửa.
Điên cuồng, tuyệt đối điên cuồng, mà tính toán của lý trí Trần Mộ lúc này càng hiện rõ sự điên cuồng.
Chính là lúc này!
‘Song Cực tạp’.
Một tiếng ‘Ba’ nhỏ vang lên, xung quanh Trần Mộ đột nhiên xuất hiện vô số quả cầu năng lượng nhỏ màu đen và trắng bay vây xung quanh. Những khối năng lượng này đều chỉ lớn tương đương hạt đậu xanh, nhưng số lượng lại rất nhiều, hàng nghìn hàng vạn khối vây kín bao bọc bên ngoài cơ thể Trần Mộ.
Nếu có thể nhìn kĩ sẽ phát hiện mỗi khối năng lượng màu trắng nhất định sẽ ở gần một viên năng lượng màu đen và ngược lại. Hàng nghìn hàng vạn khối năng lượng trắng đen hình thành một khối cầu khồng lồ đạt tới mười thước với trung tâm chính là Trần Mộ.
Trung Đạt Thư Phủ, Chi Liên phu nhân đang quan sát trận chiến này. Nàng đối với chiến đấu không có hứng thú, nhưng nàng lại rất nhạy cảm với những sự việc có liên quan đến chính trường, nàng nhìn ra trong hành động này có chút kỳ lạ. Sau lần phủ chủ thua dưới tay của Đường Hàm Phái, Chi Liên phu nhân đã trở thành người nắm quyền ở Trung Đạt Thư Phủ.
Khi nàng nhìn thấy quầng sáng Kiều Nguyên tung ra liền ngây ngẩn cả người, sắc mặt lập tức thay đổi.
Người khác có lẽ không biết đây là cái gì, nhưng nàng có lẽ nào lại không biết? Hình cầu dù khổng lồ, hạt năng lượng nhiều vô số không biết phải đến bao nhiêu, nhưng so với siêu cấp tạp phiến 007 lần trước nàng mua tại Lars không hề khác nhau về bản chất.
Càng làm cho nàng khiếp sợ bởi siêu cấp 007 cũng không thể thả ra số lượng năng lượng cầu lớn như thế! Nói cách khác tấm tạp phiến này so với 007 càng cao cấp hơn nhiều. Nàng rất rõ ràng, nếu muốn thả ra số lượng năng lượng cầu như thế thì độ khó lớn hơn biết bao nhiêu lần.
Vậy, tấm tạp phiến này tên của nó hẳn là... Thần sắc Chi Liên phu nhân biến ảo không ngừng.
Trận đấu đã tới hồi kịch liệt nhất. Trần Mộ sỡ dĩ lựa chọn ‘Song Cực tạp’ mà không phải ‘Hoàng Kim Ngôn Tỏa’, làm cho Đảng Hàm trở tay không kịp. Hai tạp phiến này thì Cận Âm đã biết nhưng Đảng Hàm lại không biết đến sự tồn tại của ‘Song Cực tạp’. Với Trần Mộ thì đây chính là cơ hội tuyệt hảo để lợi dụng.
Quả nhiên. Đảng Hàm cực kì hoảng sợ, hắn không nghĩ tới Kiều Nguyên không sử dụng ‘Hoàng Kim Ngôn Tỏa’. Hắn phát động lần công kích này đặc biệt nhắm vào ‘Hoàng Kim Ngôn Tỏa’ của Kiều Nguyên.
Hai quả Hải Tinh năng lượng hướng tới đám cầu mà Trần Mộ là trung tâm.
Âm thanh liên tiếp vang lên, chỉ thấy hai quả Hải Tinh năng lượng chợt sáng chói, đột nhiên duỗi thẳng, hình thành năm xúc tu dài nhỏ như tia chớp hướng Trần Mộ bay tới.
Biến hóa này nhất thời làm cho Trần Mộ trở tay không kịp, nhưng không chờ hắn có sự điều chỉnh nào, một màn làm cho người xem không thể tưởng tượng nổi xuất hiện.
Những quả cầu năng lượng đen trắng như đàn cá mập ngửi thấy mùi máu tươi kéo tới, trong chớp mắt hai quả cầu Hải Tinh năng lượng đã bị chúng bao phủ.
Thỉnh thoảng lại có ánh sáng lóe lên từ chỗ năng lượng cầu tụ lại, sắc mặt Trần Mộ khẽ biến. Trong thời gian ngắn, số năng lượng cầu của hắn đã tổn thất tới vài trăm cái. Hắn rất rõ ràng, mỗi cái năng lượng cầu mất đi thì tính phòng ngự liền yếu bớt đi một phần.
Năng lượng cầu của Trần Mộ có đặc tính là hấp thu năng lượng, mà năng lượng Hải Tinh của Đảng Hàm cũng là hấp thu năng lượng, hai bên phát sinh va chạm, chỉ có kết quả duy nhất là hủy diệt.
Quang mang đại thịnh, một đám năng lượng cầu cùng hai quả Hải Tinh năng lượng bị hủy diệt, đám cầu năng lượng bảo vệ Trần Mộ xuất hiện hai lỗ hổng lớn.
Giữa không trung, Cận Âm phát ra âm thanh chói tai, đem không khí trên đường đi phá thành mảnh nhỏ. Hắn tựa như sao băng tỏa ra hơi thở hủy diệt, cảm giác tập trung vào khu vực năng lượng cầu bị tàn phá của Trần Mộ mà điên cuồng hướng tới.